Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20
Vụ án lương thực cứu trợ thiên tai, bởi vì cósựtham gia của Tống Diệm và Tống Vân, các quan viên đều vô cùng nghiêm cẩn, ai cũngkhôngdám đắc tội. Nhưng hai vị Hoàng tử lại dốc hết sức lực, thúc đẩy tiến trình vụ án, đối với ai cũngkhônghả thủ lưu tình, những quan viên bị tra ra, tội đáng chém liền chém, đáng cách chức liền cách chức, phút chốc bầukhôngkhí trong Kinh Thành mây đen phủ kín, lòng người hoảng sợ.
"Ngươi nhanh chóng đề bạt quan viên, đừng làm chậm trễ chuyện quốcsự, tránh chokhôngthể vận hành."
Rùa cáinhỏcũng bừng bừng khí thế từ từ bò tới, hai con rùa dựa vào nhau,khôngbiết có phải làđangtâmsựvới nhau haykhôngnữa.
So với mẫu thân, muội muội này còn suy nghĩ nhiều hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
mộtvụ án, vậy mà lại kéo ra nhiều người như vậy, có thể thấy triều đình là nơiẩndấu nhiều tội ác dơ bẩn như thế nào, ông vẫn luôn bị che mắtkhônghay biết gì,khôngngờđãhủ bại tới mức như thế này!
Kỷ Dao vừa nghe, liền nhanh chân chạy tới nhà chính.
Cuối cùng Kỷ Nguyệt cũng chỉ có thể nén giận nhẫn nhịn!
"Mặc dù là hạ sách, nhưng có tác dụng, nếukhôngmộtkhi vào trong cung, ai cũngkhôngthể ngăn cản." Dám bày trò trong cung, có thể phải trả giá bằng tính mạng của cả nhà, Tạ Minh Kha tạ lỗi, "nhưng làm ngươi bị thương rồi, có nặngkhông?"
Bám víu vào Sở vương điện hạ, tương lai lại phụ tá Sở vương làm Thái tử, đăng vị, Nhị phòng bọn họ tự nhiên là thăng quan tiến chức như diều gặp gió, muốn đối phómộtTạ Minh Kha cònkhôngphải làm chuyện dễ dàng hay sao? Chẳng qua chỉ là dẫm chếtmộtcon kiến mà thôi!
Điều này làm nàng càng thêm lo lắng cho Kỷ Nguyệt, nàng dự địnhđigặp tỷ tỷ, ai ngờ đúng lúc này, Bạch Quả chạy tới: "cônương, nô tỳđimúc nước, có gặp người gác cổng,hắntanóicó hai thái giám, thỉnh Đạicônương vào trong cung."
Tạ Minh Châu muốn làm thái tử phi.
"khôngnặng," đúng làmộtbiện pháp tốt, Kỷ Nguyệt cười,nhẹgiọng đáp, "ta giả vờ đó."
Dương Thiệu: Đồ ngốc mới buông tay.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Chính là lúc này, đột nhiên nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập, từ xa tới gần, giống nhưđangchạy như bay.
Đúng làmộtlão hồ ly, suy nghĩ chu toàn hơn bất cứ ai.
Nếuđãkhôngbị thươngthìcũngkhôngcần phải đỡ, nhưngkhôngbiết vì sao, liếc nhìn khuôn mặt thanh lệ của nàng ấy, nghĩ tới cảm giác bị đâm vào ngực lúc nãy, giờ khắc này y vô cùngkhôngmuốn buông ra.
Kỷ Nguyệt mặt đỏ bừng.
Kỷ Dao mím môi, xem ra ngày đó Hoàng Thái hậu thựcsựcó ý đồ gì đó, vốn dĩ nàng luôn kiêng kị Hoàng thượng, kết quảmộtkiếp này, Hoàng Thái hậu lại chenmộtchân vào.
"Làthật,cônương, nô tỳ đúng lúc gặp được người gác cổng vội vã chạyđibẩm báo."
"Tuân chỉ." Cố Diên Nhiên trình lênmộtdanh sách, "thực ra trước khi vi thần điều tra vụ án này,đãsớm có dự tính, mời Hoàng thượng xem qua."
E rằng Sở vương điện hạ còn phải cố gắng thêmmộtthời gian nữa.
Cũng đúng, cho dù Tạ Minh Kha cướp được, ánh mắt Tạ Minh Thiềuâmlãnh, nhưngsẽcómộtngày gã ta hủy hoại Tạ Minh Kha.
Vốn Kỷ Nguyệt muốnnóibản thân nàng ấykhôngbị thương, nhưng lờinóiđến miệng lại nuốt xuống, đây làmộtcơ hội tốt, nếu như bản thân bị thương, có khi lại tránh đượcmộtkiếp. Nàng ấy khập khiễng bước ra khỏi kiệu,đitới bên cạnh hai vị thái giám, mắt nhìn xung quanh, thấy cómộty quán gần đây, liềnđitới đó.
Ả ta trong lòng đầy ắp tâmsự,đithăm Tạ Minh Thiều.
Ngón tay trong tay áo bị Kỷ Nguyệt siết chặt, lo lắngkhôngyên.
Kỷ Nguyệt gật gật đầu,nhỏgiọngnóivới Kỷ Dao: "Tỷđãcho ngườiđinóivới ca ca, vạn nhất xảy ra chuyện gì, ca casẽmời Tạ đại nhân giúp đỡ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao cả người cứng nhắc: "thậthay giả, thái giám?"
nhỏhơn so với con đựcmộtchút, nhưng lại đẹp hơn, đường vântrênlưng rất sâu, giống nhưmộtđồng tiền mai rùa, ngay cả cái đầu nho nho, cũng có vẻ tương đối xinh xắn.
trênđùi cảm thấy đau đớn, Kỷ Nguyệt cau mày, giơ tay ra sờ, cảm giác đau đớn liềnđiqua.
Liêu thị thở phàomộthơi: "Vậy conđiđi, quy quỷ trong cung con còn biết nhiều hơn nương, vi nương ở nhà đợi con."
Lúc này ở Tạ phủ, Tạ Minh Châu vô cùng tức giận, vốn dĩ cho rằng Thái tửkhôngđáng nhắc tới, kết quả vậy mà lại cướp được cơ hội, cân sức ngang tài với Tống Vân, nghe phụ thânnói, lỗi gì cũngkhôngmắc phải, nếukhôngtùy tiện bẩm báo với Hoàng thượng lỗi sai củahắnta, cũng đủ để Thái tử ăn hành.
Nhưng rất nhanhđãđoán được là chuyện gì xảy ra,nhẹgiọng đáp: "Là ngài?"
Bước ra mái hiên, khẽ lắc đầu, loại thay đổi này lão chưa từng nghĩ tới, vốn dĩ cho rằng Tống Vân khẳng địnhsẽđoạt được vị trí Thái tử, nhưnghiệnnay, xem ra Thái tửđanggiãy dụa lúc sắp c·h·ế·t, mà lần giãy dụa này còn có tác dụngkhôngnhỏđâu, dù sao cũng là đích trưởng tử, Hoàng thượng đích thân giạy bảo tới lớn, cảm tình cũngkhôngphải là bình thường.
Sau lưng Kỷ Nguyệtđãđổ mồ hôi lạnh.
"Cưới vềkhôngphải càng tốt hay sao?" Tạ Minh Châu nhướng mày, "Loạicônương xuất thân từ môn hộnhỏ, đúng là hợp với y, chung quy còn tốt hơn khi chọn nữ nhi của danh môn vọng tộc. Huynh cứ xemđi, mẫu thân cũngsẽthành toàn cho y." Tạ Minh Kha như vậy là chủ động từ bỏ trợ lực từ việc liên hôn,nóicho cùng còn có thể mong Kỷ gia giúp đỡ thế nào, tự nhiên là có lợi cho Nhị phòng bọn họ, ả ta an ủi ca ca, "đợi khi gả tới, nàng ta chỉ làmộtnữ nhân yếu đuối, ca ca còn sợkhôngchiếm được nàng ta hay sao?Đến lúc đó nàng ta cũngkhôngdámnóira, nếu thựcsựđể cho người khác biết, truyền đến tai Tạ Minh Kha, còn có thể tiếp tục làm thiếu phu nhân của Đại phòng hay sao?khôngthể nào."
Dù sao cũngkhôngphải rơi từtrêntầng lầu xuống, chỉ là rơi kiệu, cách mặt đất rất gần.
Rùa đực thấy cómộtcon rùa cái tới, vốn dĩ lười biếng, liền ngay lập tức trở nên hưng phấn, thò đầu ra, mài đến màiđivào mai rùa cái, giống nhưđangchào hỏi.
Đoán xem Tạ công tử có buông tay haykhông? Ha ha~
Nếu như đến lúc đó thựcsựxảy ra chuyện gì, nàng ấy phải giải quyết như thế nào? Dù sao nàng ấy cũng chỉ làmộtnữ tử, cho dù có là nam nhânđichăng nữa, trong Kinh Thành này, liền có thể tùy tâm sở d·ụ·c hay sao?không, ai cũngkhôngthể, ngoại trừmộtngười tôn quý nhất trong thiên hạ, Hoàng thượng, những người khác cũng chỉ có thể vâng mệnh.
Kỷ Nguyệtnói: "Tạ đại nhân, ngàikhôngcần đỡ ta."
"Dù sao cũng chỉ là côn trùng mùa thu đông, nhảy nhótkhôngđược bao lâu nữa." Tạ Minh Thiều dựa vào đầu giường, trong lòng nghĩ tới Kỷ Nguyệt, "lần trước thất thủ, đúng là tiện nghi cho Tạ Minh Kha, e rằng y muốn cưới Kỷ đạicônương kia."
Chóp mũi ngửi thấy mùi huân hương nhàn nhạt, bên tai nghe thấy giọngnóiquan tâm của nam nhân: "Thương thế có nghiêm trọngkhông?"
Quả nhiên, Dương Thiệunóiđược làm được, rất nhanhđãcho người mang lão rùa tới.
Nhìn thấy mẫu thân và muội muội, nàng ấy thu lại thần sắc lo lắng: "Lần trước Hoàng Thái hậu ban thưởng hà bao cho chúng con, nhìn người cũng rất hòa ái, có lẽ là Công chúa nhắc tới chuyện con vẽ tranh, nên Hoàng Thái hậu cũng muốn xem tranh."
Y nắm lấy cánh tay nàng ấy, khoảng cách vô cùng gần gũi, lại hơi hơi cúi đầu, hai người chỉ cách nhau gần trong gang tấc.
Vết thương của Tạ Minh Thiều vừa mới khỏi, nhưng vẫn bị Tạ Tri Kính cấm túckhôngcho ra ngoài.
............
nóigiống nhưđivào đầm rồng hang hổ vậy, Kỷ Nguyệt vỗ vỗ tay nàng,đira ngoài ngồi lên kiệu.
Kỷ Dao nghĩ thế nào cũng thấy bất an, nàngđiđilại lại trong phòng, đột nhiên linh cơ nghĩ tới,khôngphải Dương Thiệu muốn tác hợp cho tỷ tỷ và Tạ Minh Kha hay sao? Nếu bị Hoàng thượng nhìn trúng, vậy mối hônsựnày liềnkhôngthành rồi, mặc dù tỷ tỷnóisẽnhờ Tạ Minh Kha giúp đỡ, nhưng dù saođinữa thêmmộtngười thêmmộtsựtrợ giúp.
Nhưng kiếp trước nàng thựcsựkhôngbiết Dương Thiệu có người bạn là Tạ Minh Kha, cũng cảm thấy kỳ lạ, lẽ nào bởi vì nàng trùng sinh, cho nên rất nhiều chuyện cũng thay đổi? Ví dụ như Dương Thiệu gặp nàng sớm hơn, ví dụ như tỷ tỷ gặp Tạ Minh Kha ở chùa Bạch Mã, hơn nữa hai tỷ muội nàng còn nhận đượcsựtriệu kiến của Công chúa, còn có Tống Vân, vậy mà nàng lại gặphắnta ở chợ hoa.....hết thảy đều trở nênkhôngthể đoán trước được.
đangnghĩ ngợi, Kỷ Nguyệt tới.
"Vậy sao?" Liêu thị kinh ngạc, xoay chuyển suy nghĩ, có thể là vì ngày đó nhìn thấy vại gốm sứ trong đình, lại thấy tiểu nữ nhi đángyêu, nên mới mang tới tặng, liềnkhônghỏi thêm nữa.
Thế ư, xem ra nhi tử nàythậtsựthay đổi rồi.
Tạ nhị lão gia là Đại Lý Tự Khanh, lần này cũng tham gia vào vụ án điều tra.
Trong Minh Đức Điện, Hoàng thượng xem xongmộtbản tấu chương, ánh mắt nặng nề.
Tạ Minh Châu cười: "Chính làđangđợi huynh, ca ca."
"Đợi khi ta được ra ngoài,sẽdẫn muộiđigặp Tống Vân."
....................
Liêu thịđangngạc nhiên, nhìn thấy nữ nhi, liềnnói: "Lần này là do Hoàng Thái hậu mời, Dao Dao.....đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Quý nhân trong cung thích Nguyệt Nhi như vậy?"
Lần này, nhất định là lành ít dữ nhiều!
Dù sao cũng cách chức quá nhiều, Hoàng thượng nghĩ, tuyên Lại bộ Thượng thư Cố Diên Nhiên tới.
Chính là lúc này, có người đỡ nàng.
trênđường, rất ít khi có người cưỡi ngựa màđi, Kỷ Nguyệt cảm thấy có lẽ nàng ấy nghe sai rồi, ai ngờ tới cái kiệu đột nhiên bị lắc mạnh, thái giám ở bên ngoài cũng phát ra tiếng thét chói tai.
Chương 20
Kỷ Dao nhìn thấy rất thích, giơ tay ra sờ mai rùamộtcái, nghĩ Dương Thiệu tặng nhanh như vậy, có thể thấyhắnrất muốn tác hợp cho hai người kia.
Tạ Minh Kha:.......
Chuyện xảy ra bất ngờ, Kỷ Nguyệtthậtsựbị dọa c·h·ế·t khiếp, đứngkhôngvững, cái trán đụng phải ngực y.
Cố Diên Nhiên là thư đồng từnhỏcủa ông, mặc dù làm người quá mức thông minh nhanh trí, nhưng Hoàng thượng chưa từng hoài nghi, ngược lại cảm thấy có lão hồ ly bên cạnh, càng thoải mái hơn.
"Conkhôngcó!" Kỷ Dao oan uổng, "là ngài tự tặng cho con."
So với lần vào cung trước, tâm trạng lần này của Kỷ Nguyệt đương nhiên trầm trọng hơn, bởi vìkhôngbiết Hoàng Thái hậusẽlàm gì, hai vị thái giám vừa rồi lại rất nghiêm túc, nàng ấy nghĩ, cho dù có hỏi, e rằng họ cũngkhôngnóicho nàng ấy biết.
Hoàng Thái hậu!
Nhất thời Kỷ Dao cũngkhôngcó biện pháp gì, bởi vìsựviệc đến quá nhanh, ánh mắt của nàng hơi chua sót:"Tỷ tỷ, tỷ nhất định phải bảo trọng!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây cũng là việc mà ôngkhôngngờ tới.
Tác giả có lời muốnnói:
Nếu cứ tiếp tục như vậy, khi nào Tống Vân mới có thể tiến nhập Đông cung đây!
Đợi lát nữanóitình trạng vết thương của mình cho đại phu, để đại phu phán định nàng ấy phải mất mấy tháng mới khôi phục, nàng ấy nhấc vạt váy lên, dường như có chút khó khăn khi bước qua bậc cửa.
Thái giám còn lại cũngkhôngtốt hơn bao nhiêu.
"Sở vương điện hạ từ trước tới nay đều nhìnrõmọi việc, chú ý đến mọi mặt, vi thần làkhôngngờ tới Thái tử điện hạ....." Cố Diên Nhiên cười cười, "vô cùng công chính nghiêm minh, tra đến Cổ đại nhân, mặc dù bị làm khó, nhưng vẫn giải quyết mọi việc theo việc công, khiến người ta bội phục."
Bên ngoài rất ồn ào náo nhiệt, nhưng nàng ấy lạikhôngnghe thấy gì.
Liêu thị nghĩ là Dao Dao đòi hỏi, cau màynói: "Dao Dao, sao lại đòi Hầu gia tặng rùa?"
"Tránh ra, tránh ra!" cũngkhôngbiết là ai kêu lên.
Cỗ kiệu chở Kỷ Nguyệtđitrênđường.
Bình thường nhìn nàng ấy lúc nào cũng là đoan trang dịu dàng, nhưng lúc này trong mắt lại có chút giảo hoạt, giống như gợn sóngtrênmặt hồ yên ả, đẩy ra bên ngoài, lay động tới tận đáy lòng của y.
Kỷ Dao cầm lão rùa trở về, đặt trong vại gốm sứ.
Nàng ấy ngẩng đầu lên xem, pháthiệnra là Tạ Minh Kha.
Kỷ Nguyệt kinh hoảng bám chắc vào kiệu, đầu ngón tay cũng trắng bệch. Sau đó nghe thấy "đùng"mộttiếng, cả cỗ kiệu rơi bịch xuống đất, chắc là kiệu phu bị va chạm, căn bản làkhôngthể giữ vững cỗ kiệu.
Y cười khẽ. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Kỷcônương, đây đúng là tai bay vạ gió mà."mộtthái giám trong đó xoa chân, "khôngbiết ngựa điên từ đâu tới, lúc này cũngkhôngthấy đâu nữa, nếukhôngta nhất định phải bắt lấy giếtkhôngtha......cônương chắc là cũng bị thương,cônương cứđikhám đại phu trước,hiệnnay cũngkhôngthể lập tức tiến cung, ta phải nghỉ ngơimộtlátđã, ôi chao!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Làm muội tức chếtđiđược," Tạ Minh Châunói, "khôngbiết Thái tử có chuyện gì, vậy mà lại có thể hòa với Tống Vânmộtlần."
Cố Diên Nhiên cáo lui.
Nàng ấy từ từ đứng lên, vén màn kiệu, chỉ thấy hai tên thái giám nằm ngang nằm dọctrênđất, nàng ấy hỏi thăm: "Hai vị công côngkhôngsao chứ?"
Kỷ Dao nắm chặt nắm đấm, nhân lúc người trong cung tới, trong nhà có chút hỗn loạn, liền chuồn ra ngoài từ cửa sau.
Cho dù là vinh dự, nhưng tần suất cho mời nhiều như vậy, Liêu thị cũng có chút nghi hoặc.
Hoàng thượng ừmộttiếng: "Rất tốt."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.