Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 4 - Chương 83: Muội muội, muội nhìn con c·h·ó này

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 4 - Chương 83: Muội muội, muội nhìn con c·h·ó này


Nàngthậtlàkhôngquen trường hợp thế này, cả ngườikhôngdễ chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)

mộtphennóiđến thống khổ chân thành, lúc trước Tiêu lão phu nhân có tức giận với nàng, thấy nàng suy nghĩ vì thanh danh bọn tỷ muội như vậy, lại nghe nàng sống khổ sở ở đạo quan cái gì cũngkhôngcó, còn bị bệnh, trong lòng cũng có chútkhôngđành, ngữ khí liền mềm xuống,nói: “Con còn đứng ở đó làm cái gì,khôngnhanhđixuống đổi thân xiêm y sạchsẽ.”

Tiêu Cẩm Hương hai mắt đỏ bừng trừng nàng: “Là ngươinóiDục Vương……” (đọc tại Qidian-VP.com)

C·h·ó con nhìn như mới sinh rakhôngbao lâu, nghiêng ngả lảo đảo tậpđi, được phụ nhân buông ra từ trong tay, liền xoắn thân mìnhnhỏbéo trònđitới Khương Vũ Triều, ngửi góc váy và giày của nàng, cái đuôinhỏngúc ngoắc ở phía sau, bất quámộtlát liền ngưỡng đầu về phía nàng nãi khí mười phần mà ô ô hai tiếng.

Phụ nhân cườinói: “Đúng vậy, tiểu gia hỏa thực thích Tiêu tamcônương đó.”

Khương Vũ Triềukhôngđộng đậy, nàng quen đối chọi gay gắt,khôngquen bất luận cái gì thiện ý và thân cận, cho dù là con c·h·ó con thân cận, cũngkhôngphải nàng có thể tiếp thu, nhưng con c·h·ó conkhôngbiết thế nào lại thực thích nàng, vòng quanh chân nàng chạy tới chạy lui, cái đuôinhỏđầy thịt lắc đến bay lên.

Tiêu Vân Kỳ nhìn nàng, bỗng nhiênnói: “Ta cảm thấy, muội muội hình như có chútkhônggiống bình thường.”

“Cẩm Nguyệt, muội mới vừanóilà bị bệnh, có tìm lương y xem qua sao?” Tiêu Vân Kỳ lo lắng nhìn muội muội.

Hề Trác Ngọc ném bàn chải xuống, vỗ vỗ con c·h·ó to bên cạnh, giống nhưnóichuyện với người, “Ngươi nghe chưa, nữ nhi của ngươi tìm được gia đình tốt, chính nó nguyện ý, về sau có cơ hội mang ngươiđigặp nó.”

Ngọc Lăng Vương Hề Trác Ngọcđangvén tay áo cầmmộtcái bàn chải, chả lông chomộtcon c·h·ó to, Tiêu Vân Kỳ ngồi ở bên cạnh xem, thường thường ngóng về phía cửa, giống nhưđangchờ đợi cái gì.

Nàng làm tươi cườitrênmặt mình nhìn mềm mại hơnmộtchút, lại bỏ thêmmộtcâu: “Ca cakhôngcần lo lắng cho ta.”

Đôi song bào thai Tiêu Cẩm Châu và Tiêu Cẩm San quan hệ tốt với Tiêu Cẩm Hương, đương nhiên cũngkhôngthích Tiêu Cẩm Nguyệt. Khương Vũ Triều và các nàng vừa đối diện, liền biết hai nàng muốn làm gì. Quả nhiên, Tiêu Cẩm Châu thấy lão thái thái được dỗ cao hứng, lập tứckhôngcó việc gìthìtìm việc, làm bộ thiên chân vô tànói: “Ai nha đúng rồi, Tam tỷ tỷ nhà nhị bá cũng tớiđi, lần trước ta và Cẩm San riêngđiMinh Nguyệt Quan thăm nàng, lại bị Tam tỷ tỷ cự ở ngoài cửa đó.”

Tiêu Vân Kỳ: “Tađãnói, muội muội ta rất đượcyêuthích, c·h·ó con đó khẳng định cũng thích nàng.”

Thấy bộ dáng con c·h·ó con này, phụ nhân đưa chótrênmặt ý cười càng nhiều, hỏi: “khôngbiết tiểu thư ở chỗ này có ai biết nuôi c·h·ó, nếukhôngbiết, tiểu phụ nhân nhiều chuyện dạy vài câu.”

Khương Vũ Triều sửa lại mỉm cười vừa rồi, đứng lên nghiêm khắcnói: “Đây là hôm nào, là ngày sinh của lão phu nhân, vàothời điểm này muội còn cáu kỉnh dở tiểu tính tình, phụ thân và phu nhân biết được nhất định phải trách phạt muội,khôngđượcnóinhững lời mê sảng đó nữa!”

Nàngđitrong chốc lát bên aonhỏ, lại có người từ phòng kháchđira, là trưởng tử Tiêu Vân Kỳ của Tiêu tướng quốc, cũng chính là ca camộtmẹ đẻ ra của Tiêu Cẩm Nguyệt,mộtcái túi trút giận giống muội muội Tiêu Cẩm Nguyệt, tuy là đích trưởng tử của Tiêu tướng quốc, đãi ngộ so ra lại hoàn toàn kém đệ đệnhỏhơn vài tuổi, toàn bộ Tiêu phủ đại khái cũng cũng chỉ cómộtmìnhhắnchân chính để ý Tiêu Cẩm Nguyệt. Nhưnghắncũng là người lương thiệnkhôngtranhkhôngđoạt,khôngbảo hộ được muội muội. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khương Vũ Triều có thể có, có thểkhônggật đầumộtcái.

Tiêu Vân Kỳnóivới Hề Trác Ngọc muốn thay muội muội xinmộtcon c·h·ó về nuôi, kết quả vị chủ nhân này lạinóimang chóđixem, nếu c·h·ó thíchthìđáp ứng,khôngthíchthìôm trở về, Tiêu Vân Kỳ làmộtlần đầu mới gặp như vậy.

“Tamcônương Tiêu gia chính là ở chỗ này? Con c·h·ó con này là Tiêu đại công tử chọn đưa đến đây.” Phụ nhân tướng mạo hiền lành ôm giỏ tređigặp Khương Vũ Triều, trước hành lễ với nàng, sau đó buông giỏ tre, xốc tấm vải ở phíatrên, lấy ra con c·h·ó con béo béo tròn tròn màu vàng. Bụng c·h·ó con và bốn cái chân đều màu trắng, cả khối bụng màu trắng,mộtđoạn đuôi ngắn ngủnnhỏxíu, còn có mắt to như quả nho đen.

Khương Vũ Triều nghiêm khắc ngắt lời nàng: “Tanói, muộikhôngđược bàn về D·ụ·c Vương nữa, thu hồi những tiểu tâm tư đó của muội, phụ thân cũngsẽkhôngđáp ứng, tỷ tỷđãlà thanh danh này, tuyệtkhôngđể muội lại bước lên vết xe đổ của tỷ tỷ! Tuổi muội cũngkhôngnhỏ, sao lạikhônghọc được nghe lời!”

“nóitốt rồi, về sau nếu muội muội của huynhkhôngmuốn nuôi nữa,khôngthể némđi, đưa về cho ta.” Hề Trác Ngọcnói.

Khương Vũ Triều nghĩ thầm, hai con bê con, bị người ta sủng hư còn chưa từng ăn mệtđi, tới a, các ngươi tới mấy lần, tỷ tỷ cho các ngươi ăn đủ.

Chờ Tiêu Cẩm Hương khóc lóc chạyđitìm nương nàng tố khổ, Tiêu Cẩm Nguyệt thay đổi chỗ ngồi uống trà. Xem xem, tức c·h·ế·t Tiêu Cẩm Hương chính là đơn giản như vậy, nhục nhã D·ụ·c Vương, cho nàng ta tức gấp đôi.

Tiêu Cẩm Hương rốt cuộc phản ứng lại là nàngđangnóilời th* t*c gì, mặt và mắt cùng đỏ lên, thiếu chút nữa tức phát khóc, giơ tay muốn đánh nàng. Khương Vũ Triều sớm có chuẩn bị, đầu nghiêngmộtcái tránh khỏi lần này, khiến Tiêu Cẩm Hương đẩy bồn tùng cảnh bên cạnh kia nghiêng xuống, oànhmộttiếng rơitrênmặt đất.

Tiêu Vân Kỳ lập tức lại đau lòng muội muội,hắnnhớ vết bầmtrêncổ muội muội lúc trước, lại lần nữa tự trách mình ca ca này vô dụng.hắnkhôngdám nhắc lại việc này, sợ chọc muội muội thương tâm, liền cẩn thận nhắc tới chuyện khác, “Cẩm Nguyệt,hiệngiờ muội ở Minh Nguyệt Quanmộtmình, hẳn là nhàm chán quạnh quẽ, lần tới ca ca đưa con c·h·ó con cho muội làm bạn đượckhông? Ta nghenóikhôngít nữ tử nội trạch đều thích nuôimộtít c·h·ó mèo giải sầu, muội xem vậtnhỏđó, có lẽ cũng có thể vui vẻ hơn.”

Tiêu Vân Kỳ thấy nàng đáp ứng, cao hứng lên, ngữ khí cũng có chút bay lên, “Được, ca ca nhất định tìm cho muội con c·h·ó con ngoan ngoãn nghe lời nhất. Muội biết Ngọc Lăng Vươngđi, ca ca vài ngày trước ngẫu nhiên kết bạn vớihắn, chỗhắncókhôngít c·h·ó, nghenóiđều thực thông tuệ,khôngbiết bao nhiêu người muốn đâu, ca ca xinmộtcon cho muội.”hắnnghĩ đến cho c·h·ó, cũng muốn cho muội muội con tốt nhất.

Chínhhắnở trong phủ cũngkhôngcó tiền bạc tiêu hàng tháng,trêntay đại khái chính là toàn bộhắncó thể lấy ra. Khương Vũ Triềukhôngnhận, “Tiền đủ dùng, chỗ này ca ca giữ lại tiêuđi.”

Nàng ra khỏi phòng khách đầy người của hai đại gia đình tề tụ, ở bên ngoài thông khí thưởng cảnh, tòa nhà lớn này phong cảnhkhôngtồi, hoa thắm liễu xanh nhất phái vinh hoa vui sướng.

Mọi người dừng cườinóilại, đều nhìn về phía Khương Vũ Triều, Khương Vũ Triều đúng lúc ai nhamộttiếng thét kinh hãi, đổ nước trà lên váy mình, làm ra vẻ mặt suy yếu, “Ta bị bệnh đứt quãngmộttháng,hiệngiờ ngay cả chén trànhỏcũng bưngkhôngxong. Cẩm Châu muội muội, tỷ tỷhiệngiờ cái thanh danh này, làm sao dám liên lụy tỷ muội trong nhà, ta biết các muội đều tốt, nhưng về sau vẫn chớ có quá thân cận với tỷ tỷ, chung quykhôngtốt với các muội. Nếu vạn nhất lại lây bệnh khí cho các muội, trong lòng tỷ tỷ càng bất an.”

Con c·h·ó to sủa ngaomộttiếng.

Nhìn rất đángyêu, nhưng Khương Vũ Triềukhôngnghĩ tới đây là con c·h·ó vàng bình thường. Nàng còn tưởng rằng Tiêu Vân Kỳsẽcho nàng danh cẩu chủng loại kỳ lạ gì đó, bất quá như vậy cũng tốt, c·h·ó vàng dễ nuôi sống.

Đây đúng vào lúc nữ quyến các nhà lui tới, các nàng ở góc này tuykhôngcó ai, nhưng luôn có ngườiđiqua, tiếng động này đưa tới mọi người kinh ngạc chú mục.

Hai người đó vẻ mặt vui mừng, vội đáp vâng,đinghe phụ nhân kianóinhững việc cần chú ý khi nuôi c·h·ó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phụ nhân kia vừa xuấthiện, Tiêu Vân Kỳ liền đứng lên, thấy trong tay bà takhôngcó cái giỏ tre,hắnmới cười rộ lên. “Đưa rồi?”

Bị người ta nhìn như xem trò hay, Tiêu Cẩm Hương che ngực th* d*c, nàng có tâm đánh lại Tiêu Cẩm Nguyệt, nhưng dưới những ánh mắt mịt mờ nhìn chăm chú đó lạikhôngthể động thủ, chỉ có thể đè nặng tức giận, thiếu chút nữa nghẹn ra chuyện xấu gì.

Quyển 4 - Chương 83: Muội muội, muội nhìn con c·h·ó này

Phụ nhân rời Minh Nguyệt Quan, đến xe ngựa đầu phố,mộtđường về Ngọc Lăng Vương phủ. Bàđivào đại môn của Ngọc Lăng Vương phủ, lão nhân gác cổng ngủđangngáy, hoàn toànkhôngpháthiệnra, nhưng ở cửa có mấy con c·h·ó đenđangnăm flập tức cảnh giác mà ngẩng đầu lên, thấy bà mớimộtlần nữa nằm trở về. Phụ nhân tập mãi thành quen,mộtđườngđivào trong phủ. Ngọc Lăng Vương phủkhônghọc đòi văn vẻ giống nhà khác, đương thời lưu hành kiến tạo núi giả, hồ sen, khúc trì, hành lang gấp khúc, trong phủ kiến trúc phòng ốc đều ởtrênđài caomộttầng, đại khí ngắn gọn, xuyên qua sân rộng, phía sau có mặt cỏ, hồ nước rất rộng lớn, thậm chí ở trong viện cómộtcánh rừng bao quanh.

Khương Vũ Triều thanhâmkhôngnhỏ, ở đây vào thời điểm bị chú mục,mộtít nữ quyến nghe được mấy từ ngữ mấu chốt, lập tức hiểu ra tỷ muội hai người nàyđangkhắc khẩu cái gì, nguyên lai là vì D·ụ·c Vương, nhìn dáng vẻ hẳn là tứ tiểu thư kia có tâm tư với D·ụ·c Vương.thậtlàmộthồi tuồng hay.

Hề Trác Ngọc chải lông cho c·h·ó cười lắc đầu, “Vậy vừa rồi huynh còn lo lắng.”

“Vâng.” Khương Vũ Triều theo lời rờiđi, trước khi rờiđinhìnrõràng đối tỷ muội song bào thai đó trong mắt làkhôngcam lòng. Các nàng đại kháiđãchuẩn bị gọi nàng ra chèn épmộtphen, muốn cho lão thái tháikhôngthích nàng, làm nàng gặp khó khăn trước mặt nhiều người, kết quả chỉnóimộtcâu, chuyện gì cũng chưa làm được, mặt đều nghẹn xanh.

Nàng trở về từ tiệc mừng thọ, ngày hôm sau có phụ nhân trung niên ôm rổđiMinh Nguyệt Quan gõ cửa viện.

Góc váy bị hắt ướtmộtchút, nàngkhôngtính toán thay quần áo,đimộtvòng bên ngoài ước lượng đủ thời gian. Xé bức cũng phải chú ý thuật đóng mở, chọc người vào chỗ đau, tránhđimũi nhọn.

Đến lúc mở tiệc, Khương Vũ Triều cũngkhônggặp lại Tiêu Cẩm Hương, tiệc mừng thọ này tuy rằng náo nhiệt, nhưngkhôngcó quan hệ gì với vai phụnhỏlà nàng,mộtđám người đều vây quanh trước mặt Tiêu lão phu nhân tẫn hiếu, nàng tặng lễkhôngxuất sắc, liền chờ ởmộtbên. Tiêu lão phu nhân con cháu đông đảo cũngkhôngđể ý đến nàng cháugáimất mặt này, được đôi nữ nhi song bào thai nhà đại nhi tử kia đùa đến cườikhôngngừng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Pháp tắc xé bức thứ hai, công kích bản thân nàngkhôngbằng công kích người nàng để ý.

Khương Vũ Triều am hiểu xé bức, lạikhôngam hiểu ứng phó thiện ý của người khác, đặc biệt là thiện ý này cònkhôngphải cho nàng, mà là cho Tiêu Cẩm Nguyệt kia. Nàng chỉ có thể đơn giản gật đầumộtcái, “Khá hơn nhiều,khôngnghiêm trọng.”

Khương Vũ Triều nghehắnnóinhư vậy, lông mày cũngkhôngđộngmộtchút, chỉnói: “Trải quamộtchuyến sinh tử, con người đềusẽkhôngbình thường.”

Khương Vũ Triều chưa từng nuôi c·h·ó mèo, vốn định cự tuyệt, nhưng bộ dáng Tiêu Vân Kỳ lo lắng lại khiến nàng do dự, cuối cùngnói: “Được, cảm ơn ca ca.” Dù sao đến lúc đó giao cho nô tỳ nào tùy tiện nuôi là được.

Tiêu Vân Kỳ: “……”

Tiêu Vân Kỳ: “Có phải muộiđangtrách ca ca mấy ngày naykhôngđithăm muộikhông? Muội ở nữ quan, ca cakhôngthểđinơi đó, cũng sợ ảnh hưởng muội.”hắnnóixong lấy ramộttúi tiền: “Muộimộtmình ở nơi thanh lãnh, chi tiêu còn đủ sao? Ca ca nơi này có chút bạc, ngân phiếu…”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 4 - Chương 83: Muội muội, muội nhìn con c·h·ó này