Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2 : Thẻ bài kì lạ trong bãi rác

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2 : Thẻ bài kì lạ trong bãi rác


Cổ tay của Khang Huy khẽ rung, ném một tấm thẻ về phía Anh Bạch: “Thẻ này còn dùng được nè.” Đó là thẻ năng lượng cấp hai, vẫn còn một nửa năng lượng có thể sử dụng. Hắn không hiểu tại sao chủ nhân của nó lại phí phạm như vậy. Dung lượng của thẻ năng lượng cấp hai là 1000, nói cách khác, nó còn khoảng 500 năng lượng.

Thẻ năng lượng cấp một, dù phức tạp đến đâu cũng là một loại thẻ đơn giản nhất trong các loại thẻ. Tuy vậy mà cũng mất đến ba giờ đồng hồ, Khang Huy mới thật sự hiểu được tác dụng của từng nét bút. Nếu muốn làm ra một tấm thẻ y chang như thế này thì chắc chắn hắn còn phải tập luyện thêm nữa. Tuy nhiên, Khang Huy từ bỏ ý định đó. Càng luyện tập sẽ càng tốn tiền mà việc này với hắn hoàn toàn là không nên. Chưa kể đến là qua tính toán của hắn thì cái loại thẻ này chi phí cao hơn hẳn cái mà hắn đang chế tạo. Cứ ôm khư khư những tấm thẻ vốn không hề có giá trị thương mại, có khi lại lãng phí đời người. Nhưng hắn vẫn cảm thấy cái thẻ này có giá trị tham khảo. Chẳng hạn, cái cấu trúc ép hồi hình đó, có thể đưa vào cấu trúc của thẻ năng lượng mình đang chế tạo.

Đường nét mượt mà, mềm mại lại cực kỳ điêu luyện, chuyển hướng dứt khoát và rõ ràng. Một thủ bút của bậc thầy.

"Không vấn đề gì, không thành vấn đề." Anh Bạch cười tươi rói. Hôm nay hắn kiếm được một mớ, riêng việc Khang Huy tìm giúp anh 5 thẻ năng lượng dùng chưa hết cũng đủ để anh vui sướng cả ngày rồi. Miệng cười đến mức hai hàm muốn chạm cả vào nhau.

Tấm thẻ năng lượng cấp một cổ xưa này nặng hơn bình thường những một phần mười. Mà thẻ năng lượng vốn nhẹ tênh, cho dù là một phần mười cũng rất khó phát hiện. Chỉ vì Khang Huy đã chế tạo thẻ này quá nhiều, nên ngay khi vừa chạm tay, hắn liền có cảm giác khác thường. Độ dày cũng tương tự. Tấm thẻ này dày hơn so với những thẻ khác một chút.

Vừa dồn hết tinh thần vào công việc nên hắn có chút mệt mỏi.

Lẽ nào...

Điều này càng làm hắn nghi ngờ hơn nữa. Thẻ năng lượng cấp một của bậc thầy, nghe cứ kỳ cục. Có ông thầy nào lại đi rảnh đến mức chế tạo thẻ năng lượng cấp một chứ? Nếu trên tay hắn là thẻ năng lượng cấp năm thì hắn còn thấy hợp lý hơn ấy chứ.

Vừa liếc qua tấm thẻ trên tay, xét từ kết cấu bên ngoài mà nói, đây là một tấm thẻ có cấu trúc lạ mà hắn chưa từng thấy qua.

Tất cả là nhờ vào sự quen thuộc của hắn với thẻ năng lượng cấp một. Sự quen thuộc này là do hắn ngày đêm chế thẻ mà thành, chẳng cần nhìn, chỉ cần cảm nhận bằng tay, hắn liền biết đó có phải là thẻ năng lượng cấp một hay không, và hắn đã từng gặp cái kết cấu này hay chưa. Hắn quá quen thuộc đến từng chi tiết nhỏ của chúng.

Trong mắt Anh Bạch, Khang Huy quả là một người cổ quái. Nhìn cách ăn mặc, biết ngay là dân nghèo rồi. Mấy đứa trẻ nghèo như vậy, thường không bao giờ bỏ qua dù là một cơ hội kiếm tiền nhỏ nhất. Những thẻ năng lượng còn dùng được trong tay mình với chúng chẳng khác gì một gia tài vậy. Vậy mà Khang Huy thì ngược lại, chẳng quan tâm tới, mà cứ thích mấy tấm thẻ năng lượng cấp một đã dùng hết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Công việc diễn ra rất nhanh, rõ ràng hắn rất quen thuộc với nó.

Rõ ràng, tấm thẻ này đã vượt ra ngoài phạm vi đó.

Nhưng mà đối với Khang Huy, nhìn cái này mà mắt hắn cứ sáng lên ấy chứ! Ba năm nay, ngày nào hắn cũng tiếp xúc với những loại hoa văn như vậy, tuy là khác cấu trúc với thẻ bài này, nhưng độ phức tạp thì tương đương. 12 kiểu cấu trúc mới cũng đã giúp hắn tích lũy được một đống kinh nghiệm.

Cấu trúc quá thấp, phù phiếm, chẳng có tí lực nào. Cái cảm giác này... cảm giác này... Khang Huy cau mày cố nhớ lại. Sao nó cứ quen quen?

Tấm thẻ năng lượng cấp một đầu tiên, khiến đôi mắt hắn sáng rỡ lên.

Muốn khám phá một loại cấu trúc, điều quan trọng là phải tìm ra điểm bắt đầu, nơi mà ngòi bút chạm vào đầu tiên. Sau đó lần theo nét bút để đi sâu vào bên trong, tự khắc sẽ hiểu được.

Khang Huy chỉ nhẹ gật đầu đáp lại, trên mặt lại mang vẻ thờ ơ thường thấy.

Chương 2 : Thẻ bài kì lạ trong bãi rác (đọc tại Qidian-VP.com)

Cẩn thận kiểm tra lại thẻ năng lượng một lần nữa, Khang Huy vẫn không thể phát hiện ra nguyên nhân tại sao lại kỳ quặc như vậy. Cấu trúc không có lỗi, hơn nữa, với đường nét thuần thục kia, chắc chắn đây phải là tác phẩm của một bậc thầy. Ngay cả khi hắn đã có ba năm kinh nghiệm làm thẻ thì kỹ năng của hắn vẫn chưa thể sánh bằng được.

“Hê hê, cảm ơn nhóc nhé!” Anh Bạch vừa nhìn tấm thẻ năng lượng cấp hai trên tay, mặt mày đã sáng rỡ lên rồi. Hắn hớt ha hớt hải chạy ngay tới máy kiểm tra rồi cắm thẻ vào. Khi nhìn thấy con số 523 hiện lên, hắn cười đến tít cả mắt.

Nghĩ một hồi, Khang Huy liền để tấm thẻ quái dị này chung với thẻ năng lượng cấp một kết cấu mới mà hắn đã tìm thấy trước đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi tạm biệt chú Ba, Khang Huy men theo một con hẻm nhỏ, bước về hướng nam. Hôm nay là thứ Sáu, hắn vẫn còn một công việc nữa.

Bất quá có vẻ như hôm nay, vận may đã đến với hắn.

Ba năm chế thẻ kiếm sống đã giúp hắn có cái nhìn đặc biệt về loại thẻ thấp kém này. Chế tạo thẻ năng lượng cấp một không chỉ có một cách, mà Khang Huy đã sưu tập được tới 12 loại thẻ có kết cấu khác nhau. Chúng đã gợi mở rất nhiều cho hắn, và nhờ việc tham khảo những kĩ xảo từ mấy loại thẻ này mà giá vốn làm thẻ của hắn mới giảm được còn 95 đồng. Đáng tiếc không phải ngày nào cũng may mắn như vậy, đến giờ hắn mới chỉ thu thập được 12 tấm mà thôi.

Hắn đặt thẻ năng lượng này qua một bên, tiếp tục chuyên tâm vào công việc phân loại. Thẻ năng lượng cấp một ở đây rất nhiều, nhưng Khang Huy vẫn kiên trì kiểm tra từng tấm một. Tốc độ của hắn thì rất nhanh, có khi tay vừa khẽ chạm vào là hắn đã biết nó có phải loại mà hắn tìm hay không rồi.

Nhưng Khang Huy lại nói không cần tiền công, nên Anh Bạch miễn cưỡng đồng ý. Tất nhiên, hắn vẫn có thù lao, bình thường hắn đều chọn mấy tấm thẻ bài cũ về làm thù lao cho mình. Có đôi khi, hắn còn chọn ra được vài tấm thẻ năng lượng còn dùng tốt, như vậy Anh Bạch cũng đỡ được kha khá chi phí, khoản này hắn tiết kiệm cũng kha khá. Chỉ là với một Khang Huy ít nói, hắn cũng nảy sinh tò mò, làm sao mà hắn lại biết được những tấm thẻ nào còn năng lượng chứ?

"Tôi lấy hai thẻ này." Khang Huy giơ hai thẻ năng lượng cấp một về phía Anh Bạch.

Với người thường thì khi nhìn thấy hoa văn phức tạp như thế này, có khi còn chóng mặt, chả biết nên bắt đầu từ đâu.

Trái tim Khang Huy chợt hẫng một nhịp, ngón tay linh hoạt rút ra một tấm thẻ năng lượng cấp một, đưa lên trước mắt quan sát kỹ.

Tất nhiên, đây chỉ là những suy nghĩ thầm kín của Anh Bạch mà thôi. Hắn vẫn luôn hy vọng là như thế, vì nhờ vậy hắn mới có thêm chút lợi nhuận, đây chẳng khác nào "tự nhiên trên trời rớt xuống một cái bánh bao" vậy!

Không đúng, không đúng, Khang Huy nghĩ, trong lòng không khỏi nghi hoặc. Theo cảm nhận từ tay thì chất liệu của tấm thẻ này rất cứng, cầm lên rất đầm tay. Đúng ra thì những cấu trúc được vẽ trên bề mặt phải mang lại cảm giác mạnh mẽ hơn chứ nhỉ?

Đây mới là nguyên nhân chính mà Khang Huy để tâm đến tấm thẻ này. Thẻ năng lượng cấp một là thứ xuất hiện sớm nhất và được sử dụng nhiều nhất, các tiêu chuẩn cũng được đưa ra ngay từ đầu. Cho tới tận bây giờ, tiêu chuẩn về cấu trúc lẫn chất liệu của nó so với những ngày đầu cũng không khác gì cả.

Từ đó về sau, mỗi lần nhìn thấy Khang Huy, trên mặt Anh Bạch lại hiện lên nét tươi rói.

Thẻ năng lượng cấp một được tạo ra bởi bậc thầy, sao lại khác biệt đến vậy?

Khang Huy không thèm để ý, hoàn toàn dồn tâm trí vào công việc phân loại thẻ. Mặc dù ở đây cũng có không ít thẻ cũ tầm trung như thẻ cấp ba, cấp bốn, nhưng xác suất không cao. Với hắn, những tấm thẻ đó cũng không có giá trị gì. Thứ mà hắn để ý bây giờ chỉ là thẻ năng lượng cấp một.

Vừa tự khen bản thân mình đã có tầm nhìn xa trông rộng, Anh Bạch lại vừa cười hì hì tiễn Khang Huy ra về.

Nhắm mắt lại, ngón trỏ và ngón cái Khang Huy khẽ vuốt trên bề mặt tấm thẻ, cẩn thận cảm nhận cấu trúc gồ lên trên đó.

Nhìn thẻ có chút cũ kỹ, lại có chút bụi bặm. Đây chắc chắn là một trong những tác phẩm đầu tay của một vị đại sư nào đó. Nhưng điểm mà thu hút Khang Huy đầu tiên không phải hai điểm này mà là trọng lượng và độ dày của nó.

Đây là cấu trúc mà hắn chưa từng thấy. Những đường cấu trúc màu lam nhạt vô cùng phức tạp che kín bề mặt thẻ. Tấm thẻ năng lượng này lớn cỡ một lá bài, làm bằng chất liệu mềm dẻo, bề mặt lại bóng loáng, nhưng nếu dùng tay vuốt thì sẽ cảm nhận rõ cấu trúc gồ lên.

Khang Huy ngồi xổm xuống bắt đầu phân loại đống thẻ bài cũ. Thẻ bài có rất nhiều loại, thẻ năng lượng, thẻ vật phẩm, thẻ nghĩ vật, thậm chí có cả mấy tấm thẻ động vật và thực vật cực kì hiếm gặp. Bất quá không phải thẻ nào ở đây cũng đều là đồ bỏ, thứ mà hắn phải làm là chọn ra những tấm còn dùng được trong đống này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nét vẽ của tấm thẻ này không có gì đặc biệt. Đây là kiểu vẽ tiêu chuẩn phổ biến nhất và hay được dùng nhất hiện tại. Thứ khiến cho Khang Huy để tâm tới chính là những nét vẽ trên bề mặt thẻ.

Với cái vẻ mặt này của Khang Huy, Anh Bạch đã quen quá rồi. Hồi trước, khi hắn tới xin làm thêm, Anh Bạch vốn định từ chối. Trạm thu mua này bắt đầu từ cha hắn, người quản lý trạm thu mua trước đó. Đến lượt hắn thì mọi thứ cũng tự tay làm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cuối cùng, sau một hồi chăm chú, hắn đã hoàn thành công việc.

Đến khi về đến nhà cũng đã 10 giờ tối. Qua loa ăn chút gì đó, Khang Huy vội vàng lấy hai thẻ năng lượng hôm nay tìm được ra nghiên cứu.

Thuê người á? Anh Bạch còn chẳng đủ tiền mà trả công đây này.

Sao lại thành ra như thế này? Thật lạ lùng!

Đi thêm hai con đường, mất chừng 20 phút đồng hồ, hắn tới một trạm thu mua thẻ bài cũ.

Ngón tay lướt qua cạnh thẻ, chợt khựng lại.

Khang Huy suy nghĩ lung tung, bàn tay vô thức chạm vào thẻ năng lượng cấp một còn lại. Ánh mắt hắn hướng về tấm thẻ thứ hai.

Bề ngoài thì có vẻ chẳng khác gì một thẻ năng lượng bình thường, vẫn là cấu trúc kim văn quen thuộc, kiểu cấu trúc thông dụng nhất hiện tại. Tuy nhiên, Khang Huy vẫn nhận ra điều gì đó rất lạ ở tấm thẻ này.

“Hê, thằng nhóc, đến rồi à!” Một người đàn ông cao gầy, da ngăm đen, đầu trọc đang tươi cười chào đón hắn. Hắn tên là Anh Bạch, chủ của trạm thu mua này. Cứ đến tối thứ Sáu và Chủ nhật, Khang Huy đều đến đây làm thêm 3 tiếng.

"Phù..." Khang Huy thở phào nhẹ nhõm.

Trọng lượng, tấm thẻ này nặng hơn bình thường một chút. Chế tạo cả mấy vạn thẻ năng lượng cấp một rồi, Khang Huy đã thuộc nằm lòng trọng lượng của từng loại. Cho dù nó có cấu trúc nào, chỉ cần là thẻ năng lượng cấp một, trọng lượng của nó cũng chỉ nằm trong một phạm vi nhất định.

*Tấm thẻ này...*

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2 : Thẻ bài kì lạ trong bãi rác