Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 61

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61


Thái phu nhân thầm nghĩ, có nên mời Kỷcônương tới ănmộtbữa cơm haykhông?

"Đại muội vẫn chưa sinh đấy chứ?"hắnta rất quan tâm chuyện này, "có điều sinh rồi cũng tốt, như vậy ta liềnkhôngcần phải lo lắng nữa, trở về liền có thể ôm cháu ngoại."

Du phu nhân sắc mặt trắng bệch.

"Gọi là Tiềm ca nhi."

Nàngnhỏgiọngnói: "đithôi."

Bởi vì mèo sư tử khó tìm, Kỷ Dao sợ rằng con mèo của nàng thựcsựsẽbỏ chạy mất, nên kêu Chu ma mađinghe ngóng xem nhà nào có mèo sư tử, nàng muốn mua thêmmộtcon nữa. Chỗ lão phu nhân phủ Vĩnh Gia Hầu khẳng định làkhôngđược,khôngnóitới việckhôngbiết nó là đực hay cái, chỉ riêngmộtđiều có thể khẳng định con mèo đó chính là huynh đệ tỷ muội của miêu miêu nhà nàng, nênkhôngtiện ghép thành đôi.

"...giữa đường giữa chợ liền sai Trần Tố và Trần Liệt áp giải Tố Hoa về nhà, cònnóikhôngcho Tố Hoa xuấthiệntrong Kinh thành nữa, cả Kinh thành này đều là củahắnhay sao? Người xem xem, sao lại bá đạo như vậy." Du phu nhân khóc kể, "Tố Hoa từnhỏlớn lên ở đây, hai người là thanh mai trúc mã,hắnsao có thể tuyệt tình như vậy?"

Kỷ Dao cười híp mắt ôm lất cánh tay ca ca: "Cảm ơn ca ca!"

"nóilinh tinh cái gì,cônương!" Chu ma ma ngăn cản, "thân phận của phu nhân khác biệt, có thểđi, người làcônương gia làm sao có thể tới ở nhà tỷ phu được cơ chứ?khôngđượckhôngđược, vạn nhất bị kẻ nào lưỡi dài lắm lờinóira ngoàisẽảnh hưởng tới danh tiết củacônương mất."

Trần Tố đáp: "Du phu nhânkhôngnguyện ý, vậythìcó thể thử xem sao." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Biểu thẩm," Du phu nhân trong lòng trầm xuống, "ngườikhôngthựcsựcoi loại người như Kỷcônương kia là con dâu của mình đấy chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Biểu thẩm," Du phu nhânkhôngkhỏi tức giận, "Tố Hoa cũng là vì muốn tốt cho Thiệu nhi mà thôi."

"Vừa rồi ngươi cũng nghe thấy, ngươi cảm thấy Kỷcônương đó thế nào?" Bà hỏi Đường ma ma ở bên cạnh.

hắncư nhiênkhônggặp nàng, chỉ như vậy liền rờiđirồi,hắncònkhôngthèm hỏi xem những lời đó có phảisựthậthaykhông,hắnthậm chí, ngay cảmộttừ cũngkhôngnóivới nàng.hắnhoàn toànkhôngđể tâm... bản thân nàng nghĩ như thế nào.

"Cònkhôngphải là vì Kỷ nhịcônương đó hay sao," Du phu nhân nghiêng người về phía Thái phu nhân,nhỏgiọngnói, "Tố Hoa thề độc, ta tin nókhôngdámnóidối. Hôm nay nó tới phủ Thọ Xuân trưởng công chúa làm khách, có nhắc tới Thiệu nhi với Kỷ nhịcônương,cônương kia cư nhiên dámnóikhôngmuốn gả cho Thiệu nhi, còn bảo Tố Hoa chuyển lời, bảo chuyển lời tới Thiệu nhi là vĩnh viễn đừng tới gặp nàng ta. Tố Hoa tức giậnkhôngnhịn được, liềnnóivới Thiệu nhi, ai ngờ Thiệu nhi lại đối xử với nó như vậy cơ chứ."

khôngcôphụ Kỷ Dao,hắnta mangmộtnửa xe măng khô Kiến Châu trở về, Kỷ Dao đại khái có thể ăn trong vòng nửa năm!

Đường ma ma cười cười: "Nô tì cảm thấy Kỷcônương này gan lớn lắm đấy ạ, tính tình dường như cũng rất cương quyết."

Kỷ Dao sửng sốt.

.............

Kỷ Dao ngốc luôn, cũngkhôngbiết nên trả lời như thế nào, lẽ nàonói, là bản thân nàngcôphụ Dương Thiệu hay sao?

Vừa rồi Mộc Hương thấy Hầu gia đứng trước rèm kiệu, nhưng ngài chỉ đứngmộtlát rồi rờiđingay, vốn dĩ còn cho rằng ngàisẽnóivài câu vớicônương đấy.

Nếu thựcsựmuốn tốt chohắn, sao lại chuyển lời kiểu đó? Còn cố tình chặn lạitrênđường nhi tử về nhà, mục đích cònkhôngphải là khích bác li gián hay sao?Thái phu nhân đối với Du Tố Hoa thất vọng hết lần này tới lần khác, bụng dạ ả ta chứa quá nhiều ý nghĩ xấu xa, bà nghiêm mặtnói: "Thiệu như hànhsựcó chút kích động, ta xin lỗi thay nó, nhưng để tránh vết xe đổ, ngươi vẫn là gả Tố Hoa ra ngoài sớmmộtchútthìtốt hơn, hai đứa chúng nókhôngnên gặp mặt nhaumộtlần nào nữa."

"Muội coi ta là kẻ mù hay sao?" Kỷ Đình Nguyên lộ ra sợi kết trường thọtrêncổ tay, "giống như đúc, muội lừa ai chứ? Hơn nữa, hạt châu nàykhôngphải hạt châu bình thường!"

"Đúng rồi, còn có hai vò rượu ngon," Kỷ Đình Nguyên liếc muội muộimộtcái, "mang cho Hầu gia."

Du phu nhân nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhác của nữ nhi, cực kỳ khiếp sợ, quát hỏi: "Xảy ra chuyện gì, Tố Hoa?"

"Nương đâu?" Kỷ Đình Nguyên lấy đồ ở bên ngoài vào, "ta mua vật liệu may mặc của Kiến Châu, có sáu cuộn, các ngươi cầmđimay y phục. Còn cómộthộp trân châu hồng, muội cầm lấy chơi, mua cho phụ thân hai thỏi mực, mực thơm Kiến Châu...."

Xem ra cũng chỉ có thể tìm Tạ Minh Kha.

"Đặt tên hay chưa?"

Nhưng,khônghề cómộtchút động tĩnh nào cả.

"Vậythìtốt, trở về trấn an Tố Hoamộtchút, bảo nó ở trong nhà tránhmộtthời gian."

"Ngươinóicái gì?" Du phu nhânkhôngdám tin, "nó là nữ nhi của Du gia ta, Thiệu nhihắnkhôngkhỏi quản rộng quá rồi!"

Ca ca nhìnthìvô tâm vô phế, nhưng ra ngoàimộtchuyến lại mang đầy đồ về, cũngkhôngbỏ sót bất cứ ai trong nhà cả.

Du Tố Hoa khóc nức nở: "Nương, biểu ca ức h**p con, xem lòng tốt của con thành lòng lang dạ thú."

Xem racônương và Hầu gia thựcsựlàkhôngcó khả năng, nàng ta cau mày, cũngkhôngbiết rốt cuộc là nguyên do gì, màcônươngkhôngmuốn gả, Hầu gia cũngkhôngtới nữa.

Du Tố Hoa chính là đụng phải họng s·ú·n·g, còn là họng súngđãnhét đầy thuốc nổ!

Thái phu nhân kêu nha hoàn rót ly trà nóng, bưng lên uốngmộtngụm.

Tiểu nha đầu hoàn toàn nghĩkhôngra.

Đúng lúc Kỷ Nguyệt sắp lâm bồn, mấy ngày trước Liêu thị liền tới Tạ gia để chăm sóc đại nữ nhi, cũng mời cả bà đỡ, Kỷ Daonói: "khôngbằng ta cũng dọn tới đó ở."

Nhưng ca cakhôngphải đối thủ của Tống Vân.

trênmặt nàng cũngkhôngcómộtchút xấu hổ nào, ngược lại vô cùng phức tạp, Kỷ Đình Nguyên nhìn thấy vậythìcảm thấy kì quái,hắnta buông đồ trong tay xuống hỏi: "Làm sao, muội và Hầu gia...."

"Còn chưa sinh, phải đợi mấy ngày nữa." Kỷ Dao lấy khóa vàng đặt từ trước ở Ngọc Mãn Đường ra, "đến lúc đó mangđitặng."

Chu ma ma tìm kiếm vài ngày nhưngkhôngcó kết quả: "cônương à, có thể mua được loại mèo này khẳng định là quyền quý vọng tộc, tin tức nhà bọn họkhôngdễ nghe ngóng,khôngbằng nhờcôgia giúp đỡ."

Thôi, có những lờikhôngnhất thiết phảinóira miệng.

Kỷ Dao xụ mặt: "khôngphải muội tặng."

Chương 61

Nàng càng phủ nhận, Kỷ Đình Nguyên càng hoài nghi.

"Được rồi, còn che che dấu dấu làm gì." Kỷ Đình Nguyên nhéo mặt muội muội,nhỏgiọngnói: "huynh nhìn thấy dây kết trường thọ của Hầu gia,khôngphải do muội tặng hay sao?"

Đúng là đồ ngu xuẩn, Trần Tố thầm nghĩ, Kỷ nhịcônương ở trong lòng Hầu gia quan trọng tới mức nào ả takhôngnhìn ra hay sao, phạm lỗi hết lần này tới lần khác, Hầu gia làm sao có thể dung thứ?hắnta đem chuyện vừa phát sinh kể lạimộtlần, chuyển lờinói: "Hầu gianói, nếu Ducônương còn lộ mặt trong Kinh thành nữa,thìđừng trách Hầu gia hạ thủkhônglưu tình." (đọc tại Qidian-VP.com)

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Nàng hơi hơi buông lỏng tay, lúc này mới pháthiệnrakhôngbiết từ lúc nào, móng tay cư nhiên để lại vài vết hằntrênmu bàn tay, cảm giác hơi đau nhói như kim châm.

"Chắc là hai ngày tới." Chu ma ma bấm đốt ngón tay tính toán, "gần đây trời trong xanhkhôngmưa, xe ngựađilại cũng thuận lợi."

LạinóiDu Tố Hoa bị Trần Tố áp giải về Du phủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ai, còn có ai vào đây nữa, Dương đô đốc đấy," Kỷ Đình Nguyên chêu trọc nhìn muội muội, "muội cho rằng takhôngbiết hay sao?"

"Hả,khôngcó gì mà tặng cái này? Ta cònkhônghiểu muội hay sao? Loại đồ vật như thế này, ngoài huynh ra, muội chỉ tặng cho ý trung nhân thôi!" Kỷ Đình Nguyên đột nhiên bắt lấy cánh tay muội muội, "muội trốn tránh hết lần này tới lần khác,khôngchịu thừa nhận, lẽ nào là Dương Thiệucôphụ muội?"

Lời của Thái phu nhân chính là ủng hộ nhi tử, Du phu nhân miệng đắng chát: "Nếu ngàiđãnóinhư vậy, tasẽsuy nghĩ cẩn thận."

Ài, vậy chỉ có thể đợi đến ngày tỷ tỷ sinh con ra mới được đến, Kỷ Dao lại hỏi: "Ca ca có gửi thư về haykhông, rốt cuộc tới khi nào mới hồi Kinh?"

"Ai?" Kỷ Dao thân hình cứng ngắc.

Dương Thiệu của kiếp này, cũngkhôngphải là người dễ chọc!

Nàng đềukhôngbiết nam nhân đó còn đứng ở bên ngoài haykhôngnữa, cho đến khi nghe thấy Mộc Hương hỏi: "cônương, có phải là nên bảo kiệu phu nâng kiệu trở về haykhông?"

Kỷ Dao cắn môi.

Quả nhiên, sau hai ngày Kỷ Đình Nguyên trở về nhà.

Bàđãnóimà, nhi tử khẳng định là cãi nhau với vịcônương kia!

Vậythìchính là Nhị muội phu tương lai rồi, đương nhiên phải mua quà tặng.

Ý làkhôngcần tới Hầu phủ thỉnh an nữa, Du phu nhân thở dài, đứng dậy cáo từ.

"Vậy sao? Tính khí Thiệu nhi như vậy, làm gì cócônương nào dámnóichuyện với nó như vậy? Kỷcônương này..." Thái phu nhân nghĩ tới đôi mắt câu nhân của Kỷ Dao, nhịnkhôngđược lắc lắc đầu, xem người đúng làkhôngnên xem diện mạo bên ngoài. Vốn cho rằng nàng tasẽbám lấy nhi tử, kết quả ngược lạikhôngphải như vậy, mà là nhi tử cả ngày giống như ăn phải đ·ạ·n pháo, ai chọc nóthìngười đó gặp họa.

mộttên tùy tùng cư nhiên dámnóilời như vậy, bà ta thựcsựlà tứckhôngchịu được, lập tứcđitới Hoài Viễn Hầu phủ gặp Thái phu nhân.

Trong phút chốc, nàng nhìn thấy trong mắt ca ca lướt qua chút hàn ý, đột nhiên nàng nghĩ tới kiếp trước, ca ca vì nàng mà đối đầu với Tống Vân.

Du gia bọn họ dựa thế Dương gia, kể từ sau khi Dương Thiệu trở thành Đại đô đốc, địa vị của Du lão gia ở trong triều cũng được nâng cao hơn, bao nhiêu người muốn kết giao. Nếu như ngày nào đó Dương Thiệu rút kiếm chặt đứt tình nghĩa, vậythìDu gia nhất định là tổn thất trầm trọng.

Thái phu nhân nghe mà người cứ nhưtrênmây, nghi hoặc hỏi: "là vì chuyện gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta tự có chủ kiến, ngươikhôngcần quản." Thái phu nhân phất phất tay, "lời hôm nay tanói, ngươi đừng có nghe tai này ra tai kia, tốt nhất nên để trong lòng. Chỗ tathìdễnóichuyện, nhưng chỗ Thiệu nhikhôngdễ như vậy đâu, nếu nó thựcsựmuốn làm chuyện gì, ngay cả ta cũngkhôngngăn cản nổi."

"Bọn muộikhôngcó gì," nàngnói, "huynh hiểu nhầm rồi."

Ngón tay vuốt lên, vết hằn đó giống như hình trăng non.

Thái phu nhân suy nghĩ chốc lát, liềnnói: "Thiệu nhi thựcsựcó chút quá đáng, có điều chuyện giữa Thiệu nhi và Kỷcônương, Tố Hoa thựcsựkhôngnên nhúng tay vào."

Mộc Hương kêu kiệu phu nâng kiệu, đồng thời thở dàimộthơi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 61