Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Tính Thế Gian
Unknown
Chương 40: Dong Binh Đoàn Thiết Tâm
Ám Tuyệt - Ám Dạ Quang Ẩn
Thân thể ẩn nấp, hoà nhập màn đêm.
Vận chuyển sức mạnh, Nguyên Khí che phủ.
Vô thanh vô tức vô hình vô ảnh.
Ám Dạ Quang Ẩn, bất khả giám thị
Ngô Trung lúc này đang ở trong rừng Tinh Lâm để tu luyện Tuyệt thứ 3 trong Lục Tuyệt Chi Pháp - Ám Tuyệt, võ học này không có tác dụng công kích như Hoả Tuyệt hay tăng tốc độ di chuyển như Phong Tuyệt mà dùng để ẩn nấp. Lý do Ngô Trung chọn Tuyệt này để tu luyện tiếp theo vì hai lý do,
Thứ nhất, từ sau khi buổi đấu giá thì khách vãng lai đến Vô Thương Thành đã đông hơn trước đây khá nhiều. Ai biết được trong những kẻ này có ý đồ bất chính nào không. Vốn với thực lực Bát Trùng Thiên thì Ngô Trung đủ để tự vệ ở trong thành, nhưng nếu có vài tên như những kẻ đã chặn đường Trần Thanh Sơn ngày đó thì hắn không có cách nào đánh lại. Từ đó Ngô Trung nghĩ đến một điều cơ bản nhất mà bản thân đã quên, đánh không lại thì có thể chạy nhưng không thể chạy mãi mà khi đến một khoảng cách mà đối thủ không còn thấy mình nữa thì phải cần tìm nơi ẩn ấp, vừa hay Ám Tuyệt này lại phù hợp.
Thứ hai, hắn vẫn chưa làm chủ được Nhị Tuyệt kia nên chưa dám học thêm một Tuyệt thiên về chiến đấu nữa vì phân tâm tu luyện chính là cấm kị đối với các võ giả ở giai đoạn đầu. Chưa kể lúc này hắn cảm thấy với hai võ học này đã đủ để sử dụng nên chưa cần thiết vội vàng học thêm cái mới. Có lẽ phải đến lúc Ngô Trung đã làm chủ được Nhị Tuyệt kia hoặc khi Nhị Tuyệt không còn đủ sử dụng trong chiến đấu thì sẽ lựa chọn Tuyệt tiếp theo.
Ngoài ra còn một lý do khiến Ngô Trung chú ý đến Ám Tuyệt là do võ học này khá thú vị. Đây không phải chỉ là ẩn thân bình thường mà là phải đem bản thân hoà và bóng tối xung quanh. Ám Dạ Quang Ẩn nguyên lý hoạt động chính là hấp thụ ánh sáng khiến người sử dụng cho dù bị ánh sáng chiếu thẳng vào thì sẽ không bị hiện thân ra mà chỉ có thấy một bóng đen. Đây vừa là ưu điểm vì khi hoà nhập vào bóng tối thì cho dù đối phương đứng trước mặt cũng sẽ không phát hiện ra người sử dụng trừ khi vượt qua sức mạnh của người sử dụng nhiều lần. Đồng thời là nhược điểm vì nếu để kẻ thù biết được khả năng hấp thụ ánh sáng thì chỉ cần nhìn xem có một vùng bóng tối nào đó bất thường là phát hiện ra. Chẳng hạn như một cái bóng đen di chuyển hoặc hướng của bóng đen không cùng chiều với các vật xung quanh. Do đó khi vận dụng Ám Tuyệt thì người sử dụng phải chọn nơi ẩn nấp hợp lý như những nơi đang có vùng tối sẵn và khi nằm ngoài tầm quan sát mới có thể di chuyển an toàn.
Trong lúc Ngô Trung vẫn đang chuyên tâm tu luyện thì ở phía khác của cánh rừng Tinh Lâm không xa có một đoàn người đi đang tiến đến, trên đoàn xe của những người này có một lá cờ hiện chữ 'Thiết Tâm'
"Phi quản gia, chúng ta sắp tiến nhập vào rừng Tinh Lâm. Không biết ngài và vị kia có cần nghỉ ngơi chút trước khi vào không". Một nam tử trung niên cưỡi ngựa lùi về phía một chiếc xe ngựa, lên tiếng trao đổi cùng người ở bên trong.
"Đoàn chủ khách khí rồi, chúng ta luôn ngồi trên xe ngựa này nên vẫn ổn. Ta đề nghị chúng ta nên nhanh chóng tiến vào tìm ra mục tiêu càng nhanh càng tốt". Từ bên trong xe ngựa kia có một tiếng đáp lại của một lão nhân, theo lời nói của người trung niên bên ngoài thì lão nhân này là một quản gia của gia tộc nào đó.
"Vậy bọn ta theo lời quản gia, giờ ta phải lên trước để dẫn đoàn nên nếu hai vị cần gì thì hãy nói cho các thành viên gần đây". Kẻ được gọi là đoàn trưởng này nghe vậy thì quay trở lại phía trước để dẫn đoàn.
Khi đoàn trưởng đã đi thì bên trong xe ngựa có tiếng trao đổi.
"Lão Phi, ngươi nghĩ đám dong binh đoàn này đáng tin cậy không ?". Đây là một thiếu niên ngồi cùng xe với lão nhân kia, hắn quay sang hỏi vị quản gia bên cạnh.
"Bẩm thiếu gia, Dong Binh Đoàn Thiết Tâm là một trong những dong binh đoàn uy tín nhất mà gia tộc ta có thể liên hệ. Theo điều tra của ta thì Thiết Tâm từ lúc được thành lập đến nay chưa từng thất bại bất cứ nhiệm vụ nào, từ đó thấy rằng thực lực tổng thể không cần bàn cãi. Còn chưa kể tên Đoàn Chủ của những người này đã gần đạt đến Tam Thập Trùng Thiên cũng được tính là cường giả. Ngoài ra khi lão dò hỏi những người từng làm việc với Thiết Tâm đều nhận được câu trả lời là những người này cũng không phải dạng tàn ác gì, nên nếu xét về tâm tính này thì chúng ta sẽ không cần lo b·ị đ·âm sau lưng". Lão nhân này dù sao cũng đã làm việc nhiều năm nên hành động cẩn thận thì điều hiển nhiên, lão giải thích cho thiếu nên bên cạnh rằng dù xét về thực lực hay nhân phẩm đều có thể yên tâm hành sự.
"Theo những gì ngươi nói thì ta tạm thời tin vậy. Hi vọng bọn chúng không làm ta thất vọng". Gã thiếu chủ này nghe vậy liền tạm thời giảm bớt lo lắng. Hắn tin vị quản gia lâu năm của gia tộc sẽ không làm việc cẩu thả vì đây là một việc quan trọng. Hắn là lần đầu đến rừng Tinh Lâm và qua các lời kể của người khác thì hắn có chút lo lắng.
Hắn mặc dù là thiếu gia của một gia tộc nhưng hắn không được tính là quá lợi hại, cách đây không lâu hắn còn thua một người yếu hơn vài bậc sức mạnh khiến cho không còn tự tin về thực lực bản thân nữa
"Lão phu cần phải ra ngoài một lúc để kiểm tra lộ trình, thiếu gia có muốn ra ngoài cho thoáng chút không". Phi quản gia kéo hờ rèm cửa nhìn bên ngoài thì nhận ra gì đó rồi quay sang hỏi xin phép thiếu niên ra ngoài.
"Thôi khỏi, ta ở trong này nghỉ ngơi được rồi. Phi quản gia cứ làm việc cần làm đi". Vị thiếu gia kia cảm thấy ở trong xe ngựa vẫn ổn nên quyết định ở lại.
"Vậy lão phu xin lui trước". Phi quản gia cáo lui và rời khỏi xe ngựa, lão mượn một con ngựa của đoàn và tiến đến trao đổi gì đó với đoàn trưởng.
Qua cuộc đối thoại kia dễ dàng nhận ra được đây là một dong bình đoàn đang hộ tống khách hàng vào rừng Tinh Lâm để tìm kiếm gì đó. Qua vài canh giờ dong binh đoàn tìm kiếm thì cuối cùng bọn họ đã tiến gần đến một cái hang động lớn rất gần vùng nội của rừng Tinh Lâm.
"Đoàn chủ, chúng ta sắp đến hang ổ của Hùng Yêu kia rồi". Một người làm nhiệm vụ do thám nhờ chuyên môn nghiệp vụ đã xác nhận hang động mà bọn họ đang tiến đến chính là nơi cần tìm.
"Tốt, chúng ta sẽ phục sẵn xung quanh, khi nào Hùng Yêu xuất hiện thì bao vây săn g·iết. Ta và phó đoàn chủ sẽ làm chủ công, những người còn lại sẽ đứng ngoài và trợ công cho bọn ta". Đoàn Chủ nghe vậy liền ra lệnh cho đoàn thực hiện kế hoạch đã vạch ra.
"Tuân lệnh". Tất cả những người xung quanh đồng loạt hô.
"Theo thông tin ta thu thập được thì con Hùng Yêu này đã đạt Tam Thập Trùng Thiên, hi vọng Đoàn Chủ cẩn thận một chút để không phải thất bại trong gang tấc". Lão quản gia lúc này đang đứng bên cạnh Đoàn Chủ, khi mọi người tản ra hết thì nhắc nhở một tiếng.
"Phi quản gia cứ an tâm, đây không phải lần đầu Thiết Tâm Binh Đoàn bọn ta săn bắt Yêu Thú vượt cấp nên sẽ không có gì ngoài ý muốn đâu". Đoàn chủ có chút coi thường lời cảnh báo này nhưng dù sao đối phương cũng là khách hàng của đoàn nên hắn khách khí giải thích.
Phi quản gia biết Đoàn Chủ đang vô cùng tự tin nên có nói gì cũng không được, lão đến chỗ xe ngựa của thiếu gia nhà mình để thông báo.
"Thiếu gia, chúng ta đã đến nơi. Bây giờ dong binh đoàn đang bày ra thế trận để vây bắt Yêu Thú, không biết người có muốn quan sát không". Lão biết mục đích của thiếu gia kia chính là giá·m s·át quá trình, nhưng không thể nói thẳng để những người ở xung quanh nghe mà phải uyển chuyển một chút.
"Để ta tận mắt xem những người kia làm ăn thế nào". Thiếu niên ở bên trong đang nhắm mắt dưỡng thần, nghe được lời của lão nhân ở ngoài liền lập tức đứng dậy.
Từ trong xe ngựa có một thiếu niên bước ra, người này khôi ngô tuấn tú và có lẽ là có chút thân phận. Nếu Ngô Trung hoặc hai người bạn của hắn ở đây thì sẽ nhận ra được thiếu niên này vì kẻ vừa đi ra chính là Xích Lâm, bại tướng dưới tay Khương Dã và là viên gạch đầu tiên để Khương Dã vang danh trong học viện.