Nhất Niệm Vạn Thế
Unknown
Chương 6: Lựa chọn
Hoàng hôn dần buông xuống Thiết Kiếm Phong, những tia nắng cuối ngày như những sợi tơ vàng mỏng manh vắt ngang qua những ngọn núi trập trùng. Gió chiều thổi nhẹ, mang theo tiếng kiếm ngâm vi diệu từ xa vọng về.
Trong thiền phòng được phân công, Diệp An đang ngồi tĩnh tâm. Ba ngày thử thách đã qua, nhưng những gì trải qua trong Tâm Ma Cốc vẫn khiến cậu không ngừng suy nghĩ. Đặc biệt là hình ảnh bốn thanh kiếm bí ẩn - mỗi thanh mang theo một sức hút và ý nghĩa riêng, nhưng cũng chứa đựng những điều mà cậu chưa thể hiểu hết.
"Cốc cốc."
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, kéo Diệp An ra khỏi dòng suy tưởng. Một đệ tử nội môn đứng bên ngoài, thần sắc cung kính:
"Diệp An sư đệ, chưởng môn nhân có lệnh triệu kiến. Mời ngươi đến Thiên Kiếm điện."
Diệp An hơi giật mình. Thiên Kiếm điện - nơi trang nghiêm nhất của Thanh Phong kiếm phái, chỉ dùng để tiếp kiến những nhân vật quan trọng hoặc thảo luận những việc trọng đại của môn phái. Đệ tử bình thường rất khó có cơ hội được bước vào nơi này.
Theo sau vị sư huynh, Diệp An đi qua những hành lang đá cổ kính, hai bên treo đầy những bức họa miêu tả lịch sử và thành tựu của môn phái. Cuối cùng, họ dừng lại trước một tòa điện nguy nga. Cánh cửa gỗ nặng nề khắc đầy hoa văn kỳ dị từ từ mở ra.
Không gian bên trong Thiên Kiếm điện rộng lớn và trang nghiêm. Những cột đá cẩm thạch cao v·út lên trần, trên đó khắc đầy những đường kiếm huyền ảo. Ánh sáng từ những ngọn đèn dầu tỏa ra thứ ánh sáng ấm áp, chiếu lên những bức bình phong được thêu những cảnh tượng kiếm đạo tinh xảo.
Trên bảo tọa chính giữa điện, vị chưởng môn đang ngồi trong tư thế nghiêm trang. Phía dưới là bảy vị trưởng lão ngồi xếp thành hai hàng. Mỗi người đều toát ra một khí chất riêng biệt, nhưng đều mang theo sự thâm sâu khó lường.
"Diệp An." Vị chưởng môn cất tiếng, giọng nói trầm ổn như chuông ngân, "Sau ba vòng thử thách, ngươi đã thể hiện được thiên phú và ngộ tính hiếm có. Theo quy định của môn phái, những đệ tử xuất sắc như ngươi có quyền được chọn một trong các trưởng lão làm sư phụ."
Ông chỉ về phía vị trưởng lão ngồi đầu bên trái: "Doãn Từ Tử. Trăm năm qua, đã có không ít đệ tử trở thành cao thủ dưới sự chỉ dạy của Doãn trưởng lão."
Doãn Từ Tử có dáng người cao lớn, chòm râu bạc dài phấp phới, ánh mắt sắc bén như chứa đựng tia chớp. Ông khẽ gật đầu với Diệp An, toàn thân tỏa ra một khí thế mạnh mẽ không thể kháng cự.
"Mộ Dung Cảnh." Vị chưởng môn chỉ về phía một nam tử trẻ tuổi có diện mạo anh tuấn, "Mộ Dung trưởng lão không chỉ tinh thông kiếm đạo, còn là một trong những đan đạo đại sư hiếm hoi của bản phái."
"Thẩm Tịnh Yên." Vị chưởng môn giới thiệu một nữ tử áo trắng, "Thẩm trưởng lão nắm giữ bí quyết về nền tảng kiếm đạo của bản phái."
"Lăng Không Hành." Một nam tử có diện mạo bình thường nhưng ánh mắt sâu thẳm được chỉ đến, "Lăng trưởng lão nghiên cứu sâu về không gian pháp tắc, nắm giữ bí mật về thuấn di và không gian kiếm ý."
"Khương Tử Hư." Một lão giả tóc bạc, dáng vẻ tiên phong đạo cốt, "Khương trưởng lão hiểu rõ về quy luật thời gian, có thể giúp đệ tử rút ngắn thời gian tu luyện."
"Yến Thanh Trúc." Một nữ tử dịu dàng trong bộ thanh y được giới thiệu tiếp, "Yến trưởng lão thông hiểu về vạn vật, có thể giúp đệ tử tìm ra con đường kiếm đạo của riêng mình."
"Và Mạc Thương Huyền." Vị chưởng môn nhìn về phía vị trưởng lão cuối cùng, "Người được xem là hiểu rõ nhất về cội nguồn kiếm đạo trong số các trưởng lão hiện tại của bản phái."
"Bảy vị trưởng lão sẽ lần lượt nói về những gì họ có thể truyền thụ cho ngươi." Vị chưởng môn nói với Diệp An, "Hãy lắng nghe cẩn thận trước khi đưa ra quyết định."
"Thanh Phong nhập môn kiếm quyết của bản phái tuy chỉ là một bản kiếm pháp nhập môn nhưng ẩn chứa ý vị sâu sắc trong đó, ngàn năm qua chưa từng có ai lĩnh ngộ đến mức hoàn mỹ ngay từ lần đầu tiếp xúc." Doãn Từ Tử nhẹ nhàng đặt chén trà xuống, ánh mắt sắc bén như điện quét qua Diệp An. "Với tư chất ngộ tính như vậy, ngươi thích hợp để trở thành đệ tử của ta."
Ông đứng dậy, tay áo phất nhẹ, một thanh cổ kiếm chậm rãi xuất hiện: "Nếu ngươi bái ta làm sư, không chỉ có Lôi Minh kiếm này sẽ thuộc về ngươi, ta còn sẽ truyền thụ cho ngươi toàn bộ tâm đắc về kiếm đạo của ta trong trăm năm qua. Phá Không Kiếm Quyết là một trong những môn tuyệt học của bản phái, chỉ cần ba năm, ngươi sẽ trở thành một trong những cao thủ trẻ tuổi nhất."
"Ba năm?" Mộ Dung Cảnh cười lạnh, "Với phong linh căn thiên cấp của ngươi, chỉ cần một năm là đủ." Hắn đặt chén trà xuống, ánh mắt sáng rực. "Trong lịch sử Thanh Phong kiếm phái, chỉ từng có hai người sở hữu phong linh căn đạt đến cấp độ này. Một người là Phong Thánh Tử - vị tiền bối đã sáng tạo ra Cuồng Phong Kiếm Quyết, người còn lại chính là ngươi."
"Nếu ngươi theo ta," Mộ Dung Cảnh tiếp tục, "không chỉ được học toàn bộ Cuồng Phong Kiếm Quyết, ta còn có thể giúp ngươi phát huy được toàn bộ tiềm năng của phong linh căn. Hơn nữa..." Hắn vung tay, một viên đan dược tỏa ánh sáng đỏ rực xuất hiện, "Hỏa Linh động thiên đan, có thể giúp ngươi đột phá cảnh giới trong thời gian ngắn nhất!"
"Những gì Mộ Dung trưởng lão nói không sai, nhưng tu luyện cần có nền tảng vững chắc." Thẩm Tịnh Yên nhẹ nhàng nâng chén trà, hơi nước mờ ảo như sương khói. "Nếu ngươi bái ta làm sư, Linh Tâm Kiếm Điển sẽ giúp ngươi đặt nền móng hoàn hảo cho con đường kiếm đạo. Ba mươi sáu đạo kiếm ý, mỗi một đạo đều như một thế giới riêng. Ta có thể dạy ngươi cách lĩnh ngộ từng đạo một."
Lăng Không Hành ngồi im lặng, không gian xung quanh hơi vặn vẹo: "Vô Ảnh Kiếm Pháp của ta không chỉ là một môn võ công. Nó là chìa khóa để hiểu được bí mật của không gian. Nếu ngươi theo ta, không chỉ có kiếm pháp, ngươi còn có thể nắm được bí mật về không gian pháp tắc. Trong trăm năm qua, ta vẫn đang chờ đợi một người đủ tư cách kế thừa môn này."
"Thời gian và không gian vốn là một." Khương Tử Hư vuốt râu, giọng nói trầm ấm. "Thần Du Kiếm Pháp của ta có thể giúp ngươi vượt qua giới hạn của thời gian. Nếu ngươi chọn ta làm sư, không chỉ được truyền thụ kiếm pháp, ngươi còn có thể học được cách điều khiển thời gian, khiến tốc độ tu luyện tăng lên gấp bội."
Yến Thanh Trúc đứng bên cửa sổ: "Thiên Nhiên Kiếm Đạo của ta không chỉ dạy ngươi chiến đấu. Nó sẽ giúp ngươi hiểu được tiếng nói của vạn vật, từ đó tìm ra con đường của riêng mình. Nếu ngươi theo ta, ta có thể dạy ngươi cách hòa hợp với thiên địa, biến sức mạnh của tự nhiên thành sức mạnh của chính mình."
"Ta có thể dạy ngươi hiểu được bản chất thực sự của kiếm đạo." Mạc Thương Huyền chậm rãi nói.
Lời nói tuy đơn giản của Mạc Thương Huyền, nhưng lại mang theo một khí chất thâm sâu khó lường. Khiến những người có mặt không khỏi ngạc nhiên - trong khi các vị trưởng lão khác đều đưa ra những điều kiện và cam kết cụ thể, vị trưởng lão này lại chỉ nói một câu ngắn gọn như vậy.
Diệp An đứng giữa điện, cảm nhận được bảy luồng khí chất khác nhau đang bao quanh mình. Mỗi một vị trưởng lão đều có con đường riêng, đều có những bí pháp và tâm đắc riêng về kiếm đạo.
'Phá Không Kiếm Quyết có thể giúp ta nhanh chóng có được thực lực... Cuồng Phong Kiếm Quyết lại đặc biệt thích hợp với phong linh căn của ta... Những bí mật về không gian và thời gian cũng vô cùng hấp dẫn...' Diệp An cảm thấy tâm trí như bị kéo về nhiều hướng khác nhau. Mỗi con đường đều có sức hút riêng, mỗi lựa chọn đều ẩn chứa những cơ hội và bí mật khác nhau.
Nhưng khi nghĩ đến câu nói đơn giản của Mạc Thương Huyền về bản chất kiếm đạo, trong lòng cậu bỗng trở nên tĩnh lặng lạ thường. Dường như từ sâu thẳm trong tâm hồn, một tiếng nói vẫn luôn mách bảo cậu về con đường phải chọn.
"Đệ tử xin được bái Mạc trưởng lão làm sư." Diệp An chắp tay, giọng nói trầm ổn.
"Diệp An." Mộ Dung Cảnh không giấu được vẻ tiếc nuối, "Ngươi có biết phong linh căn thiên cấp có ý nghĩa thế nào không? Cuồng Phong Kiếm Quyết của ta chính là để dành cho người như ngươi."
"Đệ tử hiểu." Diệp An cung kính đáp, "Nhưng đệ tử nghĩ, trước khi nắm được bất kỳ tuyệt học nào, việc quan trọng nhất vẫn là hiểu được bản chất thực sự của kiếm đạo."
"Ngươi có thể nghĩ như vậy, nhưng không lo lắng việc sẽ lỡ mất những cơ hội trước mắt sao?" Doãn Từ Tử trầm giọng, "Lôi Minh kiếm không phải thứ dễ có được."
"Thanh kiếm dù tốt đến đâu," Diệp An nhìn thẳng vào mắt Doãn Từ Tử, "cũng cần người hiểu được nó mới phát huy được toàn bộ uy lực. Đệ tử tin rằng, một khi đã nắm được bản chất của kiếm đạo, những thứ khác sẽ tự nhiên theo đến."
Câu trả lời khiến Thẩm Tịnh Yên khẽ gật đầu: "Không ngờ ở độ tuổi này, ngươi đã có thể nhìn thấu điều này."
Lăng Không Hành và Khương Tử Hư trao đổi ánh mắt, dường như đã hiểu ra điều gì đó. Yến Thanh Trúc thì mỉm cười như đã đoán trước được kết quả này từ trước.
"Quyết định đã được đưa ra." Vị chưởng môn tuyên bố, "Từ giờ, Diệp An sẽ là đệ tử của Mạc Thương Huyền. Ngày mai sẽ tổ chức lễ bái sư chính thức."