Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51. Hương hoả - Nhị Vị Thánh Tam Giang
Từ ngày Minh tĩnh lại, Hồ Nương đã bí mật đến thăm cậu, biết Minh sắp đi xa thì Hồ Nương cũng muốn đi theo. Nhưng Minh giao cho nàng nhiệm vụ khác, đó là ở lại bí cảnh Hoả Ngục, sau cuộc chiến, trong bí cảnh chỉ còn lại dị tộc tam giai trở xuống, số lượng còn mười không được một. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn Chiêm Thành quen thuộc xa dần, ẩn sau từng lớp rừng tre xanh, phía dưới là rừng núi bạc ngàn, sông suối bao la, vượt xa rừng Hoả Ngục, dưới tầng mây là từng khu rừng xa lạ, không phải rừng lá đỏ như rừng Hoả Ngục, mà là rừng lá xanh thông thường, cảnh tượng hùng vĩ, chim chóc bay thành đàn, từng đầu quái vật khổng lồ chạy nhanh trên đồi núi, gào thét về bốn phương... Minh thở dài, không có hứng ngắm cảnh, nhắm mắt nhập định để Gà Trống Trắng bay theo linh hạc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điểm tín ngưỡng trước mắt của ký chủ là hai mươi hai vạn (số lẻ không nhắc tới).’
Minh tới gần chào hỏi, cả hai gật đầu mĩm cười. Hồng Lão vuốt râu.
Minh gọi hệ thống.
Nhìn những người dân phía dưới, ai nấy đều cười tươi, tuy mệt vì chạy xa nhưng không ai than thở. Minh thấy trong lòng run động, cha mẹ cũng mĩm cười gật đầu nhìn cậu, trong mắt đều là tự hào. Ba người còn lại đều có cảm giác tương tự. Họ vẫy tay chào mọi người.
“Hồ Nương phu nhân, sau khi giàn xếp xong bí cảnh Hoả Ngục, báo lại thông tin với thành chủ. Ta có nhiệm vụ mới cho phu nhân: mong phu nhân di chuyển khắp các thành lân cận, để lại thần tích, cứu khổ cứu nạn, để lại thần danh cho nhân loại, để họ lập đền thờ cúng hồ thần, sẽ có tác dụng với ta.”
“À, sư phụ mới nhận một đệ tử ở Chiêm Thành, thiên phú rất tốt, kiếm pháp vượt qua cả tôi. À, là Phạm Nhã, cậu có quen biết Phạm Nhã không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh im lặng tiếp tục tìm hiểu về hệ thống tín ngưỡng này. Hồi sau cũng đã hiểu rõ, đây là một hệ thống mới rất có lợi cho Minh. Số lượng người thờ cúng ở Minh Long miếu rất đông, thu hút rất nhiều tín đồ, linh sĩ tam giai cũng không ít, thế nên mới đem lại số điểm tín ngưỡng cao như vậy.
Lúc này theo nhịp của thành chủ, cả thành cùng đông thanh.
…
Nhìn thấy ai cũng có con đường riêng của mình, cậu thật sự thấy vui, ngày sau gặp lại, có khi mỗi người đều đã là cường giả một phương, khi đó ngồi quây quần ôn chuyện thì sẽ có thật nhiều điều để nói.
Ngay khi đang tĩnh tâm, trong đầu bỗng nhiên trong đầu minh lại vang lên âm thanh quen thuộc.
Trước khi đi Hồ Nương đưa cho Minh một tấm khăn dệt từ lông đuôi của nàng. Chỉ cần Minh truyền linh lực vào thì có thể truyền tin cho nàng.
Sau hai ông xuôi dòng sông Cầu, uống thuốc độc t·ự v·ẫn để tỏ lòng trung liệt với vua. Ngọc Hoàng Thượng đế phong Trương Hống, Trương Hát làm thần sông. Nhân dân dọc theo sông Cầu và các nơi các ông từng đóng quân đánh giặc đã vô cùng khâm phục, thương tiếc, lập đền thờ làm Thần.
‘Tín Ngưỡng là hệ thống lưu lại số liệu, một khi có người thờ cúng ký chủ hoặc những nhân vật ký chủ triệu hồi, cấp dưới của ký chủ thì sẽ tính là một điểm tín ngưỡng, người thờ cúng được tính là tín đồ. Tín đồ cung cấp điểm tín ngưỡng cho ký chủ, tín đồ có tu vi càng cao cung cấp điểm tín ngưỡng càng nhiều.
Chín giờ sáng năng cũng đã lên cao, Minh mang theo hành lý rồi cho vào một chiếc túi không gian. Linh bảo loại này cũng không hiếm, linh sĩ tứ giai thường đem theo bên mình để trữ chiến lợi phẩm sau mỗi chuyến săn, dù sao đa số dị tộc tứ giai trở lên có thể tích rất lớn.
Lúc này Thuận chợt nhớ ra gì, la lớn.
Chẳng để Minh chờ lâu, hai vệt sáng vàng từ trên cao phóng tới nhanh như cắt.
Ngay khi hai con chiến sủng chuẩn bị cất cánh, phía xa xa, thành chủ nhanh chóng lướt tới, theo sau là người đông chi chít, có già có trẻ. Đó là người dân Chiêm Thành, rất đông, Minh cũng không đếm hết có bao nhiêu người. Chỉ thấy họ hộc tốc chạy tới, mặt mày ai cũng đỏ bừng vì chạy xa. Thành chủ vẫy tay.
Điểm tín ngưỡng có tác dụng để đổi lấy thẻ triệu hồi thần thoại, mỗi mười vạn điểm đổi được một thẻ triệu hồi, một ức điểm đổi được một thẻ triệu hồi chỉ định.
Nếu vậy thì chắc chắn sẽ làm chậm lại tốc độ phát triển của Chiêm Thành, dù chiến lợi phẩm từ trận chiến dùng tới năm mươi năm cũng không hết, nhưng về lâu về dài sẽ thiếu. Thế nên Hồ Nương đi khắp nơi bắt lấy dị tộc tứ giai trở lên đem về bí cảnh, để chúng sinh sôi, tạo thành công cụ lịch luyện cho nhân loại.
(Trích thần phả tại đền Vân Mẫu, Chuyện Trương Hống và Trương Hát, Việt Điện U Linh tập, Huyền sử, Dã sử, theo Hoàng Xuân Hãn, Lý Thường Kiệt, tr.303.) (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hôm nay hay tin mọi người khởi hành, dân Chiêm Thành chúng tôi đều muốn đến tiễn đưa mọi người, bốn người đều có ơn với chúng tôi. Không thể giúp gì hơn, chỉ biết chúc phúc mọi người đi đường bình an, gặp dữ hoá lành.”
“Chúc mừng ký chủ phát động sự kiện đặc biệt, triệu hồi được Nhị Vị Thánh Tam Giang – Hoá thân.”
Thành chủ bay lại, giao cho Hồng Lão một túi không gian, trong đó không có gì quý, chỉ là rất nhiều thức ăn khô mà người dân góp lại, mỗi người đều tặng cho họ rất nhiều thức ăn, xếp cao như núi trong túi không gian kia.
Cậu không kịp chờ đợi nữa, đường xa, nguy hiểm trùng trùng, có sự xuất hiện của hỗ trợ mới cũng sẽ an toàn hơn.
Bình thì thì bái sư thầy Phan Thanh Lam, là thầy chủ nhiệm cũ của Minh, ông cũng là một linh sĩ chuyên tu phong thuật uy tín lâu năm. Thuận tham gia vào võ đường của cha, hàng ngày tiếp nhận khiêu chiến từ các linh sĩ khác, kỹ thuật chiến đấu ngày càng tinh thông. Thiên từ sau cú sốc ngày ấy thì lâm vào điên cuồng tu luyện, theo ông Phạm Cảnh học tập hết tinh tuý của lôi pháp Phạm gia.
Do là con của thiên thần nên người mẹ lấy họ Trương là họ của Ngọc Hoàng Thượng đế để đặt cho các con và hết lòng chăm lo các con ăn học. Năm anh em là học trò của Tiên sinh Lã Thị người hương Chu Minh, lộ Bắc Giang (tức xã Hương Mạc, thị xã Từ Sơn ngày nay). (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Về phần tín ngưỡng cao hơn cậu cũng không suy nghĩ nhiều, thời đại này để người ta tín ngưỡng mình, thì ít nhất cấp độ của mình phải cao hơn người ta trước đã.
Thế là một hạc một gà cất cánh, bay lướt trên trời cao. Trước khi bay quá xa, Minh còn thấy nhiều bóng trắng, bóng vàng lờ mờ đứng phía xa, đều đang vẫy tay tiễn biệt họ.
Một dòng thông tin bắt đầu truyền cho Minh.
Nhận được tin xác nhận của Hồ Nương, Minh cất tấm khăn lại, cậu biết đây chỉ là bước đầu kế hoạch, sau này triệu hồi được nhiều nhân vật thần thoại hơn tín ngưỡng sẽ càng ngày càng lớn, đến lúc đó, cách cục thế giới này e là thay đổi.
Cha mẹ theo Minh đi về phía tập hợp, hai người đều muốn tiễn cậu càng xa càng tốt. Đến nơi, Minh thấy Hồng Lão đã ngồi trên một gốc cây già, đang chỉnh lý lại cái tay nải của mình, Hồng Tuấn đến kế bên đang chải lông cho một con hạc lớn, cao hơn ba mét, đôi mắt đang nhắm lại, thân hình cao mảnh khảnh trông rất thanh thoát.
Hiểu được tác dụng của tín ngưỡng, Minh lập tức có kế hoạch. Lấy ra một chiếc khăn dệt bằng lông cáo, cậu cũng không giấu diếm nên Hồng Lão đang bay kế bên cũng chú ý đến, sau đó nhắm mắt lại, không muốn xen vào chuyện của Minh. Ông nhận ra đó là lông của thần hồ ngày đó đã giúp ông.
Tuy hành vi này không hay lắm, nhưng Minh cũng không nghĩ nhiều, vốn đã không c·hết không thôi thì cần gì phải nương tay với chúng. Ngược lại điều này còn giúp độ đa dạng chủng tộc ở bí cảnh tăng cao. Dưới sự cải tạo của Hồ Nương, sau này có khi bí cảnh phải đổi tên.
Minh không chần chừ.
“Dùng.”
“Ký chủ nhận được thẻ triệu hồi thần thoại*2, ký chủ có muốn lập tức triệu hồi hay không?”
Quân Tống nghe bài thơ đó đánh g·iết lẫn nhau rồi mạnh ai người nấy chạy tháo thân về nước. Vua phong thưởng tướng sĩ rồi truy phong công lao hai thần. Một là Khước Địch đại vương, lập đền ở ngã ba sông Long Nhãn. Một là Uy Linh đại vương, lập đền ở ven sông Như Nguyệt.’
Mỗi người đều đi đến con đường riêng cho mình, tự mình xong pha bí cảnh, sáng tạo, phát triển trường phái linh thuật của mình. Từ sau cuộc thi đấu linh sĩ tân sinh liên ba trường, thiên phú của Linh đã được nhà họ Hồ hiểu rõ, từ đó cô được chính ông cố chỉ dẫn tận tình. Ngân cùng với mẹ nuôi không ngừng nghiên cứu phát triển hữu tình thuỷ và phú tình thuỷ. Nhu bắt đầu đi trên con đường liên tục khiêu chiến các linh sĩ từ tam giai trở lên, thành tích cao nhất hiện nay của cô là vượt giai đánh bại linh sĩ tứ giai.
“Cảm ơn mọi người, lão sẽ nhớ mãi nơi này, sau này có duyên chắc chắn sẽ quay lại.”
Nhưng mà Minh không biết, kiếp trước, sau khi Chiêm Thành bị diệt, Phạm Nhã được Hồng Lão lúc này đã bị Hoả Ngục U Mãng Thú làm trọng thương vô tình cứu được. Sau khi linh sĩ từ phương xa tới ứng cứu. Hồng Lão phát hiện ra thiên phú của Phạm Nhã thế nên nhận làm đệ tử, cuộc sống muôn màu của Phạm Nhã mới bắt đầu từ đó.
Nhiều năm sau, năm Tân Tị niên hiệu Thiên Phúc (981) triều Lê, Tống Thái Tông sai tướng quân Nhân Bảo, Tôn Toàn đem binh xâm lược phương Nam đến cửa biển Đại Than. Vua Đại Hành cùng tướng quân Phạm Cự Lượng dựng lũy, cầm cự với giặc ở sông Đồ Lỗ.
…
Cậu ta quăng một sợi dây chuyền lên, dây chuyền bạc có mặt là hình một giọt nước làm bằng bảo thạch trông rất đẹp. Minh nhận lấy, cất vào túi không gian.
Hai anh em Trương Hống, Trương Hát là hai trong năm người vâng theo thầy họ Lã đem quân về dưới trướng Triệu Việt Vương đánh giặc lập công, trở thành đại tướng của nhà nước Vạn Xuân. Sau Lý Phật Tử lên ngôi, muốn triệu Trương Hống, Trương Hát về làm quan.
Hồng Lão hô to.
“Thành gần đây nhất là thành Tây Sơn, là quê nội của tớ, các cậu tới nơi đưa ra sợi dây chuyền này nói là bạn của tớ thì sẽ được Nguyễn gia ở Tây Sơn đón tiếp, nghĩ ngơi ở đó vài ngày rồi đi tiếp cũng không muộn.”
Hoàng thiên dĩ định tại thiên thư,
“Thượng lộ bình an!”
‘Theo cuốn thần phả hiện được lưu giữ tại đền Vân Mẫu, thôn Hai Vân, phường Vân Dương, thành phố Bắc Ninh: Năm Phùng Từ Nhan 18 tuổi, vào đêm rằm tháng 11 năm Canh Thìn (500) nàng nằm chiêm bao thấy Thần Long quấn mình trên sông Lục Đầu, sau đó nàng mang thai. Sau 14 tháng mang thai, ngày 5 tháng 1 năm Nhâm Ngọ (502) Phùng Từ Nhan lên chùa lễ phật trở về đến xứ Cửa Cữu, làng Vân Mẫu thì trở dạ, sinh ra một bọc năm con.
“Nay giặc Tống sang x·âm p·hạm bờ cõi, xin được cùng hoàng đế đánh giặc Bắc Tống để cứu sinh dân."
“Tôi trung chẳng thờ hai vua, gái trinh chẳng đổi hai chồng, huống hồ ngươi là người bội nghĩa mà còn muốn khuất cái tiết bất di dịch này ư?”
Lê Đại Hành đêm canh ba nằm mộng thấy thần nhân tới bái lạy trên sông. Thần kể sự tình lúc còn sống theo vua đánh giặc, c·hết được Thượng đế thương tình ban tên cho là Thần bộ quan (thủy thần) thống lĩnh tướng các âm binh.
Minh nắm lấy, nhắm mắt lại, truyền linh lực vào, tấm khăn phát sáng chín màu. Biết đã thành công, Minh mặc niệm.
Phạm Nhã cúi chào sư phụ và sư huynh rồi chào hỏi Minh. Tình trạng của Minh cũng không phải bí mật, thế nên cậu ta cũng không thắc mắt tại sao Minh có mặt ở đây.
Hội kiến thịnh trần tận tảo trừ.
Minh ngẩn người, sau đó cũng không nghĩ gì nhiều. Chẳng phải đây là lối đi quen thuộc của nhân vật chính sao? Tình cờ gặp cao nhân từ phương xa tới, bái sư học đạo. Rất dễ hiểu.
Lời tác giả: bài thơ Nam Quốc Sơn Hà là một biểu tượng lịch sử rất quan trọng, thế nên được thần hoá, có rất nhiều phiên bản về bài thơ này, tạo nên màu sắc thần thoại cho bài thơ và các nhân vật xoay quanh, mong bạn đọc xem truyện với tinh thần nhẹ nhàng thoải mái, những thông tin trong truyện không có tính tham khảo, truyền bá thông tin. Các bạn đọc qua truyện hiểu biết thêm về nhiều câu chuyện được lưu lại, không nên tranh cãi.
Cảm thấy mình thật may mắn, hai nhân vật được triệu hồi chỉ là hoá thân, e là bản tôn quá mạnh, thế giới này không chịu nổi sự tồn tại của họ.
“Dùng điểm tín ngưỡng đổi hai thẻ triệu hồi thần thoại.”
Chương 51. Hương hoả - Nhị Vị Thánh Tam Giang
Như hà Bắc lỗ lai x·âm p·hạm,
Đúng lúc này, Phạm Nhã cũng đến, đã thay trang phục của Hồng Hạc Môn, tóc đã dài ra đáng kể, cậu ta buộc ra sau. Mắt sáng, mày kiếm, thân hình cao lớn, trông rất có phong phạm thiếu niên tông sư.
Tâm tình một lúc cũng đã đến lúc phải đi, Minh triệu hồi ra Gà Trống Trắng, đột phá tứ giai cũng cho phép nó có khả năng đại tiểu như ý, nếu không với thể tích thật của nso thì việc di chuyển thật sự bất tiện.
Minh gật đầu xác nhận. Hồng Lão đứng dậy, phủi bụi trên áo bào rồi vuốt ve đầu hạc, nó tự động cúi xuống để ông chạm tới.
Một âm thanh ting vang lên trong đầu, âm thanh hệ thống tiếp tục.
“Trên đường ta và Hồng Tuấn sẽ cưỡi linh hạc. Cậu có một con chiến sủng có thể bay nhỉ?”
Nhưng một con gà cao bốn mét, sãi cánh rộng, cơ thể mạnh mẽ cường tráng, lông vũ trắng óng ánh dưới nắng cũng thật sự trông vô cùng thần tuấn. Minh nhảy lên người nó, theo sau là Phạm Nhã, lưng của Gà Trống Trắng dư sức chứa cả hai.
“Vậy thì nhờ cậu chở giúp tiểu đệ tử của lão, linh hạc chỉ chở được hai người mà thôi.”
Hai ông là tôi trung không thể thờ hai vua, bèn tâu.
Minh ngẩn người, sau một phen tìm hiểu mới biết. Thẻ triệu hồi nếu dùng cùng lúc với số lượng lớn sẽ có xác suất thấp triệu hồi ra các nhân vật thần thoại liên quan với nhau, khi họ chiến đấu cùng nhau sẽ phát động hiệu ứng hổ trợ đặc biệt, sức chiến đấu vượt qua tu vi, một cộng một lớn hơn hai.
Để dẹp đi cảm xúc ngổn ngang, Minh bắt đầu tu luyện, tứ giai hai sao, không biết khi nào mới có thể đột phá ngũ giai.
Cậu ngẩn người, tiểu đệ tử? Chẳng phải Hồng Tuấn là tiểu đệ tử của Hồng Lão sao? Lúc này thì Hồng Tuần mới nói.
Anh em học đến đâu lầu thông kinh sử đến đấy, ngày ngày chăm đọc binh thư, siêng rèn võ nghệ, nên đều là những người tinh thông văn võ. Khi anh em 17 tuổi thì mẹ mất (ngày 15 tháng 4 âm lịch năm Kỷ Hợi 519) và 5 anh em đã táng mẹ tại xứ đồng Bãi Cả, hiếu thảo thờ mẹ 3 năm.
Vua tỉnh dậy, lập tức thắp hương khấn vái xin được thần nhân trợ giúp, sau đó g·iết s·ú·c· ·v·ậ·t, đốt vàng mã làm lễ cúng tế. Đêm ấy, Đại Hành lại mộng thấy thần nhân thống lĩnh âm binh tiến đánh giặc. Canh ba, đêm tháng mười, trời đất tối đen, mưa to gió lớn đùng đùng, quân Tống kinh hoàng, tháo chạy tán loạn, thần nhân ẩn mình trên không trung lớn tiếng ngâm thơ:
“Cảm ơn cậu nhiều, tớ sẽ hỏi thăm gia đình nội giúp cậu.”
‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành thành tựu, thần tích vang xa, thần tích được lưu lại, được nhà nhà thờ bái, lưu truyền nhiều đời. Ban thưởng hệ thống Tín Ngưỡng – Hương Hoả.’
Từ ngày linh khí khôi phục, diện tích thế giới mở rộng ra nhiều lần, dù đi từ thành này đến thành khác cũng mất gần tháng. Ấy đã là tính đường phi hành, nếu đi đường bộ e là còn lâu hơn thế.
Lúc này bạn bè ở đội tuyển và cô Xuân cũng tới tiễn biệc. Sau thời gian lâu như vậy, họ đều đã trưởng thành trông thấy, tất cả đều đã đột phá tới tam giai. Đáng mừng hơn là cô Xuân cũng đã đột phá tới ngũ giai, có thể xem là cao thủ một phương.
Tìm hiểu được tích sử của Nhị Vị Thánh Tam Giang, Minh âm thầm chờ mong, đây quả thật là chiến tướng, từ trong tích xưa đã thấy được tài phép phi phàm.
Kiếp này biết ơn thầy cũ, cậu ta lần nữa tới tự động bái sư, sau một số thử thách, còn đánh ngang tay với Hồng Tuấn, Phạm Nhã đã được đặc cách thu làm đệ tử. Cậu ta cũng muốn đi theo thầy mình xông pha bốn phương, tiện thể thu được một số cơ duyên đã bỏ qua kiếp trước.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.