Nhân Gian Thiếu Niên Hành
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Nhất kiếm sấm Ngọc Kinh
Kế tiếp, cả tứ kiếm cùng cắm thanh kiếm của mình xuống đất. Mười ngón tay như múa, bấm ra một loại kết ấn đặc biệt nào đó, sau khi hoàn thành xong, hai lòng bàn tay liền đan xen vào nhau, đồng thanh, lớn giọng quát:
Vừa dứt lời, Thiên Hạ Vô Song tứ kiếm liền vận chuyển môn thân tu vi đến cực hạn. Khí tức tỏa ra trên người Thiên kiếm càng thêm bá đạo, mạnh mẽ hơn trước, chỉ còn thiếu một bước nữa là có thể đặt chân vào cảnh giới thứ chín.
Mạc Kỳ Phong liền vẽ ra một cái hình bát quái lớn bảo hộ cỗ xe ngựa. Thiên Hạ Vô Song tứ kiếm cùng Lục Si cũng vì đó mà lui ra.
Con đường tu luyện của luyện khí sĩ chia làm tất cả mười lăm tầng cảnh giới, còn được gọi bằng cái tên khác là ngũ cảnh luyện thể, ngũ cảnh luyện khí, cùng ngũ cảnh luyện thần.
Theo hiệu lệnh của Thiên Kiếm, tam kiếm liền lập tức hành động. Bốn người dùng một loại bộ pháp quỷ dị, trong nháy mắt đã bao vây Lục Si khắp tứ phía.
Ngũ hành thần nhạc tập hợp đầy đủ lúc, liền lẫn nhau hô ứng, liên kết lại với nhau tạo thành một tòa đại trận thống nhất.
Thiên Hạ Vô Song tứ kiếm, bốn người lúc này như liền một thể, Thiên kiếm b·ị t·hương nặng, khí tức ảm đạm, bốn người còn lại kết quả cũng không khá hơn bao nhiêu. (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Mà chỉ cần là có tồn tại điểm yếu, đương thời gặp phải chỉ pháp này là lúc, kết quả chỉ có một.
"Thiên địa vi lô! Kiếm khí vi công! Tứ kiếm hợp nhất! Tru diệt vạn sinh! Tru Tiên Tứ Kiếm Trận, khởi!"
Đúng vào lúc này, quanh người của Thiên kiếm kiếm chủ bắt đầu phát ra ánh sáng màu vàng rực, lấy bản thân làm kiếm, bay đến chỗ bốn tòa kiếm sơn kia, tự thân tạo thành tòa kiếm sơn thứ năm, bổ sung vào nhất cực còn thiếu trong ngũ hành.
Đúng vào thời điểm này, toàn bộ tu vi, đạo hạnh cùng kiếm khí trên người tam kiếm, tất cả đều bị giải phóng ra ngoài, theo bốn phương, tám hướng hội tụ hết vào một thân Thiên Kiếm.
"Bắt đầu từ Long Uyên phố xuất phát, mỗi khi đi qua một đầu phố, ta đều tích lũy cho mình một cỗ kiếm thế, đi đến tận đây cỗ kiếm thế này rốt cuộc cũng đại thành!.. một kích kiếm khí hóa hình này của ngươi, miễn cưỡng có tư cách nhường ta xuất kiếm!"
Thiên kiếm kiếm chủ bèn tò mò hỏi: "Môn chỉ pháp này tên gọi là gì?"
Chuẩn bị đã xong, Thiên kiếm kiếm chủ liền chắp hai ngón tay lại chỉ về phía trước.
Thiên kiếm kiếm chủ nghe vậy liền khinh thường nói: "Được, vậy thì chúng ta một chiêu phân định thắng bại."
Y dùng một lóng tay, vuốt nhẹ mi tâm của mình từ trên xuống dưới, một cái biểu tượng hình thanh kiếm lập tức hiện ra. Sau đó liền lớn tiếng gầm lên:
Nam Cung Vũ Văn nhìn vào cảnh tượng kinh thiên động địa này, giọng điệu mang theo vẻ lo lắng quay sang hỏi vị xa phu đánh xe: "Chúng ta có cần ra tay tương trợ không? một kiếm này có chút cường đến thái quá."
Nói câu này xong, hắn cũng mất đi ý thức, không rõ sống c·hết.
Thiên kiếm kiếm chủ chật vật, cố gắng dùng chút sức lật còn lại hỏi: "Một kiếm vừa rồi đủ để tên tuổi của ngươi vang danh khắp cả tòa Long Uyên Thánh Châu, có thể cho ta biết chiêu kiếm thuật vừa rồi ngươi sử dụng tên là gì không?"
Vị thiếu niên đeo tấm vải đen bịt mắt hơi quay đầu lại, lạnh lùng trả lời: "Thượng Thương Kiếm Pháp, kiếm thứ nhất, Nhất Kiếm Thượng Cửu Tiêu."
Mà cảnh giới thứ tám, "Phù Dao" cảnh là một quan ải quan trọng mà mọi luyện khí sĩ muốn lên được cảnh giới cao hơn đều phải thành công vượt qua. Thành thì giống như hai câu thơ trên, đại bàng một ngày cùng gió nổi lên, lên như diều gặp gió chín vạn dặm, còn thất bại thì linh hải khô kiệt, thất cảnh đã là thành tựu cao nhất của đời này.
Phía sau lưng cậu dường như hiện ra một hư ảnh mờ mờ, ảo ảo, phảng phất như một tôn thần linh viễn cỗ cầm kiếm, thượng thẳng lên cửu tiêu, kiếm trảm đại long.
Phía trên cao, bốn thanh kiếm hóa thành bốn tòa kiếm sơn, mỗi một tòa đều đại diện cho nhất cực trong ngũ hành. Nhưng vì thiếu đi một cực mà bốn tòa thần sơn này còn mờ nhạt, chưa hiển hiện ra được hết uy năng.
Bốn thanh tuyệt thế, được xưng là có thể trảm tiên nhân chi kiếm vừa mới hiện thân cũng liền đuổi theo phía sau, bay vòng quanh xung quanh Thiên Kiếm kiếm chủ như thần kiếm hộ chủ.
"Ầm."
Mặc dù lúc nãy đứng ngoài quan sát đã biết đây là một môn chỉ pháp bất phàm nhưng chân chính đối diện với nó lúc, mới cảm nhận hết được sự lợi hại cùng tà môn của chỉ pháp này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng cột sáng này đã bị một loại chướng nhãn pháp cao thâm, có thể che dấu cả thiên cơ nào đó che đậy lại, trừ phi là đại tu hành giả từ cảnh giới thứ mười cất bước, bằng không, không cách nào nhìn ra được điểm khác thường của khí tượng sơn thủy nơi đây.
Từ sâu bên trong trận pháp được tạo dựng từ năm tòa kiếm sơn, một con rồng mang theo vạn dặm kiếm khí khổng lồ từ từ lộ ra, bạo phát ra vô tận thần uy, khiến ngàn vạn trượng biển mây chỗ thi nhau thối lui, nhường chỗ cho thần long trên trời giáng thế, khuấy động cả nhân gian.
"trong ba người chúng ta, nếu chỉ xét riêng về kiếm thuật, thì Lục Si chính là mạnh nhất. Nếu ngươi được tận mặt nhìn thấy hắn xuất qua kiếm thì sẽ hiểu, tại loại này kiếm chiêu trước mắt căn bản là hoàn toàn không đáng nhắc đến."
Chỉ pháp cùng kiếm pháp v·a c·hạm tạo ra một v·ụ n·ổ kinh thiên động địa, kiếm khí tỏa ra như muốn cắt đứt mọi thứ ở xung quanh.
Vừa nói xong, Lục Si tay trái liền cầm lấy thanh kiếm đặt song song trước mặt, tay phải nắm chạy vào chuôi kiếm, từ từ rút thanh kiếm ra, khẽ vẩy tay một cái, tạo thành một đường vòng cung tuyệt đẹp trên không trung.
Trừ khi ngươi là Kiếm tiêm. Một tay kiếm thuật đã đến trình độ xuất thần nhập hóa, hoàn hảo không tỳ vết. Bằng không cho dù kiếm chiêu có bao nhiêu kinh tài tuyệt diễm, lăng lệ đến cỡ nào thì cũng tồn tại một điểm yếu.
Ở phía đằng kia, Lục Si liền lấy xuống thanh thần kiếm đang đeo đằng sau lưng, đối mặt với bực này khủng bố sát chiêu, cậu chỉ thản nhiên, mỉm cười nói:
Chương 18: Nhất kiếm sấm Ngọc Kinh
Khí tức và khí thế bá đạo tỏa ra như có sức mạnh ngàn cân, ép đến thâm sơn cùng cốc, ngàn vạn sinh linh không dám ngẩu đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đối mặt với cả bốn thanh thông thiên được xưng là có thể trảm tiên nhân chi kiếm. Lục Si liền vận chuyển cả một thân tu vi dồn hết vào một điểm trên đầu ngón tay, kết hợp cùng với đó là một cỗ vô tận kiếm khí, có thể xé rách cả không gian, xuyên thủng cả trời cao.
Lục Si liền dặm chân một cái, cầm lấy thanh này Phá Quân thần binh đâm thẳng vào đầu thần long từ trên cao hạ xuống kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đánh thắng ta rồi, ngươi muốn biết gì ta cũng sẽ nói cho ngươi biết. Còn không thì với một người đ·ã c·hết, biết nhiều như vậy để làm gì?"
"Còn nữa nãy giờ ngươi không phát hiện sao? Kiếm của Lục Si cho tới tận bây giờ còn chưa rút ra khỏi vỏ đâu." Nói ra câu này thời điểm Mạc Kỳ Phong liền hạ giọng, sâu kín mà nói.
Mạc Kỳ Phong nghe vậy liền lắc đầu cười nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo hướng chỉ tay của Thiên kiếm kiếm chủ, bốn thanh tuyệt thế chi kiếm giống như những mũi tên bay ra khỏi nỏ, mang theo thẳng tiến không lùi chi thế, lao thẳng đến chỗ vị thiếu niên đeo tấm vải bịt mắt màu đen kia.
Đúng vào lúc này, Thiên Kiếm kiếm chủ liền dặm chân một cái, xông thẳng lên vân tiêu.
"Quy Lộ Thần Thông - Vạn Pháp Quy Nhất."
Tu sĩ đạt đến tầng thứ này, một thân thuật pháp cùng với năng lực vận dụng linh khí trong thiên địa đã đạt đến một độ cao nhất định, viễn siêu so với tu sĩ phía dưới. Gần như là tiên nhân, thọ cùng nhật nguyệt, khả năng lĩnh ngộ và tốc độ tu luyện càng là một ngày ngàn dặm.
Tôn thần long phát ra khí thế bá tuyệt thiên hạ đụng phải thanh kiếm liền bị trảm thành hai nửa.
Khoảng khắc thanh kiếm vừa lộ ra khỏi vỏ một tấc, một cỗ thông thiên kiếm ý quanh thân thể cậu lập tức bùng nổ, tựa như "ve sầu thoát xác" cùng "vẽ mắt điểm rồng" chi thế, tạo thành một cột sáng bàn bạc, xuyên thủng cả trời cao, nối liền một mảnh thiên địa với cả tòa nhân gian.
Thiên Kiếm kiếm chủ đứng từ trên cao nhìn xuống Lục Si, ánh mắt vô cảm, lạnh lùng như nhìn vào một con sâu kiến.
Lục Si lúc này từ trên trời hạ xuống, tay trái chấp kiếm để phía sau lưng, quay người lại, cứ thế một mạch đi về hướng cỗ xe ngựa, không thèm để ý đến tứ kiếm một cái.
Cách chỗ này vài dặm, cũng đúng vào lúc này xuất hiện một cột sáng khác cũng lăng lệ không kém, nếu như nhìn kĩ đánh giá thì sẽ phát hiện, cột sáng mà vị thiếu niên kia phát ra so với cột sáng này liền như ánh sáng của đom đóm so với nhật nguyệt, căn bản là không cùng một đẳng cấp.
Đến cảnh giới thứ bảy, Uyên Hải cảnh, linh hải đã mở rộng đến cực hạn, linh khí như biển cả mênh mông, liên miên không dứt.
Y chắp hai ngón tay lại, chỉ thẳng lên trời cao, bốn thanh tuyệt thế chi kiếm dường như hiểu ý, liền lập tức bay thẳng lên như muốn xé rách cả thương thiên.
Toàn bộ phiến thiên địa giờ khắc này đều sinh ra kịch liệt chấn động, phảng phất một kiếm này rơi xuống, có thể đánh sập một châu sơn hà, chém g·iết hết thảy quỷ tiên thần ma.
Thiên kiếm kiếm chủ nghe vậy liền gật đầu, mỉm cười nói: "Thượng Thương Kiếm Pháp, kiếm pháp này đúng là không thuộc về nhân gian."
Mạc Kỳ Phong đang ngồi phía trước cỗ xe ngựa, cảm nhận được tu vi của Thiên Kiếm kiếm chủ lúc này, liền nhíu mày lại nói: "Phù Dao cảnh đỉnh phong."
Thiên kiếm kiếm chủ liều mạng khống chế bốn thanh tiên kiếm chặn lại. Kết quả, kiếm đoạn, trận phá, cả người máu vẫy thanh minh.
Vừa dứt lời, bốn người "Thiên Hạ Vô Song" tứ kiếm tựa như một cái hố đen không đáy, bắt đầu không ngừng cắn nuốt linh khí xung quanh. Khiến cho cuồng phong rít rào, thiên địa biến sắc, lôi vân ầm ầm kéo đến.
...
Dưới sự gia trì của trận pháp và bản mệnh thần thông của thanh thần kiếm Quy Lộ, mỗi một thanh kiếm ngoài tinh, khí, thần ra còn mang theo cả tu vi, kiếm ý cùng cảm ngộ đối với kiếm đạo của cả bốn người bọn họ.
Đại bằng nhất nhật đồng phong khởi
Phù dao trực thượng cửu vạn lý.
Thiên kiếm kiếm chủ vươn bàn tay ra, vỗ mạnh xuống một cái.
Ở cảnh giới đầu tiên trong ngũ cảnh luyện khí, tu sĩ cần phải mở ra linh hải, dẫn khí nhập thể, thành tựu Đạo Linh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.