0
Phi hôm nay chiến bại, trằn trọc không ngủ được
Giờ mới hiểu núi cao còn có núi cao hơn
Giữ vững bản tâm, quyết chí không sờn
Bản thân mình còn cần phải rèn luyện
Hùng Ca xỉn vẫn còn sức đi làm công chuyện
Giáo dục tư tưởng với hai nữ tù nhân
Cao Thảo My và cô cô Cao Ngọc Hân
Cảm hoá 2 nàng bằng tình người đầm ấm
Thù hận trong lòng vẫn còn khá đậm
Để Hùng Ca từ từ cảm hoá các nàng
Vận thì đối nữ sắc chẳng màng
Chỉ có đối Diễm tỏ ra quan tâm nhất
Một đêm cùng nàng ở kho súng đạn dưới đất
Chuẩn bị v·ũ k·hí thật kỹ kỹ càng càng
Đóng gói balo: thuốc men với quân lương
Bình minh tiễn bạn lên đường đi chiến đấu.
Thời tiết đang nhanh chóng trở xấu
Đường về phía tây, mưa phủ trắng trời
Xe quân dụng chạy dài một hơi
Gặp đất sụp phải dừng lại cuốc bộ
Đường rừng núi tuy rằng gian khổ
Đối với Người Tiến Hoá rất là bình thường
Thể lực cao sung mãn kiên cường
Sức mạnh và tốc độ, đạt đỉnh kỷ lục thế giới
Băng rừng lội núi, một hơi là tới
Dừng chân tại nhà nhỏ dưới chân đồi
Thật may mắn khi mà đến nơi
Cũng vừa hay Mặt Trời vừa tắt sáng
Có người ra đón:
-“ Ta gọi Táng Sơn Cường
Các bạn đã vất vả một ngày đi đường
Tối nay hãy nghỉ ngơi trước đã.”
Cường là quân nhân nhưng xuất thân dân dã
Tính tình tốt, khá là dễ gần
Bao năm rèn luyện, bản lĩnh một thân
So với Lâm Giang Tiên, mạnh càng thêm mạnh
Bữa ăn đạm bạc giữa ngày mưa lạnh
-“Tuy rằng mưa nhưng phải hành động ngay
Sớm một ngày đỡ lo một ngày
Không người quản lý, thuỷ điện dễ vỡ
Đây là thời cơ không thể bỏ lỡ
Chỉ cơ hội duy nhất có được súng máy, xe tăng.”
Cường chẳng tiếc chia sẻ hộp thịt kho măng
Của người yêu nhờ Tiên mang tới
Vừa bàn chuyện vừa lấp đầy bụng đói
Đi nghỉ sớm, lấy sức cho ngày mai
Mưa rừng cứ rơi mãi rơi hoài
Hạt mưa nặng nề như số phận
Văn minh của nhân loại đã tận
Chỉ còn một ít người vẫn cố gắng kiên trì
Nhưng tương lai chờ đợi chẳng còn chi
Ngoài một bức màn đen tăm tối
Thảm hoạ không ngờ đổ ập tới
Đổ ập xuống đầu, ngàn tấn bùn đất
Ngay khi mọi người còn đang say giấc
Lũ quét cuốn qua
Tan cửa nát nhà
Mười mấy con người, chẳng một ai thoát
Thân thể hãm sâu vùi trong bùn đất
Phi vẫn còn chút ý thức cuối cùng
-“ Chẳng lẽ kiếp này đến đây là xong?
Chẳng lẽ đời này tới đây là hết?
Cho dù ta đã có dũng cảm đối đầu với c·ái c·hết
Thì bản thân nhỏ bé, có thể làm được gì?
Một lần này nếu mà ta c·hết đi
Phải chăng sẽ còn cơ hội hồi sinh?”
Không gian đè ép im ắng lặng thinh
Bịch!
Bịch! x3.14
Bịch!
Càng lúc càng vang, tiếng tim đập thình thịch
Máu sôi lên đánh tan cái lạnh giá băng
Áp lực bùn đất đã không còn quá căng
Sinh mạng như đèn cạn dầu, lại cháy bừng sức sống
Xốc lại tinh thần, lập tức hành động
Điên cuồng đào bùn đất chui lên
Mưa vẫn rơi tầm tã bên trên
Hít một hơi sâu căng tràn từng nang phổi
Không kịp bồi hồi, kiếm tìm trong đêm tối
Rất nhanh thấy được Hùng Ca, Diễm và Tiên, Cường
Đồng đội còn lại, linh hồn đã lên đường
Còn thân thể c·hôn v·ùi ngay bên dưới
Cọc gỗ làm bia, tiễn đưa lần cuối
Dòng lệ nóng theo mưa nhạt nhoà cuốn trôi
Bình minh lên chúng ta phải đi rồi
Mừng cho bạn thoát khỏi cơn ác mộng
Năm người vừa đột phá, nhanh chóng hành động
Một hơi quét sạch xác sống lượn lờ
Căn cứ quân Pháp không chút nghi ngờ
Toàn bộ không ai kháng được con Covid
Khí tài quân sự nơi này chẳng ít
Ưu tiên lấy một xe phóng pháo phản lực
Cùng đạn nhiệt áp hiệu quả với tang thi
Súng máy, đạn dược, quân phục, lựu đạn, bom bi…
Cố gắng nhét đầy trên 2 xe tải
Lần theo đường cũ mà quay trở lại
Gặp đất đá s·ạt l·ở mỗi người góp một tay
Đá tảng hàng tấn dễ dàng nhấc ném bay
Chỉ một hồi đường đã lại thông tuyến
Đoàn xe nhắm Thủ đô Thừa Thiên mà đến
Nhiệm vụ tuy hoàn thành trở về
Song ai nấy đều tâm sự nặng nề
Chẳng còn tý hứng thú nào mà mở tiệc
Táng Sơn Cường vội vàng từ biệt
Trở lại Hải Lăng – Quảng Trị đón người yêu
Lần này thu hoạch thật sự rất nhiều
Để cho Vận tốn không ít công sắp xếp
Kế hoạch sắp tới là chờ lúc ngày đẹp
Tiến hành phản kích vào Thủ Đô
Mưa tầm tã dâng cao mực nước trong hồ
Cũng may biệt thự không bị ngập
Hệ thống thoát nước quả thật rất cao cấp
Không hổ là biệt thự của Hoàng Gia
Nơi này với Phi nay đã là nhà
Không máu mủ, nhưng có tình bạn rất ấm
Càng chiến đấu cùng nhau, càng thêm sâu đậm
Nhân lúc mưa rảnh rỗi, tới làm mấy ly
Từ tầng hầm lôi ra mấy chai Whiskey
Toàn là loại có tiền cũng không mua được
Vận rằng:
-“ Cuộc sống thế này, ngày mai chẳng biết trước
Khi nào mới có thể làm quen?
Tuổi mười sáu giải sầu bằng hơi men
Nào cạn ly, vui chiều mưa ảm đạm.”
Hùng Ca cười:
-“ Anh đây mười tám
Lớn hơn 2, mà chú em như cụ già
Sống ngày nào hay ngày đó, nghĩ chi xa
Cứ như anh, rất là thoải mái
Hay là chú thử một tý gái
Có khi lại lập tức thấy yêu đời.”
Vận xua tay:
-“ Em chẳng muốn đùa chơi
Tấm thân trong trắng để dành cho vợ.”
Phi thêm lời:
-“ Cứ kệ cho duyên số
Chúng ta còn có chuyện lớn cần làm
Chuyện nam nữ, em chẳng ham
Giống Vận, thân này cũng muốn dành cho vợ.”
Diễm lập tức mặt mày nhăn nhó:
-“ Hùng Ca, ngươi chớ vui quá đà
Lỡ mà có sản phẩm tọt ra
Hiện tại thật rất là phiền phức
Hai cô cháu Thảo My, Ngọc Hân chưa khuất phục
Ca cẩn thận không lại mạng toi.”
Hùng Ca cười
-“ Hai cô gái yếu đuối mà thôi
Còn muốn gây sóng gió gì được
Yên tâm, ta tự có chừng mực
Nào nào, mọi người cùng nâng ly
Cạn chén cho quên hết sầu đi
Một hai ba, Dô, hai ba, Uống.”
Vui vẻ chè chén say sưa đến gần sáng
Mấy tên bợm đô nhậu rất cao
Mặt Trời còn chưa lên quá ngọn sào
Diễm, Phi và Hùng Ca đã rời giường tập luyện
Thay phiên bắt cặp đối chiến
Bọn hắn đã là Người Tiến Hoá cấp 2
Hùng Ca thì vai rộng lưng dài
Cơ bắp cuồn cuộn sức càng thêm mạnh
Diễm đi theo con đường Thích Khách
Tốc độ bộc phát vô cùng kinh người
Dao như ánh chớp, một chém đi đời
Phi phát triển đều tốc, công và thủ
Còn Vận thì đang say sưa ngủ
Kệ cho đồng bọn đánh đến rung trời
Lâm Giang Tiên là cái tên kiệm lời
Nhưng thấy vậy cũng nổi lên máu chiến
Phi muốn tái đấu, lập tức liền đến
Đại chiến ba trăm hiệp, thắng thua bằng nhau
Dốc lòng rèn luyện, thời gian trôi mau
Táng Sơn Cường đã mang người qua tới
Lại nhiều thêm một đoàn nữ giới
Người yêu hắn, tên gọi Biệt Thu Hà
Tuổi năm nay cũng là, vừa mười sáu
Sở trường hậu cần, chẳng tham gia chiến đấu
Xinh đẹp, giỏi giang, lại còn chân dài
Phi thấy trong mắt Tiên có gì đó sai sai
Nhưng mà thấy bản thân không nên nhiều chuyện.
Trời vừa tạnh, Vận ra ngoài săn một chuyến
Khi trở lại mang theo một đám người
Cả đám kỹ lưỡng tra xét một hồi
Không thấy vấn đề, thế là thu nhận
Trần Kim Quy là bạn cũ của Vận
Đối với bom, đạn, súng, pháo rất là đam mê
Kim Quy rằng:
-“ Các ngươi đúng là rất ghê
Kiếm được quá là nhiều đồ xịn
Nhưng vẫn là phải tiến hành cải tiến
Mới phát huy được hiệu quả tối đa
Chuyện này cứ bao ở trên người ta
Đảm bảo là không phụ kỳ vọng.”
Thế là cả đám lập tức hành động
Qua lại Rào Trăng, chuyển v·ũ k·hí về
Tay nghề Kim Quy, chẳng có chỗ chê
IQ cực cao, am hiểu quân khí
Hướng dẫn sử dụng, bảo dưỡng tỉ mỉ
Khiến cho chiến lực cả đội tăng cao
Sự tự tin như n·úi l·ửa p·hun t·rào
Lên kế hoạch nhắm Thủ Đô tiến đánh
Nhóm Kim Quy có mấy tên khá mạnh
Hùng Ca hào phóng, đưa rượu ngon ra
Cùng với bọn hắn nhậu nhẹt phê pha
Nôn oẹ khắp nhà bắt Cao Thảo My dọn
Chè, cháo, cơm, canh,…hoà quyện lẫn lộn
Ngửi thôi là muốn góp thêm luôn
Suốt ngày chùi toilet cùng Cao Ngọc Hân
Ả chưa từng chịu tủi nhục như thế
Tiểu thư đài các sung sướng từ bé
Thêm thù g·iết cha, căm hận ngút trời
Cắn răng muốn nát, không nói ra lời
-“Tất cả các ngươi, tất cả các ngươi phải c·hết.”
Đám Hùng Ca tự nhiên là không biết
Mà có biết cũng chẳng bận quan tâm
Mọi người đều phải trá giá cho sai lầm
Kẻ phản bội, kết quả luôn không tốt
Từ đó cảnh cáo người mới đừng dại dột
Chớ có mà nảy lòng xấu xa
Tận thế này ta chỉ tin ta
Cùng bạn bè đã vào sinh ra tử.