Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60
hắntanói: "Đệ chỉ muốnnóilà đệkhônggấp, đợi Nhị ca chọn trướcđi."
"khôngcó."
Hai đứa cháu đồng thanh trả lời, lời ít ý nhiều.
Bọn họnóichuyện gì? Nàng quá hiểu Du Tố Hoa rồi, chắc chắn chẳng có chuyện gì tốt đẹp cả! Kỷ Dao mớikhôngtrúng kế đâu, nàngnóivới kiệu phu: " Nếu Ducônương vẫn tiếp tục ngăn chặn, các ngươi liền kéo nàng ta ra."
"khôngbiết Tam điện hạ có ý gì?" Kỷ Daokhôngrõhắntađanghỏi cái gì,đangyênđanglành hỏi nàng làm cái gì, thựcsựlà chẳng hiểu ra làm sao cả, "đợi lát nữa Thọ Xuân trưởng công chúa liền ra ngoài rồi, mong Tam điện hạ buông tay, nếu như Trưởng công chúa hỏi tới, sợ rằngkhôngsẽkhôngdễ đáp lời."
Nàng biếtrõmục đích của Thọ Xuân trưởng công chúa, bà muốn tuyển phi cho hai đứa cháu trai, nếu Tống Thụynóinhư vậy, sợ rằng nàngsẽgặp tai ương!
hắnchẳng nhắc tới chút nào.
Nàngđitheo sau.
Sau lưng Kỷ Dao xuất ramộttầng mồ hôi lạnh.
Du Tố Hoa kiakhôngbiết kiềm chếsựkích động, vừa rồi nàng chỉ là thù cũ thêm hận mới nên mới nhanh mồm nhanh miệng như vậy,khôngngờ tới Du Tố Hoa lại vứt bỏ lễ nghi của nữ tử, cư nhiên muốn động tay động chân, giống nhưmộtbà điên vậy!
Nàng đột nhiên có chút lo lắng,nhỏgiọngnói: "Trưởng công chúa, thần nữ cómộtcâu hỏi muốn thỉnh giáo ngài."
Nhưng chẳng liên quan gì tới nàng, Kỷ Dao nhìn rượu táo đỏ trước mặt, màu rượu đỏ tươi, câu dẫn người khác uống nó, nàng muốn uống thửmộtngụm, nhưng lạikhôngdám, sợ rằng lát nữa bị say,đanglúc phân vânthìnghe thấy tiếngnóicủa Trưởng công chúa: "Đợt trước ta nghe thấy có rất nhiềucônươngđiphát cháo, đều tới đây cho ta nhìn xem."
Tống Thụy liếc nàngmộtcái, cái đó là việcnhỏsao.
"Có vừa ý aikhông?"
hiệnnay đối mặt vớihắnta, lại bày ra bộ dáng tiểu bạch thỏ, để bản thânhắnta bỏ qua nàng?
"Ngươinói."
Kỷ Daokhôngquay đầu, bởi vì vừa nghe liền biết đó là nữ nhi Diên An Hầu Hứa Linh Nhi,mộtquý nữ hung hăng càn quấy. Kiếp trước ả ta gả cho Thái tử, kiếp nàykhôngthành công, nên muốn kiếmmộtchức Vương phi đây mà.
Có điều nàng ta lập tứcsẽphải hối hận, Du Tố Hoa liếc mắt nhìn phía trước, nhìn thấy thân ảnh cao lớnđangđivề phía này, trong lòng đại hỉ, di chuyển tới gần cửa sổ của kiệu: "Kỷcônương, những lờicônươngnóivới ta lúc trước, có còn nhớ haykhông?"
Trưởng công chúa liếc mắt nhìn, thấy cáccônương đềukhôngtệthìâmthầm gật đầu, bà vẫn làyêuthích người thiện tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng Dương Thiệu cũngkhôngtức giận, chỉ phân phó Trần Tố: "Tiễn nàng ta về Du phủ,nóivới Du phu nhân, nếu sau này còn xuấthiệntrước mặt bản Hầu, đừng trách takhônglưu tình."
Xác thựckhôngthể phủ nhận rằng Tống Thụykhônggiúp đỡmộtchút nào.
Những ngày này,hắnkhôngphải chưa từng nghĩ tới nàng, nhớ tới nàng hay sao?
Nhưng tại sao nghĩ như thế nào cũngkhôngra cơ chứ, lại thêm hôm nay Kỷ Dao cự tuyệthắnta, khiến tâm trạng Tống Vân rất hậm hực,nóicáo từ rồi rờiđi.
Đúng là tiện nhân!
Mộc Hương chắn ở phía trước, trách mắng: "Ducônương, ngươi làm cái gì vậy?"
"Nếu như trong nhà chỉ cómộtcon mèo sử tử, vậy phải làm sao? Nghenóinó lớn lên rồisẽ...." Kỷ Dao cảm thấy có chút nóng mặt, "nên tới chỗ nào để mua thêmmộtcon nữa?"
Chu Lươngâm? Tống Vân cau mày, Lươngâm... hình nhưđãtừng nghe thấy ở đâu đó.
Sắc mặt Du Tố Hoa trắng bệnh dọa người, thét lên: "Biểu ca, Kỷ Dao thựcsựnóivới muội như vậy, nàng takhôngmuốn gả cho biểu ca,khôngmuốn gặp lại huynh nữa, muộikhôngnóidối! Biểu ca, muội chỉ muốn tốt cho huynh, để huynh nhìnrõbộ mặtthậtcủa nàng ta mà thôi!"
Trưởng công chúa cười, còn cho rằng nàng hỏi vấn đề gì, kết quả lại quan tâm tới chuyện sinh sản của mèo, vịcônương này rất đángyêu.
Tống Diệm vẫnkhôngdám thả lỏng: "Kỷcônương,cônươngđitheo ta thôi."
Du Tố Hoanói: "Kêucônương nhà các ngươiđira, lời vừa rồi chúng ta còn chưanóixong đâu."
Ý trong lờinói, nàng quen biết Dương Thiệu trước, khẳng định làsẽgả cho Dương Thiệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm nhận đượcsựkiêu căng trong lờinóicủa nàng, Trần Viện cắn răng, trực giác mách bảo người tặng chính là Dương Thiệu, nhất thời cảm thấy tức giận.
Kỷ Dao sửng sốt.
"cônương vừanóivới ta, bảo ta chuyển lời tới biểu ca,khôngcần tới tìmcônương nữa, lời này có đúngkhông?khôngchỉ như vậy,cônương còn hẹn gặp mặt riêng Tĩnh Vương nữa!cônương bảo Tĩnh Vương làm ta bị thương, Kỷcônương..." Du Tố Hoađangnói, dường như lúc này mới pháthiệnra Dương Thiệu, vội bịt miệng, "biểu ca, sao huynh lại ở đây?"
Tiểucônương hiểu biết lễ nghĩa, lớn lên xinh đẹp, chẳng trách Dương Thiệuyêuthích, Tống Diệm chắp tay ra sau: "Kỷcônươngkhôngcần khách khí." Dừngmộtchút lạinói, "cônươngđicùng ta cũngkhôngtiện lắm, vạn nhất bịcôcôhiểu lầm...hiệntạicônươngđitới nơi tụ hộiđi."
"May mà Điện hạ tới kịp thời, đa tạ."
Kỷ Dao biết Tống Diệm qua lại với Dương Thiệu, lần này tới giúp đỡ nhất định là vì nể mặt Dương Thiệu, vậythì,đitheo Thái tử dù sao cũng an toàn hơnđitheo Tống Thụy nhiều.
"Rượu hoa quả này,nóilà quỳnh tương ngọc lộ cũngkhôngquá."mộtgiọngnóikiều mị cất lên, "thần nữ đoán, đây có lẽ là rượu táo đỏ, táo đỏ được hái từ hậu viện của Trưởng công chúa, Thần nữ đoán có đúng haykhông?"
"Kỷcônương,cônươngkhôngbị dọa sợ chứ?" GiọngnóiTống Diệm ôn hòa, "Tam đệ này của ta có chút vô liêm sỉ."
"Ngươi nuôimộtcon mèo sư tử?"
Tống Diệm thấyhắnta vô lý, nghiêm giọng quát: "Tam đệ, Kỷcônương là thiên kim của Tri phủ phủ Thuận Thiên, ca ca nàng nhận lệnh tới Kiến Châu trấn an nạn dân. Phụ tử Kỷ gia vì nước vì dân, hết lòng hết sức, đệ thân là Hoàng tử, cư nhiên lại đối xử với nữ nhi của triều thần như vậy hay sao!"
Cáccônương lại được phen cười vui vẻ, ai ai cũng cúi đầu ăn thử.
"Phậtnói"mộtngày ănmộtbữa, quá trưakhôngăn", mặc dù ta tin phật, nhưng lạikhôngngăn được cái miệng, cho nên những đồ ăn này ngon như vậy, các ngươi cùng thưởng thức xem sao."Thọ Xuân trưởng công chúanóiđùa, "ta cũng chỉ mang ra được mấy món này thôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bên ngoài đột nhiên trở nên vô cùng yên tĩnh, tiếng thét to, tiếng rao bán đều biến mất, nàng chỉ nghe thấy tiếng bước chân củahắn,đitừ bên cửa sổ của kiệu tới phía trước, sau đó chắn trước rèm kiệu.
"khônghề."
"khôngcần, ta chịu ơn của Hầu gia, nên làm vậy."
Sau lần đó Thái phu nhân cũngkhôngtổ chức tiệc cua gì hết, cũngkhôngbiếtđãchọn được người hay chưa?khôngđến nỗi chọn Kỷ Daođi? Gia thế của nàng làm sao có thể so sánh với mình cơ chứ, phụ thân mình là Tả thị lang, Trần Viện cảm thấy bất bình. Chỉ có điều gia giáo của ả tốt,trênmặt vẫn duy trì nụ cười.
Kỷ Daonói: "Tam điện hạ giúp tamộtviệcnhỏ."
Nhất thời nàng cảm thấy hô hấp khó khăn, nhưng nàng từ từ nâng cằm lên.
"Chọc giận? Đại hoàng huynh, hôm nay chínhcôcôbảo đệ tới tuyển chọnmộtVương phi,"khóe miệng Tống Thụy nhếch lên, "đệ đương nhiên phải nhìn cho kĩ càng rồi."
Nếu như lúc này Dương Thiệu vén rèm lên chất vấn, nàng có thểnóivớihắnnhư thế này, nàngkhôngmuốn tiếp tục gặp mặthắnnữa, từ nay về sau, bọn họđiđường riêng của mình.
Cáchmộttầng vải màu xanh đậm, nàng có thể tưởng tượng ra dáng đứng củahắn.
"Cũngkhôngphải làkhôngcó," Tống Thụynói, "cháu cảm thấy...."
Hậu viện của Trưởng công chúa trồngmộtvườn, đợi đến ngày thu đông, táo đỏ liền chín thơm giòn ngon miệng, bà bảo sư phụ chưng cất rượu trong cung ngâm thành rượu táo đỏ cho bà. Trưởng công chúa hơi mỉm cười: "thậtthông minh, ngươi đoán đúng rồi, ta thưởng cho ngươimộtbình."
Đúng lúc Thọ Xuân trưởng công chúađira, liếc nhìnmộtđámcônươngnói: "Các ngươikhôngcần câu nệ, chỗ ta chỉ có phòng ốc sơ sài, mọi người cứ tự nhiên."
"Vậy ta xin đa tạ Thái tử điện hạ." Nàng mỉm cười, nhún gối hành lễ.
Kỷ Dao là thê tử tương lai của Dương đô đốc, Tống Diệmkhôngcho phép Tống Thụy hồ nháo như vậy, vội bước lên trước, trách mắng: "Kỷcônương là kháchcôcômời tới, đệ làm vậykhôngsợ chọc giậncôcôhay sao?"
Cái gì....
"Tạ Trưởng công chúa."
Kỷ Dao biểuhiệnrasựkinh sợ làm nàng càng trở nên điềm đạm đángyêu, Tống Thụy thựcsựcảm thấy tiểucônương này đúng là gió chiều nào theo chiều ấy. Khi đối mặt với Tống Vân, vì biết Tống Vân ôn hòa nhã nhặn, nên khinóidối mà thái độ vẫn thản nhiên, lúc gặp Ducônương kiathìlại độc miệng gay gắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị Tống Diệm quấy rầy, vấn đề củahắnta còn chưa nhận được câu trả lời, Tống Thụy rất thất vọng, nhưngkhôngthể vội vàng được, chỉ có thể tạm thời từ bỏ.
Tống Thụy buông tay: "Chỉ là đùamộtchút với Kỷcônương thôi, Đại hoàng huynhkhôngcần căng thẳng. Huynh hỏi thử Kỷcônương, có phải vừa rồi đệ cứu nàng haykhông?"
Kỷ Dao đáp ứng,đivề mặt trước của hồ nước.
Ai bảo Kỷ Dao kiêu căng ngạo mạn,nóira những lời này, đến nay bị Dương Thiệu nghe thấy rồi!
Kỷ Dao ngồi kiệu trở về phủ.
Tay ả ta bắt lấy roi ngựa bên eo.
Trần Tố ở bên cạnh đột nhiên lại cảm thấymộttrận khủng hoảng, vội vàng kêu Trần Liệt cùng nhau kéo Du Tố Hoa rờiđi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa rồi nàng cự tuyệt hai người đàn ông,mộtngười là Sở vương Điện hạ được Phụ hoàng vô cùngyêuquý,mộtngười là Đại đô đốc tay nắm binh quyền, nhưng Kỷ Dao cư nhiên đều cự tuyệt, nàng rốt cuộc muốn cái gì? Ngay cả Tống Vân và Dương Thiệu đềukhôngthể thỏa mãn?
Thọ Xuân trưởng công chúa sai nha hoàn bưng điểm tâm, đồ ăn lên, còn có rượu hoa quả.
Lúc ở Hoài Viễn Hầu Phủ, Trần Viện từng châm chọc nàng, Kỷ Dao nhàn nhạtnói: "mộtvị bằng hữu tặng ta,khôngtiện tiết lộ danh tính."
Giữa bọn họthìcó chuyện gì cơ chứ?
Cảm thấy có chút tức giận, Trưởng công chúa hít thở sâu: "Nhiềucônương như vậy cũngkhôngchọn đượcmộtngười, chẳng trách Hoàng thượng tức giận như vậy!"
Trần Viện nhìn thấy mèo của Trưởng công chúa, cườinói: "Mèo của ngàithậtđẹp, cũng hiếm có, từ trước tới nay tiểu nữ chưa từng nhìn thấy loài mèo này trong Kinh thành."
đangmuốn vòng vo với Tống Thụythìphía sau truyền tới giọngnóinghiêm khắc của nam tử: "Tam đệ, buông nàng ra."
Tống Diệmđitới.
"Vâng, Thái tử điện hạ."
Tống Diệm ở sau dõi mắt nhìn theo, thấy nàng an toànđitới chỗ đám đông rồi,hắnta mới rờiđi.
khôngngờ Du Tố Hoa vẫn luôn kiềm chếmộtbụng tức giận, suốt vài canh giờ đều tính toán làm sao để báo thù, cư nhiên chặn Kỷ Dao ở cuối đường Tập Hiền.
Thú vị!
"Vâng."Kỷ Dao gật gật đầu.
Du Tố Hoa đảo mắt, đột nhiên đổi sang giọng ôn nhu: "Takhôngcãi nhau vớicônương, Kỷcônương, ta chỉ muốnnóichuyệnrõràng vớicônương,cônươngđirađi."
Tống Vânkhôngnóilời nào.
Kỷ Dao kinh ngạc,thìra mèo này quý giá như vậy!
Đúng là bà điên, Kỷ Dao cũngkhônglộ mặt, chỉ cảnh cáo: "Du Tố Hoa, nếu ngươi vẫnkhôngchịu rờiđi, ta liền bảo kiệu phu đuổi ngươiđi. Ngươi tốt xấu gì cũng xuất thân từ thư hương môn đệ, vẫn nên giữ lại chút mặt mũi cho bản thânđi."
Nhất định là thẳng tắp.
"Vậy tasẽtrả lời thay ngươi, liềnnóiở cùngmộtchỗ với bản Vươngđi."
Việcnhỏ....
"Mangđi." Dương Thiệu nhàn nhạtnói,mộtchút hỉ nộ cũngkhônglộ ra ngoài.
Kỷ Daokhôngnóigì.
Nhưng ma ma bên người Trưởng công chúa lại đọc tên từng người, Kỷ Dao chỉ có thểđiqua, đồng thờiđicùng nàng còn có Chu Lươngâm, Trần Viện, Khương Chỉ... tổng cộng có năm vịcônương.
Đó là sủng vật của bà, được khen đương nhiên là vui vẻ, Trưởng công chúa v**t v* bộ lông dài mượt của mèo: "Loại mèo sư tử này cực hiếm thấy, Bảo Tự Quốc tiến cống cho tiền triều, tổng cộng mười hai con, sau đó sinh sản nhiều thêm mấy con, có những conkhôngsống sót được bao lâu, đến nay tính trong cả nước Đại Yến cũng chỉ có khoảng mấy chục con mà thôi."
Nàng là được hưởng ké chút ánh sáng từ Chu Lươngâm, rốt cuộc có tính haykhông?
Đường Tập Hiền rất gần Hoài Viễn Hầu phủ, chẳng trách Du Tố Hoasẽchặn đường ở đây, ả thích Dương Thiệu nên khẳng định là hiểurõlộ trình trở về nhà củahắn, vừa rồinóinhững lời kia chủ yếu cũng là để Dương Thiệu nghe thấy mà thôi.
Thấy tiểucônương biểu tình phức tạp, trong lòng Trần Viện hơi động, thăm dò: "Nếu loại mèo này hiếm có như vậy, Kỷcônương, con mèo sử tử củacônương từ đâu mà có?"
khôngphảihắnhi vọng như vậy hay sao?
Khóe miệng Kỷ Dao nhếch lên, đột nhiên cảm thấy cảm tình của Tống Diệm và Dương Thiệu cũngkhôngsâu sắc lắm, nếukhôngthìtại sao Thái tử lạikhôngbiết tâm tư của Dương Thiệu cơ chứ?
Nàng nắm chặt tay, nhìn chằm chằm tấm rèm che.
"Đại hoàng huynh?" Tống Thụykhôngngờ bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở sau, Tống Thụy hơi cười: "Đại hoàng huynh, đây là chuyện giữa đệ và Nhịcônương, mong Đại hoàng huynhkhôngnhúng tay vào."
Trưởng công chúa trầm ngâm: "Con mèo cái này của ta năm ngoái có sinh hai con mèo con,mộtcon tặng cho Vĩnh Gia Hầu lão phu nhân,mộtcon bị Hoài Viễn Hầu cầm kinh phật tới đổi... nếukhông, ngươiđihỏi bọn họ xem, chắc là chúng đều lớn rồi."
Mọi người đều hâm mộ nhìn người được thưởng rượu.
"Biểu ca..." Du Tố Hoa nhìn kiệu, “Kỷcônương ở bên trong, hôm nay bọn muội tới phủ của Thọ Xuân trưởng công chúa làm khách, những lời đó là nàng ta đích thân mở miệngnói, muội tuyệt đốikhônglừa huynh, nếu nhưnóisaisựthật, muội nguyện ý bị ngũ lôi đánh trúng!"
Bọn họ vây quanh Trưởng công chúa.
Nghe thấy lời này, Kỷ Dao cắn cắn môi, thựcsựkhôngbiết nên đáp lại như thế nào, chỉ có thể trầm mặc.
Tiếng xưng hô này khiến Kỷ Dao trong lòng co rút.
"khôngbằng Nhịcônươngnóilời thực lòngđi," thân hìnhhắnta hơi hơi nghiêng về phía trước, rất có hứng thú hỏi thăm, "Nhịcônương rốt cuộc muốn cái gì, bản Vương thựcsựrất hiếu kì."
Cảm thấy nàng giống như ngượng ngùng, Tống Diệmnhỏgiọng nhắc nhở: "Kỷcônương, hôm naycônương nhất định phải đề phòng Nhị đệ và Tam đệ, nếu như bọn họ bảo người truyền tin,cônương tuyệt đốikhôngnên gặp mặt. Vạn nhất bọn họnóimuốn cướicônương, vậysẽrất phiền phức, nhưngcônương yên tâm, tasẽgiải thích trước mặt Phụ hoàng, dù sao cũng phải có thứ tự trước sau chứ."
Quả thực là tức tới mức giơ chân, Tống Thụy mỉm cười, Đại cathậtthú vị, bảo hộ Dương Thiệu như vậy, lẽ nào Dương Thiệu là cha....không,không, là ân sư?hắntakhôngtin, việc Tống Diệm khiến Phụ hoàng hồi tâm chuyển ý, cũngkhôngthể là công lao củamộtngười được.
Kỷ Dao khó mà phản bác.
hắncăn bảnkhôngmuốn gặp nàng nữa, làm sao còn nhắc tới việc cưới nàng. Nhưng có câunóinày của Tống Diệm, cũng coi như là chuyện tốt, dù sao nàng cũngkhôngmuốn trở thành Vương phi.
Trưởng công chúanói: "Ta xem ngược lại có vài nhân tuyển, như Chu LươngâmChucônương, Khương Chỉ Khươngcônương, còn có Kỷ Dao Kỷcônương, Từ Uyển Ngọc Từcônương, mấycônương này đềukhôngtệ, các ngươi tự mình nghĩ xem."
Cách rèm vải, nàng thậm chí có thể cảm nhận được ánh mắt củahắn, hình như cómộtsức mạnh vô hình, đè ép trái tim nàng.
Đợi đến giờ Thân, cảm thấy các cháu trai của mình nên nhìn đều nhìn hết rồi, Trưởng công chúa liền giải tán tiệc, trở về phòng chính hỏi thăm bọn họ.
nóicứ như là chọn rau ở chợkhôngbằng ấy.
Hứa Linh Nhi ở bên cạnh xem, đột nhiên pháthiệnra Chu Lươngâmvà Kỷ Dao, hai người đó từng làm mất mặt ả ta ở Ngọc Mãn Đường, ả ta cho rằng Chu Lươngâmđãbị giáo huấn rồi, kết quả nàng ta vẫn dám phát cháo trong Kinh thành, giả mù mưa sa làm việc thiện cái gì cơ chứ!
Kỷ Daonóira lời như vậy, vậy màhắnkhôngcó phản ứng gì, ngược lại quay lại đối phó ả?khôngxuấthiệntrước mặthắn, vậythìlà vĩnh viễnkhôngđược xuấthiệnhay sao? Là bảo Mẫu thân đưa ả rời khỏi Kinh thành sao?
Bà làm người ôn hòa,nóinhư vậy khiến cho cáccônương đều bật cười.
Lời nàynóirất chính nghĩa, Tống Thụykhôngkhỏi nhướng mày.
Trưởng công chúa là tỷ tỷ duy nhất của Hoàng thượng, mặc dù bàkhôngmàng danh lợi, nhưngkhôngcó ai dám đắc tội Trưởng công chúa cả, có cơ hội này, người ta cũng chỉ nghĩ tới lấy lòng bà mà thôi.
Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió
Chương 60
Lần trước ở trong cung,hắnta tận mắt chứng kiến Tống Diệm dẫn Dương Thiệu nhập cung, lại cùng Dương Thiệuđitìm Kỷ Dao. NếunóiTống Diệm thích Kỷ Dao, điều nàykhôngthể xảy ra, nếunóikhôngthích, vậythìTống Diệm tại sao lại đối tốt với Dương Thiệu như vậy? Dương Thiệu là người như thế nào, cho dùhắncó thể làm cánh tay đắc lực,thìcũngkhôngđủ đểmộtTrữ quân phải làm tới mức độ này.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.