Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 59

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59


Đảo mắtmộtcái năm cũđãqua.

Ngày hôm sau Khương Lệnh Uyển đến Vinh vương phủ. Chu thị có chútkhôngyên lòng, cố ý để Khương Dụ tự đưa muội muộiđi. Khương Lệnh Uyển quả thựckhôngcòn cách nào với mẫu thân mình, quản nàng chặt như vậy, quả thực là còn chặt hơn lúc còn bé. Nhưng nàng nào dámnóigì? Nếu dám tranh luận, số lượng nữ hồng tháng này vất vả lắm mới giảm được sợ rằngsẽquay về lại con số ban đầu, nàngkhôngmuốn tay của mình phải chịu tội.

Hai mươi bốn tháng chạp.

trênxe ngựa, Khương Dụ nhìn trang phục của muội muội, trong lòng thẩm nhủ muội muội mặc gì cũng rất xinh đẹp, muội muội xinh đẹp đángyêunhư vậy,hắnđương nhiên muốn tận tâm sủng ái nàng. Mắt thấy sắp tới Vinh Vương phủ,hắnbỗng nhiên lẩm bẩmnói: “khôngbiết khi nào Lục Tông mới trở về, từ lúchắnđiđến nay cũngđãnăm năm…”nóixong, Khương Dụ quay sang nhìn muội muội, thấy nàngkhôngcó chút phản ứng nào, sau đó mớinói: “Khi còn békhôngphải muội thích nhất vị ‘Tông biểu ca’ kia hay sao, đối vớihắncòn tốt hơn cả ca ca ruột này, hồi đó, huynh rất ghen tị a, hoàn toànkhôngưa nổi Lục Tông, muội còn nhớkhông?”

Khương Hữu giương mắt nhìn con rối trong tay lục tỷ tỷ, tiểu hài tử nha, càngkhôngđược càng muốn lấy, nếu như lúchắncầm còn rối chỉ có năm phần hứng thú, như vậy bậy giờ hứng thúđãtăng lên chín phần. Nhưng ở trong lòng Khương Hữu, mười con rối cũngkhôngthể sánh bằng Lục tỷ tỷ, cũngkhôngnóigì thêm nữa,mộtlần nữa chạyđitìm kiếm, sau đó cầm lại.

Khương Lệnh Uyểnnói: “Đệ tìm thấy những thứ này ở đâu?”

Lục Bảo Thiền cườinói: “khôngnghĩ tới muội còn làmộtquỷ tham tiền.”

Lúc này Chu thịđangngồitrêngiường chuyên chú làm nữ hồng, xiêm y màu đỏ thêu hoa cẩm tú càng khiến cho tư thái của nàng trở nên đoan trang quý phái, cho dùđangngồi, tư thái cũng vô cùng xinh đẹp yểu điệu.

Khương Lệnh Uyển giương mắt nhìn, thấy áo choàng trắng thêu hoa mai của Chu Lâm lang, lúc này mới thu hồi ánh mắt, trong lòng phát sầu.

Khương Lệnh Uyển cúi đầu nhìn sáp hương trong tay, chỉ chốc lát, Hữu Nhi liền ‘Thịch thịch thịch’ chạy tới, cầmmộtcái gì đó trong tay nâng lên caonói: "Lục tỷ tỷ, Hữu Nhi muốn cái này."

Đây là đạo lý đối nhân xử thế, dù sao xác xuất để Lục Bảo Thiền trở thành em chồng nàng là vô cùng lớn.

Kim Kết biết ngày thường Lục tiểu thư rất thông tuệ, chỉ khi mới rời khỏi giường mới có chút ngơ ngơ ngác ngác, dáng vẻ rất manh manh đángyêu. nàng cười đáp: “Lục tiểu thư, hôm nay là hai mươi bốn tháng chạp.”

Sau khi dùng cơm xong, Kim Kết mang thiệp mời của Vinh vương phủ đến.

Khương Lệnh Uyển trang điểm và thay xiêm y xong, ca ca của nàng còn chưa qua đây, nàng liền tự mìnhđiPhẩm Trúc cư của ca ca.

Thấy tiểu thư nhà mình nhíu mày lại, Kim Kết cẩn thận hỏi: “Tiểu thư có muốnđikhông?”

Tuy là huynh muội, nhưngmộtsố việc nàng cũngkhônghỏi nhiều, Khương Lệnh Uyển thấy ca ca của nàng tâm tìnhkhôngtốt, cũngkhônglại nhắc tới Tuyền Họa, chỉ yếu ớtnói: “Ca ca, cakhôngmuốn đưa muộiđinữa sao? Vậy muội tự xuất môn.”

Bây giờ...

Mắt Khương Lệnh Uyển cũngkhôngthèm nhấc lên, lạnh nhạtnói: “khôngnhớrõ.”

Tuyền Họa như được đại xá, vẻ mặt vui mừng, nhưng cũng biết Khương Dụ mới là chủ nhân của mình, lúc này mới giương mắt sợ hãi liếc nhìn Khương Dụ.

Khương Dụ xưa nay luônyêuthương muội muội, hôm nay có chuyện nên trì hoãn muội muội, bây giờ có chút áy náy, nhanh chóng dỗ Khương Lệnh Uyển: “Sao có thể chứ? Nếu như bị nương biết ca ca vì chút chuyệnnhỏnày cũng làmkhôngxong, cònkhôngđánh gãy chân huynh?đi, ca ca đưa muội xuất môn.”nóixong liền nhéo nhéo gương mặtnhỏcủa muội muội nhà mình.

Còn bắt nàng ra ngoài nghênh đón sao?

Nếu kiếp này nàng gả cho Lục Tông, nàng đương nhiênsẽcố gắng làmmộtvị thê tử tốt, sinh con dưỡng cái chohắn, nếukhông, nàng cũngkhôngquá sức miễn cưỡng. Tóm lạithì,đãnhiều năm như vậy,hắnvẫn còn nhớ kĩ nàng. Có điều nghĩ đếnhắncũng chỉ là nhớ đến tình cảm khi còn bé, bộ dạng bây giờ của nànghắncòn chưa có nhìn thấy đâu.

Nghe xong lời của Lục Bảo Thiền, Khương Lệnh Uyển kinh ngạc:khôngtrở về… Lục Tôngkhôngnói?

Chu Lâm Lang và Lục Bảo Thiền qua lại gần gũi, đương nhiên cũng thường xuyên nghe nàng nhắc đến Lục Tông. Khi còn bé nàng cũng sùng bái tiểu thiếu niên gan dạ dũng cảm như Lục Tông, nhưng khi đó nàng cònnhỏtuổi, tỉnh tỉnh mê mê, đúng làkhôngcó bao nhiêu ấn tượng, chỉ nhớ tới Lục Tông có vẻ thân thiết hơn với Khương Lệnh Uyển, bản thân nàng cũng có lúc vì chuyện này mà khóc lóc, thương tâm khổ sở, bây giờ nghĩ lại lúc đó quảthậtlà mất mặt. Bây giờ nếu có thể lựa chọn, nàng cũngkhôngnông cạn lựa chọn Lục Tông, trong lòng nàng hiểu địa vị của Vinh Vương phủ, cũng biết như thế nào mới là tốt nhất cho bản thân.

Khi còn bé nàng quả thực bám dính lấy Lục Tông,hắnđối xử với nàng cũng tốt lắm, hai người bọn họ tuykhôngcoi như cùng nhau lớn lên, nhưng cũng có thể xem như có mấy năm thanh mai trúc mã. Bây giờ nàng thành đạicônương, nếu nhưkhôngmặt mũi dán dính vàohắn, dù cho Lục Tông có thích nàngthìsợ là cũngkhôngquá quý trọng. Chỉ là nàngkhôngbiết vì sao kiếp trước Lục Tông lại có tình cảm với nàng, nếu biết, bây giờ nàng còn phiền muội như vậy sao.

Khương Hữu ôm chặt lấy cánh tay Chu thị, nhìn Chu thị lộ ra nụ cười xán lạn thuần khiết ngây thơ, ngọt ngào gọimộttiếng "Đại bá mẫu"

Tạ Tinh Tinhnói: “Nếuthậtlà nhà ta vậythìtốt rồi, vừa vặn tađangthiếumộtvị tẩu tử.”

“Ai nha, đây là thiên tiên nhà ai? Sao lại đến nơi này của chúng ta?”

Chu Lâm Lang bây giờđãđến tuổi cập kê, búi tóc được chải rất tinh xảo khéo léo, dáng vẻ đoan trang, phảng phất như còn cao quý hơn cả công chúa trong cung. Bây giờ Chu Lâm Langđãđến tuổi mai mối, bà mối nhiều đến mức có thể đạp đổ cả An Vương phủ, nhưng An Vương và An Vương phi lại nhất nhất từ chối, giống như làkhôngcó nửa phần vội vã. Cũng đúng, nữ nhi điều kiện tốt như vậy, cho dù có phóng tầm mắt ra toàn bộ Tấn thành, cũng tìmkhôngthấy tiểu thư nhà nào xuất sắc hơn Chu Lâm Lang, hơn nữa nhưng năm gần đây Hoàng hậu nương nương luôn thường xuyên triệu khiến An Vương phi và nữ nhi tiến cung, nhìn bộ dạng này, có vẻ hoàng hậu nương nương vô cùngyêuthích Chu Lâm Lang, mỗi lần tiến cung đều có ban thưởng nhonhỏ,thậtkhiến cho mọi người ước ao. Có ngườinóiAn Vươngkhôngvội định ra hôn nhân cho nữ nhi, sợ rằng cònđangxem xét, muốn gả nữ nhi vào trong cung, dù sao thế gia vọng tộc có tốt đến đâuthìtóm lại vẫnkhôngthể có địa vị hơn con dâu hoàng gia.

Đồ ăn sáng được mang đến, Hữu Nhi cũng chạy đến đây,hắnmặcmộtbộ xiêm y màu xanh ngọc thêu chữ thọ, nhìn dáng vẻ tròn tròn mập mập vô cùng đángyêu, vừa thấy Khương Lệnh Uyển lập tức nhào tới, ồn ào muốnđira ngoài chơi đắp người tuyết. Khương Lệnh Uyển cònđanglàm dở tay,nhẹgiọng ôn tồn dỗ dành: “Hữu Nhi ngoan, tự mình chơi trước có đượckhông, muốn lấy gì trong phòng cũng được, chờmộtlát Lục tỷ tỷ lại chơi cùng với đệ.”

Ngày về?nóingày về cho nàng làm gì?

Chờhắnlàm cái gì?

Mấy vị tiểucônương tụ tập cùng ăn uống trò chuyện,khôngcó chút nào gò bó, cuối cùng nhưng đột nhiên Lục Bảo Thiền lại tỏ ra vẻ ủ rũ, chậm rãi cảm thán: “Đảo mắtmộtcái cũng sắp đến tết rồi,mộtchút tin tức của ca ca cũngkhôngcó, ta thấy năm nay hẳn làkhôngtrở về… Nếu nhưkhôngtrở về, ngay cả dung mạo của ca ca như thế nào ta cũngkhôngnhớ nổi rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bên trong sương phòng, Lục Bảo Thiền, Chu Lâm Lang và Tạ Tinh Tinhđangtụ tập cùngmộtchỗ.

Tạ Tinh Tinh ngược lại rấtyêuthích Khương Lệnh Uyển, nhìn thấy người, lập tức trêu ghẹo:

Khương Lệnh Uyểnkhôngnhị được cười ra tiếng, đôi mắt đẹp nhất thời trở nên dịu dàng như ngậm nước xuân, thanhâmgiòn giãnói: “Nhà ngươi, có đượckhông?”

Xe ngựa dừng lại trước cửa Vinh Vương phủ, Khương Dụ đỡ muội muội của mìnhđixuống, sau đó sửa lại chút tóc mai bị rối của muội muội,nhẹnhàng dặn dò: “Mau vàođi,mộtlát nữa ca ca đến đón muội…”

Khương Dụ cười cười, trong mắt tràn đầy sủng nịnh: “Cho dù hơn hai mươi năm nữa, trong mắt ca ca muội cũng chỉ là tiểu nữ oa mập mạp đángyêulúcnhỏ.” Muội muội củahắnkhi còn bé rất hoạt bát đángyêu, bây giờ lớn lênđãcó chút phong phạm thục nữ, có điều từ trong xương muội muội vẫn rất nghịch ngợm như khi cònnhỏ, chỉ là đáng giả vờ giả vịt mà thôi.

Chu thị xưa nay vô cùngyêuthương đứa cháu trai này, bây giờ nghe thấyhắnnóinhư vậy, lòngđãtrở nên mềm mại, nhanh chóng buông việc trong tay, vui vẻ nặn nặn gương mặt mập mạp của Khương Hữu, nụ cười ôn hòanói: “Hữu Nhithậtngoan, con tìm đại bá mẫu có chuyện gì?”

Khương Lệnh Uyển tùy ý nhìn, nhìn con rốinhỏtrong tay Khương Hữu, sau đó mắt liền dừng lạitrêncon rốimộtlúc lâu.

hắncũngkhôngquen biết nàng.

Khương Lệnh Uyển nhìn chiếc tủ ngày thường nàng cất kĩ, lúc này lại bị mở tang hoang, bên trong bày biệnmộtchút đồ chơi mà tiểu hài tửyêuthích, bởi vì cấtđimộtthời gian dài, nên bêntrêncómộttầng tro bụi.

Khương Hữu nghiêng đầu, sau đó kéo cánh tay Khương Lệnh Uyển, dẫn nàngđitới ngăn tủ, chỉ chỉnói: “Nha, chính là chỗ này —— "

Khương Lệnh Uyển liếc mắt nhìn mẫu thân nhà mìnhmộtcái, sau đó cổ vũ vỗ vỗ môngnhỏcủa Khương Hữu,nhỏgiọngnói: "đi—— " (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển cũngkhôngnghĩ nhiều, cầm thư trong tay, sau đó nhíu mày, vo thànhmộtcục rồi ném quamộtbên. Nhiều năm như vậy, vừa nhìn lá thư này lòng nàng liền như nhen nhóm lửa giận. Đôi mắt to tròn của Khương Lệnh Uyển nhìn chằm chằm vào tờ giấy, sau đó thở dài, lại cầm nó lên.

Nàng chậm rãi cất hộp sáp hươngđi, cầm lấy con rối trong tay Hữu Nhi, mắt hạnh buông xuống,nhẹnhàngnói: “Cái nàykhôngđược, đệ chọn cái khácđi.”

Chương 59

Khương Lệnh Uyển cũng biết ngày mai Chu Lâm Lang phần lớn làsẽđitheo, trong lòng có chútkhôngtình nguyện. Chỉ là quan hệ của nàng và Lục Bảo Thiềnkhôngtệ, những năm gần đây nương cũngkhôngđồng ý cho nàng xuất môn, chỉ gặp dịp tình cờ mớiđiVinh Vương phủ và Trung Dũng hầu phủ, còn có Tạ Tinh Tinh, cũng thường đến phủ tìm nàng chơi đùa, hai người thường xuyên qua lại, quan hệ hai người cũng tốt hơn hồi bé rất nhiều.

Hữu Nhi mở đôi mắt to, nghi hoặc nhìn Lục tỷ tỷ.hắnbiết ngày thường Lục tỷ tỷ vô cùng rộng rãi, chỉ cầnhắnmuốn cũngsẽchohắn, nhưng hôm nay ngay cả con diều nhonhỏcũngkhôngchịu.

Edit: Tiểu Huân

Sau khi Khương Lệnh Uyển hồi phủ, mới lần nữa cầm lá thư ra, nhìn chữ viết bêntrên, lòng thầm cân nhắc, có nênđichờhắnhaykhông.

Khương Dụ thu hồi tầm mắt, trả lời muội muội: “Được, vậy huynh về trước.”

Chậm rãi mở ra.

Khương Hữu nắm chặt quả đấmnhỏ, nghiêm túc gật đầu: "Vâng."

Hữu Nhi ‘nha’mộttiếng, đôi mắt to vội vàng chuyện động, sau đóđivòng quanh phòng Khương Lệnh uyển.

Chu Lâm Lang thấy Khương Lệnh Uyển vừa đến, hai người kia liền vây lại, nhưngtrênmặt cũngkhônglộ ra vẻkhôngvui, chỉ đứng lẳng lặng,khônglên tiếng.

“Đừng nha, đừng có cắn, ngày mai muội đưa cho tỷ chút bánh xà phòng thơm muội tự tay làm, nếu tỷ thích, lần tới muộisẽmang nhiều hơn.”

Tuy rằng chỉ làmộtcâu vui đùa, nhưng Khương Lệnh Uyển nghe xong, nụ cười nhất thời cứng đờ. Mặc kệ như thế nào, đời này nàng tuyệt đốisẽkhôngkéo lên chút quan hệ nào với Tạ Trí Thanh.

Sau đó cẩn thận từng chútmộtvuốt phẳng, lạikhôngnhịn được xem thêm mấy lần.

Tạ Tinh Tinh cũng cảm thấy như vậy, Chu Lâm Lang xinh đẹpyêukiều, mọi thứ đều vô cùng xuất chúng, đúng làmộtđại mỹ nhân.

Khương Lệnh Uyển nháy mắt mấy cái: “Nếukhôngtỷ đưa tiền lại cho muội cũng được nha.”

Thầm nghĩ: Thựcsựlà oan gia.

Khương Lệnh Uyển nhìn theo ánh mắt của ca ca, chớp mắt liền nhận ra được người kia là ai, nhanh chóng chặn lại tầm mắt củahắn: “Được rồi, ca cathậtdài dòng, nhanh trở vềđithôi.”

Khương Hữu ngẩng đầunhỏlên, ngoan ngoãnnói: “Đại bá mẫu, Hữu Nhi muốn Lục tỷ tỷ ngày mai cùng đến Thúy Trân Hiên mua sách với Hữu Nhi, đại bá mẫu đáp ứng Hữu Nhi có được haykhông?”

Sau đó hùng hục chạy tới.

Khương Dụ nhìn ánh mắt nhát gan của Tuyền Họa, lại thấy muội muộiđãđến, liền phất taynói: “Lần saukhôngđược viện cớ này nữa, lần nàykhôngphạt ngươi,đixuốngđi.”

Lục Bảo Thiền giương mắt đánh giá Chu Lâm Lang.

Khương Lệnh Uyểnđitới cạnh Tạ Tinh Tinh,nóivới Lục Bảo Thiền để tránhđicái đề tài này: “Muội sắp bị đông c·h·ế·t rồi, tỷ có lò sưởi taykhông?”

đangnói, Khương Dụ lại liếc mắt nhìn vào Vinh vương phủmộtcái, bỗng nhiên nhìn thấymộtbóng lưng mảnh mai, khoác áo choàng màu trắng thêu hoa mai đỏ, dáng người cao gầy tinh tế, thướt tha lả lướt, nhìn bóng lưng như họa ấy, mắthắnkhôngthể rờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục Bảo Thiền nhìn thấy Chu Lâm Lang, vui vẻ nắm tay nàngnói: “Lâm Lang, tỷ đến là tốt rồi, sao lại mặc ít như vậy? Có lạnhkhông?”

Lục Bảo Thiền nghe vậy, lập tức sai nha hoànđicầmmộtlò sưởi taynhỏđến: “Nhanh nhanh mang đến đây, nếu như bị cảm rồi chúng ta quảthậtđềnkhôngnổi.”nóixongnhẹnhàng bóp bóp gương mặt thủy nộn của Khương Lệnh Uyểnmộtcái, đôi mắt cong cong: “Gương mặt này của muội ăn gì mà lớn lên được như vậy, mùa đông cũng mềm mềm nộn nộn như vậy, tỷthậtmuốn cắnmộtcái.”

Nàng cúi đầu, nhìn con rốinhỏtrong tay, lòng bàn taynhẹvuốt mấy lần

Khương Lệnh Uyển sờ sờ mặt của nàng, nghĩ, nếu Lục Tông thấy nàng, chắc hẳn làsẽnhậnkhôngra.

Beta:Kye

Khương Lệnh Uyển sảng khoái gật đầu, khóe môi cong lên: “đãlâu rồi chưa gặp Thiền tỷ tỷ, bây giờ nàng mời, có lý nào ta lạikhôngđi?”

Nhưng mà ——

Thân hình Lục Bảo Yên kiềunhỏmảnh mai, dáng vẻ thanh thoát, cho người đối diệnmộtcảm giác nhưmộttiểu thư hiền lành hiểu ý. Chỉ là Lục Bảo Thiềnkhôngthích Lục Bảo Yên, cho nên ngày tụ hội hôm nay cũngkhôngmời vị muội muội này.

Khương Lệnh Uyển nghĩ vậy, cúi đầu nhìn ngón tay của mình,khônglên tiếng.

Khương Lệnh Uyển hạ mắt, thầm nghĩ thời gian trôi quathậtnhanh. Mấy ngày trước rốt cuộc nhận được đặc xá,khôngcần tiếp tục theo học với Tạ tiên sinh, mấy ngày nay trong phủ cũng vô cùng náo nhiệt, bầukhôngkhí tết đến vui vẻ.

Khương Lệnh Uyển biết Lục Bảo Thiền chán ghét Lục Bảo Yên, bởi vì vị muội muội này do Phan trắc phi sinh ra. Cũng đúng, tuy rằng Vinh Vương vô cùngyêuquý Vinh vương phi, nhưngnóicho cùng, nhưng lại vào thời điểm Vinh Vương phiđangnằm triền miêntrêngiường bệnh,hắnlại có nữ nhi với Phan trắc phi. Như vậy, Lục Bảo Thiền sao có thểyêuthích vị muội muội này cho nổi? Đổi lại là nàng, cho dù Lục Bảo Yên này có tốt đến mức nào, nàng cũngkhôngthể thích cho được.

Chào hỏi xong, Khương Lệnh Uyển tiếp tụcđiđến chỗ Lục Bảo Thiền.

Lúcđitới hành lang, liền thấymộtngười mặc xiêm y màu xanh lam thêu họa tiết hoa, phía sau có hai nha hoànđitheo. Người này chính là thứ nữ của Vinh Vương phủ, Lục Bảo Yên. Lục Bảo Yên nhìn thấy Khương Lệnh Uyển, gương mặt lộ ra ý cười hiền lành, khách khínói: “Khương Lục tiểu thư.”

Khương Lệnh Uyển xoa xoa mặt, bất mãnnói: “Ca ca, người tađãlà đạicônương, sau nàykhôngcho nhéo.”

Sơn Tràđitheo bên người Khương Lệnh Uyểnnhỏgiọngnóithầm: “Vị nhị tiểu thư này lúc trước nô tỳ có gặp qua mấy lần, làmộtvị chủ nhân hiền lành, tính tìnhmộtchút cũngkhônggiống Phan trắc phi,khôngbiết tại sao quận chúa lại chán ghét nhị tiểu thư đến như vậy.”

Khương Lệnh Uyển mơ mơ hồ hồ rời giường rửa mặt, thấy nha hoàn Kim Kết đứng ở bên cạnh, nàng mới hỏi: "Hôm nay là khi nào?"

"Hữu Nhi thích cái diều này."

Thấy ca ca của mìnhđirồi, Khương Lệnh Uyển mới thở phàonhẹnhõm, cùng Kim Kết và Sơn Tràđivào Vinh Vương phủ.

Tùy duyên thôi.

Nhìn gương mặt đầy nước mắt của Tuyền Họa, Khương Lệnh Uyểnnói: “Ngươiđixuốngđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạ Tinh Tinh cũng đem đầu đến gầnnói: “Ta cũng muốn, ta cũng muốn.”

Nàng nghiêng đầu liếc Lục Bảo Thiềnmộtcái, nhưng cũngkhôngnhắc đến chuyện Lục Tông gửi thư cho nàng. Dù sao Lục Bảo Thiền cũng là muội muội ruột của Lục Tông, nếu ngay cả nàng cũngkhôngbiết ngày Lục Tông trở về, trong l òng ắt hẳnsẽkhôngthoải mái, nào có chuyệnmộtngười ngoài như nàng lại biếtrõngày về hơn cả người thân củahắn. Hơn nữa… Chu Lâm Lang vẫn còn ở đây,mộtvịcônương như nàng, mớikhôngtự nhận bản thân có trao đổi thư từ vớimộtnam tử đâu.

Bên ngoài Phẩm Trúc cưđãcó hạ nhân chờ đợi, thấy Lục tiểu thư đến, nhanh chóng hành lễ: “Tiểu nhân… tiểu nhân bái kiến Lục tiểu thư.”

Khương Dụ bất đắc dĩ cười: “Biết là trí nhớ muộikhôngtốt, hỏi cũng nhưkhông, hoàn toàn chính làmộttiểu bạch nhãn lang vô lương tâm.” Lúc trướchắnxác thựckhôngthích Lục Tông, nhưng khi còn bé Lục Tông có cứu muội muội củahắnmấy lần, trong lònghắnhoàn toàn ghi nhớ phần ân tình này.

NếunóiKhương Lệnh Uyển là tiểu tổ tông của Vệ Quốc Công phủ, như vậy Khương Hữu chính là tiểu bá vương, đừng nhìn tiểu nam oa giống như cục thịt tròn vo này mà lầm tưởng,hắncó rất nhiều biện pháp để dằn vặt người. Hữu Nhi aihắncũngkhôngsợ, miệng ngọt vô cùng, có điều tính tình từnhỏlại rất nông cạn, xem người chỉ xem mặt, cho nên đặc biệt nghe lời vị Lục tỷ tỷ này.

Khương Lệnh Uyển cầm con rối trong tay, thấy Hữu Nhi mang diều hình heonhỏđến, lông mày nhíu lại, honhẹmộttiếng cầm lấy con diều, lúng túngnói"Cái này cũngkhôngđược."

Ngày mai Lục Bảo Thiền mời nàngđithưởng mai.

Chu Lâm Lang cũng lẳng lặng nhìn,khôngthểkhôngcảm thán gương mặt xinh đẹp này của Khương Lệnh Uyển, khó trách hai năm qua luôn nuôi dưỡng trong phủ, ca ca kia của nàng tuy rằng quanh năm suốt tháng chỉ gặp mặt hai lần nhưng vẫn luôn tâm tâm niệm niệm.

Khương Lệnh Uyểnkhônglên tiếng, thấy thời gianđãkhôngcòn sớm, nhanh chóng kéohắnra cửa.

Lúc này toàn Họa mới nhanh chóng lui xuống.

cônương nào màkhôngthích chưng diện? Lục Bảo Thiền cũng biết Khương Lệnh Uyển trời sinh quyến rũ, những đồ vật này chỉ là dệt hoa thêm gấm mà thôi, nhưng đồ nàng tặng chính là tâm ý, Lục Bảo Thiền nhanh chong gật đầunói: “Vậythậttốt, giúp tỷ đỡ đượcmộtsố bạc lớn.”

Chu Lâm Lang mắt ngọc mày ngài, diện mạo như hoa đào,khôngvì giá lạnh mà mấtđivẻ xinh đẹp, lúc này thất Lục Bảo Thiền ân cần hỏi thăm, nàng vui vẻ cườinói: “Vẫn tốt.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển gật đầu, nhấc chân tiến vào, thấy ca ca nhà mìnhđangngồitrênghế gỗ tử đàn, hai tay vịn lên tay ghế,hắnmặcmộtbộ xiêm y cổ tròn màu xanh sẫm, lưng đeo ngọc bội, dáng vẻ tuấn tú, chỉ là lúc nàyhắnđangnhíu mày, tâm tình giống nhưkhôngđược tốt. Khương Lệnh Uyển nhìn nha hoàn đứng trước ca ca, cúi đầu ủy khuất, thấy nàngđivào, lúc này mới quy củ hành lễ, vừa vặn để nàng nhìn thấy nước mắttrênmặt của nha hoàn.

Thấy tiểucônương mặc xiêm y màu trắng đục, đội mũ che màu đỏ, bước chân khoan thai tiến đến, chờ đến khi nhìn thấy gương mặt, bọn họ hoàn toànkhôngthể rời mắt nổi.

Ba ngườiđangnóichuyện,khôngbiết là nha hoàn nào thông báomộtcâu “Khương lục tiểu thư đến”, lúc này ba người mới quay đầu lại nhìn.

Lúc này, Khương Hữuđangđứng ở cửa, bên cạnhhắnlà Lục tỷ tỷ, đôi mắt to chớp chớp nước long lanh, trong mắt tràn đầy thông tuệ là linh khí.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 59