Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 75
Toàn thân Kỷ Dao cứng đờ.
Cái gì.... Dương Thiệu cảm thấy nàngthậtbuồn cười, nếuhắnthậtsựmuốn làm cái gì, Kỷ Dao cản được sao?hắnmuốn nàng ngay bây giờ, nàng có thể làm gì sao?
"Đó là chuyện của ngươi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Dao cắn môi: "Có phải ngươiđanggiận ta haykhông?" Nàng cảm thấy chắc chắn Dương Thiệu là bởi vì nàng từ chốihắn, cho nênkhôngvui, vì thếkhônggặp Tạ Minh Kha.
Dương Thiệu nhắm mắt lạinói: "Hôm nay bản hầu bị ngươi quấy rầy, sợ khó mà ngủ, ngươi hát cho bản hầumộtbài."
Xộc tới xộc lui, cho đến bây giờ nàng vẫnkhôngtreo áo cẩn thận chohắn.
Quả nhiên sau khi cởi rathìlập tức lấy lồng ngực trần củahắn, dáng người cao lớn đều ở trước mặt, may mắn bên trong vẫn có quần, Kỷ Dao hít sâumộthơi, nhanh chóng cởi áo ngoài củahắnra, đặt bên cạnh kệ áo gỗ lim.
"Nếu như ngươi có chứng cứ có thể dâng lên triều đình,khôngcần đêm khuya đến phủ bản hầu."
Kỷ Dao theohắnđến phòng ngủ.
Nếu dễ dàng như vậy, nàngsẽkhôngđến.
So với kiếp trước, chữ viết của nàng lại đẹp hơn, nàng vậy mà cũng tĩnh tâm luyện chữ: "Chữ ngươikhôngtệ."
Kỷ Dao thấyhắnđồng ý, lập tức viết tên của mình lên, vừa định ấn taythìvội vàngnóithêm phía saumộtcâu, "khôngtính c** q**n áo trong đó."
Dương Thiệukhôngnói.
"Cất kỹ."hắnnói.
Khoảng cách rất gần, ngửi đượcmộtmùi bồ kết nhàn nhạt, có vẻ mới vừa tắm rửa xong, mặt Kỷ Daokhôngkiềm được đỏ lên, nàng nghi ngờhắnkhôngmặc áo trong.
Nhìn thấyhắnđiđến trước bàn, quay người về phía cửa, Kỷ Dao thấp giọngnói: "Có phải là ta cởi, ngươisẽbớt giận? Ngươisẽgiúp phụ thân..."
hắnquay đầu lại, nhìn nàng chăm chú, cao cao tại thượng giống như chẳng qua nàng chỉ làmộtkẻ hèn tùy tiện bópmộtcái liền có thể hủy diệt.
Dương Thiệu đối với hành vi ngu ngốc này của nàng lười lên tiếng.
Dương Thiệunói: "Bản hầu muốn nghỉ ngơi, cởi áo cho bản hầu."
hắnnằm xuống.
Bầukhôngkhí như đông lại, khiến người ta thởkhôngnổi, bỗng nhiên Dương Thiệu đứng lên: "Bản hầu muốnđinghỉ ngơi, mời Kỷ tiểu thư về." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng đưa tay cởi áo ngoài của nam nhân.
Thấyhắnkhóa lại, Kỷ Dao cảm giác như mạng của mình cũng bị khóa, tương laimộttrời tăm tối, trong lòng sợ hãinói: "thậtra ta cũngkhôngbiết có thể làm cho Hầu gia chuyện gì...Nhưng mà nếu như Hầu gia cần, tốt nhất là vào ban ngày, ban đêm ta sợkhôngra được, lỡ như khiến mẫu thân hoài nghi..."
Kỷ Dao ấn tay lên rồi giao chohắn: "Như vậy được rồi chứ?"
Đai lưng màu trắng giống nhưmộtbông tuyết rơi xuống mặt đất.
Cũng chỉ có khóc.
Dương Thiệu đứng đối diện nàng.
"Ngươinóicái gì?" Sắc mặt của nàng trắng bệch, ngón tay càng thêm lạnh lẽo, "Hầu gia, ngươikhôngphải lànóithậtchứ?"
Chương 75
Kỷ Dao nghẹn lời.
Kỷ Dao đành phảiđiqua, lấy áo ngoài xuống, dùng tay cẩn thận vuốt lên, sau đó lại cẩn thận đặt lêntrênkệ áo.
Kỷ Dao sửng sốtmộtchút, saohắnđột nhiên khen chữ của nàng? Nhưng mà trong lòng cũng có mấy phần vui vẻ, dù sao cũng làmộtthành quả: "Nhờ có phụ thân và ca ca chỉ dạy." Nghĩ đến phụ thân, nàng lại hỏi, "Nhất định Hầu gianóichuyện chắc chắn... từ trước đến nay lời hứa của Hầu gia ngàn vàng."
"Làmkhôngđượcthìlập tứcđi." Nam nhân cũngkhôngcó cảm xúc gì.
Cả người Kỷ Dao run dữ dội hơn, tay nàng hướng về phía đai lưng.
Nàng đắp chăn chohắn: "Hầu gia, có được chưa?" Hôm naykhôngbiếtnóivới trong nhà thế nào,khôngchừng còn phải làm phiền Thẩm Nghiên,nóikhôngcẩn thận uống say ở quán rượu Thanh Nguyệt...
"Ngươi biếtthìtốt." Dương Thiệu đem khế ước cất vàomộtcái hộp sơn hồng mạ vàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vậy phụ thân..."
Cho dù thế nào, nàng phảiđirồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái gì!
Nơi đây và trong trí nhớ khác nhau, sau khi nàng gả cho Dương Thiệu mới vào ở, nghĩ đến chắc làđãtrải quamộtlần sửa chữa, bố trí cũng thay đổi. Cái giường bây giờ cũngkhônggiống, nàng nhớ kĩ vốn là giường gỗ tử đàn khắc hoa lê, vô cùng rộng lớn, cái giường bây giờ có chút đơn giản, chỉ treomộttấm rèm xanh nhạt.
Giữa vầng tránhắnlạnh lẽo, Kỷ Daokhôngrét mà run, kí ức kinh hoànghắnbóp cổ nàng vẫn còn mới mẻ, thậm chí nàngkhônghiểu, vì sao Dương Thiệu lại tức giận như vậy, thất thố như vậy!
Dương Thiệu cầm lấy nhìn kỹmộtchút.
Nàng hơi mở rộng áo ngoài, lộ ra quần áo trong màu hồng nhạt,trênvạt áo có thêu mẫu đơn lớn, diễm lệ hơn nhiều so với gương mặt tái nhợt lúc này của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.