Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 8 : Hoàn thành ước mơ chế tạo thẻ bài ảo ảnh rồi xõa thôi
Chế tạo thẻ bài ảo ảnh là nguyện vọng của Khang Huy, giờ nguyện vọng đã thành hiện thực, hắn lại cảm thấy có chút mờ mịt. thẻ bài ảo ảnh cấp hai? Nguyên lí chế tạo thẻ bài ảo ảnh cấp hai không khác so với thẻ bài ảo ảnh cấp một, đối với hắn điều này không thành vấn đề.
Quả đúng là người có tiền. Cô nàng nhân viên thầm mừng rỡ trong lòng. Một tấm thẻ cấp ba thì giá cũng đến 15000 đồng. Đúng chỉ tiêu của cô ta trong hôm nay.
"Vụt!"
Cầm một thẻ bài, Khang Huy vừa định bắt đầu chế tạo năng lượng tạp, đột nhiên hắn nghĩ đến thẻ bài thần bí.
Các loại thẻ bài màu mè sặc sỡ khiến cho Khang Huy phải hoa cả mắt. Nuốt nước bọt ừng ực, hắn vội lắc đầu: "Không cần, ở đây chẳng có tấm thẻ nào mà ta cần cả!"
Hai chân Khang Huy rệu rã ra, người cứ như nhũn ra. Đặt mông xuống đất một cách yếu ớt. "Phù, mệt quá!" Giờ thì ngay cả ngón tay hắn cũng không buồn động. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một khi đã quyết định, thì Khang Huy liền đi ra ngoài ngay và mua một tấm thẻ năng lượng cấp ba.
Đọc hết những chỉ dẫn, Khang Huy bắt đầu thực hiện theo những động tác đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước ra ngoài, cái lạnh của đêm liền kéo Khang Huy trở lại với thực tại. Đứng ngẩn người một hồi, đột nhiên hắn phì cười. Cứ có chút tiền thì liền chả kìm lòng được thế này đây. Lại bị mấy cái thứ thẻ bài kia làm cho hoa cả mắt. Hất văng những suy nghĩ vớ vẩn kia ra khỏi đầu. Hắn vừa nghĩ đến cái tấm thẻ bí ẩn kia thì tim lại như muốn rớt ra ngoài. Cơn hiếu kỳ mạnh mẽ khiến cho hắn vội vàng chạy ngay về nhà.
Khang Huy chưa từng nghe thấy loại thẻ bài nào lại có thể thay đổi cấu trúc của mình được. Một khi cấu trúc được hình thành, nó sẽ vô cùng vững chắc. Sự kết hợp của các vật liệu là không thể đảo ngược. Với những liên kết mạnh mẽ đến vậy, thì thời gian chỉ khiến cho nó bong ra từng mảnh mà thôi. Chứ chẳng tài nào mà làm nó thay đổi hình dáng được.
Ngay tức khắc xung quanh tối sầm lại, cứ như là Khang Huy vừa bước vào một không gian hoàn toàn khác lạ. Quả là một tấm thẻ ảo ảnh quá sức lợi hại! Nỗi kinh hãi trong lòng hắn giờ đã chẳng có từ nào mà diễn tả cho hết được. Trước đây, hắn chẳng hề nghĩ là thẻ ảo ảnh có thể đạt đến mức như thế này, thế này thì quả thật chẳng khác gì "Ảo mà lại như thật!". Hắn biết rõ mình đang nhìn thấy là giả. Nhưng trong lòng hắn vẫn không khỏi biến sắc. Chiếc thẻ này đã cắt đứt liên hệ của hắn với bên ngoài.
Khang Huy kích động vươn ngón tay đụng nhẹ vào quả cầu ánh sáng, ngón tay như nhập vào trong không khí, tiến vào trong quả cầu ánh sáng. Quả cầu ánh sáng này chỉ là một ảo ảnh, nói cách khác là một hình ảnh, không phải thực thể thật sự. Đây là đặc điểm của thẻ bài ảo ảnh hạ thấp, mà thẻ bài ảo ảnh cao cấp lại có thể mô phỏng năng lượng tạo ra thực thể, đây là sự khác biệt về bản chất giữa thẻ bài ảo ảnh hạ cấp cùng thẻ bài ảo ảnh cao cấp.
Chẳng chần chừ. Khang Huy ấn nút kích hoạt.
Hư không, con rối, hay là bản thân mình?
"Mà không có thẻ bay thì phải chịu đi bằng chân thôi" Khang Huy nghĩ thầm.
Khang Huy cũng hành sự rất dứt khoát, cứ một khi đã quyết là sẽ chẳng chần chừ. Trả tiền cũng nhanh chóng. Điều này khiến cho cô nhân viên kia càng tin là vị khách hàng trước mắt chính là một người giàu có.
Chương 8 : Hoàn thành ước mơ chế tạo thẻ bài ảo ảnh rồi xõa thôi
Những thắc mắc xung quanh tấm thẻ vẫn còn quanh quẩn trong lòng. Tại sao nó phải ngụy trang đến vậy? Mục đích của việc ngụy trang là gì? Hai cái lớp ngụy trang kia lại là do bàn tay của bậc thầy tạo ra, người đó là ai?
Khang Huy cố làm mình tỉnh táo. Hắn tin, mục đích tạo ra tấm thẻ ảo ảnh này không phải là nhốt người dùng trong một không gian vô nghĩa. Bởi nếu mà thế, thì chắc chắn trong đây đã phải ngập tràn những đòn t·ấn c·ông rồi chứ chẳng có gì mà bình lặng thế này. Chắc có lẽ là do mình chưa tìm được điểm mấu chốt để thoát khỏi đây.
Vây quanh hắn bây giờ chỉ là một màu đen vô tận. Giống như là đang một mình trôi dạt trong cái bóng tối mịt mờ.
Khắp trên trời đều là xe bay, tiếng xả khí từ đuôi của chúng vang vọng cả một vùng. Giá cả xe bay lại quá đắt, mấy người như Khang Huy thì làm sao mà dám mơ tới. Thành phần quan trọng nhất của một chiếc xe bay, là một tấm thẻ giúp tạo ra một luồng khí có vận tốc cao. Cái luồng khí tốc độ cao này nhờ vào những cấu trúc đặc biệt bên trong xe để tạo ra một lực đẩy rất lớn. Còn những chiến sĩ thẻ bài lợi hại thì lại chẳng thèm xe làm gì. Vì bọn họ còn có thể dùng thẻ để điều khiển linh hoạt những luồng khí kia. Bay vừa nhanh mà lại vừa cơ động.
Hắn ngủ suốt hai ngày hai đêm, cuối cùng bị cơn đói làm tỉnh giấc.
“15.000 đồng Liên Minh!” Khang Huy do dự nhìn tấm thẻ kỳ quái trên tay. Không còn bị cái khao khát chế tạo thẻ ảo ảnh cấp một ràng buộc nữa. Giờ đây, lòng hiếu kỳ mạnh mẽ lại thúc đẩy hắn, khiến chiếc cân trong lòng cũng từ đó mà nghiêng về phía tấm thẻ thần bí. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lời vừa dứt, ngay trước mắt Khang Huy hiện lên mười tám hình nộm, thực hiện những động tác khác nhau. Những con hình nộm này thì lại chẳng hề có mặt mũi gì, nhưng cơ thể của nó thì hoàn hảo một cách kỳ lạ. Bọn chúng không ngừng lặp đi lặp lại các động tác của mình. Mà các động tác lại chẳng hề giống nhau. Có những động tác thì vô cùng kỳ quặc.
Tất cả những điều bí ẩn kia, giống như một bầy sâu vậy, khiến Khang Huy vừa ngứa ngáy khó chịu, lại vừa cực kỳ thích thú.
Khang Huy liếc mắt nhìn cổ tay, bỗng thấy kinh ngạc. Trên cổ tay của hắn hiện ra một cái băng thẻ! Theo bản năng, hắn nhấn ngay cái nút ở trên.
Chế tạo thành công thẻ bài ảo ảnh cấp một, khiến cho viên đá nặng nề buộc chặt trong lòng Khang Huy hoàn toàn rơi xuống. Làm việc liên tục sáng đêm trong nhiều ngày qua khiến cơ thể hắn đã đến tình trạng nguy hiểm. Vừa thả lỏng người, hắn lập tức bị cơn buồn ngủ vô tận bao phủ.
Nếu như tấm thẻ này thật sự do người tạo ra, thì cái tay nghề của người đó quá là khủng kh·iếp!
Giờ đây, đã đến lúc khám phá bí mật này rồi! Khang Huy vô cùng phấn khích.
Nhất thời, Khang Huy mất đi mục tiêu. Trước đó không lâu, trong mắt hắn thẻ bài ảo ảnh cấp một là một mục tiêu xa vời, hắn một mực dốc sức vì nguyện vọng này. Tới bây giờ hắn nghĩ không ra, sau khi chế tạo được thẻ bài ảo ảnh cấp một, bản thân nên tiếp tục học cái gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thưa ngài, ngài còn cần gì nữa không ạ? Ở đây cái gì cũng có, và cũng là cửa hàng đầy đủ các loại thẻ bài nhất thành phố đó ạ. Nếu thẻ mà ngài cần mà bên em không có thì chúng em có thể đặt làm riêng cho ngài từ bậc thầy chế tạo thẻ có liên kết với chúng em ạ”. Nữ nhân viên thao thao bất tuyệt ra sức mà quảng cáo.
Thẻ năng lượng cấp ba thì chỉ có thể tìm được ở những cửa hàng lớn thôi, chứ không phải cứ muốn là mua được đâu. Và đây cũng là lần đầu tiên mà hắn đặt chân vào những nơi xa hoa này. Nền nhà thì bóng đến nỗi có thể soi gương được, mà trong cửa hàng còn thoang thoảng cái mùi thơm rất dễ chịu. Các loại thẻ cao cấp được đặt trên một lớp lụa đỏ trong các tủ kính, ở dưới thì lại là dòng chú thích rõ ràng về cái loại thẻ ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Xin chào ngài, cho hỏi ngài cần gì ạ?" Cô ta chẳng hề có một chút xem thường nào khi nhìn thấy Khang Huy. Ai bảo được là những con người nghèo khó này lại không xài tiền như nước bao giờ. Cũng có khối người chẳng quan tâm bề ngoài nhưng lại thích vung tiền. Thử nghĩ đến mấy cái học giả, lúc nào cũng chỉ đắm chìm trong những cái nghiên cứu của mình đi. Mặc ai khen chê gì, cứ thế mà thôi.
Một lần nữa dạo phố. Tâm trạng Khang Huy giờ đã khác xưa rất nhiều.
"Rồi!" Khang Huy quyết định, cùng lắm thì mình sẽ làm thêm mấy tháng nữa!
Theo thói quen ngồi vào bàn làm việc, Khang Huy có chút sững sờ. Vấn đề lớn nhất trong lòng, chế tạo thẻ bài ảo ảnh cấp một hắn đã làm được. Hiện tại để tiếp tục phát triển thẻ bài ảo ảnh cấp một chỉ là ở vấn đề tinh vi thôi. Đây là một việc rất chậm chạp, cần phải tích luỹ ngày đêm mới có thể đạt được thành tựu.
Khang Huy tỉnh lại, tùy tiện ăn chút gì cho no bụng.
Cầm tấm thẻ trên tay. Vuốt nhẹ trên bề mặt, những ngón tay thuần thục mà đưa tấm thẻ cắm vào khe. Ngay sau đó, Khang Huy nhanh chóng cắm tấm thẻ năng lượng vừa mua vào.
Một mạch chạy hết tốc lực. Khang Huy vừa thở hổn hển, vừa mở toang cửa phòng mà xông vào trong.
"Bước một, xin mời hoàn thành mười tám động tác bên dưới." Đột nhiên, có một giọng nói vang vọng bên tai hắn. Những lời này như được thì thầm vào tai Khang Huy. Nhỏ nhẹ nhưng mà rất rõ ràng. Hắn chẳng thể làm gì khác là ngoái đầu nhìn lại. Trước mắt, chỉ còn là màn đêm u tối mịt mùng mà thôi, chẳng còn thứ gì khác nữa cả.
Nén cái nỗi sợ trong lòng lại, Khang Huy bắt đầu cẩn thận quan sát. Khi mà ánh mắt của hắn hướng về một hình nộm nào đó, thì bên cạnh chúng lại hiện ra hàng tá những con chữ, có cả giải thích chi tiết về động tác, cũng như những điểm cần phải chú ý.
Cây bút dừng lại giữa không trung.
Khung cảnh trước mắt thay đổi. Và Khang Huy cũng trở lại căn phòng quen thuộc của mình.
Quên đi, cuộc sống vẫn diễn ra hàng ngày, mình tiếp tục chế tạo năng lượng tạp, trong thời gian này tiêu rất nhiều tiền a, tiền tiết kiệm bị hao hụt nghiêm trọng, giờ phải bổ sung lại.
Một ý nghĩ thoáng qua trong đầu Khang Huy. Hóa ra hắn lại quên đi mất một khả năng đó là bản thân mình! Trong cái không gian quỷ quái này, ngoài con rối, với cả cái hư không kia ra, thì vẫn còn bản thân mình kia mà!
Chưa bao giờ đối diện với tình huống nguy hiểm đến thế, nhưng Khang Huy lại không hề nao núng. Đâu phải lần đầu hắn phải đối mặt với những nguy cơ c·hết người. Khi lang thang ngoài đường lúc nhỏ, nào có thiếu gì những thứ khiến hắn muốn rụng tim: đói khát thì có lẽ chỉ là chuyện thường. Còn nhiều mối đe dọa khác thì cũng nhan nhản cả ra đó. Bọn c·h·ó hoang thì quá là nguy hiểm đối với trẻ con lang thang, rồi thì cả bọn buôn người hung ác, bọn nó xem đám trẻ này không khác gì một miếng thịt mỡ cả.
Chỉ những câu hỏi đó thôi đã khiến người khác hiếu kỳ muốn c·hết rồi. Mà cái kỳ lạ nhất vẫn chưa dừng lại ở đó. Đó là cái cấu trúc bề mặt kia cứ đột ngột mà thay đổi chỉ trong một đêm.
Thẻ bài thần bí như có ma lực kì lạ, quanh quẩn trong đầu hắn, không thể xua tan đi được.
Cô nhân viên bán hàng thì rất xinh đẹp. Lại còn mặc một bộ đồng phục cực kỳ chỉnh chu. Luôn tươi cười với tất cả mọi người.
“Tôi cần thẻ năng lượng cấp ba,” Khang Huy không vòng vo tam quốc gì.
Nhưng trước đây chưa bao giờ Khang Huy cảm thấy mình bất lực đến như vậy. Cái thẻ bài kia giờ đại diện cho kỹ nghệ đỉnh cao, cao đến mức hắn không tài nào mà với tới được. Đối với một tên "thợ làm thẻ" nghiệp dư thì đây chính là rào cản mà hắn chỉ có thể đứng nhìn, chứ không sao vượt qua. Mà cảm giác nguy hiểm lần này thì không chỉ đến từ bên ngoài mà là còn ở tận sâu thẳm trong tâm trí.
Buông bút, Khang Huy từ trong ngăn kéo lấy thẻ bài đó ra. Cấu vân màu bạc phức tạp như mạng nhện trên bề mặt thẻ bài đã sớm biến mất, bây giờ trên bề mặt thẻ bài màu đen tinh khiết có vô số điểm màu bạc lớn nhỏ, hoặc tối hoặc sáng, mỗi lần hắn chứng kiến thẻ bài hiện tại thì luôn sinh ra vài phần ảo giác rộng lớn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.