Toàn bộ căn cứ tiến hành di chuyển
Thứ có ích tất cả đều mang đi
Men theo bờ biển chẳng có nguy hiểm gì
Vòng qua Huế đến được đất Quảng Trị
Vận và mọi người đã ra trước chuẩn bị
Tụ hợp với Phi, cùng Le Noloc làm quen
Nghỉ ngơi thoáng chốc lập tức đánh liền
Một hơi ngắn gọn quét sạch Thành Cổ
Nơi này chứa nửa ngàn người cũng là dư chỗ
Song trước chỉ là nơi du lịch tham quan
Bây giờ phải tiến hành sửa sang
Biến Thành Cổ thành pháo đài kiên cố
Nhân lực dồi dào, phân chia thành các tổ
Tổ thì xây dựng,vét hào, trát tường
Tổ thì lên đường tìm kiếm kho lương
Tổ tới Rào Trăng vận chuyển v·ũ k·hí
Người người đều dốc sức, khi mệt nhoài mới nghỉ
Mỗi người chung tay, tạo dựng hy vọng ngày mai
Đến cuối năm vào đầu tháng 12
Thành Cổ đã là pháo đài bất khả x·âm p·hạm.
Biệt thự giữa hồ giờ là tiền trạm
Giá·m s·át kỹ Kinh Đô chẳng dám lơ là
Đồng thời chưa ngừng tiến đánh qua
Trước quét bớt tang thi, sau thì rèn luyện
Hôm nay nhóm trinh sát có phát hiện
Chuyện nghiêm trọng, họp gấp chẳng rề rà
Diễm rằng:
-“ Báo cáo phát hiện xác sống cấp 3
Bọn chúng đã có được chút lý trí
Như mãnh thú phân chia địa bàn thống trị
Không thể chờ thêm, chúng ta phải hành động thôi.”
Bàn bạc tác chiến một hồi
Lực lượng Thành Cổ, tập trung chuẩn bị
Đội quân đánh gần có ba mươi chiến sĩ
Bộ phận hoả lực cũng vưa tròn mười
Hậu cần thì có hai mươi ba người
Bọc thép xe tăng hướng Thôn Vỹ Dạ tiến tới
Súng phun lửa đi đầu mở lối
Trước dọn dẹp đám xác sống tạp nham
Sau là đến đám cao thủ có công chuyện phải làm
Chặn đánh xác sống cấp 2 xộc đến
Phi chiến đấu càng ngày càng điêu luyện
Không còn dùng đao mà chuyển qua chơi chày
Không sợ hãi cùng tang thi đối cứng
Mỗi một khi chày sắt đánh trúng
Coong coong coong vang lên tiếng thật giòn
Phi chẳng ngu ngốc mà tung đòn
Mỗi chày đều nhắm đầu mà đánh
Phi không so được với Hùng Ca về sức mạnh
Tốc độ bì Diễm cũng chẳng bằng
Nhưng thể lực thì cao v·út tới Mặt Trăng
Còn có thêm khả năng siêu hồi phục
Dựa vào đó mài mòn đối phương từng chút
Đến cuối cùng đem xác sống đánh bể đầu
Trận chiến của Diễm lại diễn ra thật mau
Bùng nổ tốc độ, tốc chiến tốc thắng
Đối với cơ thể nàng, là một gánh nặng
Dùng xong thì thân thể rã rời
Vận ở bên yểm trợ Diễm quay về nghỉ ngơi
Chẳng mấy hơi lại có thể chiến đấu tiếp
Hùng Ca thì muốn đại chiến với xác sống 300 hiệp
Phòng ngự cực cao
Thì t·ấn c·ông thấp bù vào
Kéo dài thời gian chờ Diễm giúp đến
Le Noloc anh dũng thiện chiến
Một người một kiếm chém c·hết tang thi
Xong xuôi chẳng nghỉ ngơi gì
Hợp công với Phi sớm xong chiến đấu
Lâm Giang Tiên tuy lùn nhưng rất gấu
Hai tay hai đao, công thủ đồng đều
Cùng Táng Sơn Cường vung búa xuất chiêu
Đối phó tang thi, lấy hai đánh một
Thời gian ngắn, đều đã xử tốt
Đám xác sống cấp hai ở trong thôn
Gràoooo
Bỗng vang lên tiếng gầm kinh hồn
Vẻ mặt mọi người, lập tức nghiêm trọng
Từ xa tiến đến, dần dần rõ bóng
Trùm xác sống cấp 3, to lớn cồng kềnh
Tốc độ nó không là quá nhanh
Cả đám xúm vào, không tin không xử được
Hùng Ca nắm chặt khiên đi trước
Rầm
Ăn ngay một tát mà như xe tông vào người
Luôn trụ vững kiên quyết không lùi
Vững chãi như thành đồng vách sắt
Diễm chuẩn xác đâm lén mù hai mắt
Khiến con Trùm đau đớn điên cuồng
Kêu thét đánh loạn lung tung
Để Hùng Ca cũng phải cong đít chạy
Mười khẩu phóng lựu nhắm chuẩn lấy
Theo hiệu lệnh đồng thời bắn ra
Rung đất động trời, khói lửa nở hoa
Ánh sáng chói loà, phai mờ nhân ảnh
Song con Trùm vẫn còn khoẻ mạnh
Thân thể bao quanh bởi một tầng sáng mờ
Xác sống cấp 3 kinh khủng đến không ngờ
Hung hãn kêu gào chạy ra biển lửa
Cũng may lá chắn vừa rồi đã không còn nữa
Toàn đội vội xúm lại vây công
Chiến Sĩ từ các hướng xung phong
Phối hợp nhịp nhàng, vào ra hợp lý
Xạ Thủ vây quanh giữ tốt vị trí
Liên tục nổ súng hỗ trợ sát thương
Trùm cấp 3 không giống như xác sống thông thường
Súng bắn giáo đâm vẫn bị hao tổn
Diễm sau khi nghỉ ngơi đến nơi đến chốn
Lập tức bùng phát ra tốc độ kinh người
Như ánh sét xẹt ngang bầu trời
Một đao siêu tốc, Trùm đầu mình hai chỗ
Tuy rằng chỉ có mấy giây dùng chiêu Bùng Nổ
Diễm lúc này không vô địch thì còn ai?
Sáu con người tiến hoá cấp 2
Đánh Trùm cấp 3 cũng thật là gian khổ
Cận chiến ai nấy đều máu đổ
Đạn dược tiêu hao cũng thật nhiều
Thu hoạch lại chẳng được bao nhiêu
Đáng giá nhất là một viên Hạch cấp 3 nho nhỏ
Công dụng mấy viên bi này vẫn là một câu hỏi khó
Khiến Dương Trúc Lai hứng thú vô cùng
Toàn bộ hạch đều giao cho nàng dùng
Suốt ngày suốt đêm điên cuồng làm thí nghiệm
Chuyến săn Trùm có kinh không hiểm
Hát vang bài ca chiến thắng trở về
Tối mở tiệc ăn nhậu thật phê
Con người, đã nhanh chóng thích nghi Tận Thế.
Nhậu một bữa tới khi thật trễ
Còn Hùng Ca với Vận đang chén chú chén anh
Vận thì chỉ uống trà xanh
Còn tửu lượng Hùng Ca, thì như hồ thuỷ điện
Vận rằng:
-“Ngày mai anh về Thành Cổ một chuyến
Đem túi Hạch này cho Tiến sĩ Trúc Lai.”
-“ Anh với chú còn nói thì đến sáng mai
Tối nay đến đây, chúng ta giải tán.”
Hùng Ca xỉn bước chân loạng choạng
Ngày chiến kịch liệt, tối rượu ngút người
Dâm dục nổi lên, tìm chỗ xả hơi
Bước thấp bước cao, nhắm phòng Cao Thảo My đi đến
Ân cần dạy dỗ vô vàn thương mến
Thoải mái ngủ, ngáy vang như sấm rền
Thù g·iết cha ả chưa bao giờ quên
Cùng bao giày vò sỉ nhục chồng chất
Và quan trọng hơn là lấy lại tự do đã mất
Không do dự nuốt chửng hạch xác sống cấp 3
-“Á…Á…Á.”
Trong đêm vắng vang chói tiếng kêu la
Vài người chưa xỉn bừng tỉnh chạy vội
My thấy Diễm thật nhanh đã tới
Giật mình sợ hãi quên cả đau thương
Hung hăng húc thẳng vào tường
Phá hổng một lỗ lấy đường bỏ chạy
Diễm cũng chỉ có thể đứng đấy
Nay nàng đã thật mệt, chẳng còn sức đuổi theo
Hùng Ca vẫn ngủ say như heo
Chẳng hay biết mình vừa gây hoạ.
Lại qua một tháng bình yên đến lạ
Biệt thự trong hồ, chào đón giao thừa
Yên tĩnh đến lạ, người vắng đèn thưa
Diễm dẫn đội trinh sát giờ mới quay trở lại
Đại Thảo Nguyên lộ vẻ ái ngại:
-“ Chị Diễm ơi, có kẻ theo sau.”
Diễm không đáp chỉ nhẹ gật đầu
-“ Cố gắng tự nhiên, đừng để bị lộ.”
Quan Thảo Ly thì thầm nhắc nhở
Hai nàng hiện cũng là cao thủ
Không ngần ngại chiến đấu xông pha
Đã không còn là hai cái bình hoa
Mà được rèn giũa trải qua sống c·hết
Cửa đóng lại, mọi người vào hết
Lập tức bật nhạc chào đón giao thừa
Tiếng nhạc du dương, bài “Khúc Giao Mùa”
Gợi nhớ về thời đại huy hoàng của nhân loại
Dưới ánh sao nhiều bóng đen tiến lại
Đem biệt thự tám hướng bao vây
Một đám xác sống có mặt ở đây
Tới hơn mười con Trùm cấp 3 cùng đến
Vẻ ngoài kinh tởm, răng sắc vuốt bén
Lại như cún con ngoan ngoãn nhường đường
Tạo thành lối nhỏ chào đón Nữ Vương
Cao Thảo My t·rần t·ruồng bước tới
Vẫn là mặt xinh với đường cong khiêu gợi
Dòng lệ máu chảy như chẳng muốn khô
Da bụng dưới trong suốt mơ hồ
Một cái thai đang nhúc nhích cựa quậy
Thỉnh thoảng bùng phát ngọn lửa cháy
Khiến cho đám Trùm cấp 3 run rẩy cúi đầu
My cười gằn:
-“ Chị Diễm hôm nay xem chị chạy đi đâu.”
Lập tức phá cửa xông thẳng vào
Lại chẳng thấy có bất cứ người nào
Biết mắc bẫy thì đã là quá muộn
BÙM!
Cả mặt đất rung lên bởi chấn động
Hàng chục tấn thuốc nổ tung
Cột nấm nở rộ cao thật cao trên không trung
Đem đảo nhỏ giữa hồ đánh sập
Cách xa là chỗ Diễm và đàn em ẩn nấp
Bình an vô sự chẳng có chuyện chi
Các nàng đã sớm theo mật đạo rời đi
Tất cả là màn kịch dụ Cao Thảo My tới
Diễm rằng:
-“ Việc chuẩn bị quá vội
Thuốc nổ chuyển tới nên không được nhiều
Trùm cấp 3 diệt được bấy nhiêu
Nhưng Cao Thảo My vẫn là đang còn sống
Ả có thể sai khiến xác sống hành động
Chắc chắn một trận quyết chiến phải diễn ra
Giữa ả và loài người chúng ta
Các em, có hay không sợ hãi?”
Tất cả cô nương đồng thanh đáp lại
-“ Chúng em quyết theo chị đến cùng
Có c·hết cũng c·hết như một người hùng
Tuyệt không biến thành loại quái vật.”
Diễm hài lòng miệng cười đầu gật
Đẹp trai khiến tim các gái rộn ràng
Thân cao dáng chuẩn trong bộ quân trang
Khí thế hiên ngang, tư thái anh dũng
Dễ dàng khiến các cô gái rụng trứng
Theo sau nàng đến c·hết không rời
Diễm rằng:
-“ Nay đến đây thôi
Chúng ta lập tức quay về Thành Cổ.”
0