Nhật Ký Sát Nhân
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 38: Bên ngoài Quỷ Vực.
Một cơn lạnh thấu xương tràn qua như thể linh hồn bọn chúng bị bóp nghẹt trong chớp mắt.
Một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai:
Con rái cá trên vai nhìn đám vô gia cư lùi sâu vào bóng tối, không dám thở mạnh, khẽ nhai miếng táo rồi nói:
Phía bên kia thành phố, Mặc Bạch đang thong thả bước trên con phố đêm vắng tanh, con rái cá đen tuyền ngồi lười biếng trên vai hắn đang gặm một quả táo.
Chương 38: Bên ngoài Quỷ Vực.
Người đàn ông trung niên cao lớn, trên mặt vô số vết sẹo chằng chịt. Hắn nhìn vào lớp sương mù đen, giọng điệu chán nản, đ·m bà ngày trôi qua rồi sao vẫn chưa tìm được giao điểm, sao cái Quỷ Vực này vẫn chưa biến mất.
Tên to con nhất cứng người, cơ thể run lên bần bật rồi thốt ra một tiếng:
Mặc Bạch lạnh nhạt nhìn thứ đấy ánh mắt hắn vô cảm đến lạnh người, "những thứ rác rưởi thất bại dưới tay ta thì không có tư cánh cầm chân ta" hắn nhẹ nói sao đó giẫm mạnh chân, mặt đất rung lên như bị một luồng sức mạnh vô hình xé toạc.
Ở đâu đó trên một toà nhà, Mặc Bạch bước ra từ vòng xoáy đen ngòm ánh trăng mờ đục phủ lên thân hình hắn như tấm màn liệm lạnh lẽo. Bộ đồng phục học sinh rách nát, loang lổ máu, nhưng ánh mắt của Mặc Bạch vẫn không thay đổi tĩnh mịch, lạnh lùng, và sâu thẳm như vực c·hết.
Ánh mắt sắc bén của Phó Cục trưởng lướt qua mái nhà nơi Mặc Bạch vừa đứng nhưng nơi đó giờ đã trống không, chỉ còn lại tiếng gió đêm thổi qua những tấm biển quảng cáo rung lắc theo nhịp.
“Ra lệnh phong tỏa vòng ba, điều động nhóm Truy Tung. Đồng thời, cho bộ phận phân tích dữ liệu điều tra tất cả học sinh sống sót ta không tin đám nhóc đó toàn bộ đều ở đây."
Vòng xoáy xoắn lại một điểm sao đó "Bùm" nhỏ trong không chung và tiêu biến như thể chưa có chuyện gì xảy ra, Trường học lúc trước tràn ngập quỷ Khí giờ đây lại trở lại y như củ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Là người sống sót?!” một số Quỷ sư lên tiếng.
Phó cục trưởng nhíu mày, rít một hơi thuốc dài rồi ném xuống đất, điếu thuốc bị bóp nát dưới gót giày nặng trịch.
...
“Không… không phải người thường…”
Đạo đạo vết nứt xuất hiện trên kết giới, như thể không thể chịu đựng thêm được nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phó Cục trưởng cười nhạt. Một tay đút túi, tay kia bật bật cái bật lửa mà chẳng h·út t·huốc, ánh sáng cam yếu ớt phản chiếu lên gương mặt sạm đen vì dày dạn chiến đấu.
Âm thanh hỗn loạn, xen lẫn khẩn trương, nhưng mọi người đều hành động như đã được huấn luyện hàng trăm lần.
Trường học phủ một lớp sương đen dày đặc như vết bẩn không thể rửa sạch, Một cái trận pháp bao quanh trường học làm những sương mù đấy không thể trôi ra được vừa chạm vào vào trận pháp màu ánh kim liền bị đẩy lùi.
Quá phiền phức, ngồi ở đây ba ngày liên tiếp chắc ta sớm bị trĩ mất. Ông vừa nói vừa rãi đầu.
Hầu hết đều b·ất t·ỉnh, một số học sinh còn ý thức nhưng cũng trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn khẽ nói vậy ra, đây cũng là một xã hội rác rưởi không khác gì thế giới cũ, Mặc Bạch khẽ cười nhạt
Hắn nhìn một chút khung cảnh bên dưới, hít sâu một hơi, cảm nhận không khí bên ngoài Quỷ Vực: đặc quánh, nặng nề, và đầy rẫy mùi thuốc sát trùng, khói xe cứu thương, cùng mùi máu chưa khô từ những học sinh được đưa ra khỏi địa ngục.
Một tiếng "Ầm" vang lên khi tầng ánh kim rạn vỡ như tấm kính bị đập nát, từng mảnh vụn sáng loáng văng tung tóe rồi tan biến giữa không trung.
“Đứng yên! Không ai được hành động thiếu suy nghĩ!” ông ta quát lớn, một tay nâng lên phát tín hiệu, các Quỷ sư đồng loạt giật mình thu lại động tác vừa định ra tay.
Sao đó nó xoắn lại tạo thành một vòng xoáy, từ trong vòng xoáy đấy.
Mặc Bạch không quay đầu, cũng chẳng nói một lời. Bóng dáng hắn lướt qua giữa màn đêm, như bóng ma lang thang trong thế giới mục nát này.
Phó Cục trưởng đứng bên rìa hiện trường, mắt lạnh lùng nhìn từng học sinh bị đưa lên cáng. Ông khẽ cau mày, ông biết rõ trong việc này chắc chắn có vấn đề nhưng bây giờ phải để sao, đợi những học sinh đó tĩnh dậy rồi thẩm vấn sao.
" Có chút thú vị, để ta coi tên nhóc nào đã tìm ra được đường thoát."
Ùng… Một tiếng trầm đục vang lên giữa không trung như thể có thứ gì đó đập mạnh vào tầng kết giới.
Khóe miệng hắn nhếch lên một cách rất nhẹ, tựa như mỉa mai chính thế giới này.
[Hệ thống kích hoạt hoàn tất. Phần thưởng nhiệm vụ "Sống sót và ổn định cấu trúc Quỷ Vực" đã được gửi.+100Đ]
Mặc Bạch không đáp. Hắn vẫn đi, từng bước chậm rãi đột nhiên hắn khựng lại, Mặc Bạch ánh mắt đạm mạc nhìn xuống dưới chân, vô số bàn tay thói rửa, vô số khuôn mặt tuyệt vọng, căm thù sợ hãi... Đủ loại biểu cảm nhìn lấy hắn.
Hắn đưa tay lên vuốt nhẹ v·ết m·áu khô nơi khóe miệng, như thể lau đi một chút tàn tích còn sót lại từ Quỷ Vực.
Rắc… rắc…!
Những học sinh còn sống sót bắt đầu rơi xuống đất từng người một, thân thể mềm nhũn như búp bê vải, nhưng khi chạm đất đều được một lớp năng lượng đen mờ nâng đỡ, tránh cho thân thể họ bị va đập.
Những bóng người trong quân phục Cục Quỷ Dị đứng rải rác xung quanh, ánh mắt chán nản chờ đợi.
Luồng sương đen đặc trào trường học như thể muốn nhấn chìm tất cả, nhưng chưa kịp lan xa đã lập tức co rút lại như bị một bàn tay vô hình bóp nghẹt.
PS: vui quá xá là vui cuối cùng cũng end cái map này kkk.
[Nhắc nhở: Bạn vẫn đang nợ 15.000 điểm. Lãi suất tiếp tục tăng.]
Phó Cục trưởng cũng đứng bật dậy, ánh mắt nheo lại như một con thú già nhìn thấy con mồi nguy hiểm.
Mặc Bạch quay lưng đi, hắn nhẹ đáp "không" phiền lắm, ta giữ lại đám học sinh đó để cầm chân đám người đó mà, ta còn phải đi ngủ, với lại sớm thôi đám người đó kiểu gì mà chả tìm đến ta.
“Phó Cục trưởng, những Quỷ sư vẫn đang phân tích dao động không gian. Mỗi lần tưởng như đã ổn định thì trung tâm Quỷ Vực lại biến động… có thứ gì đó đang thay đổi kết cấu nội giới bên trong.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc Bạch ánh mắt vô cảm bước dộc qua những con phố bẩn thỉu, những tên vô giá cư ngồi trong góc nhìn hắn bằng ánh mắt đói khát, hoài nghi lẫn sợ hãi. Một số tên vừa tính bước ra chặn đường thì bỗng khựng lại.
Tất cả giật mình, đồng loạt xoay người, một số Quỷ sư lập tức thủ thế. Một luồng dao động mờ nhạt khuếch tán từ trung tâm Quỷ Vực, trận pháp ánh kim lập tức dao động như mặt nước bị quăng đá vào.
Lúc này bên ngoài Quỷ Vực.
Phó cục trưởng nheo mắt, sao đó ra lệnh mao gọi đội c·ấp c·ứu chuyên dụng, cậu cậu Phó cục trưởng chỉ vào những người Quỷ sư gần đó, đưa những học sinh đó ra. Sao đó ông tiếp tục chỉ đạo quảng lý nơi này.
Người trợ lí phía sau lưng Phó cục trưởng nói, giờ chúng ta phải làm sao đây, vào đưa những học sinh đó ra hay xem tình hình trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những bàn tay thối rữa vỡ tan, những khuôn mặt méo mó tan biến vào bóng tối, chỉ để lại tiếng rên rỉ yếu ớt vang vọng rồi tắt lịm. Mặc Bạch không ngoảnh đầu nhìn lại. Hắn tiếp tục bước đi, bóng dáng kéo dài dưới ánh trăng, như một con quỷ lang thang trong thế giới không thuộc về mình.
Màu xanh đỏ từ xe c·ấp c·ứu chiếu gọi màn đêm.Đội y tế mặc giáp trắng có phù văn khắc khắp người lao xuống đem những học sinh đang còn b·ất t·ỉnh lên xe.
Người trợ lý mặc áo blouse trắng, kính gọng bạc, tay ôm một tập hồ sơ dày cộm tiến tới, giọng nói đều đều vang lên sau lưng người đàn ông:
“Cái thế giới này lúc nào cũng vậy. C·hết chóc thì không thiếu, chỉ thiếu người dám sống tử tế.”
Đi thôi về nhà ngủ, con rái cá ngồi trên vai Mặc Bạch giọng thắc mắc lên tiếng, ngươi không đi cùng chúng à?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.