Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 108
Chu thị thấy con dâu tỉnh lại, thấy bộ dạng sững sờ của nàng, vừa hài lòng lại đau lòng. Nhưngnóithế nào,thìcuối cùng cũng coi như thuận lợi mang thai, hơn nữa còn có nhanh như vậy, nhất định là ông trời phù hộ Vệ Quốc Công phủ bọn họ.
Bát Diêu thịđãchồng chất như núi, Khương Nhị Gia cònđangngồi cạnh bóc tôm cho lão bà, bầukhôngkhí này quả làkhôngai có thể xen vào.
Chu thị liếc xéo nữ nhi nhà mìnhmộtcái: “Lại muốn ra ngoài?”
Khương Lệnh Uyển nghe vậy cười, tẩu tẩu nàng mới là người mang thai,hắncần kinh nghiệm gì?
“Gia Nguyệt, ăn nhiều hơnmộtchút.” Khương Dụ, gắpmộtmiếng thịt bồ câu non mềm vào trong bát của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái tử mơ mơ màng màngtrêngiườngnhỏ, cảm giác được tiếng nước bên ngoài, liền lập tức tỉnh lại.hắnnhìn Nguyên Mậu canh giữ bên giường, hỏi: “Đây là nơi nào? A Tranh đâu?”
Nhưng lời còn chưa sứt, Di An quận chúa liền nhắm mắt, ngả vào trong lòng Khương Dụ.
Giữa tháng tám, Thái tử cùng Nguyên Mậu rời Tấn Thành. Lần nàyđivội vàng, lạikhôngcó kinh nghiệm gì,điđược nửa đườngthìbị người ta đánh cắp lộ phí. Nhưng Thái tửmộtlòng muốnđiNinh Châu tìm Tiết Tranh, tất nhiênnóicái gì cũngkhôngchịu quay về. Sau đó liền dựa vào gương mặt cùng cái miệng ăn chùa, làm Nguyên Mậu cảm thấyhắnlàm mất hết mặt mũi của hoàng gia, nhưng lời nàyhắnchỉ dám nghĩ trong lòng,khôngdámnóira khỏi miệng —— dù sao dọc đườnghắncũng dựa vào khuôn mặt này của Thái tử mà sống. Sau đó Thái tử tìm tới Đường gia ở Ninh Châu, cũng chính là gia đình nhà chú của Tiết Tranh,hắncó ý địnhẩngiấu thân phận, miễn cưỡng ở lại Đường gia ăn chùa được hơn ba tháng, lúc này mới bị Lục Tông tìm được.
Thái tử làm gì chịuđi?
Nàngđãlà người củahắn, chỉ có nàng ngóng trônghắnnhận nàng vào cửa,hắnnhớ đến làm gì?
Chu thị nhìn gương mặt tiêm gầy của nữ nhi, từ lúc sinh bệnh đến nay, nữ nhi ốmđirất nhiều, dưỡng kiểu gì cũngkhôngthể trở lại như trước. Thấy nữ nhi như vậy, người làm nương như nàng, cảm thấy trong lòng như bị khoétđimộtmiếng thịt.
Lão thái thái cũngnói: “Xán Xán ngoan, nhìn gương mặt của con này, chẳng còn lại mấy lạng thịt, khi còn bé tròn tròn trắng trẻo đángyêuđến cỡ nào. Ăn nhiềumộtchút, tiểucônương nhiều chút thịt mới xinh đẹp, xem nhị thẩm của conđi, sắc mặt hồng hào, vừa nhìn liền biết có phúc khí.”
Khương Bách Nghiêu, Khương Nhị Gia và Khương Dụ, Khương Lộc đềuđãnghỉ, hôm nay cả gia đình cùng dùng cơm trưa, Khương Lệnh Uyển chuẩn bịmộtchút, sau khi ra cửađãthoamộtlớp kem mỏng, nhìn hai gò mà bóng láng của mình trong gương, vô cùng thỏa mãn gật đầu. Sau đó mặc áo bông, mang giày vải, nhận lấy lô ấm tay thêu hoa từ Kim Kết, lúc này mới ra khỏi cửa.đitrênhành lang, Khương Lệnh Uyển gặp thê tử của Khương Lộc, Nghiêm thị.
Nào có nữ nhân nào nguyện ý chia sẻ phu quân của mình? Khương Lệnh Uyểnđãtừng gả ra ngoài, nàng đương nhiênrõràng đạo lý này, bây giờ thấy nhị tẩu tẩu hỏi thăm nàng, trong lòng đương nhiên cũng rất nhiệt tình tán gẫu.
Khương Dụ vừa nghe bản thân sắp được làm cha, kích động vô cùng, nhưng nghe thấy mẫu thân mình trách cứ, nhất thời oan ứcnói: “Đây là lần đầu tiên, conthậtsựkhôngcó kinh nghiệm a.”
Khương Dụ ngẩn ra, sợ đến mức trắng mặt, vội vàng la lớn: “Gọi đại phu, nhanh gọi đại phu!”
Tiết Tranhkhôngnóihai lời, trực tiếp chohắntrúng thuốc mê, để Lục Tông trực tiếp đem người rờiđi.
Nụ cười này, càng khiến ngườiyêuthích,khôngthể dời mắt nổi.
Diêu thị bị điểm tên, lỗ tai đỏ ửng.
Nghiêm thị nhấc mày, nhìn vị Lục tiểu thư Vệ Quốc Công phủ, con ngươikhôngnhịn được lộ ra mấy phần kinh diễm. Tuổi cònnhỏnhư vậy, nhưng dung mạo lại quá mức xinh đẹp. Tiểucônương đến nay vẫn chưa cập kê, chải kiểu tóc của tiểucônương, bên tai đeo đôi bông tai lông thỏ,trênngười mặc xiêm y thêu gấm đấu bồng, vẻ mặt ngây thơ đángyêu. Nàng nghe Khương Lục tiểu thư này sợ lạnh, lúc nào cũng muốn che lạithậtkín, giống như lúc này vậy, chỉ lộ ramộtgương mặtnhỏbằng bàn tay, gò má hồng hồng, thủy nộn giống như có thểnhỏra nước,khôngchút nào bị mùa đông ảnh hưởng mà trở nên nứt nẻ. Nghiêm thị trước đến nay luôn tự xưng mỹ mạo, dù chỉ lớn hơn Khương Lệnh uyển ba tuổi, nhưng cho dùnhỏhơn ba tuổi, da cũngkhôngthể đẹp như vừa lấy ra từ nước như vậy.
Đỗ Ngôn canh giữ bên ngoài, qua khe hở liếc mắt nhìn Thái tử, sau đóđitới bên boong thuyền, nhìn Thế tử gia mặcmộtthân xiêm y nguyệt sắc, đội thêmmộtcái nón che màu đen, đón gió mà đứng,mộtgương mặt tuấn tú băng sương.
Thái tử tiếp tục chỉ trích: “Ngươikhôngthể giúp tamộtchút sao?”
Di An quận chúa ngoan ngoãn đáp lại.trênthực tế, sau khi gả cho Khương Dụ nàngđãmập hơnmộtchút, thân thể cũng tốt hơn trước nhiều. Nàngđangăn cơm, liếc mắt sang bên trái nhìn Diêu thị, thấy bụng dưới hơi nhô lên của nàng, trong lòng vô cùng ước ao.
Ngày mai, Lục Tông cũng nên trở về rồi.
Nghiêm thị cười cười: “Như vậy cũng tốt, tính tình hiền lành, sau này cũng dễ ở chung.”
Nghiêm thị thấy nàng tuổi cònnhỏ, được nuông chiều từ bé, hai con mắt trong suốt như nước, nhìn liền biết lòng dạkhôngsâu, nên nàng mới mượn cơ hội hỏi thăm, nhưng vừa nghe thấy những từ ngây thơ như “ngoan ngoãn, hiểu chuyện”,khôngkhỏi lại cảm thấy buồn cười.
Chu thị nghe xong trong lòng thoải mái, cười cườinói: “Con chỉ dẻo miệng.”
Nghiêm thị có đượcmộtđôi mắt phượng, khóe mắt cong lên, làm cho nử tử trẻ tuổi này có thêm mấy phần kiêu căng xa cách.
Nguyên Mậunói: “Thái tử điện hạ, chúng tađangởtrênthuyền, ngày mai là có thể trở về Tấn Thành.”nóixong,hắnsợ Thái tử đánh người, liền mau trốn ra xa.
cônương xinh đẹp ai cũngyêuthích, ngoài mấy phần đố kị, thị Nghiên thị xác thực rất yên quý vị Lục muội muội đángyêuthẳng thắn này.
Nhưng mà chuyện nàythậtsựlà chuyện vui lớn.
Thái tử nghe xong quả nhiên tức giận,đangmuốn phát tác, liền có ngườiđivào.
đimộtvòng lớn,thìra là sắp đặt chỗ này để chờ nàng.
Nhưng mà Khương Lệnh Uyển lạikhôngdám bác bỏ lời của lão thái thái, chỉ ngoan ngoãn ăn xong nửa bát cơm.
Chu thị cười đếnkhôngngậm miệng lại được, còn vui vẻ hơn ngày nhi tử thành thân. Nàng than thở: “Tẩu tẩu con là người có phúc, chỉ mong đứanhỏbình an, sinh đượcmộttiểu tử béo mập. Nương còn chờ tôn nhi gọi tamộttiếng Tổ mẫu đây.”
Lục Tôngnói: “Hoàng thượng có lệnh, để takhôngtiếc bất cứ giá nào đưa Thái tử trở về Tấn Thành.”
Khương Lệnh Uyển kéo mẫu thân mình ra khỏi Phẩm Trúc hiên, vui vẻnói: “Lần này nương có hài lòngkhông?”
Nếu Tô Lương Thần kiathậtsựngoan ngoãn như vậy, cũngsẽkhônglàm ra loại chuyện bại hoại gia phong như vậy.
Đỗ Ngôn nghe bên trong truyền đến tiếng “lách cách lang cang”, thầm nghĩ Thái tử vẫn làkhôngnên tiếp tục chống đối a. Vì tìm Thái tử,đãba tháng Thế tử giakhôngthể gặp mặt Lục tiểu thư, vào lúc này coi như Thái tửmộtkhóc hai nháo ba thắt cổ, Thế tử cũngsẽkhôngthả người a.
Thái tử lạinói: “Ngươi cũngkhôngbiết, Đường gia còn cómộttiểu tử, tóc còn chưa mọc hết, hay rồi lại dám cùng ta cướp tức phụ. Lục Tông, việc hôn nhân của ngươiđãđịnh, đúng là an tâm, tuy nhiên nếu ta bỏ lỡ, vợ ta liền phải chạy theo người khác a.”
Tô Lương Thần tuy rằng thông tuệ, nhưng Nghiêm thị cũngkhôngphải người hiền lành, nếuthậtsựđấu lên, Nghiêm thị đến cùng vẫn là chính thê, đương nhiên Tô Lương Thầnsẽphải chịu thiệtmộtchút.
Nguyên Mậu nhìn Thái tửmộtchút, liền lẳng lặng đứng bên cạnh,khôngnóilời nào. Hơn ba tháng này,hắnnhìn Thái tử đáng thương giả bệnh, nhìn lén Tiếtcônương tắm rửa, nửa đêm bò lên giường Tiếtcônương, ngược lại làm những chuyệnkhôngbiết xấu hổ.hắnliền cảm thấy, Thái tửthậtsựhạ quyết định ăn vạ Tiếtcônương.
Chương 108
Edit: Kye
Thái tử nghẹn ngàokhôngngớt, oán Lục Tông quá mức máu lạnh.hắnlảo đảo vài bước, ôm đầu ngồi bên giườngnhỏ, lẩm bẩmnói: “thậtvất vả A Tranh mới hơinhẹdạ, cũng quen dần với ta, bởi vậy ngươi, chẳng phải hại ta kiếm củi ba năm thiêumộtgiờ hay sao?”
Nàng chớp mắt mấy cái tiếp tụcnói: “Tổ mẫu trẻ trung nhất, có thể đồng ý với nữ nhimộtthỉnh cầu nhonhỏkhông?”
Khương Lệnh Uyển cười, con ngươi cong cong,âmsắc trong veonói: “Nhị tẩu tẩunóivậy khiến muội cảm thấythậtngại.”
Hạ nhân của Vệ Quốc Công phủ dù có bị quản nghiêm, nhưng chỉ cần có bạc, nàng đương nhiên cũng có thể hỏi thăm đượcmộtít, liên quan đến Tô Lương Thần, nàng cũng có thể hiểurõbảy tám phần. Nghiêm thị cũng biết, bằng tính tình kia của Khương Lộc,khôngthểkhôngcưới vợ bé, nha hoàn hầu hạ bên cạnh chỉ cần hơi có chút mỹ mạo, ai chẳng bịhắnphá thân? Nhưng nàng ở nhà cao cửa rộngđãlâu, cũng hiểurõchút tính tình này của nam nhân, ngươi càng quản nghiêm,hắncàng muốn chạy ra ngoài. Bây giờ nàng thu thập Khương Lộc ngoan ngoãn, nhưng cũngkhôngcâu thúchắn, bên ngoài luôn chohắnmặt mũi,hắnđương nhiên đối tốt với nàng hơnmộtchút, những thứ này đều là hai bên cùng có lợi.
Nghiêm thịnói: “Tỷ tỷ chỉ ăn ngaynóithậtthôi.”
Lão thái thái suy nghĩmộtchút, sau đó nhìn Di An quận chúađangngồi bên cạnh Khương Dụ,nói: “Di An cũng ăn nhiều, mập thêmmộtchút.”
“Nương…” ThanhâmKhương Lệnh Uyển yếu ớt,âmcuối ngânthậtdài, lắc lắc cánh tay mẫu thân: “Có đượckhông?”
Lời khen ai chẳng thích nghe? Đặc biệt là Khương Lệnh Uyển, nàng thích nghe tán dương nhất. Nghiêm thị xưa nay là người dẻo miệng, vừa mới gả vàođãdỗ được lão thái thái vui vẻ, cũng coi như giúp Vệ Quốc Công phủ nhiều thêmkhôngít lạc thú.
Thấy nữ nhi chịu ăn cơm, lúc này Chu thị mới thỏa mãn, nhìn sang lão thái tháinói: “Xán Xán lớn rồi, lời của cha mẹ cũngkhôngchịu nghe, chỉ nghe lời nãi nãi.”
Nghiêm thị cao gầy xinh đẹp, dung mạo xuất chúng, chí ít Khương Lệnh Uyển cảm thấy, bên trong quý nữ của Tấn Thành có thể tìm ra mấy người xinh đẹp hơn nàng ta. Hôm nay Nghiêm thị mặcmộtthân xiêm y thêu mây màu cảm thạch lựu thêu chỉ hòng, búi kiểu tócđangphổ biến, tư thái lung linh thướt tha, dung mạo xinh đẹp. Nàng trời sinh cómộtnốt chu sa cực xinh đẹp, thêm mấy phần phong vận. Chỉ là Nghiêm thị là nữ nhi gia đình giàu có, tiếp nhận giáo dưỡng tốt nhất từnhỏ, nên lại ghét bỏ nốt chu sa này quá mức phong trần, mỗi lần trang điểm đềusẽvẽmộtbông hoanhỏđè lên. Hôm nay là hình hoa mai.
Nhưng chỉmộtkhắc, nàng vẫn nhịnkhôngđược, nghiêng đầu nôn khan.
Khương Lệnh Uyển thầm nghĩ: Nhị thẩm của nàngđãmang thai bốn tháng, mỗi ngày còn được nhị thúc đốc xúc bồi bổ, đương nhiên là mập ra. Sao có thể đem ra so sánh với nàng?
Chu thịnói: “Nghe lời nương, ăn thêmmộtchút.”
Vừa gặp mặt liền khen người, sau đó tán gẫu cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều, hai ngườinóichuyện câu có câukhông, càngnóicàng thuận miệng, Nghiêm thị cũng hỏi: “Ta nghenóivị Tô muội muội kia từnhỏđãở tại Vệ Quốc Công phủ, mỹ mạo xinh xắn, tài hoakhôngkém gì Chu Lâm Lang,khôngbiết cóthậthaykhông?” Trận Quỳnh Hoa Đài trước kia, Nghiêm thị chỉ là thứ nữ,khôngthể đến dự, đương nhiên cũngkhôngthể tận mắt thấy cảnh tượng Tô Lương Thần lên đài. Chỉ là trong trường hợp như vậy, dám đứng ra náo động, đương nhiên cũng phải có nội tình.
Khương Lệnh Uyển mỉm cườikhôngnói, trong lòng thầm tán thành.
Vừa nhắc tới Tô Lương Thân, Khương Lộc nhíu nhíu mày.
Khương Lệnh Uyển lầm bầmnói: “Nương, nữ nhi ăn no rồi.”
Thảhắn, liềnkhôngthấy được ngườiyêu. Thế tử gia lạikhôngngốc.
Khương Lệnh Uyển nở nụ cười, khách khí chào hỏi: "Nhị tẩu tẩu." (đọc tại Qidian-VP.com)
TuynóiTô Lương Thần làmhắnthất vọng cực độ, nhưng chung quy nàng vẫn làcônương đầu tiên làmhắnđộng lòng. Nây giờkhôngcó nàng ở bên, ngược lại cũng có chút nhớ. Nhưng nghĩ đến chuyện Tô Lương Thần muốn cùng Lục Tông làm chuyện tốt đó, mặt mày Khương Lộc lạnh lẽo,nói: “khôngcần quá quan trọng người đó, chờ thêmmộtnăm nhắc lại cũngkhôngmuộn.”
Lời này đúng là làm cho Nghiêm thị nở nụ cười, thầm nghĩ trong mắt Khương Dụ Tô Lương Thần cũng chỉ có thế.
Đôi mắt Khương Lệnh Uyển sáng lấp lánh, thở dàinói: “Vậy nương nhất định là tổ mẫu trẻ trung xinh đẹp nhất cõi đời này.”
Di An quận chúakhôngnhịn được tươi cười, hai con mắt vui vẻ nhìn Khương Dụ, sau đó gắp chút thịt bồ câu nếm thử. Nàngđangăn, đột nhiên cảm thấy dạ dày có chútkhôngthoải mái, nhưng lúc này cả nhàđangdùng cơm, nàngkhôngthể làm gì khác hơn là nhíu chặt lông mày, cắn răng.
Nghiêm thịnói: “Lục muội muội sợ lạnh, ngày đông rất hiếm khi thấy muội ra khỏi sân viện, tỷ gả tới Vệ Quốc Công phủđãđượcmộtđoạn thời gian, nhưng lại ít khi thấy được Lục muội muội. Tađãtừng gặpkhôngít danh môn quý nữ, nhưng chưa từng thấycônương nào xinh đẹp đángyêunhư Lục muội muội cả.”
hắnngẩng đầu nhìn người đến mặtkhôngcảm xúc, liền tiến lên chất vấn: “Lục Tông, ngươi dám bỏ thuốc ta?”
nóichuyệnmộtđường liềnđitới nhà ăn.
Nghiêm thị mỉm cười gật đầu: “Thiếp thân đều nghe lời phu quân.”
Hôm nay Chu thị vui vẻ, cũng liền đồng ý với nữ nhi, chỉ căn dặnmộtphen,khôngcho ham chơi. Khương Lệnh Uyển tất nhiên ngoan ngoãn gật đầu, cái miệngnhỏlúc đóng lúc mở, cònnóinhiều lời hay, nịnh nọt Chu thị muốn lâng lâng lên trời.
Lục Tông làm nhưkhôngnghe thấy,đira ngoài, sau đó Thái tử ngờ ngợ nghe đượcâmthanh lạnh như băng của Lục Tông “Trông coi chặt chẽ” linh tinh, nhất thời trong lòng lạnhđimộtnửa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiêm thị cùng Khương Lộc trở về phòng, nghĩ đến việc Di An Quận Chúa cũng có hỉ,khôngkhỏi cảm thấy hơi kinh ngạc. Lúc đầu khi Nghiêm thị nhìn thấy Di An Quận Chúa, chỉ cảm thấy thân thể nàng đơn bạc, dòng dõi gian nan, Vệ Quốc Công cùng Chu thị sao lại đồng ý chomộtnữ tử như thế làm con dâu của bọn họ,thậtlà quá mạo hiểm. Bất quá trước mắt, Di An Quận Chúa này đúngthậtlà có phúc. Nghiêm thị gả tớikhôngđược mấy ngày, vốnkhôngcó bao nhiêu áp lực, nhưng chuyện hôm nay đúng là làm cho nàng có chút áp lực. Nghiêm thị nhìn Khương Lộc bên cạnh, thấy dáng vẻhắnđường đường chính chính, mang ra ngoài rất có mặt mũi. Vị phu quân này, nàng cũngkhôngtính là thất vọng. Phu thê ân ái đều là hưkhông, chỉ sớm mang thai hài tửmộtchút, mới là chuyện đúng đắn. Tuy rằng Khương Lộc thích làm bậy, nhưng đều có quy củ, từ sủng ái đến thông phòng,khôngquan tâm dáng dấp ai đẹp bao nhiêu, đềukhôngtránh khỏi bịhắnđưa chomộtchén thuốc tránh thai.
·
Nguyên Mậu thầm nghĩ: Người ta Đường Cử Đường Công tử,nhỏhơn Tiếtcônương ba tuổi, bây giờ mới có mườimột, vẫn còn con nít.
Thực tế, Nghiêm thị này xác thựckhôngphải người tầm thường. Vừa mới gả vào, liền thu thập Khương Lộc trở nên ngoan ngoãn, cũng coi nhưmộtngười có bản lãnh.
“Gia Nguyệt!” Khương Dụ vội vàng bỏ bát đũa, vỗ vỗ lưng cho thể tử, “khôngthoải mái sao?”
Đại phu bắt mạch xong, Khương Lệnh Uyển mới biết được trong bụng tẩu tẩuđãcó cốt nhục của ca ca,đãhơnmộttháng, nhưng hai vợ chồng vẫn chưa pháthiện. Chu thị nghe thấy, vui mừngkhôngnóinên lời, vội vàng nhíu mày trách cứ nhi tử: “Dụ Nhi, con nhìn conđi, bình thường chăm sóc thê tử như thế nào, ngay cả chuyện lớn như vậy cũngkhôngpháthiện?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thức ăn phong phú, tinh xảo mỹ vị, cả gia đình cùng nhau dùng cơm, Chu thị nghiêng đầu, tháy nữ nhi chỉ dùng nửa bát cơm như thường ngày, nàng liền nhanh chóng sai nha hoànđilấy thêm nửa bát.
Di An quận chúa ôm ngựcmộtlúc, sau khi hòa hoãn lại mới nghiêng đầu, trong mắt đầy lệ quang,nói: “Takhôngsao.”
Beta: Mira
Lão thái thái nghe được lời này, trong lòng thoải mái cười híp mắt: “Xán Xán từnhỏđãrất thân thiết với ta, đương nhiên là nghe lời của ta.”nóixong, liền quay về phía Diêu thịnói, “Vợ lão nhị, conđangmang thai, ăn nhiềumộtchút, để sau này có thể sinh đượcmộtbé trai trắng trẻo.”
đãlà cuối năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển lập tức hiểu ý,nói: “Lương Thần biểu tỷ khá được nãi nãiyêuthích, khi cònnhỏlại cực kỳ hiểu chuyện. Mẫu thân muội cũng thường xuyên bắt muội học theo Lương Thần biểu tỷ, luônnóibình thường muộikhôngngoan bằng tỷ ấy.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.