Nhàn Du Vấn Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 158: Nhầm lẫn?
Kế Bi suy đoán, Long Mạch chi tâm của nơi này bị ngoại giới quên đi cũng do Thánh tộc làm. Mà Nguyễn Long Duy đi vào đây, không thể nào là trùng hợp.
Kế Bi hiện tại chỉ còn có ý thức thần hồn, không có thân xác. Thân xác kia của hắn vốn là t·hi t·hể là của Trịnh Cần chỉ có tu vi Luyện khí kỳ, không thể chống được thời gian ăn mòn.
Thôi đừng mà, ta chỉ muốn nhàn du vấn đạo thôi!
"Được tiền bối, vậy ngài có biết lối ra sao? Còn có cách trở về Nhân giới nữa."
Chợt, phía nơi đó vốn dĩ chỉ có hình ảnh một hòn đảo bay, lại dần hiện ra một dấu chấm. Dấu chấm to dần, hiện thành một đạo thân ảnh hướng về phía này.
Nguyên Châu không đồng ý. Nó cảm nhận được người kia không hề đơn giản. Dù cho ở thời đại của Hồ Mẫn trước đó, cũng không.
"Hộ Thần tộc." (đọc tại Qidian-VP.com)
Khả năng cao là nhầm lẫn. Dù sao, nơi này cũng bị Giao Long nhất tộc biết được. Không có khả năng Giao Hoàng cũng nhầm lẫn.
Kế Bi không hiểu Nguyễn Long Duy đang nói gì. Rõ ràng bao năm qua không có ai bước vào nơi này, vì sao dám nói nơi này không còn Thiên địa Nguyên khí? (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn hỏi Kế Bi:
Chỉ phóng tới liền tiêu tán, dường như là bị một loại lực lượng nào đó triệt tiêu.
Nguyễn Long Duy chau mày lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Kế tiền bối, ngài chắc chứ? Ta có thể đồng ý yêu cầu này. Nhưng ta không chắc có thể trở về Nhân giới, còn đừng nói đến việc đi khắp Nhân giới kiếm tìm tông môn của các ngài."
Kế Bi nói: "Tiểu hữu có lòng giúp đỡ là được. Ta chọn ngươi vì ngươi là lựa chọn duy nhất mà thôi."
Có khác nào đang cuốn ta vào vòng xoáy mâu thuẫn của giới này?
"Lối ra nơi này ta biết, có một cái Địa Môn ở hướng đó. Ngươi có thể đi ra ngoài từ nơi đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kế Bi điều khiển xương ngón tay, chỉ một phương hướng:
"Tiểu hữu, ngươi đừng vội. Nếu như đã có cơ duyên tiến vào Long Mạch chi tâm, không muốn tiến đến quan sát Thiên Địa Nguyên Khí một lần à? Có thể trợ giúp ngươi tham ngộ, lợi ích nó đem đến không hề nhỏ trên con đường tu hành."
Hắn lại chỉ một phương hướng khác. Vị trí cũng là một hòn đảo bay, có điều nó lớn hơn hẳn các tòa đảo còn lại, còn mang theo rất nhiều xích sắt.
Hắn không vội. Không biết rõ nơi đây là đâu nên cứ tạm thời nghe đối phương nói chuyện trước.
"A?" Nguyễn Long Duy ngây ngẩn.
Kế Bi bắt đầu kể:
Nguyễn Long Duy kiên nhẫn đợi vì hắn biết, Kế Bi hẳn đang vắt hồn nhớ lại. Dù sao thần hồn bị thiếu, chỉ được xem như là tàn hồn mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 158: Nhầm lẫn?
Theo lời Kế Bi nói, Thánh tộc chính là tộc bảo hộ thế giới này. Họ chỉ xuất hiện khi có vấn đề liên quan đến tồn vong của giới diện. Sức mạnh của tộc này siêu thoát cực hạn của Hóa Thần chi cảnh, mà thậm chí còn hưởng đặc ân không bị Thiên Đạo hạn chế năng lực.
Đảo nào ở đó? Nơi đó trống không cơ mà...
Kế Bi chen vào:
"Tiền bối, ngài có nhầm không? Ta có một người bạn, nàng có mẫu thân là Yêu Hoàng từng nói nơi này không còn Nguyên Khí nữa."
Nguyễn Long Duy nhìn theo hướng xương ngón tay chỉ. Nhìn xong, hắn trầm mặc.
Vì sao nàng biết được? Bởi vì Dương Quang Minh Ngộ. Nhưng nàng cũng không nói cho Tiểu Huyền biết. Dù sao vừa nhìn người kia liền biết hắn đang giấu bí mật. Như thế thì không cần thiết nói ra để mích lòng.
Nghĩ là nghĩ như thế nhưng hắn cũng quyết định.
Hộ Thần tộc, một trong những danh tự mà Tiểu Huyền nói khi nhắc đến Thánh tộc.
Thật lâu sau, xương ngón tay bắt đầu rung lắc dữ đội. Là run rẩy vì sợ hãi.
Kế Bi sợ hãi nhả ra mấy chữ:
"Tiền bối, nếu đã thế, ngài chỉ ta cách tham ngộ Thiên địa Nguyên khí đi. Ta cũng đã lỡ vào đây rồi. Không nhìn thì lại tiếc"
Linh khí tuần hoàn, ngày chuyển thành đêm.
Kế Bi cũng bị kinh ngạc theo."Bên ngoài nghĩ Nguyên khí nơi đây đã không còn?" Sau đó, hắn bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ, không tiếp tục nói gì thêm.
Yêu cầu của Kế Bi rất đơn giản.
"Tiểu hữu, Nguyên khí chi đảo ở ngay kia. Ngươi nói gì vậy?"
Nguyễn Long Duy nghe xong, cảm giác như mình lại xui xẻo đạp vào một đống cứt trâu. Nơi mà Thánh tộc muốn giấu đi lại bị ta tìm được.
Hắn đem chuyện này kể cho Kế Bi.
Nguyễn Long Duy yên lặng lắng nghe Thi đạo tiền bối kể chuyện. Về nhiệm vụ của bọn hắn, cũng như quá trình nhiệm vụ diễn ra. Nhờ đó hiểu rõ hơn một chút về Nhân-Yêu đại chiến, cũng biết được hai bộ t·hi t·hể gần với Minh Hồ Yêu Vương là ai.
Chợt, hắn nghĩ tới điều gì. Ngón tay khẽ dao động, Thừa Phong Chỉ được phóng ra, hướng về nơi kia.
"Tiền bối, ngài nói thật?"
Hắn đem nghi vấn ra hỏi:
Không lẽ Hoàng Hậu nhầm lẫn? Hoặc cũng có khả năng là bà ta cố tình tung tin giả?
"Hộ Thần tộc, tầng lớp cao nhất của tu tiên giới có lưu truyền về giai thoại của tộc này. Lão phu cũng vì trùng hợp đọc qua một điển tịch cũ trong bí cảnh ngày đó mới biết đến..."
Nhưng ta tin tưởng ngươi có thể tìm được cách về Nhân Giới. Dù sao, Thiên Đạo đưa ngươi tới đây, cũng sẽ có cách đưa ngươi trở về."
Vị tiền bối này họ Kế, tên Bi, từng là một trong bốn vị hộ pháp của Tội Thi Ngục. Còn Tội Thi Ngục là nơi nào thì hắn không biết được.
Tổ đội của hắn đi đến Yêu giới làm nhiệm vụ thất bại, đều đã bỏ mạng lại đây. Hắn nhờ Nguyễn Long Duy thu dọn thi cốt của bốn người, sau đó đốt chúng thành tro. Sau này, Nguyễn Long Duy có dịp đi qua tông môn của từng người, có thể tiện tay rải tro cốt của bọn ở đó.
"Đúng vậy tiền bối. Chính là tên này. Ngài biết sao?" Nguyễn Long Duy cảm thấy đối phương sợ hãi thì càng thêm vui vẻ. Dù sao Tiểu Huyền nói hắn có khí tức Thánh tộc, đối phương sợ hãi Thánh tộc, đồng nghĩa là sợ hãi hắn.
Hai mắt của Nguyễn Long Duy sáng lên, phấn khích vô cùng. Đây là câu nói hắn muốn nghe nhất, quả thật không uổng công chờ đợi.
Sau đó, hắn kể cho Kế Bi nghe những gì mình biết.
"Tiền bối biết Thánh tộc sao?"
Ở dưới mặt đất, Tiểu Huyền ở bên dưới đào một hố đất lớn, lại cùng Yêu Vương Nguyên Châu nói chuyện, bây giờ đã biết tên nàng nên chuyển sang gọi là Hồ Mẫn Nguyên Châu.
"Nơi kia sao tiền bối? Được, được. Để ta bắt đầu an táng t·hi t·hể hai vị Yêu Vương, xong bắt đầu hỏa thiêu đồng bạn của ngài liền rời đi..."
"Ừm, từ gì nhỉ? Đúng rồi, phế. Long Mạch phế." (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn cách về Nhân giới, lão phu không biết. Thời gian qua đã rất lâu rồi, những truyền tống trận ẩn giấu kia dù cho còn tồn tại cũng đã sớm không dùng được nữa.
Nguyễn Long Duy yên tĩnh chờ đợi. Trong lòng lại nảy ra một cái đáp án.
Kế Bi nghe xong, cuộc trò chuyện lại lâm vào yên tĩnh.
Hồ Mẫn Nguyên Châu không trả lời, đặt lực chú ý ở hòn đảo bay phía trên.
Sau khi so sánh hai cỗ t·hi t·hể, Nguyễn Long Duy cảm thấy xương của Minh Hồ nhẹ hơn xương của Giao Long. Thế thì liền đào mộ ở gần đây.
Không phải Tiểu Huyền nói nơi này không còn Thiên địa Nguyên khí rồi sao? Chẳng lẽ mẫu hậu nàng là Yêu Hoàng mà cũng có thể nhầm lẫn?
Kế Bi đồng ý, bắt đầu hướng dẫn Nguyễn Long Duy cách đi vào bên trong Nguyên khí chi đảo.
"Tiểu Hồ, ngươi đoán xem tiên sinh làm gì bên trong đó. Có khi nào bị cỗ t·hi t·hể kia đoạt xá không?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.