Chương 16: Thanh Thạch chi biến
Sau khi mai phục thành công Tiêu lão của Tiêu gia đã làm Trần thành chủ rất vui, nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ tí nào, toàn bộ tử sĩ phái đi hầu như chỉ còn một hai người sống sót trở về báo tin mà thôi, tất cả còn lại đã dùi thây nơi thâm cốc.
Tại thư phòng của Trần thành chủ.
Trần thành chủ đang đọc sách thì phía trước hắn xuất hiện một đao khách cầm khoái đao, người này chính là người lúc trước báo tin cho quản gia của hắn.
" Quả nhiên là ngươi, môn chủ Khoái đao môn, ai có thể nghĩ được ngươi sẽ là người báo tin cho ta chứ, đáng tiếc a, nếu Tiêu lão đầu thức thời thì đã không có kết cục này rồi."
" Thành chủ đại nhân, ngày muốn một tu sĩ hoá thân phụng sự cho ngày thì phải có thực lực tương sứ chứ."
Trần thành chủ đương nhiên biết chứ, muốn thu phục một tu sĩ hoá thân cũng phải có thực lực hoá thân, nhưng hiện tại hắn không có, mà cũng không quan trọng nữa, Tiêu lão c·hết tức Tiêu gia cũng không còn gì đáng lo ngại nữa, còn về Hà gia thì đã sớm bị Trần gia nằm trong tay rồi, bây giờ chỉ chờ ngày đính hôn của con gái hắn với Tiêu Vũ rồi thừa lúc đó g·iết c·hết hai cha con Tiêu Xuân thì thành Thanh Thạch này vĩnh viễn sẽ mang họ Trần rồi.
Trần thành chủ rất hài lòng với kế hoạch của mình, đồng thời cũng đang mường tượng khủng cảnh của kẻ chiến thắng thì quản gia của hắn từ ngoài cửa hốt hoảng chạy vào.
" Lão giả, có chuyện không hay rồi, Tiêu gia t·ấn c·ông vào phủ."
" Ngươi nói cái gì? Ai cho Tiêu gia cái lá gan đó?"
" Tiêu gia t·ấn c·ông Trần gia ta nói muốn báo thù cho Tiêu lão, bây giờ thành vệ quân đang ngăn cản ở ngoài chính điện, chờ lão gia ra mặt."
Trần thành chủ mà môn chủ Khoái đao môn nhìn nhau, cả hai dường như đã có chứng nhận thức.
" Xem ra Tiêu gia hôm này phải bị diệt môn rồi."
Nói xong, Trân thành chủ cùng Khoái đao môn môn chủ cùng đi ra bênh chính điện.
Ngoài chính điện.
Tiêu Xuân mang theo hầu như toàn cao thủ của Tiêu gia đi cả, mặt dù đây chỉ là một nữa thực lực của Tiêu gia, một nữa còn lại chống đối đang bị nhốt ở đại lão, nhưng cũng đủ rừng chuyển Trần phủ, là thứ mà Thành vệ quân không thể ngăn cản được.
Tiêu Xuấn thấy Trần thành chủ đi ra thì giơ tay bảo mọi người dừng lại, hắn lúc nầy cũng thấy Khoái đao môn môn chủ đi bênh cạnh Trần thành chủ.
" Khoái đao môn môn chủ? Xem ra là ngươi đã phản bội Tiêu gia ta."
" Ngây từ đầu ta vẫn luôn là người của phủ thành chủ rồi."
" Hãy cho một tên họ Trần, tính kế đủ sâu, ẩn náo đủ sâu."
Thấy vẽ mặt khó coi của Tiêu Xuân thì Trần thành chủ càn hưởng thụ.
" Tiêu thông gia, ta vốn dĩ đã muốn gã Tiểu Tiểu nhà ta cho Vũ nhi nhà ngươi rồi, sao ngươi lại cứ phải chém chém, g·iết g·iết như vậy chứ? Haizzz à."
" Trần thành chủ, có vẻ người rất đắt ý thì phải?"
" Đúng vậy, ta quả thật là rất đắt ý, ngươi biết tại sao không? Vì ta là kẻ chơi cờ, ngươi chỉ là quân cờ mà thôi. Ha ha."
" Vậy sao?"
Vừa dứt lời thì Khoái đao môn chủ đã rút đao bổ một nhát chặt đứt cánh tay phải của Trần thành chủ, còn Tiêu Xuân thừa cơ hội này từng một quyền về phía đang điền của Trần thành chủ dẫn đến nguyên anh tổn thương không thể xuất khiếu.
Chuyện này xẩy ra một cách quá bất ngờ làm Trần thành chủ không kịp trở tay dẫn tới thất bại ngây gang tấc, Trần thành chủ nhìn về phía Khoái đao môn chủ mà hỏi:
" Vì sao?"
" Tiêu Xuân hứa sao khi sự thành sẽ gã Trần Tiểu Tiểu cho ta, mà ngươi biết đó đao pháp ta luyện là Thái âm bổ dương đao, mà còn gái ngươi lại có thái âm phụ thể vô cùng thích hợp làm lô đỉnh để ta đột phá đến đao vực cảnh, thử hỏi sao không làm."
" Ngươi."
Trần thành chủ hộc máu, người của Trần gia và Tiêu gia tiếp tục giằng có, nhưng có thể thấy rõ là Trân gia tuyệt đối đã mất thế so với Tiêu gia.
" Ha ha ha, thành Thanh Thạch cuối cùng cũng mang họ Tiêu rồi.
Không uổng công ta ẩn nhẫn bày bố bao nhiêu năm nay, hôm nay không một ai có thể ngăn cản ta được nữa."
Trần thành chủ chỉ vào Tiêu Xuân quát:" ngươi c·hết không được yên" rồi tắc thở trên tay của lão quản gia, Trần gia như rắn mất dầu triệt để bỏ v·ũ k·hí đầu hàng.
Lúc này từ trên bầu trời của Trần phủ xuất hiện vài bóng người, là người của Hà gia tới.
" Nhọt lòng Tiêu huynh tính kế gian nan cho Hà gia ta được lợi."
Tiêu Xuân thấy người nói là Hà lão, bênh cạnh hắn là máy người cao thủ của Hà gia, đặt biệt bênh cạnh là một lão giả mà Tiêu Xuân biết.
Vì đê ngừa Hà gia đến nên Tiêu Xuân đã mời vị lão giả này đến để đón đầu Hà gia, đi theo cùng lão giả là những môn khách của Tiêu gia, nhưng giờ đây ở trước mặt hắn chỉ có lão giả này mà những môn khách khác không thấy nữa.
" Hay cho Hà lão, giỏi cho Hồ Hoàng, thì ra hai ngươi đã cấu kết từ trước."
" Vậy thì như thế nào?"
Hồ Hoàng nói:
" Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, Tiêu huynh, ta khuyên huynh nên hàng đi thôi!"
" Hai tên nguyên anh viên mãng thì muốn Tiêu Xuân ta hàng, cùng lấm thì cá c·hết rách lưới thôi, nguyên anh viên mãng bênh ta cũng có hai người."
Hà lão gia chủ cười nói:
" Có thật không?"
Vừa dứt lời thì Khoái đao môn chủ lại bổ một đao về phía Tiêu Xuân, may mà hắn phản ứng kịp tránh được một đao này, nhưng lại không tránh được một chưởng của Hồ Hoàng làm hắn lui lại ba thước học máu trọng thương tại chổ.
Người của Tiêu gia đi theo Tiêu Xuân thấy vậy cũng lập tức bỏ v·ũ k·hí xin hàng Hà gia, Tiêu Xuân thấy vậy quát:
" Các ngươi làm cái gì đó, chưa đánh đã hàn còn gì mặt mũi Tiêu gia."
Một trưởng lão thấy vậy chỉ mặt Tiêu Xuân nói:
" Tiêu Xuân ta nhìn lầm ngươi rồi, ngươi nhìn thấy cục diện như vậy mà không biết Tiêu gia đã hết đường cứu rồi sao?
Đáng lẽ ngây từ đầu ta không nên đồng ý việc âm mưu ám toán Tiêu lão của ngươi.
Giờ thì hay rồi, máy giá y cho người khác mặc, Tiêu gia chính là bị hủy trong tay của ngươi."
Nói xong lão rút kiếm t·ự s·át.
Thấy vậy, Hà lão gia chủ bền nói:
" Xem ra Tiêu gia vẫn còn có người cốt khí.
Các ngươi yên tâm, toàn bộ Tiêu gia, Trân gia sẽ cùng các ngươi xuống hoàng tuyền.
Sẽ không có một ai phải cô độc đâu."
Nói xong thì Hà lão dùng tay phải trấn áp xuống, phía sau lưng Hà lão bổng xuất hiện hư ảnh giống hệt Hà lão cao lớn tận trời như một người khổng lồ.
Một cái trấn áp của Hà lão cơ hồ đã hủy đi toàn bộ nhà của của Trần gia, đồng mời cũng mạt sát hết người của Trần gia và Tiêu gia ở hiện trường nầy.
Tiêu Xuân thấy cảnh này cũng đã biết tại sao Hồ Hoàng và Khoái đao môn chủ lại chấp nhận phản lại Tiêu gia.
Không phải thứ họ muốn Tiêu gia không cho được, cũng không phải Hà gia trả giá cao hơn Tiêu gia, mà là vì Hà lão.
" Hoá thân, ha ha ha, Tiêu Xuân ta tính kế mà lại không tín ra được Hà lão đầu ngươi đột phá hoá thân.
Tiêu Xuân ta bại không phải vì ta không đủ độc ác, không đủ nhẫn tâm, không đủ mưu sâu, mà ta bại vì ta không có thực lực của cường giả."
" Tiêu Xuân ngươi nói đúng, trước thực lực tuyệt đối thì âm mưu quỷ kế chỉ là một trò cười mà thôi."
0