Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quỷ Thư

Unknown

Chương 12 : Mưu Ma Chước Quỷ.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12 : Mưu Ma Chước Quỷ.


Sau khi tiễn bọn tu sĩ lên đường, hạ nhân nhanh chóng chạy đi báo quan.

Hắn lướt nhanh qua mọi người, tìm kiếm gã tóc đỏ để hỏi cho ra lẽ.

Bấy giờ, Tiền Kim Bảo thở phào nhẹ nhõm. Cảm giác sợ hãi vẫn còn đọng lại trong lòng nhưng ít nhất tối nay hắn sẽ được ngủ ngon.

Mùi hương của trà xanh tỏa ra thật dễ chịu, hắn ngồi ở một góc khuất, cố gắng thả lỏng.

Tiền Kim Bảo càng nghĩ càng thấy sợ, hắn nhanh chóng thay y phục, bỏ qua những bộ quần áo rườm rà thường ngày, thay vào đó là bộ đồ giản dị để tránh bị lưu manh dòm ngó gây sự như lần trước.

Sau khi hỏi thăm xung quanh không thu được thông tin gì hữu ích. Tiền Kim Bảo mệt mỏi vì thời gian này quá nhiều chuyện bủa vây. Cuối cùng, hắn quyết định tìm một quán trà gần đó để nghỉ ngơi và suy nghĩ về mọi thứ.

Mọi việc đã tạm ổn, Tiền Kim Bảo trở về phòng, tâm trí vẫn còn bàng hoàng vì những gì vừa trải qua. Hắn đóng chặt cửa lại rồi lôi cây bút cổ kỳ lạ ra. Nhìn ngắm nó một cách chăm chú.

Cổ nhân lưu truyền rằng yêu vật, tà ma bị trấn áp tận Thâm Uyên vực, nơi được ngăn cách với thế tục dưới sự giá·m s·át của tiên tôn, thần đế.

“Có bệnh à? Làm vậy khác gì chở củi về rừng.... Nhưng thôi kệ! Có tiền thì được rồi, tý nữa chúng ta đến thử vận may đi.” - Người thứ ba chen vào, cười lớn.

Lát sau, các tu sĩ đã bố trận bảo vệ xong xuôi. Phàm nhân có thể tùy ý ra vào nhưng yêu ma tà vật sẽ không thể lại gần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người kia thắc mắc, vẻ mặt đầy nghi hoặc. “Gì thiệt luôn à? Nhưng sao lại mang linh thạch lên núi? Đáng ra phải khai thác và đưa xuống chứ?”

Trong không gian ồn ào của quán, tiếng cười nói của những thực khách gần đó bỗng thu hút sự chú ý của hắn.

Ma hoàng không lâu trước đây một mình cùng phó tướng của gã thâm nhập Bích Hải không rõ mục đích, tiên đế nghe tin đã từ thần giới đích thân hạ phàm thu thập rồi phong ấn hắn dưới Quy Khư vực.

Tiền Kim Bảo nghe vậy, lập tức hỏi mình có thể giúp đỡ gì không? Tiền gia rất nhiều tiền, có thể thuê nhân lực dò la tin tức khắp nơi.

Tứ Hải Trân phường buổi chiều lấp lánh ánh đèn vàng phản chiếu trên mặt nước.

Tiền Kim Bảo lẩm bẩm trong đầu, lòng đầy trăn trở. "Họa quỷ…." - Hắn nhớ lại ánh mắt hoảng sợ của yêu nữ khi thấy cây bút cùng với lời lẽ mà ả thốt ra. Có khi nào cây bút này chính là vật mà những vị tu sĩ và Tiêu thúc của hắn đang tìm?

Và không lâu sau đó hắn đã có câu trả lời, sáng hôm sau. Thẩm Tương cho người đi mời hắn tới Nhất Túy Hiên bàn việc làm ăn, nghe nói y đã tìm được một quẳng linh thạch vô cùng đồ sộ ở núi Tản Vân.

Một tu sĩ trong số họ lên tiếng: "Chúng ta thật vô tình quá, vậy cậu chính là Tiền thiếu gia. Bọn ta có nghe chuyện của tiền lão gia rồi!"

Tiền Kim Bảo vội vàng nhét cây bút cổ vào trong áo, nó đã cứu hắn và gia nhân khỏi một mối đe dọa khủng kh·iếp. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Cậu ta nói đúng.” - Một tu sĩ lên tiếng. “Chúng ta không thể rời đi khi còn nhiều nguy hiểm rình rập xung quanh Tiền phủ. Làm chút gì đó cho Tiền lão gia đi."

Cây bút cũ kỹ, thậm chí còn không có vệt mực đọng lại trên ngòi. Thân bút lại vô cùng lạnh lẽo.

Chương 12 : Mưu Ma Chước Quỷ.

Một trong số họ lên tiếng. "Chúng ta không thể ở đây lâu hơn nữa. Cần gấp rút tiềm ra nguyên thần ma hoàng để chấm dứt chuyện này."

“Nếu… Nếu đã nhận ân huệ của lão gia, thì các vị cũng phải có trách nhiệm với thiếu gia bọn ta chứ? Khi các vị đi rồi, ai biết tối nay tiền gia có lại gặp yêu quái hay không? Bây giờ Tiền gia chỉ còn một mình thiếu gia thôi." - Gia nhân lên tiếng, giọng ngập ngừng đầy lo lắng.

“Nghe nói Chu Nhất và Thẩm Tương đang thuê người vận chuyển linh thạch lên núi với giá cao đấy!” - Một người trong nhóm nói, nhấp một ngụm trà và cười. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nét mặt ai cũng phảng phất sự tiếc nuối, không thể đền đáp cho những gì đã nhận.

“Bọn ta đến trễ quá.” - Một trong bốn tu sĩ thở dài, ánh mắt quét qua quang cảnh hỗn loạn trong phủ. Máu vẫn còn vương trên mặt đất và mùi tanh nồng nặc khiến không khí trở nên ngột ngạt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn tu sĩ chỉ khẽ gật đầu, không cần nói nhiều cũng đủ hiểu sự nghiêm trọng của tình hình.

Họ kể lại, sinh thời ông ta đã quyên góp rất nhiều tài nguyên cho tông môn của họ, từ những lô hàng quý giá đến các món đồ quý hiếm, nhưng giờ đây khi Tiền gia lại gặp chuyện lớn như vậy, mà họ lại không thể giúp được gì.

Hắn hít một hơi thật sâu, mọi thứ đang dần trở nên không thể chấp nhận được.

Vậy mà trong một lần sơ suất, ma hoàng phân tách nguyên thần trốn thoát cùng quỷ thư. Nhưng vì nhục thân vẫn còn bị giam nên gã không thể về ma giới và mở cổng liên thông, đám yêu ma mà Tiền Kim Bảo đụng mặt là do ma hoàng vẽ ra để thu hút sự chú ý của tiên môn.

Đám tu sĩ nhìn nhau, vẻ mặt trầm tư.

Đám tu sĩ nhìn nhau rồi một trong số họ khẽ gật đầu, thể hiện sự đồng cảm với nỗi sợ hãi của gia nhân.

Gia nhân run rẩy, đôi tay nắm chặt lấy áo Tiền Kim Bảo, ánh mắt hoảng loạn.

Ngay lập tức, bọn họ tản ra khắp Tiền phủ, miệng lẩm nhẩm những câu chú ngữ và động tác tay linh hoạt, thiết lập các trận pháp phòng ngự. Không gian xung quanh bừng lên thứ ánh sáng vàng nhạt kì diệu.

"Tiên nhân! Ngài nói vậy tức là ngoài kia còn rất nhiều yêu quái đáng sợ như thế này à?"

Chuyển linh thạch lên núi? Bọn họ làm gì vậy nhỉ? Tiền Kim Bảo không khỏi thắc mắc.

Cổng yêu giới đã được tiên đế Cố Hồng Trần phong ấn từ rất lâu về trước. Để mở ra cần phải có dùng máu của ma hoàng, tạm thời vẽ ra một vết nứt.

Họ xuất phát từ Linh Hữu Tông cách đây 100 dặm. Con yêu này chạy từ Vạn Tuyết Lĩnh, bốn người đuổi theo hơn nửa ngày trời, đến đây thì lại mất dấu.

Những tu sĩ kia vẫn còn hoang mang, chưa hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra. Một trong số họ tiến lại gần nhẹ nhàng dìu hắn đứng dậy.

Nếu thật sự cây bút này là quỷ bút, thuộc về ma hoàng, thì lý do gã tóc đỏ ở chợ đen sao lại đưa nó cho hắn

Đám tu sĩ nhìn nhau, cân nhắc xem có nên kể hay không, tu sĩ không muốn người phàm sống trong hoang mang lo sợ nhưng qua sự việc lần này, e rằng khó mà che giấu nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vì ma hoàng vẽ xấu, đám ma chủng này trở nên vô tích sự với tu sĩ nhưng đủ để tổn hại nhân tộc, các tiên môn hiện tại đang dốc toàn lực đi thu thập chúng và tìm cho ra nguyên thần ma hoàng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12 : Mưu Ma Chước Quỷ.