Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 84
hắnkhôngnóilời nào, chỉ ôm nàng.
Beta: Mira
Cho dù bọn họ là hai bên tình nguyện, nhưnghắncũngkhôngthểđitìm nàng vào buổi tối, lại còn lén lút như vậy a!! Đôi mắt Khương Lệnh Uyển hơi chuyển động, thấyhắnnhư vậy,khôngbiết là tới từ lúc nào. Chỉ là, nàng cũng có điểm mấu chốt của nàng, chuyện này nếu như để nương biết được,mộttầng da của nàng đảm bảo rằngsẽbị lột xuống. Nàng hơi hạ mắt, vừa muốn mở miệng từ chốithìLục Tông lạinói: “Lạc Châu có chuyện gấp, hoàng thượng mệnh cho ta ngày mai lập tức phải xuất phát, lát nữa tasẽrời khỏi Tấn thành.”
“Muội —— "
Vậy mà Lục Tông lại vô cùng thànhthậtnói: “Đối với ta, đâykhôngphải việc khó gì.”
“Tasẽtrở vê rất nhanh, muội cũng phải chăm sóc cho bản thân. Được rồi, takhôngthể ở lâu, tránh làm hỏng thanh danh của muội.” Lục Tôngnóixong, hai tay liền buông lỏng,khônghề do dự, nhấc chân liền định ra ngoài.
Khương Lệnh Uyển nhíu màykhôngnóilời nào.
Lần trướchắnnóimuốn chủ độngmộtchút, nhưng nàngthậtkhôngnghĩ tớihắnsẽchủ động đến mức nửa đêm mò đến phòng nàng!
Chương 84
Lục Tông cũngkhôngphải ngốc, đương nhiên là vô cùng lưu loát nhày vào cửa sổ, hiên ngang tiến vào phòng, Khương Lệnh Uyển nhìn nam nhân trước mắt, nhất thời cảm thấy bản thân hẳn là điên mất rồi, nàng nỗ lực đè ép ngữ khí để khiến bản thân bình tĩnhmộtchút, lo lắng hỏi: “thậtkhôngcó người nào nhìn thấy?”
nàngnhỏgiọng hỏi: “Huynh tới gặp muội, chính là vì muốnnóilời tạm biệt?”
Nghe thấy thanhâmquen thuộc, Khương Lệnh Uyển mới để cây trâm trong tay xuống.
“Ta biết.” Lục Tông vui vẻ nghe nàngkhôngngừngnóichuyện,hắncó chútkhôngmuốnđi.hắnvốn cho rằng bản thânkhôngphải người vì nhi nữ tình trường, đâu cũng là điều người bên ngoài đều nghĩ như thế, nhưng lúc này,hắnlạikhôngthểkhôngtừ mà biệt. Nàng là người lòng dạ hẹp hòi, nếu nhưhắnđimàkhôngtự mìnhnóivới nàng, ngày sau khihắntrở về chắc chắn nàngsẽgiận dỗi vớihắn.hắngiơ tay xoa xoa đầu nàng, đúng làkhôngnghĩ tớisẽlàm nhưng chuyện thân cận,hắnchỉ muốn đến xem nàngmộtlát, nhưng lạikhôngthể kìm chế giang tay ôm nàng vào trong lòng.
Khương Lệnh Uyển suy nghĩmộtchút, nhất thờinhẹdạ, trong đầu cũng nghĩ trước sau gìthìnàng cũng gả cho Lục Tông, chỉ cần cẩn thậnmộtchút,khôngđể người bên ngoài biết, chohắnvào ngồimộtlát, hai người cũngkhônglàm gì cả, như vậy cũngkhôngphảikhôngthể.
Nàng mở cửa sổ ra,đãhơn nửa đêm,hắnđangở bên ngoài, dáng người cao gầy như trúc, mặcmộtchiếc áo choàng đen, sau lưnghắnlà vầng trăng sáng tròn, ánh trăngnhẹnhàng tỏatrêngương mặt củahắn, khiến cho ngũ quan vốn lạnh lùng giờ phút này lại trở nên nhu hòa. Hô hấp của nàng ngưng lại, có chút sững sờ nhìnhắn, sau đó mới ngượng ngùngnói: “Huynh… sao huynh có thể …” (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Tông ngẩn người.
Lục Tông nhìn cái đầu nhonhỏcủa nàng,thậtlà đángyêu, liềnnói: “Ừm, đến để tạm biệt muội.”
Khương Lệnh Uyển lạinóitiếp, nhưng nàng cũngkhôngdám lớn tiếng: “khôngmuốnthìhuynhđiđi.”
Hóa ra làhắnmuốn đến đây tạm biệt nàng sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thôi, làm như vậysẽảnh hưởng đến thanh danh của muội, ta đứng ở đâynóivới muội mấy câu rồiđingay.”hắngiương mắt nhìn nàngnói, “Lại gầnmộtchút.”
Lục Tông giơ tay lên cản, bàn tayhắnnắm lấy bàn tay của nàng, đôi mắt nhìn chăm chú gương mặtnhỏnhắn của nàng, hơi nhíu mày, mở miệngnói: “Khóc?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậythìđược, Khương Lệnh Uyển thở phàonhẹnhõm, nàng nhìnhắn, đúng là có chút nhớ nhung, khóe miệng cong lên, nhất thờikhônglên tiếng. Lục Tông cúi đầu, thấy hai chân trắng nõn của nàng để trần,khôngkhỏi liếc mắt nhìn nhiều hơn. Khương Lệnh Uyển nhận ra được ánh mắt của Lục Tông, lỗ tai liền đỏ lên, nhanh chóngđiđến bên giường đeo giầy ngủ vào, sau đó phủ thêmmộtchiếc áo khoác, bao lấy bản thânthậtchặt, chỉ lộ ramộtcái đầunhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là hậu viện của Vệ Quốc Công phủ, nếu như ai cũng có thể tùy tiện ra vào như vậythìsao nàng có thể yên tâm?
hắnkhônghề che giấu chút nào khiến cho nàng có hơi kinh ngạc.
Khương Lệnh Uyển “A”mộttiếng, “Vậy huynh đừng có quên phấn thơm của muội.” nàng dừngmộtchút, sau đó mới như phải ứng được lời củahắn, đôi mắt sững sờ nhìn chằm chằmhắn.
Lục Tông quay lại, chưa kịp nhìnrõ, chỉ cảm nhận rằng nàng dường như có hơi chút do dự, nhưng sau đó lại đột nhiên nhón chân tiến tới gầnhắn, hônnhẹmộtcái lên gương mặt,âmthành kéo dài lại mềm mại khiến người nghe thấy trong lòng liền thoải mái, “Chờ huynh trở về, muộisẽđưa cho huynhmộtlễ vật.”
Khương Lệnh Uyển đột nhiên kéo lại ống tay áo củahắn.
Vào được cũngkhôngphải chuyện nở mày nở mặt gì.
Khương Lệnh Uyển nhăn nhó nhìn người đứng bên cửa sổ, chân tiến lại gầnhắnmộtchút, mắt thấy Lục Tông liền nhướng người vào, giơ tay kéo nàng vào lồng ngực. Ngửi được mùi hương quen thuộc mà ấm áp củahắn, chóp mũi của nàng có chút chua chua, liền kéo lấy tay áo củahắnnói: “khôngsao, huynh vàođi. Đứng bên ngoài càng dễ bị người nhìn thấy, đến lúc đó nếu thanh danh của muội bị huynh làm hư, huynh cũng đừng trách cha mẹ muộisẽđến tìm huynh tính sổ.”
Chuyện này nàng cũngđãnghĩ tới, Vinh Vương có thể nhận định Chu Lâm Lang, đương nhiênkhôngthể tùy tùy tiện tiện tin tưởng lờinóicủa người bên ngoài, trừ phi là người mà mình thân cận. Mà chuyện này là do Phan trắc phinóivới nàng, Phan trắc phi hẳn là muốn nhìn nàng gây ra chuyện đáng cười, cho rằng nàng ái mộ Lục Tông, nhưng trong lòng Lục Tông lại chỉ có Chu Lâm Lang, cho nên chuyện nàysẽkhôngphải là Phan trắc phinóicho Vinh Vương, như vậy cũng chỉ còn lại có Lục Bảo Thiền. Lúc nghĩ tới chuyện này, nàng có chút khó chịu, dù sao nàng luôn coi Lục Bảo Thiền là bạn tốt, hơn nữa nàng ấy lại là muội muội ruột của Lục Tông, nhưngnóithẳng ra, Lục Bảo Thiền có thể thànhthậtnóira chuyện nàng làmkhôngphải cũng bởi vì ca ca nàng ấy thôi sao. Còn nàng, bản thân nàngkhôngphải cũng có ích kỷ của riêng mình sao, hơn nữa… nàng còn vì ca cakhôngthích Bảo Thiền mà trong lòng cũng thở phàomộthơi.
“Muộikhôngđể trong lòng.” Khương Lệnh Uyểnnói. Ngày ấy nàng tức giận cũng chỉ là tức giận với Lục Tông mà thôi. Ở trước mặthắn, nàng có náo loạn cáu kỉnh như thế nào cũngkhôngsao, bởi vì nàng biết Lục Tông luôn luôn nhường nhịn nàng.
Hẳn là chưa từng làm chuyện như vậy, hơn nữa nàng cũng cảm thấy chuyện nàykhôngthích hợp, Lục Tông lẳng lặng nhìn tiểucônương,nói: “Ta có thể vào ngồimộtchútkhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển cũngkhôngđành lòng đẩyhắnra, chỉ bĩu môinói: “Huynh biết là tốt rồi. Còn nữa, huynh nhất định phải nhớ kỹ chăm sóc cho bản thân.” Tính cách củahắnnàng hiểu rấtrõ, đối với nàngthìvô cùng thận trọng, nhưng đối với chính bản thân lại rất qua loa.
Bỗng như nghĩ tới điều gì, Khương Lệnh Uyểnnói: “Muội nghenóicáccônương ở thành Lạc Châukhôngcần đội mũtrênđường, núi non dưỡng người, mỗi người ai cũng trong veo thanh lệ như nước, là nơikhôngít mỹ nhân. Huynhđira ngoài,khôngcho phép mang bất luậncônương nào về. Chúng ta vẫn chưa định chuyện hôn nhân, nếu huynh dám làm bừa, muội nhất địnhsẽvô cùng tức giận…” Nàng càngnói, càng cảm thấykhôngđúng, vội sửa lại, “khôngđúng, cho dù định rồi, huynh cũngkhôngthể —— "
Khương Lệnh Uyển thu tay về, sờ sờ mặt mình, pháthiệntrêngương mặt có chút ẩm ướt. Nàngkhôngphảimộttiểucônương yếu đuối, chỉ là khi nhớ lại chuyện đời trước nàng liền cảm thấy có chút oan ức, trong lòng khó chịu. Nàng lau khô nước mắt, sau đó mới lạnh nhạtnói: “Mơ thấy ác mộng, huynh đến đây làm gì?” Hơn nửa đêm,hắnkhôngngủ lại chạy tới tìm nàng? Hơn nữa, quan trọng nhất chính là… “Sao huynh có thể tiến vào?”
Lục Tông “Ừm”mộttiếng, hít sâu để lưurõmùi hươngtrênngười nàng, giống như có thứ gì đóđangâmthầm phát triển trong lònghắn,hắnđành phải nỗ lựckhôngnghĩ đến những thứ này nữa,nói: “Chuyện này tađãnóivới cha, chuyện này là hiểu lầm. Bảo Thiền thích Khương Dụ nên muội ấy nhất thời hồ đồ cho nên mớinóidối như vậy, chỉ là chung quythìmuội ấy cũng là muội muội của ta, ta rất hiểu, tính cách muội ấykhônghề xấu, bây giờđãnghĩrõràng. Nếu muội trách Bảo Thiền, cứ tính lên đầu ta là được.”
Lục Tông gật đầu, “Muội yên tâm.”
Edit: Tiểu Huân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.