Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 24. Nhị giai và chuyện nàng Mỵ Ê

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24. Nhị giai và chuyện nàng Mỵ Ê


“May mắn là do phát hiện sớm nên t·hương v·ong không cao, không có n·gười c·hết nhưng nhiều người b·ị t·hương nặng. Do cũng không phải ai cũng như các em, nhất giai đã vào rừng đi săn. Đa số linh sĩ dám vào rừng đã là nhị giai trở lên.”

Hít sâu một hơi, rồi thở phù ra. Minh không lập tức ngồi dậy mà tiếp tục xếp bằng ổn định lại sức mạnh dân trào trong cơ thể, Gà Trống Trắng cũng hiểu ý mà ngồi im.

Quả nhiên cậu đã tính đúng, trong tình huống có chỗ dựa vững chắt, càng thể hiên ra thiên phú thì được lợi càng nhiều.

Mỵ Ê Oán Khúc, là mượn lấy linh vận trong nỗi bi ai Mỵ Ê hoá thành từng khúc nhạc thông qua linh lực mà làm tán loạn tinh thần kẻ dịch, khiến đối phương sợ hãi, loạn trí, ngoài ra còn làm suy kiệt tinh thần thậm chí linh hồn của đối phương, chia về thuật âm luật, ảo cảnh.’

Quay lại chỗ tập hợp, lúc này đã tụ lại được sáu người Minh, Nhã, Nhu, Linh, Bình, Thiên.

Mọi người đều đứng dậy, vẻ mặt bất ngờ, thật không ngờ hai người này lại b·ị t·hương nặng đến mức không đi nổi.

Thế là đêm đó, Mỵ Ê báo mông cho vua, nàng rằng.

Nếu không, tiềm năng của cô được cho là không kém gì Hạo Nguyệt Tôn Giả.

“Tuy trãi qua nhiều nguy hiểm, nhưng biểu hiện của các em cũng khiến cô ra tự hào. Mỗi người trong các đẹp đều là thiên tài hiếm có, thậm chí các em còn có khả năng vượt qua thế hệ trước. Tuy nhiên các em nên nhớ, thiên tài c·hết sớm thì cũng như hoa sớm nở tối tàn, trước khi toả sáng các em phải cố để sống sót.”

Đại đa số mọi người đều thở phào, chỉ có Phạm Nhã lại cau mày, xem ra đây là báo hiệu cho thảm hoạ. Vì một lý do nào đó, bọn chúng lại hành động sớm. Xem ra còn không đủ ba năm để chuẩn bị.

Xem ra trong đêm nay là có thể đột phá nhị giai, cũng xem như là đi được một bước ngắn trong chặn đường dài.

‘Tích xưa kể lại, chúa nước Chiêm Thành (vương quốc Chăm Pa, 877 đến 1693, nay thuộc địa phận các tỉnh miền Trung, Việt Nam) tên là Xạ Đẩu, có phi tên Mỵ Ê.

Một lúc sau, Minh ngẩn đầu nhìn về phía tây, một bóng đen đang nhanh chóng tiếp cận lại. Khi đến gần thì mới thấy rõ đó là cô Xuân đang vác theo hai người trên vai. Đó là Thuận và Ngân.

Lý Thái Tông đã tại vị mười sáu năm nhưng nước Chiêm lúc này đang là chư hầu vẫn chưa một lần sai sứ sang bái kiến. Thấy việc lỗi đạo ấy, vua đem quân sang tiến đánh. Bấy giờ nội bộ nước Chiêm cũng không đồng lòng nghênh chiến. Một tướng nước Chiêm Thành tên Quách Gia Dĩ đã chém c·hết chúa Sạ Đẩu rồi đầu hàng. Quân Đại Cồ Việt chiếm được thành Phật Thệ cùng nhiều cung nhân, mỹ nữ trong đó có bà Mị Ê.

Từ nhất giai sáu sau lên thẳng nhất giai chín sao trong tích tắt, nói ra ai mà tin. Mọi người trong đội đều rất bất ngờ, nhưng chỉ có Nhã là không bất ngờ mấy. Cho dù là ở kiếp trước, thân phận thật sự của Ngân cũng là ẩn số…buồn thay cô nàng này vì bảo vệ một thành trì nọ trước b·ạo l·oạn dị tộc và hy sinh trong vòng vây của chúng khi còn quá trẻ.

Cô Xuân nhìn cả đội đã tập hợp ngay ngắn, lúc này mới thở dài nói.

“Nếu quả thực là linh thiêng tức nàng sẽ báo cho trẫm biết.”

“Các em đừng quá lo, hiện tại các chiến sĩ đã bắt đầu thanh lý. Chuyện này cũng không hiếm lạ, thường thì mười năm xuất hiện một lần…nhưng lần này lại đến sớm tận năm năm.”

Gà Trống Trắng bên cạnh cũng phát sinh biến hoá to lớn, lông vũ trắng muốt như ngà voi lúc này trở nên có phần ánh kim như kim loại. Cơ thể bành trướng dường như lớn lên gấp đôi. Cao hai mét, một sải cánh có thể che phủ bốn mét, từ đây nó hoàn toàn có thể chở Minh phi hành. Đặc biệt đôi mắt của nó cũng trở nên linh động có thần hơn, không còn ngơ ngơ ngác ngác như trước nữa. Âm khí và Sát khí trong người lập tức phóng đại đến kinh khủng. Dị tộc nhị giai bình thường bị trúng một lông vũ của nó lập tức bị mài c·hết, không cần ngấm lâu.

Thông thường thiên địa kỳ vật dùng qua một lần, sử dụng lần thứ hai thì hiệu quả không còn như trước nữa. Tuy nhiên nó cũng đã đủ để Minh và Gà Trống Trắng đột phá nhị giai. Tuy nhiên, sau này Âm Sát Linh Chi cũng sẽ không còn tác dụng lớn như vậy nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Minh cũng nhận thấy, hiện tại cô Xuân cũng không phải chân thân mà là một phân thân. E là chân thân đang hỗ trợ các linh sĩ khác thoát ra khỏi rừng rồi.

Ngay lúc đó, âm thanh của hệ thống im lìm cách đây không lâu lại vang lên trong đầu Minh.

"Th·iếp nghe đạo làm đàn bà là Tòng nhất nhi chung, Tiên vương của th·iếp tuy chẳng dám cùng bệ hạ tranh xung nhưng cũng là một bậc nam tử, một phương kỳ tài, th·iếp được lam dự khăn lược, ân ái thao vinh: bất hạnh quốc phá phu vong, th·iếp đêm ngày thê lương chỉ lo đồ báo, nhưng quần thoa yếu ớt biết tính làm sao? May nhờ hồng ân bệ hạ sai sứ đưa th·iếp xuống tuyền đài cùng chồng hội diện, sở nguyện của th·iếp được thỏa mãn rồi còn có linh gì mà dám đến đây đường đột?"

Ngay khi họ định lại giúp đỡ thì cô Xuân đã lên tiếng trước.

Nhìn túi phần thưởng trong tay mình, Minh mở ra. Lại là Âm Sát Linh Chi, có vẻ là sự đầu tư của nhà trường đối với Minh ngày càng cao.

Không hổ là linh sĩ tứ giai lão luyện, từng vào sinh ra tử trong các trận chiến nhiều lần.

“Nếu không có mày chắc tới một tháng sau tao mới đột phá được.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thì ra là Phạm Nhã còn nán lại chờ mọi người đi hết, chỉ là ẩn khá kĩ mà thôi. Phạm Nhã đến trước mặt cô, mặt nghiêm trọng đáp.

“Thưa cô, em có chuyện muốn nói. Lần rừng Hoả Ngục b·ạo đ·ộng trước năm năm này còn có nguyên nhân sâu xa trong đó…”

Để giữ đạo thờ chồng, khi bị sai đi hầu vua, bà lấy chiên trắng quấn quanh người rồi nhảy xuống sông Châu Giang (nơi ghi là Hoàng Giang) mà vẫn.

Chiều buông, mặt trời khuất sau núi đồi chỉ để lại một khoảng cam như lòng đỏ trứng. Hôm nay Minh được về sớm, cha mẹ vẫn chưa tan tầm.

Nhấp một ngụm trà cô nói tiếp.

Chương 24. Nhị giai và chuyện nàng Mỵ Ê

Minh cười thầm, quả nhiên đột phá cảnh giới cũng là một loại thành tựu. Có điều ‘Mỵ Ê’ tên này vừa lạ vừa quen, giống như từng biết nhưng đã quên mất. Không chời Minh mở miệng hỏi, một dòng kí ức đã chạy vào đầu.

Một lúc sau, Minh gật đầu mĩm cười rồi xoa xoa cái đầu to lớn của Gà Trống Trắng.


“Em có chuyện gì cần nói riêng với cô à?”

Khi mọi người tản đi, cô Xuân vừa thu dọn một ít đồ đạt vừa nói.

“Ngày hôm nay bỗng nhiên dị tộc trong Rừng Hoả Ngục b·ạo đ·ộng, lũ dị tộc sâu trong rừng đa số là nhị giai tam giai lại lấn sang bìa rừng để săn mồi. Số lớn dị tộc nhất giai đã vào trong miệng của chúng.”

Hoá ra sau khi cô Xuân đến và đưa ống tre chứa trì dũ thuỷ của Minh cho Thuận và Ngân, v·ết t·hương hở và trúng độc của Thuận đã khép lại, cơ thể Ngân cũng bình phục hơn, nhưng do Thuận b·ị t·hương quá nặng nên không thể nhanh chóng tỉnh lại. Còn về Ngân, sau khi cô bé nhận thấy Thuận đã an toàn thì cũng ngất đi, gọi mãi cũng không tỉnh, có thể là do việc đột phá đột ngột ba cảnh giới nhỏ.

“Các em, chúng ta vào thành trước rồi nói tiếp. Hiện tại ngoại thành rất nguy hiểm, dù là bìa rừng cũng không nên nán lại lâu.”

Có lần vua ngự thuyền rồng đi qua sông, nghe được sự ấy, vua nói.

Cậu vào bếp, nấu ăn rồi nhắn lại cho mẹ không cần nấu, ăn uống sơ qua rồi Minh vào phòng, trong lòng vừa phấn khích vừa hồi hộp. Cậu đã chờ ngày này rất lâu rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhanh chóng, hai tiếng trôi qua, Minh và Gà Trống Trắng cùng nhau mở mắt. Nghe trong không trung có một t·iếng n·ổ mạnh, gân cốt toàn thân Minh rung lên đôm đốp, sau đó lại càng ngày cứng rắng hơn. Toàn thân tràn đầy lực lượng, linh lực trong cơ thể nhưng tháo bỏ gông xiềng mà lập tức tăng lên gấp nhiều lần, cả chất cả lượng, linh khí xung quanh cũng dũng mãnh lao vào cơ thể.

Nhìn đám học sinh đăm chiêu, cô Xuân lúc này cười nói tiếp.

...

Ngồi vào giường, Minh triệu hồi ra Gà Trống Trắng, rồi lấy Âm Sát Linh Chi đưa cho nó. Từng trãi qua ngon ngọt, tự nhiên Gà Trống Trắng lập tức đớp lấy rồi nuốt xuống. Nó phủ phục dưới chân Minh để đẩy nhanh tiêu hoá, còn cậu cũng nhắm mắt lại vừa tu luyện vừa cảm nhận luồng linh lực to lớn được cộng minh với nó.

Minh tranh thủ thời gian ngồi dưới một gốc cây để tu luyện, Phạm Nhã nhìn về xa xăm với vẻ mặt đăm chiêu, bốn người còn lại thì tập trung ôn lại về những trận chiến kịch liệt vừa rồi, tuy là gặp nguy hiểm nhưng thực sự họ cũng được lợi rất nhiều. Nhiều người trong nhóm đã cách đột phá không xa.

Một lúc sau, trong thành, sân huấn luyện của trường. Lúc này Thuận và Ngân cũng tỉnh lại, nhưng vẫn còn yếu ớt nên phải để ngồi dựa lưng vào tường.

Tuy Minh không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng kết hợp với những chuyện lạ gần đây, nỗi bất an trong lòng ngày càng tăng lên. Cậu cứ dự cảm sẽ có chuyện lớn sắp xảy ra.

Đại Việt Sử Ký toàn thư cũng có đoạn rằng.

Mỹ nhân theo nước cuốn trôi, theo đó nhiều lần dân bên sông thấy bóng trắng lờ mờ trên sông ai thán khóc thương nên cho là linh thiêng mà lập đền thờ.

“Phu nhân giữ nghĩa không chịu nhục, chỉ theo một chồng cho đến c·hết, để toàn vẹn trinh tiết của người đàn bà. Người làm tôi mà thờ hai vua tức là tội nhân đối với Phu nhân. Vua khen là trinh tiết, phong làm phu nhân để khuyến khích người đời sau là đáng lắm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thu thập xong, ai về nhà nấy, đều rút ra được những kinh nghiệm quý báu. Chỉ có Thuận là phải nán lại trị thương. Tuy được sử dụng một ống trì dũ thuỷ đễ đổ lên v·ết t·hương trúng độc, còn được Ngân nhường lại một ống để uống. Nhưng khổ nổi thương quá sâu, nếu không gia trị trì liệu e là để lại di chứng sau này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vua tỉnh dậy, thấy cảm động trước tấm lòng trinh tiết nên phong làm Hiệp Chính Nương Phu Nhân, đến thời Trần Hùng Hưng lại phong danh Trinh Liệt Tả Lý phu nhân, đời nay còn gọi là Bà Phu Nhân Trinh Liệt Mỵ Ê.

(Trích gọn và tham khảo từ Lĩnh Nam Chích Quái, Việt Điện U Linh Tập, Đại Việt Sử Ký Toàn Thư.)

‘Chúc mừng kí hoàn thành thành tựu chủ đột phá nhị giai, ban thưởng linh thuật: Mị Ê Oán Khúc.’

Chưa tới năm tháng, từ khi bắt đầu tu luyện mà đã tới ngày đột phá nhị giai, tốc độ này cũng đã đủ để thoả mãn Minh.

Sau cùng cô bắt đầu xếp hạng thành quả của mọi người, một lần nữa Minh đạt hạng nhất, ngoại trừ Phạm Nhã xuất hiện chiếm lấy hạng hai thì những người còn lại biến động không nhiều.


Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 24. Nhị giai và chuyện nàng Mỵ Ê