Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 35: Đối đầu ám khí

Chương 35: Đối đầu ám khí


"Nếu ngươi đã xin xỏ thì bổn thiếu đành rộng lượng mà tặng ngươi vậy". Trần Thanh Sơn có vẻ không bất ngờ với sự xuất hiện của những kẻ này, hắn khiêu khích và hất các hộp gỗ mà Ngô Trung đang cầm về phía lũ người kia.

Những k·ẻ c·ướp kia không ngờ thái độ của Trần Thanh Sơn lại dửng dưng như vậy có chút ngoài ý muốn, đối phương còn thẳng tay giao ra hàng hoá nữa cơ chứ.

"Chạy". Trần Thanh Sơn sau khi quăng những chiếc hộp gỗ kia lập tức quay người lại, nói với Ngô Trung một từ rồi chạy đi.

Ngô Trung lúc này chỉ chờ đợi chỉ thị vì hắn nhìn ra được bất cứ ai trong những kẻ kia đều mạnh hơn hắn, thậm chí có thể một kẻ nào đó mạnh hơn cả công tử Thanh Sơn nên hắn không được hành động sơ xuất. Khi nghe được một từ kia thì hắn lập tức luân chuyển Nguyên Khí và vận dụng Phong Tuyệt để đuổi kịp tốc độ của Trần Thanh Sơn. Mặc dù vị công tử kia không sử dụng bộ pháp và không chạy hết tốc lực nhưng do thực lực đã vượt qua Nhị Thập Trùng Thiên nên Ngô Trung phải khó khăn lắm mới có thể bắt kịp.

"Các ngươi đuổi theo". Một kẻ có vẻ là lãnh đạo thấy hai kẻ kia bỏ chạy lập tức ra lệnh thuộc hạ truy đuổi, còn bản thân hắn sẽ ở lại và kiểm tra những hộp gỗ bị quăng lại kia, nếu có một khả năng nào đó mà vật phẩm hắn muốn nằm trong những hộp gỗ này thì hắn có thể rời khỏi Vô Thương Thành này càng sớm càng tốt.

"Tất cả đều không phải". Sau khi mở hết hơn mười hộp kia phát hiện ra đó đều là vật dụng cho trẻ nhỏ chứ không phải vật hắn đang tìm kiếm. Mặc dù hắn đã nghĩ khả năng này có thể xảy ra nhưng vẫn có chút bực mình khi bản thân lại bị cầm chân bởi đống vật dụng này, hắn lập tức đuổi theo thuộc hạ để bắt lấy Trần Thanh Sơn.

Ngô Trung và Trần Thanh Sơn lúc này đã chạy được một đoạn khá xa, hai kẻ được sai đi đuổi theo thì đã rất gần kề.

"Nãy công tử nói chúng ta sẽ đánh một trận lớn chính là ám chỉ điều này sao ?". Ngô Trung hỏi vị công tử bên cạnh.

"Ha ha ha, chúng ta vẫn chưa đến lúc hấp dẫn, ngươi cứ nghe theo ta mà làm. Chút nữa khi ta ra hiệu thì đồng loạt t·ấn c·ông, ta đánh tên bên trái còn ngươi đánh kẻ bên phải. Chúng ta sẽ giảm tốc độ một cách chậm rãi để hai kẻ kia không nghi ngờ". Trần Thanh Sơn vẫn chưa chịu giải thích rõ ràng, gã chỉ truyền đạt lại những gì cần thiết cho thiếu niên kia.

Cả hai giảm dần tốc độ lại từ từ khiến cho hai kẻ phía sau đuổi theo không phát hiện được là họ đang cố tình.

"Ba .... hai .... một, phản công". Trần Thanh Sơn khi thấy hai kẻ sau lưng đang tiến vào tầm t·ấn c·ông thì nói nhỏ cho Ngô Trung để chuẩn bị t·ấn c·ông.

Khi đếm đến 'một' thì cả Ngô Trung và Trần Thanh Sơn lập tức xoay lưng chạy hết tốc lực về đối thủ và luân chuyển Nguyên Khí tung ra chiêu thức.

'Bát Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'

'Nhị Thập Lục Trùng Thiên, Thiên Lưu Liên Hoàn Công - Lực Luân Bạo Chưởng'

Hai kẻ đuổi theo sau không ngờ rằng đối phương sẽ phản kích nên không kịp tránh né, bọn chúng dù sao đều là võ giả nên vẫn có thể tung ra chiêu thức để chống đỡ.

Chưởng đấu chưởng

Quyền đấu quyền

Để chống đỡ thì hai kẻ kia đã phải sử dụng toàn lực nên Ngô Trung có thể nhìn ra thực lực của chúng, một kẻ Nhị Thập Thất Trùng Thiên và Cửu Trùng Thiên. Chiêu thức của chúng khi đối đầu với thế công kích của đám Trần Thanh Sơn thì b·ị đ·ánh bật ra, may mắn rằng hai kẻ này chỉ là hạng bình thường trong cấp bậc sức mạnh của mình nên cả Trần Thanh Sơn và Ngô Trung đều chiếm thượng phong dù sức mạnh yếu hơn một chút.

"Chúng ta sẽ tự giải quyết đối thủ của mình thật nhanh trước khi tên thủ lĩnh đến". Trần Thanh Sơn đưa ra chỉ thị cho Ngô Trung một cách nhanh chóng rồi lao vào đối thủ Nhị Thập Thất Trùng Thiên.

Ngô Trung nghe vậy chỉ biết thở dài, hắn không biết tại sao lại phải chiến đấu trong khi có thể chạy thẳng một mạch về gia tộc để trốn mà. Mọi việc đã trở nên kì lạ khi Trần Thanh Sơn lại đi đường vòng để về gia tộc, hắn không biết vị công tử kia đang suy nghĩ điều gì nhưng Ngô Trung vẫn nghe theo. Đối thủ của Ngô Trung khi tiếp nhận Hoả Quyền thì găng tay của lên kia đã bị tổn hại một chút, kẻ đó biết rằng nếu đối cứng thì không phải là đối thủ nên chuyển sang công kích tầm xa bằng ám khí.

Phập phập phập

Những ám khí được ném ra kia tưởng như đã trúng nhưng thật ra chỉ cắm vào bức tường phía sau Ngô Trung, còn bản thân hắn đã dùng Phong Tuyệt để tránh né. Tên võ giả Cửu Trùng Thiên tiếp tục phóng ra ám khí t·ấn c·ông nhưng với tốc độ của Ngô Trung thì không thể nào có thể chạm vào hắn được

"Tên này nhiều ám khí đến mức nào vậy ?". Ngô Trung thầm than vì cảm thấy khá bó tay bó chân.

Nếu chỉ cần trốn thoát thì không thành vấn đề nhưng phải đánh bại thì có chút khó khăn, chưa nói đến vấn đề sức mạnh chênh lệch thì những ám khí kia thật sự phiền phức, còn chưa kể chúng có được tẩm độc hay không thì hắn chưa dám chắc. Nếu hắn mang theo thanh đoản kiếm của bản thân thì có thể gạt đi những ám khí đó một cách dễ dàng. Nhưng buổi đấu giá kia lại yêu cầu các khách tham gia không được mang võ khí công kích vào nên hắn và Trần Thanh Sơn đều không mang theo.

"A, có cách rồi". Ngô Trung nhìn xung quanh mình thì phát hiện có thứ có thể sử dụng để cải thiện tình hình. Hắn lập tức nhặt lấy 'thứ đó' và lao đến đối thủ.

"Tên này điên rồi sao?" Võ giả Cửu Trùng Thiên thấy Ngô Trung chủ động chạy về phía mình liền cảm thấy kì lạ, hắn phóng ám khí để đối phương không tiếp tục tiến đến.

Nhưng mọi chuyện không như hắn nghĩ, Ngô Trung tránh né một cách nhẹ nhàng nhưng vẫn lao về hướng đối thủ, tốc độ ngày càng nhanh hơn. Kẻ Cửu Trùng Thiên kia cười lạnh, nếu Ngô Trung càng tới gần thì khả năng bị trúng ám khí của hắn sẽ càng cao, ám khí của hắn có chứa độc tính chỉ cần sướt qua da là t·ê l·iệt ngay lập tức. Ngô Trung lúc này chỉ còn cách hắn 10 thước, hắn liên tục phóng ra ám khí để đối thủ phải tránh né rồi dần kiệt sức, khi chỉ còn 5 thước thì võ giả Cửu Trùng Thiên cảm thấy không cần tiết kiệm mà phóng ra phần lớn ám khí còn lại. Ngô Trung thấy vậy không tránh né nữa mà tiếp tục lao đến, nếu cứ thế này các ám khí kia sẽ đâm vào cơ thể hắn.

Phập phập phập

Ám khí đã trúng, Ngô Trung vẫn ở trước mặt của kẻ kia không hề tránh né gì nên theo lý thì Ngô Trung đã phải lãnh đủ. Nhưng không có chuyện gì xảy ra cả vì Ngô Trung vẫn không hề giảm tốc độ mà tiếp tục tiến đến, trong một thoáng thì hắn đã nằm trong phạm vi t·ấn c·ông của Ngô Trung. Tên Cửu Trùng Thiên kia đã thấy được tại sao Ngô Trung vẫn yên ổn dù đã hứng trọn những ám khí kia, trên tay đang cầm một viên gạch lớn đang ghim các ám khí của hắn vừa ném ra, dựa theo hoạ tiết chính là viên gạch được lát trên con đường mà bọn hắn đang đứng. Hắn biết không thể đánh cận chiến nên lập tức lui ra. Ngô Trung không muốn cho đối thủ chạy khỏi phạm vi t·ấn c·ông của mình liền dùng hết sức mạnh Bát Trùng Thiên để ném viên gạch kia về tên đó.

Rắc

Võ giả Cửu Trung Thiên đánh vỡ viên gạch bị ném vừa phía mình, do hắn dùng toàn lực nên gạch bị đập vỡ tạo ra lớp bụi nhỏ làm hắn không thể nhìn thấy phía trước trong chốc lát, đúng lúc này thì có một cú đấm xuất hiện xuyên qua lớp bụi kia.

'Bát Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'

Quá nhanh, từ lúc viên gạch b·ị đ·ánh vỡ đến lúc cú đấm của Ngô Trung được tung ra chỉ cách nhau một nhịp thờ nên kẻ Cửu Trùng Thiên kia không kịp để đỡ đòn mà lãnh trọn Hoả Tuyệt vào mặt. Kẻ kia chưa kịp hoàn hồn lại thì lại có một cú đấm khác đánh thẳng vào bụng hắn, hắn cúi người xuống phòng thủ như phản xạ vô điều kiện thì Ngô Trung tung ra thêm một đòn và má đối thủ. Kẻ kia cũng không phải hạng tầm thường khi bị đấm như vậy vẫn có thể phản công. Hắn tung ra cú đấm để đánh trả, nếu nhìn kĩ thì trên mu bàn tay của hắn lòi ra một con dao nhỏ, có vẻ đó là võ khí ẩn.

Ngô Trung với Phong Tuyệt dễ dàng né được, hắn nắm lấy cổ tay đối phương để kiếm soát con dao kia và tung ra một cú Hoả Tuyệt từ dưới lên trên và thẳng vào cằm đối thủ. Kẻ Cửu Trùng Thiên bây giờ đã b·ất t·ỉnh, Ngô Trung tiếp tục đánh thêm vài đòn Hoả Tuyệt cho chắc. Khi hắn chắc chắn rằng đối phương không còn khả năng chiến đấu nữa thì mới quyết định dừng lại. Lúc này Ngô Trung mới hít một hơi sâu và thở dài ra, đừng nhìn hắn không b·ị t·hương gì mà tưởng đây là một cuộc chiến đơn giản, khi chỉ cần sơ xuất là hắn đã dính phải những ám khí kia và thất bại trong giây lát.

"Ngươi đánh hơi lâu đấy". Âm thanh phát ra từ sau lưng Ngô Trung.

Chương 35: Đối đầu ám khí