Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Ngô Gia Kiều Thê

Mạt Trà Khúc Kỳ

Chương 75

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75


Phong hàn của Khương Lệnh Uyển đỡ hơn, liền tiếp tục tới Ngọc Bích đườngđihọc.

Lục Bảo Yên quỳtrênmặt đất, lấy khăn tay muốn lau nước mắt cho nàng, những nghĩ tới nàngkhôngthích mình, liền do dự, tới khi nước mắt nàng như hạt đậu vàng rơi xuống, lúc này mớikhôngnghĩ được tới chuyện khác,mộttay kéo tay nàngđangche mặt, thay nàng lau nước mắt, động viênnói: “Tỷ tỷ, tỷ đừng khóc.” Nàngkhôngbiết làm sao an ủi người khác, chỉ có thể đỡ nàng lên, khom lưng thay nàng phủi váy, sau đó mới kéo cánh tay nàng,nói, “Để muội đưa tỷ trở về.”

nóixong, Lục Bảo Thiền vội vội vàng vàng chạyđi.

Chu thị đối với nữ nhi quảthậthết cách.

Lục Bảo Thiền hiếm thấykhôngcó rút tay lại, tùy ý Lục Bảo Yên kéo tay đưa mình về chỗ ở.

Chu thị cầm lấymộtkhối bánh táo hình hoa, ngữ khíkhôngnghe ra là tâm tình gì: “Còn nóng hổi, Tông biểu ca của con… Đúng là có tâm.”

Beta: Kye

Chu thịnói: “Chuyện này nươngsẽđể Đào ma ma xử lý, conkhôngcần quan tâm, dưỡng tốt thân thể là được.”

Edit: Mira (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao hônsựnày,khôngđơn thuần là mình thích, quan trọng nhất là lời cha mẹ.

Sống c·h·ế·t có số, nếu nàng nhớkhônglầm, phu quân Tạ Cửu quả thựckhôngcòn bao nhiêu ngày. Chỉ là những năm nay Tạ Cửu liều mạng kiếm bạc,trênngười bản thân chưa từng trang điểm qua,mộtkiện đồ mới bình thường cũngkhôngnỡ bỏ tiền mua, tất cả số bạc này đều đemđimua thuốc cho phu quân, mua loại dược liệu tốt nhất. Đềunói“Cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử”*, phu thê có thể làm tới mức này, Tạ Cửu cũng là tình thâm ý nặng. Đáng tiếc số mệnh tự có thiên định, tới thời điểm ông trời thu hồi tính mạng của ngươi, ai cũngkhôngcó cách nào thay đổi.

Khương Lệnh Uyển đáp: “Nương đáp ứng là được.”

Khương Lệnh Uyển buông sáchtrêntay xuống, khuôn mặt tươi cười, vội vàng đưa người tới.

Chương 75

Lục Bảo Yên mặcmộtthân váy màu xanh nhạt hơi trắng thêu hoa văn, chải song kế, vóc ngườinhỏnhắn, khuôn mặtnhỏtrắngnhỏso với Phan trắc phi càng thêm diễm lệ, chỉ là lúc này mày nhíu lại, có chút lo lắng.

Nàng muốn điều chế cho mìnhmộtvài thứ mới, mùi vị tốt.

Nghe xong lời này, vẻ mặt Khương Lệnh Uyển đờ ra.

mộtbao là điểm tâm,mộtbao là hạnh khô.

Đứa con trai này củahắnxưa nay tâm tìnhkhônglộ ra ngoài, cho dùyêuthíchmộtcônương, sợ rằng cũngkhôngbiểuhiệnra ngoài.

cônương tốt tất nhiên trăm nhà cầu, thêm việc An Vương phủ nhiều năm thịnh sủngkhôngsuy, mấy năm qua, người cầu thân đương nhiên đạp nát ngưỡng cửa.

hắnmặt mày hớn hở,nói: “khôngnghĩ tới Tông nhi nhìn đầu óc chậm chạp, tới lúc dỗcônương vẫn còn có chút thủ đoạn,khôngtồi,khôngtồi…”hắnnhìn khuôn mặtnhỏcủa nữ nhi mình, vui vẻnói, “Hôm nay nghe connóilời này, trong lòng cha cũng nắm chắc rồi. ĐứanhỏLâm Lang nàythậtkhôngtệ. Chờ hônsựcủa ca ca con định ra xong, cha liền để ý hônsựcủa con hơn. Cha đối với con thế nào, trong lòng conrõràng nhất, hônsựnày, cha cũng tôn trọng ý kiến con.”

Khương Lệnh Uyểnkhôngsuy nghĩ nhiều, chỉ nhớ đến việc hôm sau cùng Khương Lệnh Đề ra ngoài, dự định mua nhiều son phấnmộtchút.

“khôngkhôngkhông, sao có thể như vậy được?”

*Cửu bệnh sàng tiền vô hiếu tử: nằm lâutrêngiường bệnhkhôngcó con trai hiếu thảo, ý rằng cha mẹ nằm lâutrêngiường bệnh thường con cáisẽkhôngcòn hiếu thảo.

nóitới đây, Vinh Vương coi nhưđãhiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Lệnh Uyển ngoan ngoãn ngồikhôngdám nhúc nhích, lại là Chu thị với sắc mặt thản nhiên đem hai bao giấy mở ra.

Chu thị liếc mắtmộtcái,nói: “Được rồi, đừng nhìn nương như vậy. Tông biểu ca của con dù thế nào cũng làmộtphen tâm ý, có thể ghi nhớ trong lòng.” Chu thị sao lạikhôngnhìn ra vấn đề, quản được người nữ nhi, sao có thể quản được tâm nữ nhi? Nàng nhìn điểm tâm cùng mứt hoa quả này, nhớ tới bản thân hồi còn trẻ, lúc này mới nắm tay khuê nữ mình, chăm chú dặn dò, “Nghe nươngnóimộtcâu,cônương gia nên biết rụt rè. Tông biểu ca tốt với con, trong lòng con nhớ kỹ là được, nếu ngày sau… Ngày sau hai đứathậtcó thể thànhsự, lại đối tốt vớihắncũng vẫn kịp, hiểukhông?”

Khương Lệnh Uyển bám vào đệm giường dưới thân, thanhâmmềm mại kêu: “Nương…”

Lục Bảo Yên kéo cánh tay Lục Bảo Thiền, tâm trạng lại căng thẳngkhôngthôi. Nàng thấy Lục Bảo Thiền khóc, trong lòng cũng khó chịu, nhưng thân mật kéo cánh tay tỷ tỷ mình như thế, là chuyện nàng xưa naykhôngdám hi vọng xa vời. Nàng biết mình là con thứ, cũng từng nghenóichuyện mẫu thân cùng Vương phi, nhưng như thế nàođinữa, hai nàng tóm lại vẫn là tỷ muội. Có lúc nàng đứng xa nhìn Chu tiểu thư, Khương Lục tiểu thư các nàng cùng nhau chơi đùa, trong lòngkhôngbiết có bao nhiêu ước ao.

Lục Bảo Thiền bụm mặt, ngồi bệt dưới đấtkhôngđứng lên, chỉ yên lặng khóc.

Chu thị lẩm bẩmnói: “Hạnh Nhi?” Nàng hình như có chút ấn tượng, bỗng nhiên lông mày nhíu lên, “Nha hoàn nàykhôngquản được miệng, thựcsựkhôngthích hợp ở lại viện tử con làm việc.”

Nàng nghĩ với tính tình Tạ Cửu, chắc chắnsẽlàm khó nàng, có điều lần này là nàng cả nghĩ quá rồi, nửa tháng này, Tạ Cửu mỗi ngày dạy xong bài, để lại bài tập sau đó liền vội vã trở về, ngay cả trong lớp, cũngkhônghỏi bài nàng.

Vừa vào phòng, hai nha hoàn hầu hạ bên người Lục Bảo Thiền là Tiểu Phiến và Khinh La bị dọa sợ hết hồn, sau đó mới vội vàng từ bên người Lục Bảo Yên đưa chủ nhân lại đây. Khinh La biết Quận Chúa mình xưa naykhôngthích Nhị tiểu thư, liền khách khínói: “May nhờ có Nhị tiểu thư đưa Quận Chúa trở về, Nhị tiểu thư, Quận Chúa của chúng ta muốn nghỉ ngơithậttốt, xin mời trở vềđi.”

Trong lòng Khương Lệnh Uyển “lộp bộp”mộttiếng, cẩn thận từng li từng tímộtxem xét nét mặt mẫu thân mình.

Trong tay Chu thị cầm châm tuyến,đangcúi đầu thêu, nghe tiếng liền giương mắt nhìn khuôn mặtnhỏtrắng nõn của nữ nhi,nói: “Thế nào? Thấy nương chướng mắt?”

Vinh Vương cũng khá hài lòng với Chu Lâm Lang. Dù sao Chu Lâm Lang làmộttrong số ít bạn tốt của nữ nhi, cùng nhau lớn lên từnhỏ, tuy lớn tuổi hơn nữ nhimộtchút, nhưng cònnhỏtuổiđãcó tri thức hiểu lễ nghĩa, phong thái đó cũng khiếnhắnkhôngnhịn được khen ngợi. Tính tình An Vương phikhôngtốt, nhưng việc dạy dỗ nữ nhi lại là xuất chúng, phóng tầm mắt toàn bộ Tấn thành, sợ là tìmkhôngđượcmộtcônương thứ hai có khí chất danh môn khuê tú như Chu Lâm Lang.

Vinh Vương suy nghĩmộtchút, hỏi: “Thiền nhi làm sao biết được?”

Lục Bảo Yên sợ hết hồn, chỉ lo Lục Bảo Thiền phát bực, vội vàng đỡ người lên, ân cần hỏi han: “Tỷ tỷ, tỷkhôngsao chứ?” Lục Bảo Yên ngày thường khiêm tốn, biết nàngkhôngmuốn thấy mình, liền tận lực ít xuấthiệntrước mặt nàng. Nàngnhỏhơn Lục Bảo Thiềnmộttuổi,mộtkhuôn mặtnhỏto bằng lòng bàn tay, đôi mắt to sợ hãi, tràn đầy bất an.

mộtcái hướng đông,mộtcái hướng tây, Lục Tôngnói“tiện đường” vẫnthậtthuận miệng.

Khương Lệnh Uyển bụm mặt, trong lòng tính toán, nếu còn sớm, nàng liềnđimộtchuyến đến Vinh Vương phủ thăm Bảo Thiền. Nhắc đến,đãnhiều ngày chưa gặp Bảo Thiền, mấy ngày nữa chính là hội hoa, nàng muốn hẹn Bảo Thiềnđidạomộtvòng, thuận tiện có thểđiTương Nguyên tự cầumộtlá thăm.đitới Vinh Vương phủ, còn có thể gặp Lục Tông, đểhắnnhìn dáng vẻ tươi cười rạng rỡ của mìnhmộtcái.

Mẹ con hai ngườiđangnóichuyện, Sơn Trà trong tay cầm hai bao đồ vậtđivào. Hai mắt Khương Lệnh Uyển sáng lên, thuận miệng hỏi: “Trong tay cầm cái gì đấy? Cho ta xemmộtchút?”

Mẫu thânđãnóirõnhư thế, nàng còn có cái gìkhônghiểu.

Lục Bảo Thiền từ đầuđãhốt hoảng, nàng tùy ý gật đầu, sau đó mới cất tiếngnói: “Cha, nữ nhi có chútkhôngthoải mái, con về phòng trước.”

Sơn trà đem hai túi giấy đặt lên bànnhỏba chân cong bằng gỗ đàn hương cạnh giường,nói: “Đây là do Vinh Thế tử vừa mới đưa tới,nóilà thấy Lục tiểu thư thân thểkhôngkhỏe, tiện đường mua.”

Lục Tông.

Nàng hiểurõtính tình Khương Lộc, mặc kệhắncóthậtlòng với Tô Lương Thần haykhông, vẫn là người thương hương tiếc ngọc, cùngmộtbộ dáng hồ đồ như Nhị thúc nàng, chính là đau lòng cho người thương, tất nhiên là muốn gì được đấy,khôngđể nàng chịumộtxíu oan ức nào. Bây giờ Hạnh Nhikhôngquản được miệng, Khương Lộc lại bị lão thái thái hung hăng trách cứmộttrận, cục tức nàykhônglàm sao giải thoát được, sao có thể tha cho Hạnh Nhi? Nha hoàn kia cũng hối hận, hôm qua ôm đùi nàng khóc tới đáng thương, nàngkhôngđành lòng nhìn, tất nhiên là muốn đưa nàng ít bạc rồi đuổiđi. Dù sao cũng từng là chủ tớ, cũngkhôngthể trơ mắt nhìn nàng bị Khương Lộc bắt nạt.

Sắc mặt Lục Bảo Thiền trắng bệch hướng về viện của mình,đithậtnhanh, liền va vào Lục Bảo Yên trước mặt, thân thể bất ổn, liền ngã ngồitrênmặt đất.

Khương Lệnh Uyển nháy mắt mấy cái, đột nhiên xấu hổ, lầm bầm: “Bát tự còn chưa viết lên, nương trước tiên đừng để ý vấn đề này, bận tâm hônsựcủa ca cađi, có được haykhông?”

Lời này đúng là khiến nàng thoải mái, Tạ Cửu này, như thể có thù hận gì với nàng, dầu muốikhôngăn, cực kì khó đối phó. Phong hàn nhonhỏnày, như lời nàngnói,khôngcó gì nghiêm trọng, cần gì phải nghỉ vài ngày? (đọc tại Qidian-VP.com)

Khuôn mặt Khương Lệnh Uyển tươi cười,âmthanh mềm mại: “Nươngthậttốt, vẫn là nương hiểu nữ nhi nhất.” Như nghĩ tới điều gì đó, Khương Lệnh Uyểnnói, “Nương, nữ nhinóicùng ngườimộtchuyện. Nữ nhi muốn cho Hạnh Nhi ra ngoài phủ, có được haykhông?”

Nàng cho rằng chuyện của mìnhkhôngvội? Lục Tông lớn hơn Dụmộttuổi, bây giờ phong quang hồi Tấn thành, bà mối tới làm mai muốn đạp nát cửa.cônương tốt nhiều người truy cầu, nam tử cũng cùngmộtlý này. Chu thị nhìn bộ dáng thảnh thơi của nữ nhi, lại còn coi Lục Tông chắc chắn chọn trúng nàng? Nếu đổi lại ngày mai Lục Tông định thân cùngcônương khác, lúc đó lại khóckhôngkịp.

Điểm tâm này đúng là bánh táo hình hoa có tiếng ở Tấn thành, cùng với bánh táo hình hoa bình thường khác biệt vô cùng, phần đầu tinh tế, màu sắcrõnét, tay thợ khéo léo, trông rất sống động, nhìn nhưmộtđóa sen nở rộ, ở giữa tô điểm thêm mứt táo, vừa mở rađãthấy thơm ngát vị táo tàu. Còn hạnh khô này, nhìn bao giấy bên ngoài, liền biết là của Trân Tu Trai, miếng lớn no đủ, sắc vàng rực rỡ, màu sắc vui mắt, mùi hạnh nức mũi, cắnmộtcái, chính là quả khô nguyên chất mềm và dai, chua ngọt ngon miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đào ma ma làm việc rất tốt, Khương Lệnh Uyển yên tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đặc biệt là son môi.

trêngiường gỗ đen khắc hoa văn, trong tay Khương Lệnh Uyển cầmmộtquyển “Sử ký” coi đủ nửa canh giờ, nhưng tổng cộng chỉ lật có hai ba trang. Nàng ngẩng đầu nhìn nhìn, đôi mắt to nhìn mẫu thân ngồi cạnh giường, trong lòng ảo não. Mẫu thân cómộtđôi hỏa nhãn kim tinh, dưới mí mắt nàng, mình làm mấy trò khôn vặt gì cũng đều vô dụng. Khương Lệnh Uyểnnhẹnhàng homộttiếng,nói: “Nương, người ở cùng con cả ngày rồi, trở về nghỉđi, trong lòng nữ nhi thấy có lỗi.”

Khương Lệnh Uyển vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng. Đến Phẩm Tảo Trai lấy bánh táo hình hoa nổi danh, Tấn thành chỉ cómộtnhà ấy, ở đường cái phía đông; mứt hoa quả ở Trân Tu Trai ăn ngon nhất Tấn thành, đừng coi khinh mứt hoa quả nhonhỏnày, giá tiền tuyệt đốikhôngrẻ, nhưng ở đường cái phía tây.

Chu thị nhíu nhíu mày, suýt chút đâm vào đầu ngón tay, lúc này mới thả việctrêntay xuống,nói: “Xán Xán, những ngày tháng nương còn có thể bảo vệ cuộc sống của con như thế nàykhôngcòn nhiều, nhìnmộtcái, đảo mắt liền thành đạicônương.” Nàng v**t v* mặt nữ nhi, tiếp tụcnói, “Đợimộtlát nương nhìn con uống thuốc xong rồi mới trở về. Mấy ngày nay con nghỉ ngơiđi, chỗ Tạ tiên sinh nươngsẽbáo lại.”

Vinh Vương cho rằng tiểucônương gia nhắc tới hônsựnên thẹn thùng, lúc này mới mỉm cười than thở: “Đứanhỏnày…”

Lục Bảo Thiền vừanóixong, trong lòngđãsớm ảo nãokhôngthôi, đôi bàn tay trong tay áo nặn nặn, lúc này nghe Vinh Vương hỏi như vậy, liền có chút chột dạnói: “Hôm trước...hôm trước con nhìn thấy ca ca muamộthộp trang sứcnhỏcó hoa văn mẫu đơn, con muốn nhìn thử xem, nhưng ca cakhôngđể cho con nhìn, sau đó… Sau đó con thấy Lâm Lang có thêmmộtbộ trang sức hoa văn mẫu đơn, con hiếu kỳ hỏimộtchút, nhưng nàng ấp úngkhôngnóivới con là mua ở chỗ nào, con nghĩ… chắc là ca ca tặng.”

Nàngkhôngsợ mình bị trách phạt, chỉ sở tỷ tỷthậtsựbị ủy khuất gì đó.

Nàng nghe Khinh Lanóixong, cũngkhôngở lại thêm, chỉ lưu luyếnkhôngrời bước ra khỏi gian phòng.

Khương Lệnh Đề biết chút nội tình,nói: “Lần trước tỷnóivới muội phu quân Tạ tiên sinh bệnh nặng, lúc này tình huống hình như càng thêm khó khăn.”

Khương Lệnh Uyển ngồi trước gương trang điểm, trong tay cầm hộp son tinh xảo, đầu ngón tay trắng thuần thoáng chấm chấm, nhìn vào gương trang điểm, cẩn thận từng chútmộtbôi son lên môi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 75