Ngô Gia Kiều Thê
Mạt Trà Khúc Kỳ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 85
Nàng quay đầu nhìn sắc mặt của mẫu thân, liền hấy An Vương phi vô cùng đắc ý mỉm cười, hiển nhiên, cómộtnữ nhi như vậy, quảthậtkhiến cho nàng nở mày nở mặt.
Chu Lâm Lang vừa nghe, trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Vị Di Tang công chúa này khoảng mười lăm mười sáu tuổi, nhưng lạikhônggiống người Tây Khương bình thường, da nàng trắng như tuyết đôi mắt xanh lam long lanh to tròn như nước, mặctrênngười trang phục của Tây Khương, quần dài màu đỏ khảm đủ loại bảo thạch, lộ ra hai cánh tay trắng như tuyết, mắt cá chân lộ ramộtchuỗi vòng đeo chuông bạc.
Vóc dáng của Di Tang công chúa cao hơn Chu Lâm Lang nửa cái đầu, nhưng Chu Lâm Lang lại tràn đầy tự tin, khí tràngkhônghề thua kém. Di Tang công chúa mở túi hương lấy ra hương liệu, bỏ vào bên trong lưu hương,nói: “Bỏmộtcây Già Là hương vào trong lửa, đốt xong cần tổng cộng khoảng hai khắc, chỉ là tính chất của hương liệukhôngđều, nếu chia đôi ra để đốtsẽchỉ mất nửa thời gian, nhưng vẫn chưa tớimộtkhắc, bây giờ Di Tang muốn Chu tiểu thư đốt hết túi hương này, trong vòngmộtkhắc…”
Sắc mặt nàng trôngđãtốt hơn, nhìn Khương Lệnh Uyển cườinói: “Vốn ta còn cho rằng bữa tiệcsẽcòn rất lâu mới tổ chức, nhưng bây giờ nhìn thấy Xán Xán ta liền an tâm.”
Đều do Lục Tông!
Phù Châu vương tửnói: “Tiểu vương nghenói, thái tử là người vô cùng am hiểu cưỡi ngựa bắn cung, nếu ngày hôm nay có thể so tài với thái tử, vậy đây chính là vinh hạnh của tiểu vương.”
Khương Lệnh Uyển nhìn người đầu là xem mặt, vị Di Tang công chúa này vóc người cao gầy, trước đột sau kiều, cũngkhôngbiết là ăn gì lớn lên, hai khỏa trước ngực đượcmộtloại áo yếm nâng đỡ làm cho càng tròn tròn đầy đặn giống như muốn làm rách cả miếng vải trước ngực. Vị nữ tử này, hiển nhiên là loại mà nam tử thích nhất, ngực đủ kh*** g**,khôngbởi vì nhiều ánh mắt đổ dồn vào mà ngại ngùng. Khương Lệnh Uyển khen ngợi gật gù, nàng là nữ tử còn nhìn chằm chằmkhôngchớp mắt, chứ đừngnóilà nam tử, đôi con mắt như rơi cả xuống dưới đất.
Ngày tiếp theo, Vệ Quốc công phủ liền thu được thiếp mời, mời lão thái thái và Chu thị cùng vào cung dự tiệc.
Khương Lệnh Uyển thấy Hữu nhi giống như vừa học xong liền đến tìm nàng,khôngkhỏi có chút vui vẻ, bóp bóp gương mặtnhỏcủa bénói: “Hữu nhi của chúng ta từ trước tới nay vẫn luôn rất thông minh, tiên sinh của Hữu nhi quả là tinh mắt.”
Đời trước…rõràngkhôngcó chuyện như vậy.
Di tang công chúanóixong, liền hành lễ với Thừa Đức đế và hoàng hậu,nói: “Đây chính là câu hỏi của Di Tang.”
Thừa Đức đế cảm thấy mất mặt, nhưng dù sao cũng có ba phần thi, trận này thua cũngkhôngquan trọng, xem như để cho Tây Khương quốc chút mặt mũi, dù sao vẫn còn có hai cuộc tỷ thí.hắnnói: “Nếu như có vị tiểu thư nào ở đây biết được đáp án, cứ mạnh dạn đứng ra, chỉ cần trả lời, ắtsẽcó thưởng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển nhất thời hiểurõ.
Khương Lệnh Uyển bị Hữu nhi chọc cười,nói: “Đương nhiênkhôngphải, đệ nhất công chúa chỉ là tôn cương,trênnàng còn mười mấy vị công chúa khác, cũng bởi vì vị đệ nhất công chúa này đángyêungoan ngoãn được cha nàngyêuthích, cùng giống như Hữu nhi của chúng ra vậy, cho nên mới có được danh xưng này, Ừm… nếu như tỷ nhớkhônglầm, khuê danh của vị đệ nhất công chúa này hình như gọi là Di Tang, đúng làmộtcái tên rất hay.”
Ngày kế, Khương Lệnh uyển cùng Chu thị xuất môn, mặcmộtbộ xiêm ý màu hồng nhạt, chất vải chỉ hơi tốtmộtchút, búi kiểu tóc nhonhỏ, trang phục vừa thích hợp với tiểucônương, lại vừa có vẻ biết điềukhônghề đáng chú ý, ngay cả khuôn mặtnhỏcũng vô cùng sạchsẽ, chỉ thoamộtlớp phấn mỏng màu hồng nhạt để nhìn cho có chút tinh thần.
Chim Ngọc Châu là thánh điểu của Tây Khương quốc, các đời vương hậu của Tây Khương quốc đều do nó lựa chọn.
Di Tang công chúa lấy túi hương trong tráp ra,đitới bên người Chu Lâm Lang.
Tiết Tranh thấy mẫu thân nàng giống như muốn nhào lên đánh người, đầu lập tức co rụt lại, nhéo nhéo mu bàn tay của muội muội, yên lặng ngồi xuống.
Sau đó toàn gia của Trung Dũng Hầu phủ cũng tiến vào.
An Vương lập tức dẫn Chu Lâm Lang bước ra khỏi ghế ngồi, ánh mắt của mọi người cùng rơi xuốngtrênngười vị tiểucônương này, thấy tuổi nàng còn trẻ, mặcmộtbộ xiêm y màu hồng phấn xinh đẹp thêu hồng mai tinh xảo, tóc được búi lên bằngmộtcây trâm ngọc, trang phục vốn vô cùng khiêm tốn, nhưng gương mặt trứng ngỗng trắng nõn, xinh đẹpkhôngtì vết, mắt hạnh hững hờ hơi khép, khiến cho hoa nguyệt cũng phải e thẹn, mảnh mai sạchsẽ, xinh đẹp đoan trang.
Nhất thời, trong toàn cung điện, yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở.
Đôi mắt Từ ma ma sáng lên,khôngngừng khen ngợi: “Lục tiểu thư quả là người có nhiều kiến thức.”
Đôi mắt Khương Lệnh Uyển trợn trừng lên, hiển nhiên làkhôngthể ngời rằng Tiết Tranh có quen biết với thái tử. Nàng tỉ mỉ suy nghĩ đến hành động vừa rồi của Tiết Tranh, hình như là từ sau khi thái tử tiến vào liền trở nên là lạ,nóinhư vậy… Sợ là hai ngườikhôngkhôngđơn giản chỉ là hơi có chút quen biết.
Di An quận chúa nhìn Khương Lệnh Uyển, hai mắt cũng sáng lên, thấy trang phục nàng hôm nay có vẻ bình thường, đương nhiên cũng hiểu được dụng ý.
Khương Lệnh Uyển nhanh chóng lắc đầu, ấp úngnói: “không…khôngcó chuyện gì.”
Phù Châu vương tử tiến vào, hành lễ với Thừa Đức đế và hoàng hậu, sau đó liềnnói: “Tiểu vương nghenóiĐại Chu nhân tài như mây, cho dù là nữ tử, tài nghệ cũng vô cùng thông tuệ tuyệt đỉnh, hôm nay có thể được thưởng thức rượu ngon từ Đại Chu, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Lúc này rượuđãqua ba tuần, tiểu vương đề nghị với hoàng thượng có thể mở trận luận bàn văn võ để cổ vũ, từ chuyện này có thể kết nối giao hảo giữa hai nước, tại hạ cũng càng có thể mở mang được tầm mắt…”
Lời này vừa dứt, thái tửđangvốn đinh cầm lấy chén rượu liền khựng lạimộtchút, sắc mặt hơi trở nên trắng bệch.
Dứt lời, dưới chỗ ngồi lập tức truyền đến tiếng ồn ào.
Dưới gối hoàng hậu chỉ cómộtvị thái tử, cho nên cũng có mấy phần thươngyêuđối với vị cửu công chúa thông minh lanh lợi này, cửu công chúa cùng đángyêuhiểu chuyện, cũng rất được Thừa Đức đếyêuthích, nhưng đường đường là đại quốc, đương nhiên làkhôngthểnóichuyệnkhônggiữ lời, cho dù Thừa Đức đế cóyêuthương cửu công chúa đến bao nhiêu,thìcửu công chúa vẫn phải gả đến Tây Khương quốc. Có điều theo như nàng nhớ, cửu công chúa tuy rằng cònnhỏtuổi, nhưng lại là người có đảm có mưu, nếu đổi thành người khác, phỏng chừngsẽcòn khóc lóc van xin, nhưng cửu công chúa chỉ mỉm cười tiếp nhận, biểu thị nàng nguyện ý hòa thân. Chỉ là Phù Châu vương tử c·h·ế·t sớm, cửu công chúa gả ra ngoài chưa tới hai nămđãthành quả phụ, sau đó Nhị vương tử kế vị, cửu công chúa lại tái giá với Nhị vương tử, vị vương tử này cũng làmộtngười biết tranh đoạt, sau khi ngồi vững bảo tọa, thái độ củahắnđối với cửu công chúa cũng rất tôn trọng, hai người phu thê ân ái, sau khi mang thai liền sinh hạmộtđôi long phượng thai.
Lục Tông phụng chỉđiLạc Châu, chuyện này vẫn chưa ảnh hưởng gì đến sinh hoạt hàng ngày của Khương Lệnh Uyển, chỉ là trong đầu luôn mong nhớmộtngười, những lúc rảnh rỗisẽkhôngnhịn được nhớ tớihắn.
Cho nên, Xán Xán của nàngkhôngthể tránh được.
Khương Lệnh Uyển vội khuyên nhủ: “Tranh biểu tỷ tỷ đừng kích động.” Vi biểu tỷ này của nàng thanh danhđãnhư vậy, nếu làn tỷ thí này may mắn có tể chiến thắng Phù Châu vương tử, chuyện này đối vớimộtcônương cũngkhôngphải là chuyện tốt gì. Hơn nữa tài cưỡi ngựa bắn cung của vị Phù Châu vương tử này nàngđãtừng thấy qua, Tranh biểu tỷ của nàng cho dù có lợi hại, nhưng sợ rằng cũngkhôngphải đối thủ củahắn.
Chu Lâm Lang từnhỏđãhọc đủ cầm kỳ thư họa, hơn nữa, tiên sinh dạy đàn cho nàng chí là Vân tiên sinh, nhạc công có tiếng của Đại Chu. Có điều,mộtnăm trước Vân tiên sinhđãđichu du thiên hạ, trước khiđicónóivới Chu Lâm Lang, những điều có thể dạy nàngđãdạy, chuyện còn lại phải để bản thân Chu Lâm Lang tựđingộ
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, rất nhanhđãđến cuối xuân. Khương Lệnh Uyển mặcmộtbộ xiêm y bằng lụa mới tinh màu đỏ gấm,trênáo thêu hai đóa mẫu đơn trắng, ngồitrênphòng của nàng, đôi chân thon mảnh lúcẩnlúcẩnlúchiện, ngồi trước gương bôi loại son môi mới chế tạo. Ngón tay trắng nõn lấymộtchút, đưa lên chóp mũi ngửi, sau nó cong môi cười. Son môi trộn lẫn nước hoa đào, nghe thấymộtcỗ mùi hương hoa đào nhàn nhạt, so với hương hoa mainhẹthìcó thêm vài phần tươi đẹp phấn chấn tinh thần, rất thích hợp với tiểucônương.
hắnmở miệng, sắc mặt lạnh nhạtnói: “Thái tửđangbị thương ở chân,khôngtiện tỷ thí với vương tử, nếu như vương tửkhôngchê, tại hạ nguyện ý chấp nhận thách đấu.”
Khương Lệnh Uyển nhanh chóng vỗ vỗ sống lưng cho nàng.
Xe ngựa của Vệ Quốc công phủ tiến vào hoàng cung, mọi người lúc này mới có vẻ trở nên câu nệ. Tuy rằng ngày thường Khương Lệnh Uyển thích đùa giỡn, nhưng ra bên ngoài nàng vẫn thểhiệnđược khí khái thục nữ củamộtvị tiểu thư quý tộc, chuyện nàykhôngthể làm khó được nàng. Xuống xe ngựa, sau đó mọi người được cung nữ hướng dẫn mọi người đến Quỳnh Hoa đài. Chu thị vốn còn có chútkhôngyên lòng với nữ nhi, nhưng nhìn thấy cử chỉ khéo léo của Khương Lệnh Uyển, trong lòng nàng liền thoáng thở phàonhẹnhõm.
Hữu nhi nghiêng đầunhỏ, chớp đôi mắt long lanh ngập nướcnói: “Tênthậtkỳ cục, đệ nhất công chúa họ đệ nhất sao? Bởi vì nàng ta là trưởng tỷ? Hay mỗi lần nàng kiểm tra luôn đứng sốmột?”
Nàng nhớ tới lão tổ tông cũng có mấy phần sủng ái Tô Lương thần, ngày ấy lão tổ tông tiến cung cũng chỉ mang Khương Lệnh Dung ngoan ngoãn hiểu chuyện, chỉ là… vừa nghĩ đến Khương Lệnh Dungâmu đầy tử khí của kiếp này, nàng cũng có chút hiểu được ý tứ của lão tổ tông.
Thái tử nhìn Lục Tông, chậm rãiđiđến bên ngườihắn, giơ tay vô vỗ trường bào củahắn, nụ cười sang sảngnói: “Đúng vậy,cômệnh ngươi thaycônghênh chiến!”
Chu Lâm Lang miễn cưỡng nở nụ cười,nói: “Kính xin công chúa giải thích nghi hoặc.”
Trước khi xuất môn, Tiết Tranh được mẫu thân của mình dụng tâm giáo huấn quamộthồi, nàng cũngkhôngphảikhôngbiết là người, đương nhiên là rất ngoan ngoãn nghe lời, ngay cả uống nước cũng chỉ uống từng ngụm từng ngụm. Cử chỉ này, đủ để có thể đemđilừa gạt người bên ngoài. Khương Lệnh Uyển nhìn, thỏa mãn gật đầu, vị Tranh biểu tỷ này của nàng, cũng coi như trẻnhỏdễ dạy.
Hai cuộc tỷ thí, Đại Chu đều thắng cả hai, kết quả kiếp này bị lệch khỏi kiếp trước, cũng vì có Tô Lương Thần đứng ra giải đề.
Chu thị khổng thể nhìn nổi điệu bộ này của nàng ta, trong lòng vô cùng buồn bực.
Mắt xanh? Vậykhôngphải là người Đại Chu.
Chu Lâm Lang cảm thấy lạnh cả người, liếc mắt nhìn về phía An Vương phi, sau đó như sợ nhận được ánh mắt thất vọng, lập tức liền dờiđi, nỗ lực để bản thân bình tĩnh nghĩ biện pháp.
Chu Lâm Lang cho rằng Di Tang công chúa muốn hỏi những loại hương thơm có thể so sánh, khóe miệng mang theo nụ cười khéo léo,nhỏgiọng trả lời: “Kính xin công chúa ra đề.”
Nữ nhi của nàng rấtyêuthích trang phục xinh đẹp, ngày mai lại là loại trường hợp như vậy…
Hài lòng.
Tây Khương quốc.
Ma mađitheo Hữu nhi nhịnkhôngđược ý cườinói: “Người tanóilà Phù Châu vương tử và đệ nhất công chúa của Tây Khương quốc đến tiến cống vật phẩm.”
“Vang.” Tô Lương Thần ngồi xuống, ánh mắt vô tình liếc nhìn về phía Khương Lệnh Uyển.
Tiết Tranhnói: “Tỷkhôngưa gì bộ dáng này của tên vương tử kia, thái tửhắn…trênchân có thương tích, sao có thể thắng được tỷ thí??
Thừa Đức đế đương nhiên cũng xem thường loại tiểu quốc như vậy, chỉ là bây giờ tây Khương quốc đượcmộtvị tân vương dẫn dắt, binh lực càng ngày càng mạnh, thời gian dài, chắc chắnkhôngthể khinh thường. Hôm nay Thừa Đức đế vô cùng cao hứng, đương nhiên liền lập tức gật đầu đồng ý, rất nhanh liền định ra quy trình tỷ thí, cuộc so tài tổng cộng có ba phần: Trận đầu đấu văn, trận hai đấu nhạc, trận ba đấu võ.
Tiết Tranh theo bản năng nắm lấy tay tiểu biểu muội, vẫn chưa ngẩng lên nhìn, chỉ khẽ mỉm cườinói: “Chỉ là cảm thấy có chútkhôngthoải mái.”
Tiết Tranh lắc đầumộtcái,nói: “Tỷkhôngsao."
Tiết Tranh lại theo bản năng nhìn về phíahắn, hai người bốn mắt nhìn nhau, hồi lâu mới tách ra.
Thừa Đức đế rất coi trọng An Vương, Chu Lâm Lang cũng từng có mấy lần cùng An Vương phi tiến cung diện kiến hoàng hậu nương nương, bây giờ Thừa Đức đế nhìn Chu Lâm Lang, đương nhiên cũng quen mắt, ngay tại trước đại điện khen An Vương biết cách dạy nữ nhi. An Vương khiêm tốn trả lời lại, sau đó trực tiếp để Chu Lâm Lang tham gia tỷ thí, cách ănnóivà cử chỉ của Chu Lâm Lang rất tự nhiên hào phóng, càng nhận được rất nhiều ánh mắt khen ngợi của mọi người.
Tô Lương Thần từ bây giờ liền hấp dẫn được rất nhiều ánh mắt. Chu Lâm Lang ngồi ở bên cạnh An Vương phi trong lòngâmthần tức giận, nuốtkhôngnổi cơn tức này, mãi cho đến trận thi đấu thứ hai mới chủ động ra sức, lấy công chuộc tội.
Di An quận chúa quay về phía Chu thị và lão thái thái để tiếp đón, nhìn thấy Tô Lương Thần bên người lão thái thái, hai ngườiđãgặp mặtmộtlần ở Vệ Quốc Công phủ, trí nhớ của nàng xưa nay rất tốt, có thể gặpmộtlần liềnkhôngquên, đương nhiên cũng khách khí gọimộttiếng "Tôcônương".
Khương Lệnh Uyển thấy Tiết Tranh mặcmộtbộ xiêm y bằng lụa, chân bước từng bướcnhỏ,khôngkhỏi cảm thấy buồn cười. Tiết Trang cũng nhìn thấy nàng, vừa định lớn tiếng chào hỏi, nhưng lại đụng phải đôi mắt như dao của mẫu thân nhà mình, lập tức liền ngậm miệng, chờ sau khi ngồi xuống bên cạnh Khương Lệnh Uyển, nàng mới hạ thấp giọng, nghiến răng nghiến lợinói: “Tên Tây Khương vương tử này, đúng là muốn ta đến chịu tội mà.”
Mặt Khương Lệnh Uyển đỏ bừng, Di An quận chúa ngồi bên cạnh thấy vậy lo lắng hỏi: “Xán Xán, muộikhôngthoải mái sao?”
Khương Lệnh Uyển lo lắng vô cùng, sau đó lấy khăn thay nàng lau miệng,nói: “Nhưng mà, Tranh biểu tỷ, muội thấy sắc mặtkhôngđược tốt lắm…” Vị biểu tỷ này của nàng, thân thể từnhỏđến lớn vô cùng khỏe mạnh, rất ít khi sinh bệnh, ngày nào tinh thần cũng vô cùng sảng khoái, phấn chấn vui vẻ, sắc mặt có khi nào trở nên tái nhợt như vậy?
Di Tang công chúa nghe xong, vô cùng sang khoái nở nụ cười: “Vị tiểu thư này thực thông mình, đây chính là đáp án chính xác.”
Dứt lời, liền thấymộtvị tiểu thư bước ra khỏi chỗ ngồi, bướcđikhoan thai, dáng vẻ khéo léo. Khương Lệnh Uyển sững sờ, nhìn chằm chằm Tô Lương Thần, trong lòng nàng vô cùng kinh ngạc.
Thanhâmtrẻ con giòn giã vang lên cùng với tiếng bước chân "Thịch thịch thịch". Khương Lệnh Uyểnkhôngnhanhkhôngchậm đóng hộp son lại để quamộtlên, sau đó cầm lấy khăn tay lauđichút son dínhtrênđầu ngón tay, sau đó mới xoay người lại, người đến chính là Hữu nhi tròn tròn đángyêu.
Khương Lệnh Uyển cũng biết nội tình. Nếu nàng nhớkhônglầm, thái tử này mấy ngày trước đây mới bịmộtvết thương ở chân, những bướcđikhi nãyhắnđều cực lựcẩndấu, nhưng nếu như nhìn cẩn thậnthìvẫn có thể nhận ra được. Đời trước thái tử cậy mạnh, vẫnkhôngchịunóirõ, sau đó liền thất bại ở Phù Châu vương tử, khiến Thừa Đức đế vô cùng thất vọng.
Thái tử nghe tiếng quay đầu, nhìn tiểucônương mặc bộ xiêm y màu xanh lam ngồi ở góc bên trái,khôngnhịn được nhìn thêmmộtchút, sau đó dường như chột dạ vội vã rời mắt,khôngtiếp tục nhìn nữa.hắnlừa nàng lâu như vậy, với tính cách của nàng, sau khi gặp lại phỏng chừngsẽkhôngnhịn được đánhhắnmộttrân.
Thừa Đức đế nghe xong, vô cùng vui vẻ.
Hôm nay Hữu nhi mặc trang phục màu xanh ngọc,trênđầunhỏđộimộtchiếc mũ quả dưa ngốc ngốc đángyêu, gương mặt trắng mịn như nước, đôi mắt to đen láy như quả nho. hữu nhi vui mừng chạy tới bên cạnh Khương Lệnh Uyển, ngẩng đầu lênnói: “Lục tỷ tỷ, hôm nay Thiên tiên sinh vừa khen đệ, khen đệ rất thông minh.”
Đời trước nàng dụng tâm nghiên cứu, bản thiết kế vẽ rất đẹp, sau đó để Kim Kết làm hai cái cho nàng, cuối cùng… cuối cùng đều bị tên mãng phu Lục Tông kia xé hết.
Lục Tông hành lễ, thanhâmvang dội trả lời: “Thái tửđãtừngnóivới thần, nếu ngày khác hữu duyên, hy vọng có thể được tỷ thímộtlần với Phù Châu vương tử. Chỉ là hôm nay chân của thái tửđangbị thương,khôngtiện luận bàn với vương tử. Từnhỏthầnđãtheo thái tử hộc cưỡi ngựa bắn cung, tuy rằng tài nghệkhôngbằng thái tử… nhưng nếu vương tửkhôngchê, thần nguyện ý thay thái tử nghênh chiến.
Khương Lệnh Uyển cười cười, dù sao chuyện này khắp Tấn thành,khôngngười nàokhôngbiết. Khương Hữu vừađi, Khương Lệnh Uyển liền dùng ngón tay để đếm ngày, Lục Tôngđiđãđượcmộttháng, hẳn là nửa tháng nữasẽtrở lại.
Khương Lệnh Uyển nhéo nhéo bắp đùi của mình, thầm nghĩ: Sao nàng lại nghĩ tới Lục Tông rồi? (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe xong lời của Di Tang công chúa, ánh mắt mọi người đều đưa về phía lưu hương, trong đầu nhanh chóng nghĩ đến biện pháp để giải đề. Chu Lâm Lang nghe xong, cũng sững người đứng tại chỗ, bình tĩnhmộtlúc, nàng nghĩ đếnmộtđáp án, nhưng lại lập tức phủ định. Nàng ngẩn người, pháthiệnvấn đề này nghe có vẻ đơn giản, nhưng thực tế lại vô cùng xảo trá, tính chất của hương liệu cungkhôngđều, nếu chia làm hai phần, vậy đốt hếtmộtphần cũngkhôngphảimộtkhắc… Như vậy…
Hoàng cung tuy rằng hoa lệ, nhưng lại là nơi ăn tươi nuốt sống, chủ nhân bên trong mỗi người đều buồn chán đến tẻ nhạt, chỉmộtchút xíu chuyệnnhỏvặt vãnh cũng có thể phóng đại đến mức vô cùng, thựcsựquá nhàn rỗi.
Chương 85
Nam tử như vậy,khôngphải Lục Tông của nàngthìcòn có thể là ai được?
Khương Lệnh Uyểnkhôngmuốn là huyên náo, đây là nguyên nhân chủ yếu, cònmộtnguyên nhân khác nữa, cũng bởi vì đáp án này là kiếp trước Lục Tôngđãnóicho nàng. Có điều, đây chỉ làmộtvấn đề cực kì đơn giản, chỉ là suy nghĩkhôngđúng hướng, nênsẽđiđến ngõ cụt, đương nhiên làkhôngnghĩ ra được biện pháp, nếu như thanh đổi cách nghĩ, đáp án rất nhanhsẽlộ ra.
Cũng may Lục Tông nhiều nhất chỉđimộthai tháng, cho dù có nhớ,thìhắncũng rất nhanh liền trở về.
Nghe xong lời này, Khương Lệnh Uyển sửng sốt, hỏi: "Tranh biểu tỷ làm sao biết được?"
Cũng đúng, với tính tình của Tranh biểu tỷ đương nhiênkhôngthích hợp với những trường hợp như thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiết Tranh bĩu mỗi, bất mãnnói: “Tuy là mắt xanh, nhưng dung mạo cũngkhôngtồi.nóimộthồi, cũng chỉ vì muốn tỷ thí a. Đại Chu chúng ta, còn có thể bịmộttiểu quốcnóibiên giới xa xôi đánh bại sao?”
Nghĩ đến hình ảnh khiến người ta mặt đỏ tim đập kia, Khương Lệnh Uyển bỗng nhiên đỏ mặt.
Cũng đúng, Chu Lâm Lang cho dù có thông tuệ đến mức nàothìcũng chỉ làmộttiểucônương mười lăm tuổi mà thôi.
Chu thị khẽ vuốt cằm, đánh giá Tô Lương Thần bên người lão thái thái, lại cườinói; “Nếu con có thể ngoan ngoãn bằngmộtnửa của tỷ tỷ, nương cũngsẽyên lòng.”
"Lục tỷ tỷ, Lục tỷ tỷ..."
Beta: Mira
Khương Lệnh Uyển kéo ống tay áo Tiết Tranh, ra hiệu cho nàng ngồi lại đoan chính.
Thái tử mặc xiêm y màu đỏ nhạt, đầu đội kim quan, mặt màyanhtuấn như ngọc, khí khái tuấn lãng. Khương Lệnh Uyển hơi liếc mắt nhìn cửu công chúa bên người Thái tử, nếu nàng nhớkhôngsai, vị cửu công chúa này hiên nay cũng đa mười ba, chỉnhỏhơn này mấy thái, nhưng mà… đời trước, chim Ngọc Châuđãđậutrênvai của công chúa.
Lão thái thái cườinói: “Hài tử ngoan, ngồi xuốngđi.”
Tô Lương Thần nhìn Chu thị, thấyrõkhinh thường trong mắt nàng. Bàn tay giấu trong tay áo nắm chặt lại, giương mắt, lạnh nhạtnói: “côcôngài quá khen, mấy ngày nay mọi người cùng học tập ở Ngọc Thạch đường, Tạ tiên sinhđãrất hài lòng biểuhiệncủa Lục biểu muội đấy ạ.”
Hai tiểucônương thân thiết ở chungmộtchỗ, đương nhiên là có rất nhiều chuyệnnóikhônghết.
Di Tang công chúa nối: “Đây là Già Là hương nổi tiếng của Tây Khương quốc, mùi thơm ngát, thanh nhã vô cùng, đây làmộtloại túi hương đơn giản, nhưng để trong cung điên, hương thơm có thể để tận ba ngày màkhôngbay hương. Trận tỷ thí này, Di tang đương nhiênkhôngsuy nghĩ nhanh nhẹn bằng Chu tiểu thư,khôngthể so thi từ, chỉ xin đặtmộtvấn đề.”
Sau đó, Thái tử và Cửu công chúa cũng tiến vào.
Khương Lệnh Uyển nhìn hai người, đềuđãlàm mẫu thân, nhưngkhôngthể hiểu được tại sao An Vương phi này vẫn còn ấu trĩ như vậy,thậtlà buồn cười. Chỉ là… Nàng nhớ lại trận tỉ thí này ở kiếp trước, Chu Lâm Langđãthua.
Nghe xong lời này, Chu thị mới yên tâm.
Đối chiến với Di Tang công chúa, Đại Chu đương nhiênkhôngthể để nam tử ra nghênh chiến, nếukhôngsẽbị người tanóiĐại Chu bắt nạtmộtnữ tử yếu đuối. Di Tang công chúa cũng là người thoải mái, chủ độngnói: “NghenóiTấn thành lànóinuôi dưỡng ra rất nhiều vị tài nữ, theo như Di Tang biết, vị công nương nổi tiếng nhất xuất thân từ An Vương phủ, Di Tang ngưỡng mộ đại danh củacônươngđãlâu, muốn luận bànmộtván với Chucônương.”
Khương Lệnh Uyểnnóithầm trong lòng, mấy ngày trước đây nàng cũng bởi vì học tậpkhôngchuyên tâm mà bị Tạ Cửu khẻ tay đây, Tô Lương Thần cũngkhôngphảikhôngbiết.
Đại Chu những năm gần đây cũng chú trọng võ nghệ, cưỡi ngựa bắn cung là chương trình họckhôngthể thiếu đối với con cháu quý rộc; mà người Tây Khương quốc bọn họ lớn lêntrênlưng ngựa, mỗimộtkĩ xảo,mộtđộng tác đều vô cùng điều luyện, trận tỷ thí cuối cùng, hai bên có thểnóilà lực lượng ngang nhau.
Nhìn lão thái thái, Khương Lệnh Uyển vui vẻ cười ngồi xuống bên cạnh, thân mật kéo tay lão thái thái, thanhâmmềm mạinói: “Xán Xán còn tưởng rằng nãi nãi có Lương Thần tỷ tỷ rồithìsẽkhôngyêuXán Xán nữa.”
Tên tuổi của Tô Lương Thần căm bảnkhôngcách nào so sánh được với Chu Lâm Lang, bây giờ nhờ trận tỷ thí này, lại khiến chomộtTô Lương Thần vô danh, bước ra ngoài hấp dẫn ánh mắt mọi người. Tô Lương Thần mặc xiêm y trắng ngà, khuôn mặtnhỏnhắn mang theo ý cười nhàn nhạt, dung mạo của nàngkhônghề thua kém Chu Lâm Lang…mộtcônương như vậy, toàn Tấn thành sao lạikhôngcó người nào biết được?
Tô Lương Thần hành lễ với Thừa Đức đế và hoàng hậu, biểu thị rằng bản thânđãcó đáp án. Thừa Đức đế nghe xong mặt rồng vui vẻ, hỏi họ tên xong mới để cho nàng giải đề. Tô Lương Thần nhìn Di Tang công chúa, hành lễ với nàng, sau đó mới rút cây hương liệu ra khỏi túi hương, sau đó đồng thời nhóm lửa vào hai đầu, lửa cứ như vậy cháy từ hai đầu cây hương liệu lan vào phần thân.
Lão thái thái nhìn tôn nữ bảo bối, cười tủm tỉm ngoắc tay: “Xán Xán, đến đây ngồi với nãi nãi.”
"Hoàng thượng giá lâm, Hoàng hậu giá lâm".
Di An quận chúa ngẩn ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đời trước Khương Lệnh Uyển vẫn luôn theo đuổi cái đẹp, thấy loại yếm này của Tây Khương quốc, về nhà nàng lập tứcđitìm tòi nghiên cứu, loại yếm nàykhônggiống với Đại Chu bọn họ,khôngphải chỉ làmộttấm vải đơn thuần, mà cố định vải lại thành dạng hai cá bát, ôm trọn lấy ngực, phần ngựcsẽsát lại với nhau, dễ dàng cố định hình dạng.
Edit: Tiểu Huân
Bắt đầu nhập tiệc, cung nhân liền dâng hoa quả điểm tâm lên, trò hay chuẩn bị bắt đầu.
Chu thị nhìn qua trang phục của nữ nhi, đúng là rất vừa lòng, lại tiếp tục dặn dò: “Chuyện tối hôm qua nương nhắc con, conđãnhớ kỹ chưa? Quý nhân trong cung rất nhiều, chúng ta phải tận lực làm tốt việc của mình, đừng để bị người khác bắt bí.”
Buổi tối hôm đó, Chu thị liền đến đây, cố ý căn dặnmộtphen,nóinữ nhi cần phải biết chọn lựa trang phục. Khương Lệnh Uyển cũngkhôngngốc, dù mẫu thânkhôngnói, nàng cũng phải tiết chế bản thân. Đời trước nàng cũng như vậy, mặcmộtbộ trang phụckhôngquá được chú ý, Phù Châu vương tử đương nhiên cũngkhôngcoi trọng nàng.
Tô Lương Thần cúi đầu, quy củ trở lại chỗ ngồi, nhìn lão thái thái: “Ngoại tổ mẫu, con..."
Khương Lệnh Uyển nghe xongâmthanh xem thường của Tiết Tranh,khônglên tiếng. Biểu tỷ của nàng võ nghệ cao cường, lòng tràn đầymộtniềm ái quốc, hận nhất chính là bản thân làmộtnữ nhi, nếukhôngnàngđãsớm chạy ra ngoài bảo vệ quốc. Khương Lệnh Uyển cũng thầm cảm thấy may mắn Tiết Tranh là nữ nhi, dù sao… Lục Tông và ca cađãcùng lên chiến trường, nàng phải sống những ngày tháng lo lắng đề phòng, đương nhiênkhôngthể để Tiết Tranhđimạo hiểm thêm nữa.trênchiến trường, đao kiếmkhôngcó mắt, vị biểu tỷ này của nàng tính tình l* m*ng kích động y hệt ca ca của nàng, đời trước ca ca của nàng còn có Lục Tông che chở, nếu nhưkhôngcó Lục Tông…
Đệ Nhất công chúa Di Tang của Tây Khương quốc đứng dậy, chủ động nghênh chiến trận đấu đầu tiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khương Lệnh Uyển cười cười, dựa vào bên ngươi lão thái thái, liếc mắt nhìn Tô Lương Thầnđangngồi bên cạnh.
Thấy sắc mặt Tiết Trangkhôngtốt, hơi hạ mắt, lúc này mới cầm lấy cái chén uốngmộtngụm, có lẽ vì uống quá gấp, đột nhiên liền bị sặc.
A, kỳ thực nàng và Lục Tông, vẫn còn nhiều hồi ức tốt đẹp.
Khương Lệnh Uyển nhìn Di An quận chúa, mím môi cười, sau đó kề sát bên tai nàngnói. Di An quận chúa nghe xong, đôi mắt trợn trừng lên, thốt lên kinh ngạc: "thìra..."
Khương Lệnh Uyển bất đắc dĩnói: “Nương, ngài yên tâmđi, nữ nhikhôngphải người thích làm chuyện náo động. Ngày mai nhất địnhsẽmặc bộ trang phục bình thường nhất, đảm bảosẽgiống nhưmộttiểu nha hoàn.”
Chu Lâm Lang xác thực là danh môn khuê nữ tài năng xuất chúng, tài mạo song toàn, người gặp người khen, nhưngkhôngngờ danh tiếng của nàng ta lại lan ra tận Tây Khương quốc… Nếu như hôm nay có thể thắng được vị Di Tangcôchúa này, vậy địa vị của vị của Chucônương ở Tấn thành e rằngsẽnâng lênmộtbậc.
Khóe miệng Khương Lệnh Uyển cong lên,trênmặtkhônggiấu được vui mừng, nàng cũngkhôngngờ rằng Lục Tông lại về sớm như vậy.
Phù Châu vương tử nhìn thấy ngươi đến, nhíu mày hỏi: "Ngươi là người phương nào?"
Di An quận chúa hình bộ dạng của Chu Lâm Lang, lại nhìn Khương Lệnh Uyển bên cạnh, ghé vào tai nàngnói: “Đề này tỷ chưa từng nghe qua, Di Tang công chúa này quả là biết làm khó dễ người ta, nếu như Chu tiểu thưkhônggiải được cũngkhôngphải là chuyện gì kỳ quái.”
Hữu nhi gật gật đầu, biểu thị lời của nàng vô cùng có lý, sau đó liền hưng phấn kể lại những chuyện ngày hôm nay bé học được những điều thú vị lại cho Khương Lệnh Uyển: “Lục tỷ tỷ, Hữu nhi vừa mới học xong liền tới đây,trênđườngđinhìn thấy rất nhiều người kỳ quái, đôi mắt màu xanh lam, rất đẹp, còn để lộ cánh tay, rất kỳ quái…”
Hôm nay Lão thái thái chải kiểu tóc đứng tuổi, trang sức bằng phỉ thúy, dây chuyền vòng vàng vô cùng quý phái, xiêm y bằng vải gấm màu hoa hồng, những đóa hoatrênthân áo đều được thêu bằng chỉ vàng, rất quý khí trang trọng. Lão thái thái cưng chiều ôm tiểu tôn nữ vào trong lòng, cườikhôngkhép được miệng, xoa xoa gò má của tiểu tôn nữ,nói: “Nhìn conđi, con và Lương Thần tỷ tỷ của con đều là miếng thịttrênmu bàn tay của nãi nãi a, môi hở răng lạnh, là aithìnãi nãi cũng đềuyêuthương.”
An vương phi hướng mắt về phía Chu thị, khóe miệng mỉm cười, giống như khiêu khích.
Tiết Tranh mím môi, sắc mătkhôngtự nhiênnói: “Hai ngày trước, tiểu tử kia,khôngđúng… thái tử vì ta mà té khỏi lưng ngựa.”
Thanhâmnóinăng vô cùng khí phách, lại vô cùng quen thuộc, Khương Lệnh Uyển nghe được liền cảm thấy vui vẻ, nhanh chóng giương mắt lên nhìn.
Lục Tông làmộtngười khiến cho ngươi rất có cảm giác an toàn, giống như chỉ cần nhìn thấyhắnthìmọi chuyện dù khó giải quyết đến mấy cũng khiến lòng ngươikhôngcòn lo lắng. Nàng lấy lại tinh thần, vội vàng kéo Tiết Tranh về chỗ,nhỏgiọngnói: “Tranh biểu tỷ, ngồi xuống."
Khương Lệnh Uyển đoán đượcsựviệcsẽxảy ra như ở đời trước, ba cuộc tỉ thí giữa Đại Chu và Tây Khương quốc, có thứ rất đáng để xem. Chỉ là Thừa Đức đế vốn muốn thểhiệnkhí thế,khôngngờ sau đó lại bị thua thảm hại. Loại yến hội này vốnkhôngnên mời nữ quyến, có điều, trong này còn cómộttầng ý tứ khác —— đó chính là muốn chọnmộtvịcônương tài mạo song toàn trong Tấn thành gảđikết giao, đổi lấy giao hảo giữa hai nước.
Lúc này mọi người liền nhanh chóng để chén nước trong tay mình xuống, quỳ nghênh thánh giá.
Tô Lương Thần chậm rãinói: “Lúc nãy công chúađãnói, Già Là hương muốn đốt hết tổng cộng cần hai khắc, nhưng tính chất lạikhôngđồng đều, chiamộtnửa ra đốt lại chưa tớimộtkhắc. Vậy đáp án chính là phải cùng đốt hai đầu. Nơi hai ngọn lửa tụ lại làmmộtkhẳng địnhkhôngphải là chính giữa, nhưng thời gian để đốt xong cây hương liệu này chắc chắn chỉ bằngmộtnửa so với chỉ đốt bằngmộtđầu, cũng chính làmộtkhắc.” Nàng dừng lạimộtchút, mỉm cườinói, “Công chúa,khôngbiết lời dân nữnóicó đứng haykhông?”
Khương Lệnh Uyểnkhôngnghĩ tới Lục Tông nữa, tiếp tục xem kịch vui.
Tiết Tranh thấy thái tửđangđịnh đứng lên ứng chiến, vội vàng muốn đứng dậy, khi nàngđangđịnh chạy ra ngoài, mới nhìn thấymộtngườiđangtừ ngoài cửa tiến vào.
Tiết Tranh ngồi bất động, hình ảnh này chính làmộtvị danh môn quý nữ kiều mị đoan trang, nhưng chỉ cần hơi độngmộtchút, trong khi nàng giơ tay nhấc chân liền tỏa ramộtloại cảm giác nồng đậm khí khái nam tử.
Thánh điểu này cũng rất có linh tính, có thể nhận ra đâu là xử nữ, chọn ramộtvương hậu vô cùng tiêu chuẩn. Cho nên mớinói, cho dù thánh điểu có đậu xuống vai ai, đây cũng là mệnh định.
Tiết Tranhnói: “hắnvì tỷ mà bị thương, tỷ giúphắnứng chiến, sao lạikhôngthể?”
Khương Lệnh Uyển thấy Tiết Tranhkhôngcó động tĩnh gì, lúc này mới xoay người nhìn nàngmộtchút, chỉ thấy nàngđangngơ ngác nhìn thái tử và cửu công chúa, lúc này mới hỏi: “Tranh biểu tỷ, làm sao vậy?”
Chu Lâm Lang học đủ tứ thư ngũ kinh, trận văn đấu này, cho dù là làm thơ hay đối câu, cùngkhôngthể làm khó được nàng ta. Đáng tiếc, Chu Lâm Langkhôngbiết, Tây Khương quốckhôngthích làm thơ, Di Tang công chú nhậnmộtchiếc hộpnhỏlàm bằng bảo thạch từ trong tay của tỳ nữ, mở họp ra,khôngphải vàng bạc châu báu, mà làmộttúi hương.
Người đứng ở cửa vóc dáng cao lớn, gương mặt tuấn mỹ vô song, mặcmộtbộ trường bào màu xanh ngọc, hoa văn thô ráp mạnh mẽ, chỉ cẩnhắnđứng yênmộtchỗđãkhiến mọi người cảm nhận đượcmộtluồng khí tràng khiếp người.
Thừa Đức đế vốn mang ý cười, nhưng sau khi thấy Chu Lâm Langmộtchữ cũngkhôngthểnóira, ý cườitrênmặt liền dần thu lại. Mãi cho đến khi kết thúc thời gian quy định, lúc này mới tuyên bố kết quả tỷ thí. Chu Lâm Lang hạ mắt, khuôn mặtnhỏtrắng bệnh như tờ, đây chính là lần đầu tiên nàng chịu thất bại như vậy. Di Tang công chúa đứng ra an ủi: “Chu tiểu thư đừng để trong lòng.”
Sau khi hành lễ xong, Khương Lệnh Uyển lần nữa ngồi xuống vị trí của mình, nhìn Thừa Đức đế mặc long bào vàng óng, uy nghi bệ vệ, gương mặt củahắnđúng là có mấy phần giống với Vinh Vương, chỉ là, người làm hoàng đếnóisaothìcũng có chútkhônggiống, khí thếkhônggiận tự uy này, khiến người nhìnkhôngnhịn được run rẩy. Còn vị hoàng hậu ở bên cạnh, mặc phượng bào tinh xảo hoa lệ, đầu đội mũ phượng, trang dung tinh xảo, nhìn cũng biết làmộtvị chủ nhân khó dây dưa. Vừa nghĩ tới hoàng hậu nàykhôngthích Lục Tông, Khương Lệnh Uyển liền như bị đụng phải tâm bệnh,khônghề có chút ấn tượng tốt gì với vị hoàng hậu này.
Kế tiếp là đấu võ, cực kỳ quan trọng.
Sau khi vào điện, Khương Lệnh Uyển liền đưa mắt tìm Di An quận chúa, tìm được người liền vui vẻnói: “Gia Nguyệt.” Sau đó cúi đầu hành lễ với Minh Hoa trưởng công chúa.
Khương Lệnh Uyển nháy mắt mấy cái, bộ dạng vô cùng ngoan ngoãn: “Nương, con biết rồi.”
Di Tang công chúa xoay người, nhìn về phía các vị nữ quyếnnói: “khôngbiết ở đây có tiểu thư nào biết đáp án haykhông?”
Khương Lệnh Uyển lên xe ngựa, thấy Tô Lương Thần cũng ngồi xuống bên người lão thái thái, nàng có chút giật mình.
Có điều lúc này nàngkhônglo lắng chuyện trang phục, bởi vì nàng biết ngườikhôngphải do Phù Châu vương tử lựa chọn, mà do chim Ngọc Châu do vương tử mang tới để chọn người.
Khương Lệnh Uyển nhìn Chu Lâm Langđangđứng ngây người giữ điện, nâng tay, thảnh thơi cắnmộtmiếng điểm tâm, nhướng màynói: “Kỳ thực, đề nàykhôngkhó.”
Tiết Tranh siết chặt chén rượu trong tay, đầu ngón tay trở nên trăng bệch, nàng muốn đứng lên, nhưng lại bị Khương Lệnh Uyển kéo lại, thấy giọngnói: “Tranh biểu tỷ, tỷ làm cái gì vậy?"
Chu thị nhận được thiếp mời cũng cảm thấy phát sầu, nhưngtrênthiệp có ghirõràng phải mang theo nhi nữ tiến cung dự tiệc.
Xuỵt. Khương Lệnh Uyển nhìn Di An quận chúa ra hiệu cho nàng im lặng, bây giờkhôngkhí vô cùng yên lặng, các nàng lén tán gẫuđãcó chút vô lễ.
Khương Lệnh Uyển nhíu mày lại, giống như có chút ấn tượng. Đúng rồi, nàng nhớ tới chuyện này dường nhưđãxảy ra ở kiếp trước, Phù Châu vương tử và Huề Kỳ công chúa đến tiến cống Đại Chu, đây vốn là chuyện tốt, nhưng Tây Khương quốc cho dù chỉ làmộtnướcnhỏ, nhưng lại là quốc gia vô cùng tranh cường háo thắng, cho dù đến tiến cống cũngkhôngchịu an phận, còn phải đến tỷ thímộtchút. Đại Chu là nơi địa linh nhân kiệt, nhân tài trong Tấn thành nhiều nhiều lớp lớp, vốn cũngkhôngsợmộttiểu quốc nơi biên giới, nhưng Phù Châu vương tử lại đề ramộtyêucầu vô cùng xảo trá, tỷ thí tổng cộng ba lần, cuối cùng Đại Chu chỉ thắng đượcmộtlần, khiến Thừa Đức đế mất mặt, vô cùng giận dữ.
Di Tang công chúa nhìn Chu Lâm Langnói: “Mời Chu tiểu thư đưa ra câu trả lời.”
Tây Khương quốc là quốc gia sốngtrênlưng ngựa, nhàtrênsa mạc, gió thổi như lò nung, cho dù có được danh hiệu công chúa cao quý,thìtiểu thư khuê các nào cũngsẽchẳng muốnđi. Hơn nữa Tây Khương quốc này còn cómộtdanh hiệu kinh thế hãi tục, ví dụ như vì muốn duy trì huyết thống thuần khiết của hoàng thất, chỉ có huynh muội mới có thể kết hôn, còn người Tây Khương lại là quốc gia nam nhiều nữ ít, huynh đệ trong nhà có thể cộng thê, hoặcmộtnữ tử gả cho nhiều nam nhân…nóichung là, đối với cái nhìn của nữ tử Đại Chu, bất luận thế nào cũngkhôngthể chấp nhận.
Lúc này,mộtvị công công liền phất cây phất trần trong tay, giọngnóilanh lảnh vang lên.
Phù Châu vương tử mỉm cười nhìn thái tử,nói: “Sao vậy? Hay là Thái tửkhôngmuốn cho tiểu vương chút mặt mũi,khôngmuốn tỷ thí với tiểu vương?”
Trận đấu thứ hai, Di Tang công chúa đànmộtkhúc tỳ bà vô cùng đặc sắc, khiến cho toàn sảnh đường nghe đến ngây người, nhưng sắc mặt Chu Lâm langkhônghề thay đổi, đầu ngón tay bấm xuống phím đàn, đánhmộtkhúc Bách Điểu Hướng Phượngđisâu vào lòng người, sau lại hấp dẫn đượcmộtđàn chim khách, kỳ cảnh bực này,khôngkhỏi khiến mọi người há hốc mồm. Cuối cùng, đường nhiên là Chu Lâm Lang thắng được trận này, vô cùng có mặt mũi, hơn nữa còn có thể bảo vệ danh tiếng của mình.
Di An quận chúa làmộtngười thông tuệ, sao có thểkhôngnhìn ra địch ý giữa hai người, chỉ là… nàng nhìn tiểucônương ở bên người, thấy đôi gò má còn mang theo chút mập mạp của trẻ con nhưng bây giờđãlộ ra vẻ xinh đẹp của thiếu nữ, hơn nữa, đáp án kia, muội ấy cũng biết. Có thể nhìn ra được, nàng là ngườikhôngthíchsựhuyên náo.
Có điều… Những chuyện này cũngkhôngliên quan gì tới nàng.
Sau đó mới đặt lại phần tro của cây hương liệuđãđốt xong vào lại lư hương.
Khương Lệnh Uyển hơi hạ mắt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.