Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 49: Dạo Phố (2)

CHƯƠNG 49: Dạo Phố (2)


Cơm trưa là món gà rán của 1 quán ăn cách chung cư không xa. Dùng bữa xong, nhận thấy thời gian vẫn còn sớm, Lê Minh mời cô gái đi dạo 1 vòng quanh thành phố, để ngắm nhìn cảnh đẹp.

An Thành mặc dù không phải 1 thành phố mạnh về du lịch, nhưng cũng là 1 thành phố tương đối lớn và bề thế. Trước thời kỳ mạt thế, dân cư của An Thành cũng có hơn 3 triệu người.

Mặc dù hiện tại số lượng này có vẻ đã giảm đi gần 1 nửa, nhưng vẫn là 1 thành phố đông đúc và tương đối nhộn nhịp. Với đầy đủ cửa hàng mua sắm và vài trung tâm thương mại lớn. Trong 1 shop quần áo nam, Gia Linh còn đặc biệt chọn cho hắn vài bộ trang phục mới để thay đổi.

Mặc trên người chiếc áo khoác jeans phối cùng áo thun trắng bên trong, cùng với quần jogger và đôi giày sneaker năng động thay cho bộ quần áo cũ đã sờn màu, khiến Lê Minh trở nên nổi bật và vô cùng cá tính. Bước ra từ trung tâm thương mại, nhan sắc của cả 2 khiến người xung quanh không khỏi trầm trồ tán thán, rất nhiều ánh nhìn đổ dồn về cả 2.

- Thấy không? Chỉ cần chồng của em thay 1 bộ đồ thôi, là đủ hớp hồn hàng tá ánh nhìn...

- Xì... cái đó là người ta ngạc nhiên khi thấy heo biết mặc áo khoác đó...

Cô gái bỉu môi rồi chợt nhớ đến điều gì đó, lập tức nhíu mày tức giận

- Khoan... ai thèm làm vợ ngươi...

- Ha... ha...

Cứ thế cả 2 vừa dạo phố vừa chuyện trò không khí cực kỳ vui vẻ và hòa hợp.

- Đứng lại... cản thằng ranh kia lại giúp ta...

Cùng với tiếng hô hoán đầy tức giận phía trước, chỉ thấy 1 nam tử to béo đang đồng hành cùng với vài thanh niên lực lưỡng không ngừng đuổi sát theo 1 đứa bé ước chừng 12,13 tuổi.

Cậu bé thể hình tương đối gầy gò, nhưng dáng người rắn rỏi. Quần áo trên người có chút rách rưới, nhưng ánh mắt hiện ra sắc bén và đầy kiên định. Trên đôi tay cậu đang cầm 1 vật gì đó, có vẻ như lấy từ người đàn ông kia, khiến hắn ta vô cùng tức giận, 1 mực truy đuổi sát đến đây.

Cậu bé rắn rỏi, giờ phút này vầng trán đã lấm tấm đầy mồ hôi, hơi thở có chút gấp gáp. Ắt hẳng đã chạy trốn trong 1 khoảng thời gian dài, dáng người nhỏ bé lắt léo luồng phía sau những người đi đường dự định sẽ ngoặt qua 1 con ngõ nhỏ đến trốn chạy thì bất ngờ 1 cánh tay giương ra bắt lấy bả vai cậu rồi ấn xuống mặt đất.

- Thằng trộm nhỏ này... mày muốn c·hết...

Người bắt lấy cậu bé là 1 thanh niên trong nhóm người truy đuổi. Một tay hắn bẻ ngược cánh tay cậu bé phía sau lưng, 1 bàn tay khác thì ấn c·hặt đ·ầu xuống đất vô cùng thô bạo, khiến cậu không ngừng rên lên đau đớn.

- Hộc... hộc... thằng quỷ nhỏ. Mày dám ă·n c·ắp đồ của bố mày. Không muốn sống nửa rồi...

Thanh niên to béo kia lúc này cũng vừa bước đến, không ngừng thở hồng hộc ra chiều mệt mỏi rồi lập tức đá về phía ngực đứa bé kia, khiến cậu đau đớn không ngừng run rẩy. Giằng lấy từ trong bàn tay cậu bé 1 chiếc đồng hồ, rồi nhanh chóng đeo lên tay, phát hiện trên đó có vài vết xước do trong lúc v·a c·hạm mà cạ xuống mặt đường.

Khiến hắn không khỏi tức giận mà la lên như 1 con heo bị chọc tiết.

- Thằng khốn này... làm xước đồng hồ đắt tiền của bố mày... bẻ lọi tay nó cho tao...

Thanh niên đang đè chặt cậu bé kia, nghe thấy thế không khỏi cười lên man rợ. Cánh tay dùng lực mạnh, không chút chần chừ bẻ gập về phía sau, khiến bả vai đứa bé kia như bị lệch hẳn sang 1 bên, tiếng hét thảm vang vọng cả con đường.

Lúc này vào đầu giờ chiều, người đi đường tương đối nhiều. Nhưng nhìn thấy thanh niên to béo, không ai dám có chút phản ứng nào, chỉ có thể vội vàng né ra xa, đứng ở 1 khoảng cách nhất định xem náo nhiệt.

Bả vai bị lệch, cùng với thương tích trên người, khiến cậu bé nằm đó không ngừng rên rỉ trong đau đớn. Nhưng như thế vẫn chưa khiến thanh niên to béo hả dạ, hắn còn bước tới liên tục giáng xuống người cậu bé những cú đá như trời trồng lên người lên mặt.

- Này... dừng lại... muốn đ·ánh c·hết người hay sao?

Chứng kiến cảnh tượng này, khiến Gia Linh tức giận lập tức chạy đến đẩy thanh niên to béo sang 1 bên. Cúi người xuống đở cậu bé ngồi lên, gương mặt vô cùng lo lắng hỏi han.

Thấy có người dám đến ngăn cản đẩy mình lui về, gã to béo gương mặt có chút tức giận. Nhưng khi nhìn thấy nhan sắc của cô gái mới đến, hai mắt hắn không khỏi tỏa sáng, chiếc miệng to không ngừng liếm mép, nước bọt chực chờ nhỉu ra ngoài bất cứ lúc nào.

- Con đàn bà này không chừng là đồng phạm, bắt nó về...

Vài thanh niên bên cạnh cười lên hắc hắc như hiểu ý, đồng loạt giương cánh tay về phía Gia Linh thì bất ngờ phía sau 1 người đàn ông dáng vẻ cao lớn xuất hiện. Chợp lấy bả vai bọn chúng kéo về, nắm đấm giương lên lần lượt đánh mạnh vào bụng của cả 3 khiến chúng đồng loạt cúi người ôm lấy bụng, mặt dáng sát lấy mặt đất không ngừng thở lên nặng nề.

Người đến không ai khác là Lê Minh, chỉ thấy hắn lạnh lùng nhìn về gã đàn ông to béo với gương mặt lúc này biến xanh vì sợ hãi, lạnh lùng hô lên

- Cút...

- Tụi mày dám xen vào việc của tao... có biết bố máy là ai không?

Lê Minh không nói lời nào, chậm rãi bước đến. Chỉ thấy bàn tay hắn giương cao

- Bốp...

Một cú táng như trời giáng lên mặt gã thanh niên kia, khiến lời nói vừa đến miệng liền nuốt vào. Lực đạo mạnh đến nỗi khiến cho miệng hắn trào máu, vài chiếc răng cũng nhộn nhạo từ miệng phun ra ngoài.

- Mày dám đánh tao... mày biết bố mày...

- Bốp...

Lại 1 cú táng nữa lên má còn lại, khiến chiếc đầu núng nính thịt của gã thanh niên vốn đã to, nay lại càng sưng lên không khác gì 1 cái đầu heo.

- Có chuyện gì mà tụ tập ồn ào ở đây...

Bất chợt từ phía sau, 1 hàng hơn 10 người mặc trang phục thuần màu xanh lá dạt người đi đường ra 2 bên mà tiến vào. Người đi đầu là 1 thanh niên tóc cắt ngắn vuốt dựng đứng, dáng vẻ có chút cứng rắn bá đạo. Thanh niên to béo thấy người đến như gặp được cứu tinh, vôi vàng giằng ra chạy về phía thanh niên kia, không ngừng chỉ về Lê Minh tố giác

- Đội trưởng An, bọn chúng vừa c·ướp c·ủa lại vừa đánh người trên địa bàn của các ngươi. Ngươi phải làm chủ cho ta...

Nhìn chiếc đầu to sưng vù của thanh niên to béo, mất 1 lúc khiến vị đội trưởng này mới có thể nhìn ra kẻ đến là ai. Nhanh chóng hỏi han

- Là Khắc Sửu thiếu gia? Sao ngươi lại thành cái bộ dạng này rồi...

- Là bọn chúng h·ành h·ung người, nhanh chóng bắt chúng lại...

Vị đội trưởng tên An có chút đau đầu, kẻ đến không có tài cán gì là 1 tên ăn chơi đàn điếm nổi tiếng khắp An Thành này. Sở trường duy nhất của hắn là khi nam phách nữ, tiếng xấu đồn xa. Nhưng ngặt nỗi anh trai của hắn lại là Sung Lê Khắc Hùng, bang chủ khủng bố của Hắc Hùng bang, người này tính tình nóng nảy, lại bao che khuyết điểm cực kỳ. Thế nên vạn bắc đắc dĩ không ai ngu ngốc lại dám đắc tội tên nhị thế tổ này.

- Được rồi... để ta xem có chuyện gì...

An đội trưởng trấn an hắn, rồi bước đến nghiêm mặt

- Các ngươi là ai lại dám làm loạn...

Nhưng ngay khi thấy dáng vẻ của người đàn ông kia, lời nói buông ra lập tức nuốt trở vào trong miệng

- Anh là Lê Minh, bạn tốt của Lạc bang chủ... xem ra cái này là hiểu lầm... là hiểu lầm...

CHƯƠNG 49: Dạo Phố (2)