Hai người một cẩu để lại một mỡ hỗn loạn phía sau, tiếp tục lên đường hành trình c·ướp b·óc xuyên lục địa của mình. Đang bay trên trời thì bên tai 3 người vang lên âm thang inh ỏi, một lúc sau có 3 chiếc máy b·ay c·hiến đ·ấu áp sát, Tiểu Vàng cùng Trần Thiên Nam nhìn 3 chiếc máy b·ay c·hiến đ·ấu mắt phát ra ánh sáng.
“ Tiểu Vàng đây là yêu thú gì vậy ?”
Tiểu Vàng lập tức móc ra smatphone gõ gõ một hồi liền cất điện thoại nói.
“ Thứ này được gọi là máy b·ay c·hiến đ·ấu.”
Sau đó thân thể Tiểu Vàng loé lên đã xuất hiện trong khoang điều khiển máy bay, mắt cẩu nhìn vào thẳng mắt phi công đang lái máy bay, một lát sau liền ném phi công đã ngất ra khỏi buồng lái, quanh người phi công có một vòng bảo hộ đảm bảo rơi xuống đất cũng không c·hết, Tiểu Vàng ngồi vào ghế lái thành thục lái chiếc máy b·ay c·hiến đ·ấu, còn lật vài vòng trên không trung một cách điệu nghệ, Trần Thiên Nam cả người ngứa ngáy liền quay sang Đỗ Như Nguyệt nói.
“ Như Nguyệt tỷ, ta muốn một chiếc máy b·ay c·hiến đ·ấu, tỷ giúp ta được không ?”
Đỗ Như Nguyệt gật đầu tay nhỏ vươn ra hướng về một chiếc bóp nhẹ, lập tức chiếc máy bay bị một bàn tay vô hình bóp lấy kéo về phía Đỗ Như Nguyệt, phi công hai mắt trợn trừng sau đó thì ngất xỉu, mở buồng lái ra Đỗ Như Nguyệt ném luôn phi công ra ngoài, xung quanh người phi công cũng có một lớp vòng bảo hộ, Trần Thiên Nam liền ngồi vào ghế lái.
“ Tiểu Vàng ngươi biết điều khiển máy b·ay c·hiến đ·ấu hay sao ? Dạy cho ta.”
Một lúc sau một chuỗi thông tin được truyền vào đầu, Trần Thiên Nam hai mắt phát sáng bắt đầu lái máy bay, Đỗ Như Nguyệt cũng loé lên đã xuất hiện bên trong máy bay trực tiếp sưu hồn phi công rồi mở cửa ném ra bên ngoài, thiết bị giá·m s·át được Tiểu Vàng phất nhẹ tai phá huỷ tất cả ở 3 chiếc máy b·ay c·hiến đ·ấu. Cả ba thích thú bay lượn trên bầu trời, nhưng ở dưới mặt đất lúc này thì đang hỗn loạn.
Bắc Kinh.
“ Thưa Trung Tướng, 3 máy b·ay c·hiến đ·ấu của chúng ta đột nhiên mất liên lạc.”
“ Khốn kiếp mau điều thêm máy b·ay c·hiến đ·ấu đi tìm.”
…
Bầu trời Triều Tiên 3 chiếc máy b·ay c·hiến đ·ấu bay lượn trên bầu trời, Tiểu Vàng lượn vài vòng thì nhìn thấy một vật thể đang bay về phía mình, mắt cẩu khẽ nhấp nháy.
“ Là t·ên l·ửa sao ?”
Sưu hồn phàm nhân, Tiểu Vàng hiểu thêm không ít các thông tin về Khoa Học Kĩ Thuật chiến đấu ở Địa Cầu, miệng cẩu khẽ nhếch lên bấm nút ở bảng điều khiến máy b·ay c·hiến đ·ấu, một t·ên l·ửa ở trên máy bay được phóng ra lao về phía t·ên l·ửa đang phóng đến.
“ Ầm ầm.” Một v·ụ n·ổ vang lên, lửa nuốt trọn một khu vực, Tiểu Vàng thích thú đảo máy bay vài vòng rồi thu lại máy bay.
“ Tiểu Nam, chúng ta đi c·ướp đầu đạn h·ạt n·hân.”
Trần Thiên Nam nghe Tiểu Vàng nói thì gật đầu thu lại máy bay, sau đó thì la lên oái oái, hắn quên mất thì hắn chưa biết bay, một cách tay ngọc vươn ra bắt lấy Trần Thiên Nam.
“ Thiên Nam ngươi đâu có biết bay sao lại thu lại máy b·ay c·hiến đ·ấu ?”
Đỗ Như Nguyệt mỉm cười bắt lấy Trần Thiên Nam, hắn gãi gãi đầu đứng lên phi kiếm của Đỗ Như Nguyệt nói.
“ Ta quên mất.”
Tiểu Vàng loé lên cũng xuất hiện đứng trên phi kiếm, sau đó ba người bay về phía Triều Tiên, một ngày sau Anh, Pháp, Nga, Đức, Nhật Bản…các nước đều rơi vào hỗn loạn, v·ũ k·hí quân sự không một dấu vết liền biến mất…
Bấy giờ ở Mỹ, một kho v·ũ k·hí, 2 người một cẩu tay cầm súng cứ thế mà nhả đạn xối xả, mặc kệ những viên đạn bắn tới đến gần người đều b·ị đ·ánh bay.
“ What do fuck ! Chúng không phải là người, là ác quỷ.”
Những binh linh đang bóp cò súng nhả đạn vẻ mặt hiện lên sợ hãi, người ta bắn mình thì gục, còn mình bắn người ta thì nảy đạn ra, thì còn đánh đấm cái rắm chó…
Sau ba ngày c·ướp b·óc xuyên lục địa, hai người một chó quyết định rửa tay gác kiếm, để lại đằng sau một mỡ hỗn loạn, các nước đang nghi ngờ lẫn nhau, và một đoàn điều tra lớn được thành lập, người ta gọi đây là Vụ Án Thế Kỉ.
Mấy ngày sau, 2 người một chó đi du lịch khắp nơi, nam thì anh tuấn cao ráo, nữ thì xinh đẹp khí chất, làm không ít người ngẩn ngơ, những bức ảnh được lan truyền trên mạng về một đôi tiên đồng ngọc nữ được lan truyền như virus.
Lúc này ở ngoài vũ trụ, Tiểu Vàng nheo mắt nhìn về phía mặt trời, Trần Thiên Nam thì há hốc cả mồm nhìn những quả cẩu lớn ở trong không gian đen, đây là lần đầu tiên Trần Thiên Nam nhìn thấy những thứ thần kì đến vậy, Đỗ Như Nguyệt mắt đẹp cũng loé lên vẻ kh·iếp sợ.
“ Tiểu Vàng, Nam Việt Đại Lục cũng giống như vậy sao ?”
Trần Thiên Nam tò mò liền hỏi, Tiểu Vàng lắc lắc đầu nói.
“ Không, Nam Việt Đại Lục bị phong giới không thể đi ra bên ngoài, nhật tinh và nguyệt tinh cũng chỉ là quy tắc của thế giới tạo nên, khác với ở đây, nơi này linh khí thiên địa không có, thế giới quy tắc cũng khác giới diện ở Nam Thiên Đại Lục.”
Trần Thiên Nam cái hiểu cái không, dù sao hắn mới bước vào tu chân giới những thứ cao siêu vẫn không thể hiểu được, phải chờ cho đến khi cảnh giới nâng cao tiếp xúc nhiều hơn mới nắm rõ. Tiểu Vàng biến lớn cõng hai người Trần Thiên Nam Đỗ Như Nguyệt trên lưng, sau đó loé lên vài cái đã xuất hiện ở ngay cạnh mặt trời, Tiểu Vàng đứng yên bất động nhìn vào mặt trời. Tuy không biết Tiểu Vàng định làm gì Trần Thiên Nam Đỗ Như Nguyệt cũng chỉ biết ngồi im trên lưng Tiểu Vàng.
Một lúc sau từ trong biển lửa của mặt trời một vật lao từ bên trong mặt trời hướng về phía Tiểu Vàng, chỉ vài giây sau đã xuất hiện ở trước mặt Tiểu Vàng, Trần Thiên Nam nheo mắt nhìn thì nhận ra đây là một cái thanh đao lớn hình thù tinh xảo, toàn thân là một màu tử kim.
“ Hỗn Thiên Đao, trăm vạn năm dưới sự thiêu đốt của nhật tinh, ngươi cũng gần như khôi phục rồi.”
Một trong chín chí bảo Hỗn Độn, Hỗn Thiên Đao rốt cuộc hôm nay cũng có thể xuất thế.
“ Trăm vạn năm ngươi vẫn cố chấp như vậy Thôn Thiên.”
Thanh đao hoá thành một người thiếu niên độ hai mươi tuổi, mặc một bộ tử y, khuôn mặt anh tuấn đến cực điểm, Tiểu Vàng hừ mũi nhìn người thiếu niên miệng cẩu nhếch lên.
“ Ta liền để ngươi ở đây cho đến khi ngươi bị huỷ diệt cùng giới diện này.”
Thiếu niên vài giây trước bộ mặt còn cao nhân lãnh đời nghe xong Tiểu Vàng nói liền thay đổi, vẻ mặt đê tiện cười nói.
“ Hắc hắc, ta nguyện cùng Thôn Thiên ngươi đánh tới khi trời đất huỷ diệt, oa tiểu mỹ nhân, ngươi có đồng ý làm thê tử của ta hay không ?”
Đột nhiên thiếu niên hai mắt phát sáng nhìn sang Đỗ Như Nguyệt, khuôn mặt anh tuấn lộ ra một nụ cười mê người lên tiếng. Trần Thiên Nam cảm giác cái tên trước mặt này thật vô sỉ xấu xa, liền che trước người Đỗ Như Nguyệt, khuôn mặt lộ ra vẻ địch ý với thiếu niên mặc tử y.
“ Thanh đao rách nhà ngươi cũng đòi lấy thê tử, ngươi có thứ ấy sao ?”
Tiểu Vàng nhe răng khinh bỉ, thiếu niên mặc tử y lộ ra vẻ buồn bã thở dài, khuôn mặt lộ ra vẻ bi thương, Tiểu Vàng thấy bộ mặt của thiếu niên mặc tử y miệng cẩu nhếch lên.
“ Nếu ngươi nhận tiểu Nam làm chủ, sau này nếu thành công ta sẽ giúp ngươi trở thành con người chân chính, không phải làm một thanh đao rách nữa.”
Thanh Hỗn Thiên Đao này tính khí rất quái dị, năm đó ngay cả Nhân Đế cũng không thu phục được, hai bên cũng chỉ là quan hệ hợp tác, đến khi Nhân Đế tử chiến Tiểu Vàng cùng Hỗn Thiên Đao đều b·ị t·hương nặng, Hỗn Thiên Đao liền ẩn nấp ở nhật tinh của giới diện này, tránh cho sự t·ruy s·át của Thiên, từ từ khôi phục đến hiện nay mới khôi phục được 8 phần so với thời điểm đỉnh cao. Thiếu niên mặc tử y nhìn qua Trần Thiên Nam, 4 mắt nhìn nhau chằm chằm, Trần Thiên Nam cảm giác như linh hồn của mình bị hàng trăm vạn đạo đao khí công kích lên vậy, chỉ biết cắn răng chịu đựng, mồ hôi trên mặt chảy đầm đìa, không phải cái nóng từ mặt trời, mà là từ khí thế của thiếu niên mặc tử y.
“ Hazz, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng, hi vọng lần này chúng ta sẽ thành công.”
Thiếu niên mặc tử y khẽ thở dài, tay chắp sau lưng nhìn Tiểu Vàng nói, Tiểu Vàng nghe vậy liền gật đầu.
“ Nếu lần này thật bại, tất cả chúng ta đều hoá thành tro bụi…haha…sống đủ lâu rồi.”
Lập tức một giọt máu từ mi tâm của Trần Thiên Nam bay ra chui vào trong mi tâm của thiếu niên, Trần Thiên Nam lập tức có một cảm giác liên hệ vi diệu với thiếu niên mặc tử y.
“ Hỗn Thiên ra mắt chủ chân.”
Thiếu niên chắp tay cúi đầu với Trần Thiên Nam, hắn không nói gì chỉ cảm thấy trên vai bị đè nặng một gánh nặng.
“ Hỗn Thiên khó xưng hô lắm, ta gọi ngươi là Tử Y.”
Thiếu niên gật đầu, rồi trước ánh mắt ngạc nhiên của Tiểu Vàng, Trần Thiên Nam, Đỗ Như Nguyệt, thiếu niên lấy ra một cái điện thoại dơ lên chụp một bức ảnh rồi đăng lên facebook cá nhân với một dòng trạng thái “ Tạm biệt người hâm mộ, ta phải đi chiến Thiên Địa một trận cuối cùng rồi, tạm biệt.”
“ Thỉnh thoảng ta cũng cũng qua chỗ Địa Cầu giải sầu, một mình mấy trăm vạn năm cũng có chút cô đơn.”
Trần Thiên Nam khoé miệng hơi giật giật, cảm giác tính tình của mấy kẻ mà Tiểu Vàng quen biết đều rất quái dị. ( còn việc tại sao từ mặt trời lại có thể đăng ảnh lên facebook ở Địa Cầu, thì đến tác cũng chưa thể hiểu thấu ( ^_^ )
0