Hùng Ca dẫn quân hướng cảng tiến lại
Mực con chẳng sợ hãi phản công
Pháo mực bắn loạn xạ trên không
Ào ào đổ xuống đầu chiến sĩ
Nhưng người đến đã kỹ càng chuẩn bị
Áo da phủ kín mít quanh người
Mặc cho mưa mực đen tuôn rơi
Nhảy vào bầy mực tiến hành chém g·iết
Người tiến hoá cấp 2 lộ rõ khác biệt
Trong chiến trường ngang dọc tung hoành
Quan Thảo Ly đao rồng có một thanh
Vung vẩy mượt mà như đang múa bút
Mực đen rơi xuống nên tranh thuỷ mặc
Nắng lên chiếu rọi, đẹp đến ngỡ ngàng
Lưu Ngọc Ánh được huấn luyện kỹ càng
Trận đầu thuận lợi càng thêm hăng hái
Hai thanh gươm sắc, mỗi tay một cái
Xử lý mực mỗi lúc một thuận tay
Áo da bó đem đường cong phô bày
Hấp dẫn nóng bỏng như là ma mị
Thân hình lả lướt theo điệu quỷ dị
Trợ giúp Thảo Vy đánh mực cấp 2
Ngọc Hà phối hợp với một ngọn mâu dài
Từ sau lưng tiến hành đâm chọt
Bỗng…
Từ bên cạnh sóng tung cao đột ngột
Cùng lúc đánh văng cả ba người
Hai cái xúc tu xuất hiện ngang trời
Hùng Ca gần bên, giúp Ngọc Hà đón đỡ
Một đòn mạnh trời long đất lở
Hùng Ca như đạn pháo b·ị đ·ánh văng
Quan Thảo Ly chẳng nói chẳng năng
Vội vã kéo theo Ngọc Hà bỏ chạy
Đáng thương Lưu Ngọc Ánh b·ị b·ắt lấy
Miệng mực há to tống thẳng vào mồm
Cảnh tượng tàn nhẫn táng đảm kinh hồn
Thật tiếc thương cho cô nương tài đẹp
Toàn quân Hương Khê bỏ chạy mất dép
Phi gọi:
-“ Mực Nhảy cấp 3 có một đôi
Mực Cha đi săn đã quay trở lại
Mi mau mau nhanh nhanh diệt quái
Không là c·hết cả nút bây giờ.”
Vận nghe xong không chút chần chờ
Năng lượng như lũ truyền qua cho Diễm
Hổ hiểu ý tung liên hoàn Hổ Nha Kiếm
Dao ánh sáng trên thân mực nổ hoa
Thương tổn đã xuất hiện trên da
Chứng tỏ năng lượng phòng ngự đã cạn
Quân mai phục chuẩn bị sẵn bom đạn
Nhắm thẳng Mực Mẹ mà nã xuống đầu
Diễm và Vận vội vã đi mau
Xông vào cảng tìm Mực Cha chặn đánh
Sau lưng vang rầm t·iếng n·ổ mạnh
Mặt đất cũng phải theo đó rung lên
Cả người và mực vội tránh qua một bên
Nhường chỗ cho ba tồn tại đỉnh cao quyết đấu
Diễm là kiểu càng chiến càng máu
Vận ở trên thì Buff tưng bừng
Năng lượng cuồn cuộn như nước chảy không ngừng
Sức chứa khổng lồ khiến người ta sợ hãi
Giúp cho Diễm chiến đấu thoải mái
Dần dần từng bước đem Mực Cha đẩy lùi
Mắt thấy nó đang có ý rút lui
Một tiếng quát vang:
-“ Lên nào, Hổ Lôi Pháo!”
Thân thể nhận hết năng lượng cuồng bạo
Toàn bộ từ Vận điên cuồng truyền qua
Nén trong bụng, từ miệng phát ra
Ánh sáng chói loà nhấn chìm tất cả
Cầu sét trên thân Mực Cha tàn phá
Chỉ một lát đốt nó cháy tan tành
Đám mực con thấy vậy lại không chạy nhanh
Mà nổi điên hướng Diễm, Vận đánh tới
Nguyệt, Linh, K’Anh có mặt đỡ vội
Quyết bảo vệ Diễm và Vận đã sức kiệt lực cùng
Trong thung lũng chịu bom đạn nổ tung
Mực Mẹ trọng thương mà vẫn chưa c·hết
Đang không ngừng hướng cảng bò lết
Mục đính vì Mực Cha báo thù
Phi chẳng có một giây chần chừ
Xách gươm lớn chặn đường quyết tâm tử chiến
Vòi mực khổng lồ đánh đến
Chắn ngang gươm đón đỡ một đòn
Bị đánh lui xương cốt vang giòn
Cắn chặt răng nhảy tới tung chém
Tựa như đang khiêu vũ cùng kiếm
Trên lằn ranh giữa tử và sinh
Đột phá cực hạn, vượt qua chính mình
Một gươm quyết định, cắm vào đầu mực
Đầu óc trống rỗng, thân thể không sức
Khi đổ gục có Linh, Nguyệt dìu ngay
Một trận kinh hoàng đánh đến lúc này
Lại vẫn là chưa hoàn toàn kết thúc
Đại Thảo Nguyên chỉ đạo đuổi g·iết lũ mực
Không còn Cha, Mẹ tán loạn bốn phương
Bác sĩ Huỳnh Trang c·ấp c·ứu người b·ị t·hương
Hùng Ca cũng may là còn chưa c·hết
Nhưng mà xương cốt cả người gãy hết
Chắc phải tĩnh dưỡng thời gian thật lâu
Diễm và Vận hồi phục rất mau
Liền một hơi quét sạch Mực Nhảy
Xác nào nguyên mổ đem túi mực lấy
Còn lại đào hố đổ xăng đốt đi
Đồng đội chiến tử trong tim khắc ghi
Rồi cũng hoả thiêu tránh cho dị biến
Chỉ trong một buổi kết thúc trận chiến
Thu hoạch được thắng lợi huy hoàng
Kẻ còn sống trên vai sẽ mang
Nỗi đau và trách nhiệm cho những người ngã xuống!
Mấy ngày thời gian ổn định tình huống
Kim Quy dẫn đội ngũ tới Kỳ Anh
Thuỷ điện Hương Giang thuận lợi vận hành
Đã không cần hắn đích thân coi ngó
Quâng cảng Vũng Áng cái gì cũng có
Thứ dùng được tháo dỡ chuyển về
Chỉ tàu sân bay khiến tất cả thích mê
Phải để lại chưa làm gì được
Trịnh Thảo Phương chào:
-“ Vậy em về trước
Đem Hùng Ca trở lại chữa trị cho lành.”
Cô gái trẻ lên xe đi nhanh
Gió sương đã thấm đầy trên gương mặt
Chiến đấu tẩy lễ trưởng thành xuất sắc
Mơ hồ vẫn thấy đôi nét dễ thương
Mặt trái xoan má phấn ửng hường
Dưới nắng sớm lung linh xinh xắn
Xe tải theo lối cũ đi thẳng
Chẳng mấy chốc đến Kẻ Gỗ - Cẩm Xuyên
Bất ngờ nhảy ra một tên
Ở giữa đường đem xe đi đầu chặn lại
Tài xế không kịp trở tay mất lái
Rầm!
Vậy mà b·ị đ·ánh văng lao thẳng xuống hồ
Kẻ đến bất thiện tất có m·ưu đ·ồ
Đầu trọc lông lốc, khuôn mặt hung tợn
Tay chân vạm vỡ, dáng người cao lớn
Không ngờ có thực lực cấp 3
-“ Tất cả các ngươi giờ là của ta
Ai đồng tình ai dám phản đối?”
Đám ưng khuyển xum xoe đi tới
Đem đoàn xe Quân Hương Khê bao vây
Gươm súng sắc nhọn nơi tay
Bộ dạng tên nào cũng đều gian ác
Đáng chú ý là một tên mắt lác:
-“ Vũ khí nơi này đã đủ nhiều
Chúng đánh Vũng Áng người chẳng còn nhiêu
Giữ con tin sau đem trao đổi.”
Tên trọc nghe thằng lác nói
Gật đầu lia lịa luôn miệng khen hay
Thảo Phương nghe thấy quả quyết buông tay
Chỉ lo một nỗi chiếc xe rơi xuống nước
Người tỉnh thì chắc lặn trốn được
Hùng Ca thì đang bị trọng thương
Sự tình bất ngờ sao có thể lường
Thôi đành chúc Hùng Ca tai qua nạn khỏi
Đoàn xe bị ép buộc rẽ lối
Nhằm hướng đi tới thị trấn Cẩm Xuyên
Mặt hồ Kẻ Gỗ phẳng lặng bình yên
Trên bờ có một chàng trai đang đau khổ
Trọng lượng Hùng Ca vốn không nhỏ
Chìm dưới nước chẳng thể nào vớt lên
Hắn cố gắng hì hục một phen
Cuối cùng vẫn là phải từ bỏ
Lập tức chạy nhanh trở lại báo rõ
Chuyện đoàn xe b·ị c·ướp chặn đường
Dưới đáy hồ Hùng Ca đang b·ị t·hương
Đã tỉnh lại đối mặt với sống c·hết
Thân thể đau đớn vô cùng mỏi mệt
Đầu óc tinh thần lại rất rõ ràng
Như đá sâu dưới đáy vững vàng
Chẳng thể bị bất cứ sóng ngầm lay chuyển
Cả người Hùng Ca phát sinh đột biến
Xương cốt nối liền với tốc độ cao
Tim đập nhanh máu chảy ào ào
Sức lực nhanh chóng trở lại với thân thể
Vùng người dậy đem nẹp vặn bể
Một mạch bơi từ dưới đáy lên
Hít một hơi không khí tươi mới bên trên
Hùng Ca không chỉ sống mà còn đột phá
Trên bờ đã không còn ai cả
Bản thân chưa hồi phục được nhiều
Kẻ địch cũng cấp 3, không nên liều
Lập tức chui vào rừng mà trốn.
Từ phía Đông Nam bốc lên lốc cuốn
Vận và Diễm đã cấp tốc chạy qua
Một tiếng gầm phẫn nộ phát ra
Chẳng nghĩ nhiều lao vọt xuống nước
Dưới lòng hồ nước trong nhìn xuyên được
Từng đàn cá tung tăng lội bơi
Thấy xác xe chẳng thấy xác người
Lòng mừng vui biết Hùng Ca chưa c·hết
Cả hai nào xá chi mỏi mệt
Bơi lên đã thấy Hùng Ca đứng bên bờ
-“ Kẻ c·ướp đi còn chưa đến hai giờ
Nhưng hai ngươi đuổi theo sợ rằng có nguy hiểm
Kẻ địch rõ là khá thiện chiến
Lại có thêm v·ũ k·hí huỷ diệt tập trung.”
Vận đáp:
-“ Em với Diễm chỉ truy lùng
Xem thử đám c·ướp từ đâu dám tới
Anh cứ ở đây đứng đợi
Phi đang chạy xe theo ở phía sau.”
Diễm xác định phương hướng thật mau
Bản năng săn bắn toàn lực phóng thích
Lần theo dấu vết theo chân kẻ địch
Một đường tới bãi biển Thiên Cầm
Núp trong tối quan sát âm thầm
Thấy mới dựng lên một khu căn cứ
Nơi này vốn khu nghỉ dưỡng, biệt thự
Nhà hàng, khách sạn, sàn nhạc, sòng bài
Là chốn ăn chơi có một không hai
Nổi danh cả vùng Đông Nam Á
Diễm rằng:
-“ Có đông người tiến hoá
Lại thêm v·ũ k·hí nóng khá nhiều
Eng và em cho dù có khả năng liều
Chỉ sợ địch đem con tin g·iết c·hết.”
Vận đáp:
-“ Đúng rồi, đừng vội chi hết
Thu thập tình báo, quay lại tính mưu
Bày ra phương án tác chiến tối ưu
Chỗ này nhìn cũng nhiều tài nguyên đấy.”
Hai anh em quyết định như vậy
Thăm dò sơ rồi quay về ngay
Bây giờ là lúc trời sáng ban ngày
Diễm đen thui dễ bị phát hiện
Chờ đêm tới thăm dò mới tiện
Tốc độ cả hai qua lại cũng nhanh.
0