Tuy đớn đau, nhưng vướng bận đã bỏ
Tận thế này, quyết sống đến tận cùng
Vận rằng:
-”Thuốc men y tế đã đủ dùng
Đồ ăn nước uống, càng nhiều càng tốt
Chiến đấu giao mi với Hùng Ca làm trụ cột
Còn tau lo hậu cần phía sau.”
Phi nghe xong đồng ý gật đầu
Đón lấy cây mã tấu từ tay Vận
Đường trở lại bước chân đi nhẹ nhàng cẩn thận
Tránh cho đám xác sống vây quanh
Một chém với tốc độ cực nhanh
Chặt ngang cổ, đầu mình hai chỗ
Đám này cho dù chọc thủng trăm ngàn lỗ
Lại vẫn còn động đậy nhào vô
Chỉ có c·hặt đ·ầu mới khiến cho
Bọn chúng được vĩnh hằng an nghỉ
Ba đứa ghé qua căng-tin một tý
Thịt hộp, nước uống được ưu tiên
Nhét đầy bao cuốn gói đi liền
Theo đường cống chui vào lòng đất
Trong cống ngầm, chỗ căn cứ bí mật
Vốn là nhà kho của cơ quan quản lý môi trường
Cũng là đủ để sinh hoạt bình thường
Dù do tận thế, không điện không nước
Hùng Ca và Vận chăm chỉ kiếm được
Rất nhiều vật tư chất đống khắp nơi
Ở đây yên ổn tạm thời
Không lo đói, cũng không lo xác sống
Vận rằng:
-“Tận thế tuy là cơn ác mộng
Nhưng cũng đem đến cơ hội cho nhân loại chúng ta
Tau đã phát hiện ra
Người sống sót đạt được TIẾN HOÁ
Tăng sức mạnh, sức bền, tốc độ, phản xạ
Có khi có siêu năng lực cũng nên
Khi mổ não xác sống nếu hên
Thì lấy được một viên gọi là Hạch
Nhưng mà vẫn chưa tìm ra cách
Dùng đến loại viên hạch a ri
Màu xanh lá cây, nhỏ tựa viên bi
Cái viên ni là của cha mi đó.”
Phi đưa tay nhận lấy viên bi nhỏ
Tuy nó lạnh lẽo nhưng lại thấy thật ấm lòng
Tình cha như đại dương mênh mông
Tình cha cũng nặng nề tựa núi
-“Đi săn xác sống thì không được đi buổi tối
Đám ni ngày thì đứng một chỗ y nguyên
Tối đến thì chạy quanh như chó điên
Chúng ta chỉ có thể hành động khi sáng
Tìm người còn sống, kết thêm đồng bạn
Đoàn kết mới sống được càng lâu.”
Hùng Ca nói, khoe mấy v·ết t·hương sâu
Đều là được Vận may khâu tỉ mỉ
Mới đó mà lành nhanh, vết còn một một tý
Năng lực lành thương, thật rất kinh người
Bọn hắn còn có mặt trên đời
Là bởi vì kháng được con vi rút
Virus Covid đang dần dần từng chút
Khiến bọn hắn tiến hoá mạnh lên
Nhưng xác sống cũng đang tiến hoá, đừng quên
Đây là cuộc đua giữa con người với kẻ đ·ã c·hết
Hùng Ca và Phi chẳng ngại mệt
Cùng xách đao, rìu đi săn ở trên
Còn Vận ở lại sắp xếp thuốc men
Ngày đầu cùng nhau, trôi qua nhanh chóng.
Xác sống tựa như là làn sóng
Xoá sạch mọi sinh vật trên đường
Nước An Nam tràn ngập tan thương
Một trăm triệu dân, mấy ai sống sót
Mười ngàn người may ra có một
Văn minh ngàn năm, sụp đổ một ngày
Thủ đô Thừa Thiên hoa lệ này đây
Giờ đã sụp đổ trở thành địa ngục
Mỗi ngày khi mặt trời lên là lúc
Kẻ sống sót bắt đầu đi săn
Không chỉ là tìm kiếm nước uống đồ ăn
Mà còn là muốn thông qua chiến đấu trở nên càng mạnh
Hùng Ca vốn là rất chịu đánh
Tay trái cầm khiên, phát triển hướng Đỡ Đòn
Dáng người khôi ngô, to lớn tựa núi non
Cơ bắp cuồn cuộn, như thành đồng vững chãi
Dạ gan một khối, không gì sợ hãi
Che chắn hoàn toàn Vận theo sát phía sau
Tay phải cầm rìu một chém bay đầu
Như máy ủi càn quét xác sống
Vận thoải mái như được hộ tống
Khi Phi đi sau cùng cảnh giác xung quanh
Đao dài trong tay chém nhanh
Cứ mỗi lần vung ra là một mạng
Hắn tuổi đang lớn thanh niên trai tráng
Hình thể phát triển cân đối đồng đều
Hướng phát triển không cần nghĩ nhiều
Quét ngang ngàn quân, dạng hình Đấu Sĩ
Tận thế quen rồi, ngút trời ý chí
Mỗi ngày rèn luyện, càng đánh càng hăng
Xác sống giờ chỉ là kẻ bị săn
Không bị vây quanh thì không có gì nguy hiểm
Không phụ lòng vất vả tìm kiếm
Tại khu biệt thự ngoại ô vốn ít người
Xác sống rải rác xử gọn chẳng mấy hồi
Cầu ra đảo giữa hồ đã bị phá bỏ
May tìm được một cái thuyền nhỏ
Ba người cùng lên, hướng đảo nhỏ cắm đầu
-“Người xây lâu đài này đúng thật là giàu
Giờ thành pháo đài vững chãi
Chúng ta mà được vào đây ở lại
Thoải mái hơn gấp ngàn lần chui dưới cống ngầm.”
Ba đứa đáp thuyền tiến vào sân
Hùng Ca đi đầu tiến đến gõ cửa
Cốc cốc cốc
-“ Có không người còn sống?”
Bên trong chẳng truyền đến tiếng động
Một lát lại sau vang lên giọng nữ:
-“Cút đi.”
Vận rằng:
-“Chúng ta không có ý xấu chi
Chỉ muốn gom góp người góp sức
Tận thế này nên cùng nhau xuất lực
Thì mới sống được càng lâu
Còn có chuyện lâu dài về sau
Vực lại nền văn minh nhân loại.”
Bên trong nghe cười: “Ồ” một cái
Nghe ra như là ngạc nhiên lẫn vui mừng
Cửa mở, toàn là người đẹp như hoa nở tưng bừng
Nguyên một bầy mười cô con gái
Cô ở giữa đạp ủng tiến lại
Dáng người cao như hạc giữa bầy gà
Thân hình rắn chắc, gian khổ trải qua
Dung nhan thì đẹp kiểu phi giới tính
Nam nhìn thì là mĩ nhân tuyệt đỉnh
Nữ xem lại ra tuyệt thế soái ca
Nàng ta hiển nhiên chẳng phải là một cái bình hoa
Giống như là chín cô nương khác
Khí chất anh hùng, mắt thần sáng quắc
Là nhân vật nguy hiểm, xin chớ trêu vào
Nhưng
Nàng tỏ thái độ thân thiện đón chào:
-“ Hoan nghênh các anh, em tên là Diễm
Thêm người gia nhập thật là quá tuyệt
Hãy chăm sóc giúp đỡ cho nhau.”
Cao Thảo My lên tiếng phản đối từ phía sau:
-“ Xin hãy nghĩ lại đi Diễm Tỷ
Ba tên này chưa hẳn là có thiện chí
Mà trước giờ chúng ta gặp không ít k·ẻ g·ian manh
Tận thế này, đám đàn ông chẳng ai thiện lành
Ba tên này đều không quen không biết.”
Diễm gạt lời:
-“ Ý của chị đã quyết
Các em không cần phải lắng lo
Có chị đây trừng hai mắt mở to
Chẳng sợ họ dám làm gì dại dột
Huống hồ bọn hắn đều là người tốt
Mắt nhìn của chị có bao giờ sai?”
Ở đây Diễm nói là một không hai
Chín cái bình hoa bảo gì nghe nấy
-“Cám ơn các cô nương đã thu lấy
Ba anh em chúng ta đều là quân tử đàng hoàng
Quyết không làm chuyện gì trái ngang
Sau này xin hãy tận tình giúp đỡ…”
Oành!
Hùng Ca còn đang luyên thuyên nói dở
Diễm đã tung một cú đá vào hông
Cơ bắp đã rèn luyện thành sắt thép chẳng phải để không
Một đòn trời giáng không nhiều thương tổn
-“Nhanh thật.”
Hùng Ca mở miệng khen, vẻ mặt có chút đau đớn
Cú đá của Diễm chẳng phải dạng vừa đâu
Hùng Ca còn chưa kịp tỏ ra ngầu
Lại ăn thêm một đá vào đầu
Phải lui về phía sau loạng choạng
Phi quát:
-“ Cô đừng có mà quá đáng”.
Nhảy tới đấm thẳng một quyền
Bồi thêm chuỗi bài võ bất tuyệt liên miên
Tuy bị né hết, nhưng đẩy lui được Diễm
Thời gian ngắn được Hùng Ca tận tình chỉ điểm
Võ công Phi đã nhanh chóng tăng cao
Hai người chẳng nói lời nào
Tới tới lui lui, trao đổi quyền cước
Chào hỏi thăm dò, nhẹ nhàng là được
Đánh hồi liền trở nên thân quen
Mở tiệc tưng bừng, thêm chút hơi men
Mười ba người một đêm liền trở nên thân thiết
Trước trao đổi thông tin đã biết
Sau bàn kế hoạch sống sót lâu dài
Nhiệm vụ chiến đấu do Hùng Ca, Phi và Diễm gánh trên vai
Hậu cần thì do Vận và vài cô nương phụ trách
Diễm tốc độ cực nhanh, lại hình Thích Khách
Bên hông có súng, trên tay có dao
Dao cắt cổ xác sống, súng để bắn người
Bảo vệ các các chị em nguyên vẹn cả mười
An ổn đóng ở đây từ khi bắt đầu tận thế
Biệt thự này xa hoa tráng lệ
Vốn thuộc quyền sở hữu của Hoàng Gia
Ngay dưới tầng ngầm, chẳng cần đi xa
Đầy đủ thiết bị có một sân tập bắn
Diễm hướng dẫn Vận nhìn ngắm
Bóp cò súng lục
Đoàng Đoàng Đoàng Đoàng
Âm thanh quả thật rất vang
Trên bia đạn tất cả đều trúng đích
Diễm rằng:
-“ Tuy rằng xác sống mới là kẻ địch
Nhưng thứ nguy hiểm hơn chính là lòng người
Súng này anh phải mang chẳng rời
Chú ý giữ gìn bản thân thật tốt.”
Vận nghe gật đầu cái một
Diễm nhiệt tình quá đáng, Hùng Ca bất ngờ
Nhưng là chuyện tốt, thì thôi làm lơ
Chẳng cần quan tâm lý do lý trấu
Diễm tiếp:
-“ Chín người kia có kẻ phản bội ẩn giấu
Trịnh Thảo Phương, Đại Thảo Nguyên, Quế Thảo Hà
Thuỳ Linh, Quỳnh Nga, K’Anh
Nguyễn Nguyệt, Quan Thảo Ly và Cao Thảo My
Hai người các ngươi quản cho tốt nửa người dưới.”
Hùng Ca nghe xong cam đoan nói:
-“ Trên đầu chữ Sắc có chữ ‘Dao’
Chúng ta tuyệt đối không dính vào
Cám ơn Diễm muội đã nhắc nhở.”
-“ Sắp tới có lẽ sẽ có chiến đấu gian khổ
Biệt thự này đã bị kẻ xấu nhắm vào
Đánh hay trốn, lựa chọn thế nào
Đều xin các anh quyết định.”
Mười cô gái xinh đẹp tuyệt đỉnh
Thêm biệt thự giữa hồ đầy đủ tiện nghi
Tất nhiên khiến kẻ có tâm tư khắc ghi
Đã nhiều lần đi qua chiếm đoạt
Nhưng tất cả đều đã thành xác
Bị Diễm vứt xuống hồ cho cá ăn
Tận thế này kẻ đi săn hay là kẻ bị săn
Đều xem ở một thân bản lĩnh
Bốn người chụm đầu một chỗ suy tính
Biệt thự này nhường cho kẻ khác, thì thật tiếc thay
Huống hồ giờ có thêm ba chàng trai này
Thật không sợ kẻ nào nhòm ngó
Kế hoạch lập ra sau một hồi nói nhỏ
Quyết tìm ra kẻ phản bội báo tin.
0