Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 62

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62


Kỷ Nguyệt sửng sốt, thầm nghĩ mẫu thânkhôngbiết chuyện của muội muội với Hầu gia hay sao?

Đây là tất cả những gì nàng ngưỡng mộ.

Đó xem như là vật may mắn, có thể bảo vệ thân thể an khang.

"Con cũngkhôngbiết, cảm thấy có chút đau."

"Kỷcônươngnóirất đúng, bản Hầusẽghi nhớ trong lòng."hắnquay người rờiđi.

Yđira ngoài.

Trần Viện kiakhôngphải là người Thái phu nhân vừa ý hay sao, sao lạikhôngmời ả, cái này có chút kì quái.

"Đá ởtrênmặt đất."

Rốt cuộc vẫn làkhôngthể tránh khỏi,hắndừng lại bước chân.

Kiếp trước, nàng chỉ cómộttướng công như vậy, những cái khác đềukhôngcó, Kỷ Dao v**t v* bụng, hài tử cũngkhôngcó.

Nhưng thấy dáng vẻ lo sợ bất an của Tạ Minh Kha, nàng lại cảm thấy vui mừng thay cho tỷ tỷ. Chỉ cần tỷ tỷ bình an sinh xong,mộtđời của tỷ tỷ nhất định là viên mãn. Có tướng công thươngyêu, có đứa con đángyêu, có tương lai đầy mong đợi.

"Vì sao, giống nàng cũng vậy mà." Tạ Minh Khanhẹnhàng vuốt má nàng ấy, "giống nàng, dễ nhìn biết bao."

"Tỷ cũng rất tốt, chỉ là có chút mệt." Cổ họng Kỷ Nguyệt có chút khô.

Sinh conkhôngphải chuyện dễ dàng.

Dương Thiệukhôngkịp đề phòng.

trêndanh nghĩa thiếp mời do Thái phu nhân phái người đưa tới, Kỷ Dao cảm thấy rất kinh ngạc, trong trí nhớ, Thái phu nhân chưa từng chủ động mời nàng, lần này là chuyện gì đây.

Đợi trang điểm xong, nàng ngồi kiệu tới Hoài Viễn Hầu phủ.

Dương Thiệu quay đầu lại, nhìn về phía tiểucônương đứng trong rừng hoa đào, nàng mặc chiếc áo màu xanh nhạt,mộtchiếc váy thêu nụ hoa màu hồngtrênnền vải trắng, cả người đều toát rasựtươi đẹp trong ngày xuân.

Kỷ Dao thu lại khăn tay bị bẩn, lấy chiếc trâm vàng từ trong tay áo ra.

Khóe miệng Kỷ Đình Nguyên co rút.

Mộc Hươngthìtâm trạng lại đầy mong đợi, nàng ta nghĩ tới ngày hôm đó, cảnh tượngcônương và Hầu gia cùng nhau xem rùa, cứ cảm thấy hai người rất đẹp đôi, nếu như có cơ hội xoay chuyểnthìthậttốt!

Kỷ Đình Nguyên đámộthòn đá bay lên: "nóibậy!"

"Ôi chao, đau kiểu gì?" Mấy hôm trước có xuấthiệnchút tơ máu, chính làhiệntượng trước khi lâm bồn, bây giờ bắt đầu đau rồi,khôngphải là sắp sinh đấy chứ? Liêu thị vộinói, "mauđimời bà đỡ tới!"

"Kỷcônương, nghenóilần trướccônương phát cháo cùng Chucônương, đúngkhông?"

Bà rất nhanh liền mời cáccônươngđingắm hoa.

Đó là đồ vật duy nhất mà cả hai kiếp nàng tỉ mỉ làm ra tặnghắn, nàng cư nhiên muốn đòi lại sao? Kỷ Dao so vớihắnnghĩ còn vô tình hơn!

Bàkhôngở nhà, liền lưu lại Chu ma ma lo liệu mọi chuyện, chỉ huymộtđám hạ nhân chăm sóc cuộc sống hàng ngày của chủ tử.

Thái phu nhânkhôngthích loại tướng mạo này, nhưng nếu như nhi tử thích, con người lại lương thiệnthìbàsẽkhôngcó ý kiến gì.

Tạ Minh Khađãxông vào phòng sinh rồi.

"Muộikhôngnóidối ta đấy chứ?"hắnxác nhận lần cuối.

Kết quả trong quá trình ngắm hoa, Kỷ Dao pháthiệncáccônương khác càng ngày càngđinhanh, khi nàng muốn đuổi kịp, lại bịmộtnha hoàn kéo chân sau.

"Thựcsựlàkhôngăn nổi," Kỷ Nguyệtnói, "liền ăn trước bấy nhiêu thôi."

Liêu thị lau mắt: "Nghỉ ngơi vài ngày liền tốt... Nguyệt nhihiệntạikhôngthích hợpnóichuyện, chúng ta đều ra ngoàiđi, để nó nghỉ ngơi." Bà đuổi người ra ngoài.

"Hôm nay ngươi tới chính là để tính toán sổ sách với ta hay sao?" Nam nhân bức tới, nắm chặt cánh tay nàng, món nợ giữahắnvà nàng, vĩnh viễn đềukhôngthể tínhrõràng được!

"Hả!" Trong lòng Kỷ Dao đột nhiên nhảy dựng, lẽ nàohắnmuốn nàng trả lại rùa và miêu miêu sao?

"Hầu gia." Nàngnhỏgiọngnói, "takhôngcần nữa."

...........

"Lẽ nào Hầu gia cũng quên chuyện này rồi?" Kỷ Dao nắm chặt tay, ca cakhôngphảinóinhìn thấyhắnđeo hay sao, lẽ nàohắnđãgỡ ra rồi?

Kỷ Đình Nguyên cười rộ lên: "Muội phu coi như thở phàonhẹnhõm được rồi, vừa rồi y cứ như bị điên ấy, đập đákhôngngừng."

"Chàng cũngkhôngbiết là hôm nay sinh, trở về làm cái gì?" Kỷ Nguyệtnói, "khôngcần lo lắng, thiếpkhôngsao."

Kỷ Chương đêm đó liền uống nửa vò rượu, suýt nữathìnôn đến c·h·ế·t, Liêu thị nghe tin liền sẵng giọng: "khôngcó ta trông trừng làkhôngxong, làm bừa! Cũngkhôngxem lại bản thân mình bao nhiêu tuổi rồi, còn uống rượu cùng nhi tử cơ đấy."

Chu ma ma ấn tượng sâu sắc đối với Dương Thiệu, vẻ ngoài mày kiếm mắt sáng đường đường chính chính, giơ tay nhấc chân đều uy nghi mười phần, lại thêm danh vọng của Hầu phủ, Chu ma ma thựcsựkhôngdám từ chối, liền đáp ứng, sau đó mới cho ngườiđibẩm báo Liêu thị.

Kỷ Nguyệtđãrất đau rồi, Tạ Minh Kha cúi đầu hônmộtcái lên gò má nàng ấy: "Ta đợi nàng và hài tử."

Bà đỡ ômmộtđứa trẻđira, cườinói: "Chúc mừng Tạ đại nhân sinh được quý tử! Làmộtcông tử!"

hắncười lạnh: "Ta chỉ tặng ngươimộtchiếc trâm vàng hay sao?"

"Tỷ phu đâu?" Kỷ Dao nhìn quanh bốn phía, "lẽ nào tỷ tỷkhôngnóicho tỷ phu biết?"

"Cháo trắng."

Nhưng nếu như vậy, Dương Thiệukhôngphảisẽrất đáng thương hay sao? Nghĩ nghĩ lại lắc đầu,hắnlà Hầu gia cơ mà, lẽ nào có thể chỉ vì muội muội màkhôngthành thân hay sao, trong Kinh thànhkhôngbiết còn có bao nhiêucônương nguyện ý liên hôn với Hầu phủ đâu, hoàn toànkhôngcần lo lắng.

"Phụ thân cũng là quá vui mà thôi, khó có dịp." Kỷ Nguyệt cười, "nương, người chẳng qua làđangở đây thôi, nếu người ở nhà, conkhôngtin nương lạikhônguống cùng đâu."

Y ghé đầu xuống bên cạnh tay nàng ấy.

Kỷ Dao ngồi trong phòng khách, cũngkhôngnhìn thấy Trần Viện.

"Thái phu nhân tán thưởng, tổ tiên ông cha đều là nông dân, nếunóitới gia phong nề nếpthìcũng chỉ được mỗi thuần phác thôi." Kỷ Dao nhìn sang bên cạnh, "so với cáccônương ngồi ở đây còn kém xa."

Liêu thị hiểurõtâm trạng của nữ nhi, lúc bà sinh con cũng như vậy, phất phất tay: "Đều ra ngoài đợiđi, để Nguyệt nhi vàcôgianóivới nhau mấy câu."

"Sao vậy?khôngthoải mái?" Liêu thị đỡ nàng ấy, "có phải là đau chỗ nào haykhông, hay là làm sao...."

"Sao có thểkhônglo lắng, còn phải nhìn chằm chằm nó thành thân nữa!" Nhắc tới chuyện này, lại nghĩ tới Kỷ Dao, bànóivới Kỷ Nguyệt, "Dao Dao cập kê rồi, Nguyệt nhi, có phải là con nênnóivớicôgiamộtcâu, xem xem bên người y có công tử nào thích hợp haykhông?"

Nàng nhìn bốn phía, trừ nha hoàn của mình, tất cả những người khác đềukhôngthấy đâu.

"Sao chàng tham lam như vậy?"

Editor: Phiêu Phiêu Trong Gió

Ha, Dương Thiệu cười khẽ, đem châm vàng cất vào trong tay áo.

Nhưng từ đầu tới cuối nàng đềukhôngđụng vào bức rèm đó.

Liêu thị liền sai ngườiđitruyền lời tới Chu ma ma.

Kỷ Nguyệt cắn môi cười, nhắm mắt lại: "Thiếp mệt lắm, muốn nghỉ ngơi."

"Dù sao cũng đáng giá mấy chục lượng bạc, mặc dù Hầu gia phú khả địch quốc, cũngkhôngnên lãng phí như vậyđi?"

"Muội đọc sách nhiều hơn huynh, đương nhiên là biết."

hắntừng nghĩ, Kỷ Daosẽnóigì.

Tạ Minh Kha nhậm chức ở Hàn Lâm Viện, đồng liêu của y đều xuất thân cát sỹ, tài trí hơn người, chức vụ cũng thanh quý, sau này tiến nhập nội các có thể quyết định chuyện quốc gia đạisự. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đập đá gì?"

"khôngđược, nươngnóiănkhôngnổi, thiếp liền muốn ăn cháo trắng."

Nàng ấy cười: "Có thểsẽphải đợi lâu đấy."

Bà cau mày: "Xem như là tìm hiểu chiều gió, được liền được,khôngđượcthìthôi, dù saokhôngphảicôgiađãchọn được mấy người rồi sao?"

"Sao lạikhônghợp nhau?" Kỷ Đình Nguyên rất là thưởng thức Dương Thiệu,hắnanhdũng thiện chiến, ngăn cơn sóng dữ ở Vân Châu, đánh bại Tần Vương,hắncòn có thể uống rượu rất giỏi, ngàn chénkhôngsay. Đương nhiên, quan trọng nhất là, Dương Thiệu đối xử với muội muộikhôngtệ,khôngphải làđãtừng cứu muội ấy vài lần rồi hay sao, cho nênhắnta cảm thấy rất nghi hoặc, "nếu ngài ấykhôngức h**p muội, làm sao lạikhôngthích hợp đây?"

hắnnhàn nhạtnói: "khôngbiết Kỷcônương có chuyện gì?"

khôngphảihắnmuốn cắt đứt quan hệ giữa hai người bọn họ hay sao, nàng chỉ là muốn quan hệ của hai người cắt đứt triệt để hơn mà thôi.

Loại kịch này kiếp trước Kỷ Daođãchứng kiến nhiều, thầm nghĩ ắt hẳn do Thái phu nhân sai sử, có điều mục đích có chút kì quái. Bởi vì mặc dù Thái phu nhânkhôngthích nàng, nhưng từ trước tới nay chưa từng giở thủ đoạn chiêu trò gì. Bà chỉ lạnh nhạt nàng thôi, hoặc là khi nàng làm sai, Thái phu nhânsẽnghiêm khắc trách cứ vài câu, những cái khácthìkhôngcó.

Kỷ Nguyệt từ trước tới nay đều nội liễm, lần đầu tiênnóira lờinóikiểu này, Tạ Minh Kha cảm thấy trong lòng ngọt ngào, khẽ cười: "Chỉ vì bộ dáng?khôngcó lí do nào khác nữa sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)

hắnta cảm thấy bảm thân mình có lẽ đảo ngược rồi, xem rakhôngphải Dương Thiệu phụ muội muội, mà là muội muộihắnta thay lòng đổi dạ.

Cũngkhôngbiếtđãqua bao lâu, bên trong truyền ra tiếng trẻ con khóc, Tạ Minh Kha lập tức nâng cao tinh thần, vội vàng xông tới cửa.

"khôngphải tham lam, ta thích tất cả của nàng, nàng chỉ thích mỗi vẻ ngoài của ta, takhôngcam tâm."

Thấyhắnmuốn rờiđi, Kỷ Daonói: "Hầu gia, nếu vậtđãtrả về chủ cũ, vậy xin Hầu gia trả lại sợi kết trường thọ cho ta."

Cũngkhôngcó ý nghĩ muốn độc chiếm công lao, Thái phu nhân nghe vậythìgật đầu: "Ta chính là nghenóinề nếp gia phong của Kỷ giakhôngtệ."

Bà đỡnói: "Tạ đại nhân, Kỷcônương, các người đều ra ngoàiđi."

Liêu thị cảm thấy kì quái: "Đột nhiên lại mời Dao Dao, lẽ nào Thái phu nhân thay đổi ý kiến rồi? Vậy rốt cuộc có phảiđihaykhông...ôi chao, vẫn là nênđi, Hầu giakhôngphải là giao hảo vớicôgia hay sao, dù sao cũng phải nể mặt, để Dao Daođitới đómộtchuyến."

Kỷ Đình Nguyên cũng nhìnmộtcái,nóivới Kỷ Dao: "Tiểu hài tử cư nhiên có bộ dáng như vậy, chẳng giống ai cả."

Kỷ Dao thở dài: "Rất nhiều điểmkhônghợp nhau, muộikhôngthíchhắnuống rượu,khôngthíchhắnđánh giặc,khôngthíchhắnngày ngày thao binh luyện mã. Thái phu nhân cũngkhôngthích muội, biểu muội củahắnmuội cũngkhôngthích, cái gì muội cũngkhôngthích...."

"khôngcần nữa?" Dương Thiệu kéo nàng tới gần, gần như dán lên ngựchắn, "khôngphải muốn tính toánrõràng hay sao, vật quy chủ cũ?"

Kiếp trước khi tỷ tỷ sinh con nàngkhôngở bên cạnh, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy bị giày vò khổ sở như thế này.

Sớm biết vậy liềnkhôngđòi dây trường thọ gì đó nữa....

Nhưng rượu này vẫn là nên tặng, liền coi như quà bồi thường.

Dương Thiệu sửng sốt.

Giấy phút đó, ánh mắthắnlạnh hơn bất cứ lúc nào.

Trái timhắndần dần co thắt lại.

Kỷ Nguyệt hơi đỏ mặt, bộ dánghiệntại của nàng ấy khẳng định là vô cùng khó coi, nàng ấynhỏgiọngnói: "chính là giống chàng... thiếp thích bộ dáng của chàng."

Ánh mắt Thái phu nhân chớp động, cảm thấy Kỷ Dao rất có cốt khí.

nóirathìrất dài.

"Hay là ăn cháo cáđi, hoặc là canh gà, tổ phụ tặng gà, còn mấy con liền."

Cáccônương ở trong Kinh thành, có ai làkhôngmuốn lấy gia thế làm vinh, nàng cư nhiên lại chủ động đề cập tới mặt yếu của mình, nếu là người khácsẽchỉ tránh né thôi.

Từ trước tới này nàng chưa từng thấy Tạ Minh Kha lôi thôi như vậy.

Kỷ Nguyệt dựa vào y: "Vâng."

Liêu thị cũng bật cười, vuốt vuốt mái tóc: "Ôi, ta vẫn luôn lo lắng cho Đình Nguyên,khôngngờ đứa trẻ này cũng rất có tiền đồ, lúc trước nương sợ nó ở bên ngoàisẽxảy ra chuyện, kết quảkhôngngờ tới mọi chuyện lại ổn thỏa như vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)

Cánh cửa đóng lại, chỉ có từng chậu từng chậu nước nóngkhôngngừng được mang vào.

Bất kể kế sách của Thái phu nhân là gì,thìđều hợp ý nàng.

Chương 62

Thái phu nhân vì muốn che đậy mục đích của mình, nên mời thêm mấycônương khác nữa, dù sao bàkhônghiểurõtâm tư của nhi tử, hôm nay chỉ là thăm dò thôi.

Tạ Minh Khakhôngnóichuyện, chỉ là đem tay nàng ấy đặt vào lòng bàn tay mình, nắmthậtchặt.

Kỷ Dao hoài nghi rằng Thái phu nhân có phải bảo nàng tới để cảnh cáo nàng cách xa Dương Thiệu haykhông, chuyện lần trước ở đường Tập Hiền, chuyện của Du Tố Hoa, Thái phu nhân khẳng định là biếtrõ, có thể là bà cảm thấy do nàng xuất ra quỷ kế gì đó cũng nên.

"đãcho ngườiđithông báo rồi, chắc là lập tức liền trở về...."

Tạ Minh Kha nghe thấy vậy, trong lòng trầm xuống, tay nắm càng chặt.

Kỷ Đình Nguyên trấn an nạn dânmộtcách ổn thỏa, các Tri phủ lần lượt dâng tấu khen ngợi, Hoàng thượng vung bút, thăng chức chohắnta trở thành Tả thiêm đô Ngự sử của Đô sát viện, quan chính tứ phẩm.

Nàng thở dàimộthơi.

Kỷ Chương ở phía sau cười, thấy thê tử cũngđira ngoài rồi, liền nắm lấy tay bà, cảm kháinói: "Hôm nay đúng là ngày tốt." Ông đặc biệt cảm thấy mãn nguyện, mấy đứa trẻ đều tốt, lúc cònnhỏông ở trong nhà đọc sách, cứ cảm thấy mình có đọc cũng chẳng làm nên chuyện gì, từ trước tới giờ chưa dám nghĩ tớisẽcó ngày hạnh phúc như hôm nay.

Kỷ Nguyệt lúc nàyđãđau chảy mồ hôi, Kỷ Dao tiến tới nắm lấy tay tỷ tỷ: "Saokhôngnóisớmmộtchút, sắp sinh rồi sao?"

Thực rakhôngnóiy cũng biết, Tạ Minh Kha cúi đầu hôn lên môi nàng ấy: "Ừ, ngủđi, ta ở bên cạnh nàng."

Kỷ Dao dừng cáchhắnkhoảng mấy bước chân, đem chiếc trâm đưa chohắn: "Những lờinóidư thừa tasẽkhôngnóinữa, nghĩ ắt hẳn Hầu gia rấtrõràng, chiếc trâm này trả lại cho ngài."

"Đương nhiênkhôngcó, ca ca huynh cũngkhôngnghĩ thử xem, nếu như Hầu gia phụ muội, muộisẽche dấu hay sao? Cho dù ca cakhôngbáo thù thay cho muội, muội cũngkhôngđểhắntrôi qua tốt đẹp!"

Nàngyêuquý tỷ tỷ, sợ chuyện xấusẽxảy ra, mặc dù trong lòng biết trước tỷ tỷsẽkhôngsao.

Nhưnghiệnnay thái độ của Thái phu nhân đối với nàng thế nào có quan trọngkhông? Lúc nàngđangsuy nghĩ, Dương Thiệuđãra quyết định rồi. Lúc đầunóicho nàng mười ngày suy nghĩ, sau đóthìqua loa với nàng,nóicái gì màkhôngcần miễn cưỡng.

"Cònkhôngphải sợ mọi người lo lắng, bảo takhôngđược làm phiền mọi người sớm như vậy." Đại nữ nhi từ trước tới nay đều hiểu chuyện, Liêu thịnói, "Nguyệt nhi, con nhất địnhsẽbình an, đừng sợ, nương ở bên cạnh con."

Đáng tiếchiệntạihắnđangbuông tay xuống, ống tay áo rộng cheđimất, cái gì nàng cũngkhôngnhìn thấy. Nhưng nàng cảm thấy, Dương Thiệukhôngđến nỗi vứt nóđi.

Lúc này phụ tử Kỷ Chương cũng tới nơi,hiệngiờđãlà buổi chiều tối rồi. Bọn họ vây quanh bên cạnh Kỷ Nguyệt.

Mộc Hương chải tóc cho Kỷ Dao.

Ngón tay Kỷ Dao ngừng lại, rồi tiếp tục lau, cho đến khi thân ảnh đó lướt qua bên người nàng, muốnđitiếp về phía trước, nàng đột nhiên gọi: "Hầu gia."

Nhi tử đều bao nhiêu tuổi rồi? Bà cũngkhôngnghiêm khắc như vậy.

Mở hộp nữ trang ra, Mộc Hương lựa chọn trâm thoamộtcách tỉ mỉ.

Kỷ Daonói: "Nếu như Hầu gia để trong thư phòng, xin Hầu gia lấy ra trả lại ta."

“Vậy nương sau nàykhôngcần phải lo lắng cho huynh ấy nữa."

"Tỷ tỷ sao rồi?" Kỷ Dao hỏi.

mộtcanh giờ sau, xác thực là sắp sinh rồi, Kỷ Dao vội vàng ngồi kiệuđitới Tạ phủ.

hắncó thói quen cất đồ trong thư phòng, chỉ là sợi kết trường thọ....

"Phu nhân rất lợi hại, sinh con ra rất nhanh." Bà đỡ đáp.

Nàng cảm thấy vô cùng khó hiểu, lấy khăn tay ra lau tay.

hắnquay người trở lại.

Trong phòng, Tạ Minh Kha bưng cháo trắng bón cho Kỷ Nguyệt.

Cư nhiên còn khen nàng? Kỷ Dao suýt chút nữathìhá to miệng.

"nóiđi, là chuyện gì? Nếuhắnthựcsựức h**p muội, ca ca có biện pháp báo thù thay muội!"

Nàng nhân lúc Mộc Hương cài trâm lên tóc, liền cầm lấy nó ra để trong tay áo. Nếu ngay cả mặt cũngkhôngmuốn nhìn thấy nhau, hà tất gì phải lưu lại thứ đồ này? Nếu có cơ hội gặp được, nàng liền trả nó lại chohắn.

Kỷ Dao kì quái, chẳng lẽ Thái phu nhân muốn nàng gặp Dương Thiệu? (đọc tại Qidian-VP.com)

Kỷ Chương ôm lấy, đứa trẻ mập mạp bụ bẫm, mặt đỏ hồng.

Ai ngờ tới, Kỷ Dao lại ở đây.

"Vậythìtốt." Ánh mắt củacôgia khẳng địnhkhôngtệ, Liệu thị lại trở nên vui vẻ.

Thái phu nhân cười lên, đồng thời ra hiệu bằng ánh mắt cho Đường ma ma.

Vậythìkhôngthể kéo dài thêm nữa, nàng ấy nghĩmộtlát rồi thăm dò: "Nương, con thấy Hầu gia làm ngườikhôngtệ."

Nhưng mà vì sao?

"Bây giờ huynh mới biết?"

Kỷ Nguyệt đột nhiên nghĩ tới lờinóingày đó của Tạ Minh Kha, Dương Thiệukhôngmuốn gặp muội muội, xem ra thựcsựlàkhôngthể thành. Nàng ấy tiếc nuối thở dàimộthơi: "Connóivới tướng công, chàng ấy nhất định có thể giới thiệu vài người."

Kỷ Nguyệtđangôm con, nàng ấynói: "Đều đáp ứng rồi còn có thểkhôngđihay sao? Bậc tài giỏi như Hầu gia, Thái phu nhân có thể dạy dỗ ramộtHầu gia như vậy ắt cũng là người có chừng mực, con nghĩ bà ấysẽkhônglàm khó Dao Dao." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nha hoàn quỳ xuống nhận tội, xin Kỷ Dao tha thứ.

Nàngkhôngmuốn để Thái phu nhân cảm thấy rằng, bản thân nàng dường nhưđangnghĩ mọi biện pháp để gả cho Dương Thiệu.

"Sao có thể? Nàngsẽsinh con rất nhanh, tađibảo nhà bếp nấu sẵn canh cho nàng, nàng muốn ăn cái gì?"

Quả nhiên là đợi đến phát điên rồi.

"Được." Tạ Minh Kha đặt bát xuống, bây giờ mới có thời gian tỉ mỉ quan sát thê tử, "vất vả cho nàng rồi, cư nhiên nặng những ba cân."

Liền ngay cả Kỷ Nguyệt cũng cười: "Tướng công, chàng mau chỉnh lại mũ áo."

Vẻ mặt nam nhân lãnh đạm, bày ra chút xa cách, chỉ là khuôn mặt vẫn vô cùnganhtuấn, đôi lông mày dài phấn chấn, đôi mắt đen láy, cánh mũi cao thẳng, còn có đôi môi mang hình dáng tuyệt đẹp... trong đầu Kỷ Daohiệnrõcảnh tượnghắnhôn nàng trong xe ngựa.

hắncăn bảnkhôngmuốn cưới nàng.

Giọngnóingọt ngào của tiểucônương vang lên bên tai, làmhắnnghĩ tới ngày đó đứng trước rèm kiệu, nghĩ tới thời khắc chỉ cách nàngmộtbức rèm.

"Được được được,thìcháo trắng." Tạ Minh Kha trong lòng trầm trọng, nhưngkhôngdám biểu lộ ra ngoài, y biết Kỷ Nguyệt cũng sợ hãi giống mình, chỉ có điều sợ hãi cũngkhôngcó tác dụng gì, bọn họ cùng nhau vượt qua, ynhẹnhàng ôm Kỷ Nguyệt vào lòng, "ta luôn nghĩ Tiềm nhi sinh ra có bộ dáng như thế nào, đợi lát nữa liền có thể nhìn thấy rồi."

Lời vừa dứt, liền nghe thấymộtchuỗi tiếng bước chân chạy nhanh, Kỷ Dao ngẩng đầu lên xem, chỉ thấy Tạ Minh Kha chạy từ bên ngoài vào,trênmặt đều là mồ hôi, cái nàykhôngtính là gì, mũ quantrênđầu y cư nhiên bị lệch xiêu vẹo!

hắnthựcsựkhôngthể hoảng loạn bỏ chạy trước mặt Kỷ Dao.

Cái này cũng đúng, Kỷ Đình Nguyên suy nghĩ trong chốc lát, muội muội nhà mình tính cách ra sao, sao có thể bị thiệt thòi? Muội ấy chính là trái ớtnhỏ! Nếu như Dương Thiệu phụ muội ấy, muội ấykhôngthể tốt bụng bảo hộhắnnhư thế này được.

"Là sao? Muộiđãsớm biết rồi?"

"Chàng làm đau thiếp rồi." Kỷ Nguyệt sẵng giọng.

Hai người vẫn chưa tách nhau ra, bà đỡ có chút gấp gáp: "Tạ đại nhân, làm lỡ thời giankhôngtốt, mauđirađi."

Trong phòng yên tĩnh, ánh trăng bên ngoài len lỏi chiếu vào, vô cùng ấm áp.

So với năm ngoái,cônương này thựcsựđãtrưởng thành rồi, giữa lông mày sáng sủa rực rỡ, khi con ngươi chuyển động giống như có ánh sáng nở rộ, làm người khác phải chú ý nàng. Nhan sắc này thựcsựkhôngthể chê bai, chính là quá mức bắt mắt, qua vài năm nữakhôngbiết còn diễm lệ tới mức nào.

hắntrầm mặckhônglên tiếng.

Tại saohắnđột nhiên trở nên dọa người như vậy?

Đầu nhọn chiếc trâm giống như đâm thẳng vào trái timhắn, Dương Thiệu giơ tay ra nhận lấy: "Ta đều quên có vật này rồi, cũngkhôngphải đồ gì đáng tiền, sao ngươi phải trả lại?khôngcần có thể vứtđi."

A,khôngđược đâu!

Liêu thịkhôngnóigì, chứng kiến giây phút nữ nhi sinh con ra, bà cũng cảm thấy, hôm nay chuyện gì bà cũngkhôngso đo tính toán nữa.

"Trang điểm tỉ mỉ chocônương." Chu ma ma phân phó.

"Chỉnh cái gì, nàng đều sắp sinh rồi!" Tạ Minh Khakhônghề để ý hình tượng của bản thân mình, bàn tay đặt lên đầu vai nàng, "nàng sao rồi, đaukhông? Có phải là rất khó chịu haykhông?" Y lấy ra khăn tay lau mồ hôi cho nàng ấy, "ta nên sớm trở về mới phải...."

Cả người nam nhân giống như cất chứa gió bão, có loại cảm giác muốn hủy diệt nàng, Kỷ Dao đột nhiên cảm thấy hối hận.

"Đều là công lao của Chucônương." Kỷ Dao cười cười, "tiểu nữ chỉ là đúng lúc gặp được Chucônương, nhìn thấy nạn dân đáng thương, mới có ý nghĩ đó."

Rất tốt.

Tỷ tỷ sinh con xong, tự nhiên là có bà v·ú chăm sóc, nhưng vì chưa qua thời gian ở cữ, Liêu thị vẫn cảm thấy lo lắng, cho nên vẫn chưa rời khỏi Tạ phủ.

Mọi người đều rất biết điều, hiểu được hai phu thê cần bày tỏ nỗi lòng, Kỷ Dao đứng lên, liếc nhìn cháu ngoạinhỏ, thấy cháu ngoại nhắm mắt ngủ, liềnđira ngoài.

Khóe môi nàng nhếch lên.

Nha hoàn đó tay chân vụng về, đemmộtbát canh gì đó đổ lên tay nàng, bàn tay nàng đột nhiên bị dinh dính, may màkhôngbỏng, chỉ bị bẩn thôi.

Thấy nàngkhôngnóigì, Kỷ Đình Nguyên kéo nàng vào trong nhà, ấn nàng ngồi xuống ghế.

mộtnhà Kỷ gia cũng vây quanh, kiễng chân mong đợi.

"Như vậy mới tốt, nếu như gầy quá lại phải lo lắng." Mặc dù lúc sinh Kỷ Nguyệt cũng sợ hãi, nhưnghiệntại thả lỏng, chỉ cảm thấy trong lòng tràn đầy ấm áp, đó là nhi tử của nàng ấy và Tạ Minh Kha, bất luận thế nào cũng phải sinh ra, "Tiềm ca nhi giống tướng công mới tốt."

Kỷ Dao và ca ca cùng nhau vào trong, Kỷ Chương ôm cháu ngoạiđiở phía sau.

Đây là cháu ngoại của ông!

hắnkhônghề biết mẫu thân mời Kỷ Dao tới, vừa rồi mẫu thânnóicó việc gấp, thúc giụchắnnhiều lần,hắnmới trở về.

Đúng vậy, chuyện đó, có phảihắncũng quên rồi haykhông? Từng hôn nàng, ôm nàng, chỉ vì nàng muốn suy nghĩ,hắnliền vứt nàng ra sau đầu hay sao.

"Tuổi tác lớn rồi càng ngày càng cảm thấy tĩnh lặngcôđơn, nên muốnnóichuyện với mấy tiểucônương các ngươimộtchút." Thái phu nhân nhìn Kỷ Dao.

"Đừng nhắc tới nữa!" Liêu thị phất tay liên tục, "Dao Dao có gặp qua Thái phu nhân, bà ấykhôngvừa ý, sau đó Hầu giakhôngtới nhà chúng ta nữa, làm sao còn thành đôi được?"

Bị tiếng va vào nhau thanh thúy của ngọc thạch hấp dẫn, Kỷ Dao cúi đầu nhìn xem, đột nhiên pháthiệnra cây trâm trước đây Dương Thiệu tặng.

Y vội vàng buông lỏngmộtchút, nhìn vào mắt thê tử: "Nguyệt nhi, nàng nhất định phải bình an, nàngkhôngđược..." mặc dù bụng đầy kinh luân, nhưng đến giờ khắc này, y cư nhiênkhôngnóinổimộtlời, chỉ có thể đặt tay nàng ấy lên môi hôn, "ta ở bên ngoài đợi nàng."

Ca cathìcó cái biện pháp khỉ gió gì, tà môn ngoại đạo à? Dương Thiệu là Đô đốc ngũ quân đấy, ca ca có thể làm gì? Kỷ Dao ổn định tâm trạng: "Ca ca, Hầu giakhôngức h**p muội, là muội suy nghĩ tường tận, cảm thấy hai người bọn muộikhônghợp nhau."

Kỷ Dao trong lòng giật thót, vô thức lùi ra saumộtbước.

Dưới ánh nắng mặt trời, cánh bướm hơi hơi lay động, dường như muốn bay lên vậy, nàngđitới gần Dương Thiệu.

Nhưng cómộthôm, Hoài Viễn Hầu phủ bất ngờ gửi thiếp mời tới,nóilà mời Kỷ Dao tới ngắm hoa.

Nhưngtrênthực tế,hắnđãkhôngmuốn đợi nàng nữa rồi.

...............

Kỷ Nguyệt lúc này đột nhiên cau mày lại.

Tỷ tỷ giống như là vớt ra từ trong nước vậy, cả người ướt đẫm, Kỷ Dao nhìn thấy thế mắt liền đỏ ửng,nhỏgiọngnói: "Tỷ tỷ, tỷ sao rồi? Tiềm ca nhi rất tốt."

Chính vào lúc này, phía sau truyền tới tiếng bước chân vội vàng, "đát đát đát, đát đát đát",đitrênđườngnhỏtrải đá xanh, vang lênâmđiệu rất nhịp nhàng.

Thôi, dù sao cũng phảinóirõ!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 62