Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 50: Sung Lê Khắc Hùng

CHƯƠNG 50: Sung Lê Khắc Hùng


-Tút... tút...

- Mẹ kiếp... lại không liên lạc được...

Đang ngồi hàng ghế phía sau trong chiếc xe Jeep hầm hố, một người đàn ông to lớn với mái tóc dài đang cực kỳ tức giận. Nên chiếc điện thoại xuống ghế xe mà thét lên.

Gương mặt hắn thể hiện rõ sự tức giận nhưng cũng ẩn ẩn có chút lo lắng. Đã hai ngày trôi qua, 2 đội trưởng đắc lực dưới trướng ra huyện thành bên ngoài tìm kiếm tài nguyên và do thám tin tức một mực bặt vô âm tín.

Cộng với tình hình m·ất t·ích rối ren của cư dân thành phố, khiến tâm trạng của hắn cực kỳ tệ hại. Ba người khác trong xe không khỏi sợ hãi không dám thở mạnh, chỉ sợ có bất cứ hành động thất thố nào sẽ lây dính lửa giận của gã đàn ông cục tính này.

Chiếc xe Jeep đang lau nhanh trên đường bất chợt thắng gấp, quán tính trong xe làm thân hình to lớn của người đàn ông không khỏi va mạnh vào trần xe. Khiến hắn nổi nóng chộp lấy cổ tài xế ngồi phía trước.

- Chạy xe kiểu gì thế... thằng khốn này...

- Hùng bang chủ, không phải tại ta, phía trước đang tụ tập đông người. Ta loáng thoáng thấy bóng dáng em trai ngày trong đó.

Dạt gương mặt thủ hạ ra, vị Hùng bang chủ kia nheo mắt lại nhìn về đoàn người phía trước không khỏi lẩm bẩm

- Thằng ăn hại này lại gây chuyện gì nữa đây.

Đến khi nhìn rõ gương mặt sưng húp của em trai đang cực kỳ tức giận chỉ trỏ mắng mỏ trong đám người hỗn loạn khiến hắn có chút bất ngờ.

Nhanh chóng mở cửa xe xuống, dạt đám người hiếu kỳ ra bước vào bên trong. Vừa thấy dáng người của hắn, gã thanh niên to béo như bắt được vàng, vội vàng chạy đến khóc lóc kêu than

- Anh hai, anh đến đúng lúc lắm... Anh phải làm chủ cho em... thằng khốn này ă·n c·ắp của em còn h·ành h·ung người...

Mọi người hiếu kỳ vừa nhận rõ thân phận người đến là ai, lập tức sợ hãi thoái lui sạch sẽ tránh phiền phức. Còn vài người nặng tâm hiếu kỳ, cũng chỉ dám đứng xa xa nhìn vào, không muốn tham dự vào việc này để tránh tai bay vạ gió.

- Hùng bang chủ, tất cả chuyện này đều là hiểu lầm. Chúng ta có thể giải thích...

Vị đội trưởng tên An lúc này gương mặt khóc dở mếu dở, không ngừng xua tay giải thích. Hắn hận không thể tự phết cho mình 2 bạt tay, đang yên đang lành lại chạy đến nơi này tham gia náo nhiệt làm gì.

- Hiểu lầm... đánh người thành bộ dạng này lại còn nói hiểu lầm... các ngươi khi Hùng Bang ta không có người?

- Hùng bang chủ bớt giận, vị này là bạn tốt của Lạc bang chủ chúng tôi. Hôm nay dạo phố chẳng may phát sinh xung đột với Sửu ca đây, hiện tại bang chủ của chúng tôi đang trên đường đến đây... nhất định ngài ấy sẽ bàn giao việc này cho ngày 1 cách thỏa đáng...

Nhìn thấy vị Hùng bang chủ kia tỏ ra tức giận, vị đội trưởng Thanh Mộc bang không ngừng hòa hoãn tâm trạng của hắn.

- Đừng nói bang chủ các ngươi đang trên đường đến đây. Dù hắn có ở đây ta cũng phải thu thập gã này...

Vừa nói hắn vừa vung cánh tay chộp thẳng về phía đầu lâu của Lê Minh, bàn tay to bè như cây quạt hương bồ, cộng với lực đạo khủng bố. Đòn đánh chưa tới đã nghe tiếng gió rít gào vì lực đạo ma sát trong không khí. Chỉ cần trúng đòn, n·ạn n·hân không c·hết thì cũng b·ị t·hương.

Từ đầu đến cuối Lê Minh một mực yên lặng, nhưng hắn cực kỳ đề phòng với người đến. Bởi từ lúc xuất hiện, người đàn ông cao lớn này không ngừng tản mát ra khí tức cực kỳ nguy hiểm. Giống như trước mặt hắn là 1 đầu dị thú mang hình hài con người, một khí tức cực kỳ cuồng bạo và đầy thô dã.

Cánh tay đối phương vừa vung ra, Lê Minh nhanh chóng bật cả người lên không, bàn chân vận toàn lực đá về hướng lòng bàn tay kia.

- Bành...

Âm thanh như s·ú·n·g bắn vang vọng khắp đường phố, chỉ thấy Lê Minh nhanh chóng b·ị đ·ánh lùi về sau 7, 8 bước dài. Vất vả lắm mới có thể ổn định thân hình không bị ngả, bàn chân v·a c·hạm với lực đạo cú đánh đang không ngừng run lên nhè nhẹ.

Mà người đàn ông cao lớn cũng chỉ lắc lư người 1 cái, bàn tay không ngừng b·ốc k·hói từ cú v·a c·hạm, gương mặt không chút nao núng, cười lên cực kỳ man dại

- Khà... khà... võ giả 2 sao tiếp cận 3 sao à... Rất không tệ... để xem ngươi có thể chịu đựng được mấy đòn dưới hình dạng này của ta...

Vừa dứt lời, cơ thể vốn đã to lớn của người đàn ông bất chợt to lớn hơn 1 vòng, chiều cao đã trên 2 mét có hơn. Đặc biệt kì dị là nửa thân trên của hắn không ngừng biến đổi, làn da bắt đầu chuyển xám, lông mao từ các lổ chân lông không ngừng mọc dài ra cực kỳ bắt mắt.

Ngũ quan trên mặt cũng bắt đầu thay đổi, hàm răng sắc nhọn mọc dài, cơ hàm kéo cao, chẳng mấy chốc toàn bộ cơ thể hắn ta hoàn toàn thay đổi, nhìn giống như 1 người sói trong các phim ảnh tiểu thuyết.

- Là dị năng của Hùng bang chủ, Hóa Thú... Anh Minh phải hết sức cẩn thận.

Đội trưởng An lúc này cũng lùi ra 1 khoảng cách tương đối xa, thiện chí nhắc nhở. Lê Minh chẳng nói chẳng rằng, nhẹ nhàng vung tay, bất thình lình bên cạnh hắn xuất hiện 1 đầu cá chép đen thể hình cực kỳ to lớn, đang không ngừng uốn lượn giữa không trung.

Cá chép đen vừa xuất hiện, thú nhân kia cũng vừa tập kích đến. Hắn giương lên bàn tay đầy vuốt nhọn, từ không trung 1 đòn đánh cực mạnh chém xuống.

- Kétttttt.... bành

Chỉ thấy trước mặt Lê Minh bất thình lình hiện ra 1 tấm hộ tráo màu đen tuyền cực kỳ mỹ lệ, móng vuốt thú nhân vừa mới chạm đến liền bị chặn lại phát ra âm thanh kẽo kẹt như tiếng sắt thép v·a c·hạm. Rồi bất ngờ bị tấm chắn kia bắn ra mà bay ngược lên không trung.

- Nguyệt Nhận...

Lê Minh nhẹ nhàng hô lên, từ bên người cá chép lập tức nhộn nhạo lên 1 vành trăng khuyết màu đen, thế như đ·ạ·n bắn không chút nương tình bắn về gã đàn ông cao lớn trên không trung.

- Trò vặt...

Thấy công kích của đối thủ nhanh chóng lao đến, vị Hùng bang chủ kia không hề nao núng. Dùng cánh tay còn lại nhanh chóng đánh về nhằm phá tan Nguyệt Nhận.

- Bành... răng rắc...

Nhưng hiển nhiên, hắn đã đánh giá thấp lực lượng đòn đánh từ cá chép đen. Chỉ thấy 1 âm thanh nổ bể vang ra, cộng với tiếng xương gãy không ngừng vang lên. Bàn tay hóa thú của hắn đã bị xoắn nát máu thịt có chút bầy nhầy. Lực đạo lại không hề giảm chút nào đánh thẳng vào người.

Khiến cả cơ thể Nhân Thú kia như diều đứt dây bay ngược về phía sau, như 1 viên lưu tinh. v·a c·hạm vào tòa cao ốc bên đường thành 1 cái động lớn, khiến những tấm kính bể và bụi mù vung vãi khắp tứ phía xung quanh.

- Ầm...

- Á... á... Dị năng giả đánh nhau... mau chạy...

Mọi người xung quanh đứng quan chiến không ngừng thất thanh kêu la sợ hãi, chạy loạn tứ tán. Từ cái động lớn của tòa cao ốc, gã Nhân Thú lững thững bước ra, đôi mắt lúc này đã tràn ngập hung tính, cánh tay bị xoắn nát nham nhở, máu thịt không ngừng trào ra tu bổ lại, chẳng mấy chốc đã trở nên nguyên vẹn như ban đầu, đặc biệt lại càng thô to hớn 1 vòng.

- Gào... Rống...

Vị Hùng bang chủ kia lập tức thét lên như 1 đầu dã thú cuồng loạn. Từ tòa cao ốc nhún người lao xuống 2 bàn tay đầy vuốt nhọn nhanh chóng giương lên đánh về phía Lê Minh 1 lần nữa. Cá chép đen lúc này cũng đã rơi vào trạng thái cuồng nộ, bên người vặn vẹo ra hư ảnh 2 đòn Nguyệt Nhận, ý đồ phản kích Nhân Thú kia

- Hai vị... dừng ở đây thôi...

Bất thình lình, chiến trường xuất hiện thêm bóng dáng 1 người đàn ông cao gầy. Hắn giang rộng 2 tay, sau lưng bất tri bất giác mọc lên từ dưới đất 1 cây cổ thụ cực kỳ thô lớn. Rể cây như những con độc xà cực kỳ linh tính cuốn thẳng vào người vị Hùng Bang chủ kia tạm thời khóa chặt hành động của hắn, 2 chiếc rể cây từ bên này cũng uốn éo đánh sang, nhanh chóng làm triệt tiêu 2 đòn phong nhân vừa thành hình.

Người đến là Trần Hồng Lạc, bang chủ Thanh Mộc bang. Hắn vừa thành công chặn lấy công kích của 2 người, gương mặt không ngừng nở ra 1 nụ cười hòa hoãn.

- Dĩ hòa vi quý... dĩ hòa vi quý...

Khoảng cách tương đối xa, trên sân thượng 1 tòa nhà cao. Hai bóng người đang chăm chú quan chiến cảnh tượng nơi chiến trường này. Một vị thiếu phụ váy đỏ trong đó không ngừng cảm thán

- Từ bao giờ An Thành lại xuất hiện 1 cao thủ khủng kh·iếp thế này...

Bên cạnh thiếu phụ là 1 bóng người mặc áo hoddie màu đen, cổ áo kéo cao che lấp khuôn mặt, ánh mắt có chút thâm trầm nhưng không hề phát ra bất cứ âm thanh nào.

Phía đông bắc, nơi cũng có 1 tòa nha cao. Bên trong tòa nhà 1 nam tử đeo kính cận, khoác trên người 1 thân áo trắng bác sỉ đang nhâm nhi thưởng thức tách trà trong tay, ánh mắt không ngừng chăm chú theo dõi chiến trường thông qua ô cửa kính.

- Thú vị... càng lúc càng thú vị.

CHƯƠNG 50: Sung Lê Khắc Hùng