Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19


Giọngnóimềm ngọt mềm ngọt, gọi tức mức Dương Thiệu muốn tiến lên đè ép nàng, lúc nàng muốn, nữ nhân này thường xuyên khơi dậy h*m m**nnói, "Hầu gia, ta còn chưa đáp ứng đâu."

Quả nhiên là công tử thế gia, nếm thử đồ tốt, liền biết xuất sứ từ đâu, Liêu thị cười rộ lên: " Hai vị là khách quý, nên như vậy."

"Ngươiđãtừng vào cung chưa?"

"Hả?" Kỷ Dao sửng sốt, lập tức lắc đầu, "khôngcần, loại rùa trăm tuổi này cũngkhôngdễ tìm,khôngmuốn làm phiền Hầu gia."

Kỷ Nguyệt:...............

Dương Thiệunói: " Ngươi xem mai rùa của nó, đường vân ở giữa dài và mảnh, chính là con đực, nếu là con cái, đường vân đósẽto hơn, hơn nữa đuôi của chúng cũng khác nhau, đuôi rùa đực hơi thô ráp."

Lẽ nào hai người nàykhôngphải tình địch hay sao? Tạ Minh Kha đềuđitiếp cận tỷ tỷ rồi, saohắncòn đâm rễ ở đây? Trừ khi muốn nàngnóilời hay ý đẹp thay chohắn, cũng giống như tâm tư của Thẩm Nghiên? Nhưng dường nhưkhônggiống với tác phong củahắn, kiếp trướchắnthích nàng, đều biểu đạt rất trực tiếp, thích liền trực tiếp đến cầu thân......

Lá trà là loại Bích Loa Xuân tốt nhất, chỉ mua được cómộtlạng trà, muốn mua nhiều hơn nữakhôngcó tiền.

"Hôm nay mời hai vị tới là muốn đáp tạ đại ân." Kỷ Chương cứng nhắcnóicâu tiếp theo.

Kỷ Dao lấy lại bình tĩnh: "Lờinóivừa rồi của ngài làthậtlòng?nóibọn họ duyên trời tác hợp?"

Kỷ Nguyệt đem đầu đuôi câu chuyện kể lại cho huynh trưởng nghe, Kỷ Nguyên Đình nhức đầu, vẫn cảm thấy như lọt vào trong sương mù, nhưng có thể xác định đây làmộtchuyện phiền phức: "Huynh biết rồi, đến lúc đó nhất định đến tìm Tạ đại nhân." Huynh ấy nhìn Tạ Minh Kha ở phía xa, "Tạ đại nhân làm ngườikhôngtệ, nếu là người khác, e rằngsẽkhôngchú ý tới những việc này, cũngsẽkhôngnhúng tay xen vào chuyện trong cung, tránh cho rước họa vào thân." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nếu tỷ tỷ ngươi gả vào Tạ gia, tuyệt đốisẽkhônghối hận, nhưng ngươi có thể suy nghĩ thêmmộtchút," kiếp trước Kỷ Nguyệt tiến cung, Kỷ Dao rất đau lòng,hiệnnay có thể tránh khỏi chuyện đó, Dương Thiệunói, "hai ngày nữa ta đưa lão rùa tới."

Cách gần như vậy, hơi thở mát lạnhtrênngười nam nhân như giónhẹphất tới, Kỷ Dao vàhắnmắt đối mắt, nghe thấy câu này, trái timkhônghiểu sao lại đập nhanh hơn. Nàng thu lại ánh mắt, kết quả lại pháthiện, Tạ Minh Khakhôngở bên cạnh, nhìn về phía trước, hình như yđangnóichuyện với tỷ tỷ ở phía xa xa.

Đợi đến lúc dùng cơm, nam nhân ngồi ở chính đường, hai tỷ muội và Liêu thị ngồi ở gian kế bên ăn cơm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đợi đến khi trở về, Kỷ Dao cũng lớn hơnmộtchút.

Dương Thiệuđithẳng ra khỏi tiểu viện mới dừng lại.

Liêu thị là phụ nữ, nhiều tâm tư, đánh giá Dương Thiệumộtchút, cứ cảm thấy nhưđãtừng nhìn thấy ở đâu, nghĩđinghĩ lại, nghĩ tới Ngọc Mãn Đường.

Tạ Minh Kha cũngkhôngmuốn che dấu, lần trước Kỷ Nguyên Đình tới Tạ phủ, y có thể nhìn ra, Kỷ Nguyên Đình là ngườiyêuthương muội muội, có huynh ấy truyền lời, hànhsựcàng thuận tiện.

Nhưnghiệntại.

Thần sắc Tạ Minh Kha nghiêm túc, Kỷ Nguyệt cảm thấy có lẽ xảy ra chuyện gì đó, nghiêm mặtnói: "đãtừng đến."

Kỷ Dao càng cảm thấy kỳ lạ.

Kỷ Nguyệtnói: "Khónóilắm,đãăn quen sơn hào hải vị, khó có được bữa cơm canh đạm bạc, có khi cũngkhôngtệ đâu."

Trong lòng Kỷ Nguyệt rối loạn, cắn môinói: "Tạ đại nhân, cho dù ngài nhắc nhở ta, nhưng ta cũngkhônghiểurõ, cũngkhôngbiết làm sao để hóa giải, đó dù sao cũng là Hoàng Thái hậu, nếu như bà lại muốn mời ta tiến cung, ta cũngkhôngthể kháng chỉ." Nàng ấy cảm thấy áp lực cực lớn khó mà chống cự lại được.

thìrakhôngphải là vô duyên vô cớ!

Bởi vì chênh lệch chiều cao, nênhắncúi người xuống.

rõràng giữa hai người bọn họ cũng chưa tới mức ai thiếu nợ ai.

Hai nam nhân trẻ tuổi,mộtngười trầm tĩnh tuấn tú, như tùng như trúc,mộtngười uy phong tuấn mỹ, long chương phượng tư (phong thái của rồng phượng), Liêu thị nhìn thấy, liền cảm thấy bản thân mình nằm mơ, trong lòngkhôngkhỏi vụt quamộtý nghĩ, đây nếu là con rể của bàthìtốt biết bao! Vậythìhai nữ nhi của bà, nửa đời còn lạikhôngcần phải lo âu nữa.

Kỷ Nguyên Đình cũng chú ý tới, Nhị muội cònnhỏ,nóivới Dương Thiệu vài câuthìkhôngsao, nhưng phía Đại muội muội, lại là chuyện gì đây? Tạ Minh Kha vô thanh vô tức rờiđi, là có việc gì quan trọng cần thương lượng với Đại muội muội hay sao?

"Ai biết tỷ tỷ gả cho ysẽnhư thế nào, hơn nữa ta cũngkhôngbiết tâm ý của tỷ tỷ......"

"Tạ đại nhân là bằng hữu của bổn Hầu, bổn Hầu đương nhiên là thành tâm chúc phúc," Dương Thiệu liếc thấy mặtnhỏcủa nàng có chút hồng, "chủ đề nàykhôngphải do ngươi gợi ra hay sao? Có gìkhôngđúng?"

Dương Thiệu kinh ngạc, từ khi nào Kỷ Dao có cái sở thích này? Lúc nàng ở Hầu phủ, nhiều lắm cũng chỉ nhìn cá, cũngkhôngthích nuôi dưỡng động vậtnhỏ.

Mặc dù Tạ Minh Kha cảm thấy là y xen vào việc của người khác, nhưng cũngđãxen vào rồi, làm người tốtthìlàm đến cùng, ynói: "Nếu lại có việc như vậy xảy ra nữa, ngươi cho người đến báo cho ta biết."

Ánh mắthắnnhìn tới Kỷ Chương, làm cho Kỷ Chương có loại quẫn bách như nghèo đói gặp phú quý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Dương Thiệu lạikhôngđitheo,hắnđem lão rùa đặt vào trong vại gốm sứ, thong thả ung dung, lấy khăn tay ra lau tay.

Dương Thiệunói: "Xem như là tạ lễ......nếu như ngươi có thể tác hợp cho D·ụ·c Thiện với tỷ tỷ của ngươi, ta còn có phần thù lao khác cho ngươi nữa." Vừa vặn Kỷ Dao nhắc tới, đúng làmộtlí do sẵn có.

Khi tới cửa phòng tiếp khách,thìthấy Tạ Minh Kha và Dương Thiệu cũng vừa mới tới.

Chương 19

Kỷ Nguyệt giật mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tạ Minh Kha: Nàng thông minh như vậy, nhất định có thể nghĩ ra.

Vốn dĩ nàng ấyđiĐông sương phòng để lấy vài quyển sách, kết quả Tạ Minh Khanóimuốn đơn độcnóichuyện với nàng ấy, Kỷ Nguyệt liền cho nha hoàn lui.

thậtlàmộtcônương ngoan ngoãn,khônggiống Kỷ Dao của kiếp trước, miệngthìnóikhôngcần, nhưng trong lòng lại h*m m**n phú quý của Hầu phủ, cho dù làkhôngthíchhắn, cũng muốn gả chohắn.

Cái gì!

nóirất tường tận tỉ mỉ.

Kỷ Nguyệt càimộtchiếc trâm bạch ngọc,đira ngoài.

thậtlàmộtcâu chuyện cười.

Kỷ Nguyệt hỏi: "Rốt cuộc là có chuyện gì?"

Chuyện này quấy nhiễu nàng khá lâu, Kỷ Dao đảo con mắt, thửnói: " Nhìn mà xem, tỷ tỷ và Tạ đại nhân có chút xứng đôi đấy chứ."

Toàn thân nhịnkhôngđược có chút khô nóng.

Mùi thơm ngát xông vào cánh mũi, Tạ Minh Kha uốngmộtngụmnói: " Tây Sơn nhất tuyệt, phu nhân có tâm."

"Ngài," nàng nhìn chằm chằm Dương Thiệu, "ngàikhôngphải là......"

Kỷ Nguyệt bị Tạ Minh Kha gọi lại.

Kỷ Nguyên Đình quay ngườiđitới hướng đó.

Nàng ấy nhìn bóng dánh thon dàiđãđixa, nghĩ tới lần đầu gặp mặt, y cầm dao đặttrêncổ nàng ấy, ép buộc nàng ấy băng bó cho y........

"khôngbiết Tạ đại nhân có gì chỉ bảo?"

Nhưng là vì sao? Người có dung mạo giống nàng ấy là ai?

Dương Thiệu nhìn xuống nàng: "Bản Hầu làm sao?"

Cũng đúng, cũng chỉ làmộtcon rùa, đối với Dương Thiệu mànói, cònkhôngbằngmộtcái móng tay củahắn! Chothìnhận, còn về chuyện của Tạ Minh Kha, chủ yếu vẫn là phải xem tỷ tỷ.

Kỷ Dao có chútkhôngtheo kịp suy nghĩ củahắn.

Ở bên cạnh Đông sương phòng.

Lúc này Kỷ Nguyên Đìnhnói: " Mẫu thân, cứ đứngnóichuyện mãi, ngay cảmộtchén trà nóng cũngkhôngcó."

Kỷ Dao vội đáp: "Ta còn chưa đáp ứng đâu."

Nhưng nghĩ xong, lắc lắc đầu, thựcsựlà cảm thấy hoang đường vớ vẩn, với loại gia thế như người ta, dựa vào đâu mà cưới nữ nhi của bà, có thể kết giao với nhi tử,đãlà niềm vui bất ngờ rồi.

hắnnhấc lão rùa lên quan sát: "Làmộtcon rùa đực."

Dương Thiệu đáp: " Tài tử tài nữ, duyên trời tác hợp."

hiệntại gặp phải chuyện như vậy, đến cuối cùng, e rằngsẽngược lại, chính nàng ấy lại thiếu nợ người ta.

Bên tai đột nhiên nghe thấy Dương Thiệu hỏi: "Muốnmộtcon rùa cáikhông? Bản Hầu tặng ngươi."

Đây vốn là nhạc phụ nhạc mẫu củahắn, Dương Thiệuđãquá quen thuộc rồi,hắnkhẽ cườinói: "Chỉ là chuyện nhấc tay chỉ lao, sao lại là đại ân được, ngược lại hôm nay đến quấy rầy, gây thêm phiền toái cho mọi người rồi."

Lời mời của phụ mẫu, Kỷ Nguyệt cho rằng vốnsẽthất bại,khôngnghĩ tới Tạ Minh Kha vậy mà lại nguyện ý tới, làm nàng ấy cảm thấy rất bất ngờ.

"Đây là rùa Nhị muội nuôi," Kỷ Nguyên Đình giới thiệu, "cụ rùa trăm tuổi, là ta nhờ người mới mua được."

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

"Chuyện của tiểu nữ, may nhờ có Hầu gia, Tạ đại nhân mới thoát khỏi tai họa."Liêu thịnói, kéo kéo tay áo của Kỷ Chương.

"Cómộthôm ta nhìn thấymộtbức họa, là Thái Hậu nương nương ra lệnh cho ngườiđilấy về, ta vô ý nhìn thấy, pháthiệnngười trong bức họa giống ngươi," Tạ Minh Khanói, "ta cảm thấy nên nhắc nhở ngươimộtchút."

"Là chuyện gì?"

Hồi ức trong đầu về Kỷ Dao quá nhiều, nhìn thấy nàng mà nghĩ tới, có chútkhôngkiềm chế được, nhưnghiệntại Kỷ Dao cònnhỏ,hắncòn phải bảo trìmộtmặt quân tử......may mà sắp phải tới Vân Châu rồi, lần này,hắnsẽthuận buồn xuôi gióđixa vạn dặm.

Tiểucônương mặc váy sam màu hồng, ngẩng đầu lên, khuôn mặt hiếu kỳ đầy thắc mắc.

Vừa rồi nghe thấy tiếngnói, Kỷ Daođãchú ý tình hình bên ngoài rồi, nghe Dương Thiệunóilà đực, nhịnkhôngđược bước ra: "Sao ngài biết nó là con đực? Ta hỏi ca ca nó là đực hay cái, huynh ấy sống c·h·ế·t đềukhôngnóivới ta."

Nàng ấy làm sao đáp tạ đây?

Kỷ Dao lắc đầu: "Vì bữa cơm này, mẫu thân tự giày vò đến khổ, nghenóitrong phòng bếp tình cảnh hỗn loạn, chính là cũng chỉ có trình độ như vậy,khôngbiết có hợp khẩu vị của bọn họ haykhôngnữa."

Kỷ Nguyệt mỉm cười.

"Ôi chao!" Liêuthìhồi thần, vội vàng mời hai người ngồi xuống, "nhất thời quên mất, xin đừng trách tội." Lại gọi Chu ma ma mang trà lên.

Lúc đó liền cảm thấy quý khí bức người,khôngdám bắt chuyện,khôngngờ tới hôm nay bà còn có thể mời người ta tới nhà.

hắnchỉ cho nàng xem.

Mi tâm của Tạ Minh Kha nhíu lại.

..................

"Hoặc lànóivới Kỷ đại nhân, để huynh ấynóilại với ta, như vậy cũng được."

Tuy nhiên Kỷ gia thựcsựnhỏ, có thểđiđến đâu, cũng chỉ cómộtcái đình viện,đimộtlát, ba người liền tới nơi Kỷ Dao đặt vại gốm sứ,trêntảng đá cómộtlão rùa,đanglim dim ngủ.

"Cho dùkhôngđáp ứng, cũng chỉ làmộtlão rùa, tặng cho ngươi có là gì?" Ánh mắthắnrủ xuống, nóng bỏng giống như ánh nắng gay gắt mùa hè, khóe miệng mang theo ý cười, mị hoặc lòng người.

trênđường gặp được Kỷ Dao.

Cơm no rượu say.

"Ngươi có thể mua thêmmộtcon cái,"hắnnghiêng đầu nhìn nàng, "hai con ở cùng nhausẽkhôngcôđơn nữa, dù sao tuổi thọ của chúng rất dài."

So với ngày thường, bữa cơm hôm nay ngon hơn rất nhiều, Kỷ Dao liếc nhìn b* ng*c vừa mới bắt đầu nảy nở của mình, quyết định ăn thêm nửa bát cơm nữa.

Hoàn toànkhôngđúng!

Kỷ Nguyệt vô cùng kinh ngạc.

"Nhưng mà, lần này mẫu thân cũngkhôngchuẩn bị cơm canh đạm bạc mà!" Nghenóilà phải mấtkhôngít ngân lượng, gà vịt bò dê đều có cả.

Kỷ Nguyệtđangmuốnnóiđược,thìKỷ Nguyên Đình tới.

Nàng ấy nghĩ tới ban thưởng lần trước của Hoàng Thái hậu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai tỷ muội tiến vào hành lễ.

Kỷ Dao xem tỉ mỉ, bừng tỉnh đại ngộ: "thìra là như vậy, con rùa này của ta là con đực."

Hai tỷ muội cùng sóng vai màđi.

Đánh c·h·ế·t nàng cũngkhôngnghĩ tới, Dương Thiệu cư nhiên vì tình bạn với Tạ Minh Kha mới giúp đỡ hai tỷ muội nàng! Vậy mà nàng còn nghĩđitận đâu, còn vì chuyện phải gọihắnlà tỷ phu mà phát sầu.

Hai huynh muội cầnnóichuyện, Tạ Minh Kha liền quay người rờiđi.

Kỷ Dao bịhắnnhìn tới mức khuôn mặt nóng bừng, trái timnhỏbùm bùm loạn nhịp,đangmuốn nghĩ ngợi lung tung,thìnam nhân lại quay người bướcđi.

Sắc mặtcônương hơi trắng bệch, làm người ta sinh lòng thương tiếc.

Tác giả có lời muốnnói:

Liêu thị để Kỷ Nguyên Đình bồi tiếp hai vị đại nhân.

Bọn họ vừa tới, căn nhànhỏnày cũng trở nên rực rỡ.

"Cùng muội muội vào cung bầu bạn với Công chúa, ta vẽ tranh cho Công chúa, muội muội chơi chọi gà cùng Công chúa, cũngkhôngcó gì đặc biệt.....nhưng lúc sắp rời cung, có gặp Thái Hậu nương nương." Kỷ Nguyệt lấy hà bao ở bên hông ra, "là nương nương ban thưởng, bên trong có vài hạt lạc bằng vàng, những chuyện khácthìkhôngcó."

hắncũng có nghĩa khí quáđi, vì Tạ Minh Kha, giúp đỡ đến mức này, nếunóinhư vậy, Tạ Minh Kha thựcsựthích tỷ tỷ? Bởi vì lo sợ nguy hiểm đến từ trong cung, Kỷ Dao rất muốn tỷ tỷ sớm gả cho người, nhưng cũngkhôngthể đáp ứng như này được.

Dương Thiệu vậy mà hiểu biết cái này!

"Nguyệt Nhi, Dao Dao, mau tới gặp Hầu gia, Tạ đại nhân." Bà vội vàng vẫy tay.

Kỷ Dao có chút dở khóc dở cười.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19