Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Tính Thế Gian
Unknown
Chương 42: Trợ giúp đàn anh
Xích Gia là một gia tộc tầm trung nằm ở một toà thành cách khá xa Vô Thương Thành. Gia chủ của Xích Gia mặc dù thực lực có thể nói là siêu cường vượt qua Tứ Thập Trùng Thiên, nhưng một cánh én không thể làm nên mùa xuân khi hầu hết gia tộc cao nhất chỉ ở ngưỡng Tam Thập Trùng Thiên nên không thể tiến gần đến địa vị một đại gia tộc hùng bá một phương. Do một mình gồng gánh như vậy khiến vị gia chủ kia lao lực quá độ mà ngã bệnh, theo các y sĩ thì đây là một căng bệnh hiếm gặp và cần rất nhiều tài liệu quý hiếm mới có thể điều chế thuốc chữa trị.
Gia tộc đương nhiên sẽ không để mất đi gia chủ nên đã huy động toàn nhân lực truy tìm những nguyên liệu ấy, bây giờ chỉ còn thiếu nguyên liệu cuối cùng, đó chính là túi mật của Hắc Cự Hùng với thực lực ít nhất là Tam Thập Trùng Thiên. Những người đứng đầu gia tộc Xích Gia đã thuê dong binh đoàn Thiết Tâm để giúp tìm một vật phẩm gọi là mật gấu, Xích Lâm cùng Phi quản gia được gia tộc giao cho nhiệm vụ theo dõi và giá·m s·át quá trình vây bắt và thu thập để đề phòng đối phương g·ian l·ận trong việc cung cấp vật phẩm.
Xích Lâm trên đường đi thỉnh thoảng bắt gặp đang đó một thành viên của dong binh đoàn đang nhìn mình thì liền cảm thấy kỳ lạ, nhưng hắn không quá để tâm. Đến khi những lúc Đoàn Chủ mỗi lần trao đổi với Phi trưởng lão thì đều liếc nhìn Xích Lâm một cái, hắn cảm nhận được đó không phải là ánh mắt tò mò đối với khách hàng mà có gì ý đồ đen tối nào đó khiến hắn rùng mình, đây là ánh mắt thú săn mồi đang nhìn con mồi của mình.
"G·i·ế·t người đoạt bảo? Không khả thi, vì một con gấu mà trở mặt với gia tộc ta thì thật vô lý. Cha ta sống rất hiền hoà nên khả năng những kẻ này muốn thủ tiêu ta để trả thù cũng không quá lớn. Ta chưa từng lộ thân phận cao quý trong gia tộc nên loại trừ khả năng b·ắt c·óc t·ống t·iền. Chúng dám đánh chủ ý vào ta mà không sợ bị gia tộc trả thù thì chỉ có hai khả năng là thế lực phía sau của dong binh đoàn đủ lớn để không sợ Xích Gia, hoặc là đây là nội đấu trong gia tộc. Khả năng thứ nhất không lớn vì ta không phải là nhân vật có giá trị trong gia tộc để nổi lên t·ranh c·hấp, do đó chỉ còn lại lý do còn lại". Xích Lâm từ những điều nhỏ nhặt ấy mà đưa ra nhiều giả thiết có thể xảy ra, sau khi loại trừ thì cuối cùng hắn đã lựa ra nguyên nhân khả thi nhất.
"Và thêm một vấn đề nữa, Phi quản gia có đáng tin không ?". Một khi đã dính đến lý do tranh đấu của gia tộc thì bất cứ ai từ tộc nhân đến gia nhân đều khả nghi, mặc dù hắn có hảo cảm với lão quản gia kia nhưng người xưa có câu biết người biết mặt nhưng không biết lòng.
Xích Lâm biết lúc này không ổn nhưng đang bị bao vây bởi dong binh đoàn thì tự thân hắn không thể nào thoát được, lúc này hắn cần chờ một thời cơ và thời cơ ấy chính là lúc toàn bộ dong binh đoàn vây bắt Hắc Cự Hùng. Vào thời điểm đó thì Xích Lâm cư xử bình thường và trao đổi với Phi quản gia thì hắn tiếp tục phát hiện đang có vài kẻ đứng phía sau quan sát hắn. Đến lúc quan trọng thế này mà vẫn cử người theo dõi người khác thay vì toàn lực thực hiện nhiệm vụ săn bắt thì thật vô lý, Xích Lâm dám khẳng định rằng những gì mình suy đoán đều đúng. Dưới sự giá·m s·át của những kẻ kia và một quản gia chưa biết ta hay địch thì không thể hành động sơ suất, hắn và quản gia qua trở lại xe ngựa và chờ đợi.
"Con gấu này đã bị chúng ta đánh cho không còn phản kháng được nữa, mời Phi quản gia kiểm tra". Từ bên ngoài xe ngựa thì Đoàn Chủ đã lên tiếng .
"Chính là lúc này". Khi nghe câu nói kia thì lập tức Xích Lâm biết những kẻ kia sắp ra tay với mình.
Xích Lâm dùng kiếm đâm nhiều nhát xuống sàn nhưng đều tập trung trong một vùng nhỏ tạo thành một vòng tròn, sau đó hắn đưa tay chạm vào phần sàn vừa b·ị đ·âm và sử dụng một loại võ học mà hắn từng vô tình tìm thấy được trong một vực sâu.
'Ngũ Trùng Thiên - Lưu Sa Chấn'
Phần sàn bị chạm vào ấy lập bí biến thành cát bụi, để lại một lỗ hổng đủ để một người lọt qua, Xích Lâm nhảy xuống khỏi xe ngựa qua lỗ hổng kia và khi vừa chạm vào mặt đất thì lập tức thì sử một võ học khác có tác dụng gần giống với độn thổ để mà chạy trốn. Từ lúc Xích Lâm rời khỏi xe ngựa đến lúc trốn đi diễn ra trong vòng một hơi thở nên không ai phát giác ra được. Ngoài ra, không hiểu vì lý do gì xe ngựa này lại được trang trí bởi những lớp vải xung quanh, và vô tình thế nào mà số vải này che đi phần dưới của xe ngựa nên không ai quan sát được.
Khi Đoàn Chủ phát lệnh truy bắt thì Xích Lâm đã ở một khoảng cách đủ an toàn, nhưng với những kẻ có kinh nghiệm truy tung thì đã nhanh chóng tìm ra và bắt giữ lại. May mắn rằng những kẻ phát hiện ra hắn đều không mạnh hơn hắn quá nhiều nên dễ dàng đánh bại mà thoát được, nhưng đến kẻ tiếp theo thì may mắn xem như đã hết vì kẻ này lớn hơn hắn 3 bậc sức mạnh. Xích Lâm mặc dù trong học viện chỉ là hạng tầm thường nhưng dù sao cũng là học viên của một đại học viên nên chiến lực cao hơn những người cùng đẳng cấp một chút. Hắn khổ chiến một hồi thì cuối cùng cũng rơi vào thế hạ phong. Đến phút cuối cùng, một thiếu niên tự xưng Ngô Trung đã xuất hiện cứu nguy.
"Có gì chứng minh ngươi là học viên của Hạ Nam Học Viện ?". Xích Lâm lúc này vẫn chưa thả lỏng mà giơ kiếm về Ngô Trung, hắn đang lâm vào thế nguy hiểm nên không thể dễ dàng tin một người lạ mặt được.
"Tiểu đệ vô tình tham gia buổi Luận đàm Trùng Thiên, và là đồng khoá với bạn học Khương Dã,..."
"Dừng lại, nói đến đó được rồi". Xích Lâm vội vàng ngắt lời đối phương để không nhắc lại chuyện kia.
Xích Lâm lúc này mới thể phào nhẹ nhõm, sự kiện Trùng Thiên Luận đàm kia chỉ diễn ra trong phạm vi các học viên mà thôi nên hầu như người ngoài sẽ không biết. Thậm chí khi Khương Dã vang danh thì mọi người chỉ nhớ được thiếu niên đó đã thắng một học viên khoá trên mà không đáng nhớ tên đến. Người trước mặt nếu đã biết cụ thể như vậy thì chắc chắn là đồng bạn học viện.
"Ta rất cảm kích hành động vừa rồi của đệ, nhưng đây là vấn đề nội bộ gia tộc của ta nên đệ hãy mau rời khỏi đây để đảm bảo an toàn cho bản thân trước. Nếu ta còn sống thoát khỏi đây thì sẽ hậu tạ sau". Xích Lâm không muốn học đệ của mình vướng vào nguy cơ hiện tại.
Lúc này hắn chưa biết được thực lực thật sự của Ngô Trung đã đạt đến Bát Trùng Thiên, nếu hắn nhận ra thì sẽ vô cùng ngạc nhiên trước thực lực của đối phương vì mặc dù Bát Trùng Thiên là thực lực thấp nhất trong khoá 123 nhưng nếu so với khoá 124 thì lại khác biệt.
"Dấu vết đánh nhau ở bên này". Từ xa có tiếng bàn tán, có rất nhiều người đang lại gần chỗ của Xích Lâm.
"Không ổn, chúng sắp tìm đến đây. Học đệ mau trốn đi".
"Suỵt". Ngô Trung bịp miệng đàn anh lại và ra hiệu hãy giữ im lặng, sau đó kéo Xích Lâm về một bụi cây rậm rạp cách đó không xa và sử dụng võ học mới luyện được.
'Bát Trùng Thiên, Ám Tuyệt - Ám Dạ Quang Ẩn'
Bầu trời lúc này đã vào khoảng thời gian chạng vạng, do đó mà rừng Tinh Lâm đã xuất hiện nhiều nơi tối phù hợp với Ám Tuyệt. Ngô Trung đưa Xích Lâm ra sau lưng còn bản thân hắn sẽ dùng Ám Tuyệt che dấu.
"Huynh đệ này có thực lực Thập Tứ Trùng Thiên mà vẫn b·ị đ·ánh bại, tên tiểu tử kia hiện tại chắc hẳn đã là nỏ mạnh hết đà"
"Dựa theo dấu vết thì cuộc chiến diễn ra cách đây không lâu, chúng ta mau tản ra tìm kiếm"
Sau một thời gian ngắn khi chắc chắn rằng không còn người xung quanh thì Ngô Trung mới lộ diện.
"Làm sao chúng lại không phát hiện, rõ ràng vừa rồi những tên kia chỉ đứng cách nơi này có vài bước chân thôi mà". Xích Lâm vốn tưởng rằng sẽ xảy ra một trận chiến nữa thì cuối cùng nguy cơ đã trôi qua. Công pháp về ẩn nấp cũng không phải quý hiếm gì nhưng có thể trốn thoát khỏi tai mắt ở khoảng cách gần như vậy thật sự không dễ gặp. Hắn liếc về phía Ngô Trung vì trong một thoáng đối phương vận dụng võ học đã thoáng lộ ra sức mạnh Bát Trùng Thiên.
"Thiếu niên này sợ rằng không kém Khương Dã là bao". Xích Lâm thầm than. Nếu không tính đến công pháp kỳ lạ mà đối phương vừa sử dụng thì chỉ với thực lực bản thân đã được xếp vào hàng ưu tú, hắn không ngờ bản thân lại đụng độ một tên yêu nghiệt khác của khoá dưới.
"Tiểu đệ biết bản thân thực lực kém cỏi không có tư cách tham gia vào tranh đấu của Xích Gia, nhưng nếu đưa huynh về Vô Thương Thành một cách an toàn thì không khó". Ngô Trung vỗ vai Xích Lâm vài cái và đưa ra lời giúp đỡ.