0
Trong 1 quán Cocktail Bar nhỏ trên đường số 15, vì là buổi sớm quán tương đối vắng người. Ngoài chiếc bàn Lê Minh đang ngồi, chỉ thấy lác đác vài cặp đôi đang vui vẻ trò chuyện với nhau.
Quán được bày trí theo phong cách Rustic, với việc sử dụng các chất liệu thô mộc tạo hiệu ứng thị giác bắt mắt và ấn tượng. Cộng với những bài nhạc Pop Ballad nhẹ nhàng, khiến Lê Minh đã lâu không được tận hưởng cảm giác này, khuôn mặt có chút thư thái và yêu thích.
- Quán bar này là của bang chủ chúng tôi mở ra từ trước thời điểm Mạt Thế. Người anh em thấy không tệ chứ?
Trịnh Húc lúc này đang nhâm nhi ly Cocktail trong tay, ánh mắt không khỏi vui vẻ quay sang bắt chuyện
- Qủa thật rất không tệ, bang chủ của anh Húc thật là người có gu thẩm mỹ.
Lê Minh gật đầu đáp lời thành thực, hắn tương đối yêu thích không gian nhẹ nhàng và êm đềm như thế này. Trung niên nhân cũng quan sát thấy cô gái xinh đẹp bên cạnh Lê Minh đang rụt rè thưởng thức món nước của mình không khỏi mỉm cười hỏi hang
- Nhìn hai người rất đẹp đôi, chắc hẳng là 1 cặp đang hẹn hò nhỉ?
- Khục...ặc..
Đang nhâm nhi ly Cocktail, Gia Linh không khỏi bị sặc nước ho sặc sụa. Vội vàng khua tay lia lịa
- Không có... không có... Anh Minh là anh của tôi, hoàn toàn không phải mối quan hệ như anh đang nghĩ đến đâu.
Trinh Húc mở to mắt ngạc nhiên rồi mỉm cười vui vẻ đáp lời.
- Ồ hóa ra là anh em, xem ra là cô sắp có vài chị dâu rồi đấy.
Gia Linh mở to mắt nhìn sang thì thấy đang đứng trong quầy Bar của quán, 1 vài nữ nhân trẻ trung xinh đẹp mặc đồ khiêu gợi. Dáng người bốc lửa, bờ vai trắng trẻo hờ hững lộ hết ra ngoài đang không ngừng nháy mắt về phía Lê Minh.
Lê Minh cũng mỉm cười nháy mắt đáp lời, khiến các cô gái trong quầy bar không khỏi cười lên khúc khích. Bắt chợt bên hông bị nhéo đau nhói, khi hắn quay sang đã thấy ánh mắt trừng lên như hình viên đạn không khỏi nhìn chòng chọc vào mình của Gia Linh.
Nụ cười trên mặt lập tức tắt ngóm, vội dời ánh mắt khỏi quầy bar quay sang đằng hắng tiếp tục trò chuyện với trung niên nhân.
- E... hèm... Anh Húc trước khi tôi đến đây có nghe tình hình An Thành tương đối hỗn loạn. Nhưng khi đến đây thì lại thấy không phải như vậy, không khí ngược lại còn có chút cảm giác vắng lặng, đìu hiu...
Trịnh Húc như nghĩ đến điều gì đó, vừa định mở miệng nhưng lại thôi. Bất chợt sau lưng hắn 1 nam tử cao gầy vừa tiến đến vổ lấy bả vai người trung niên rồi cười lên vui vẻ tiếp chuyện
- Là do An Thành có nhiều vụ m·ất t·ích bí ẩn khiến dân chúng trong thành hoang mang lo sợ, dần dà khiến mọi người trong thành khắp nơi đề phòng lo lắng mới khiến An Thành trở thành cục diện thế này...
Nam tử cao gầy gương mặt mặc dù không bắt mắt, ngược lại còn có vẻ gầy yếu khắc khổ, nhưng ánh mắt lại cực kỳ sắc bén. Nhìn về phía Lê Minh gật nhẹ đầu mỉm cười chào hỏi thân thiện.
- Giới thiệu với Anh Minh đây là bang chủ Thanh Mộc bang chúng tôi... Trần Hồng Lạc. Đây là Lê Minh võ giả 2 sao, Trần Gia Linh em gái của anh Minh đây, là 1 võ giả 1 sao...
- Hân hạnh làm quen...
Nam tử họ Trần vui vẻ chìa bàn tay của mình bắt tay về hướng 2 người vui vẻ chào hỏi, rồi cũng ngồi xuống yên vị ở chiếc ghế đối diện Lê Minh.
- Không biết anh Minh đây xuất thân từ địa phương nào?
- Tôi là người của Giang Thành, thời điểm Mạt Thế hàng lầm rời bỏ thành phố 1 đường lưu lạc bên ngoài. Hiện tại có ý định đi vòng qua An Thành trở về Hà Thành, nơi có họ hàng bên ngoại...
Hắn chậm rãi đáp lời, thanh niên cao gầy gật gật đầu rồi lấy ra từ trong túi áo 1 gói thuốc tự châm cho mình 1 điếu rồi đưa sang Lê Minh có ý mời
- Xem ra anh Minh rất khó trở về Hà Thành rồi... theo thông tin mới nhất chúng tôi nắm được. Lũ sói phạm vi lân cận Hà Thành thủ lĩnh của chúng đã tiến giai lên cấp độ 4 sao. Đàn sói 1 mực dây dưa với căn cứ nơi này, chiến sự diễn ra liên miên. Thời điểm hiện tại nếu trở về Hà Thành có chút nguy hiểm...
Tự châm lấy cho mình 1 điếu thuốc, Lê Minh nghe thấy lời này nghiêng đầu nhìn sang Gia Linh. Cô gái hiện tại gương mặt có chút hoang mang lo lắng
- Không biết tình hình hiện tại thế nào...
- Ừm... cũng rất khó nói. Dựa vào thành lũy kiên cố, cùng 3 võ giả 3 sao một mực kiềm chân đầu sói thủ lĩnh kia. Mặc dù Hà Thành đang ở thế yếu, nhưng đàn sói tổn thất cũng tương đối nhiều. Cục diện có phần nguy hiểm, nhưng miễn cưỡng cũng xem là 1 trận chiến ngang tay...
Thanh Mộc bang chủ hờ hững đáp lời, bờ môi thỉnh thoảng nhả khói khiến không khí có phần gay mũi vì mùi khói thuốc.
- Theo ý kiến của ta, nếu hiện tại trở về Hà Thành không phải là con đường sáng suốt. Không bằng 2 vị định cự ở lại An Thành ta. Với thực lực của 2 người, Thanh Mộc bang chúng ta rất vui vẻ tiếp nhận. Thời gian tới, nếu chiến sự ở Hà Thành bớt đi căng thẳng, ta có thể cử người dò la tình hình rồi đón thân nhân 2 người về đây cùng đoàn tụ. Hai vị cảm thấy thế nào
Nam tử họ Trần nhìn về phía Lê Minh chăm chú, nghiêm túc mở lời, dáng vẻ cực kỳ chân thành
- Anh em chúng tôi độc lai độc vãng đã quen, nếu tham gia bang phái bị bó buộc cảm thấy có chút không thoải mái.
Lê Minh khéo léo chối từ khiến gương mặt nam tử cao gầy có chút thất vọng, nhẹ nhàng khuyên nhũ
- Hiện tại thời thế phi thường rối ren, độc lai độc vãng thoải mái tuy tốt, nhưng cũng hạn chế rất nhiều trợ lực để có thể mạnh lên và sinh tồn. Hay là như vậy đi, nếu anh Minh đồng ý gia nhập bang phái chúng ta, ta sẽ lập tức tuyển mộ anh là Phó thủ lĩnh của bang hội, cộng đồng chia sẽ rất nhiều tài nguyên của bang hội. Nếu như không thích bó buộc sự vụ cũng không sao, chỉ cần thời điểm bang phái cần ra sức, anh chỉ cần có mặt hổ trợ 1, 2 là được...
Lời nói của đối phương vừa uyển chuyển vừa cực kỳ tha thiết khiến Lê Minh có chút tâm động. Nhất thời không biết mở miệng chối từ như thế nào.
- Chúng tôi vừa đặt chân đến đây, lạ nước lạ cái, không thông thuộc hoàn cảnh. Hay là tạm thời cho phép chúng tôi ở lại vài ngày, tìm hiểu chút thông tin. Đến khi đó đáp ứng gia nhập cũng không muộn...
Gia Linh mỉm cười cất lời giúp Lê Minh giải vây, nam tử cao gầy gật đầu cũng không tỏ ra khó chịu hay ép buộc, ngoáy đầu về phía sau
- Hân, giúp ta sắp xếp cho 2 vị này 1 chổ ở sạch sẽ rộng rãi gần đây. Tạm thời 2 vị sẽ cư trú ở đó 1 thời gian...
Từ trong quầy bar, 1 cô gái đáng yêu với vóc người nhỏ nhắn nhanh chóng đáp lời, tiến đến nhu thuận dẫn cả 2 rời khỏi quán.
- Bang chủ mặc dù là 1 võ giả 2 sao tương đối mạnh, nhưng không nhất thiết phải mời chào chức phó thủ lĩnh. Điều này sẽ khiến anh em lâu năm trong bang phái sẽ có bất mãn, lời ra ý vào a...
Vừa thấy bóng dáng 2 người khuất dạng, Trịnh Húc đang ngồi yên lặng lập tức mở miệng hỏi hang. Nam tử cao gầy lắc lắc đầu, tự châm cho mình 1 điếu thuốc khác, rồi vừa nhẹ nhàng nhả khói vừa nói
- Khi vừa vào đến nơi, ta đã dùng Thanh Mộc Chân Nhãn quét qua kiểm tra lực lượng máu huyết trong người của hắn. Qủa thực là 1 võ giả 2 sao gần tiếp cận võ giả 3 sao như các ngươi đo đạc thấy. Tuy nhiên thực lực của hắn không đơn giản chỉ nằm ở đó...
Nhìn về cửa chính, nơi bóng dáng Lê Minh đã khuất dạng, bàn tay cầm điếu thuốc không khỏi có chút run rẩy
- Chân Nhãn của ta còn quét được 4 luồng khí tức khác, ẩn giấu trên người của hắn. Ba luồng khí tức hoàn toàn không kém ta, thậm chí có 1 luồng cho ta cảm giác nguy hiểm. Mà luồng khí tức thứ 4 mới là cực kỳ đáng sợ, nó như 1 bóng ma không ngừng lan tràn khí tức nguyền rủa, nếu vật này kích phát An Thành sẽ đón tai họa ngập trời...
Trinh Húc ngồi nghe không khỏi ngẩn ngơ, vôi vàng đáp lời
- Vậy ta sẽ cho vài thủ hạ theo dõi quan sát nhất cử nhất động của hắn.
- Tuyệt đối không được, người này chỉ có thể kết thân, không thể đắc tội. Nếu theo dõi sơ xuất khiến hắn có thành kiến với Thanh Mộc bang ta hậu quả cực kỳ đáng sợ. Truyền lệnh của ta, lấy hình người này cho toàn thể thủ hạ xem qua 1 vòng, nghiêm lệnh xem hắn như tổ tông mà đối đãi, nhất quyết không thể đắc tội...
Trịnh Húc gật đầu, nhanh chóng bước ra khỏi quán bar, để lại nam tử họ Trần ngồi nơi đó không ngừng vuốt vuốt 2 thái dương của mình ra chiều mệt mỏi.
- Tổ tông của ta... hy vọng ngươi không làm ra hành động nào kinh người. Bằng không An Thành của chúng ta nhỏ bé cực kỳ, không chịu đựng nổi dày vò của ngươi đâu a...