Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44: Chiến cuộc
" Người kế tiếp! "
Căn cơ: Bình thường.
Trong lúc đó, ở trung tâm doanh trại. Một căn lều to lớn, bên trong có một chiếc bàn tròn. Có mười hai người đang ngồi xung quanh.
Trải qua mười mấy phút, tên lính nói xong những việc cần lưu ý, công việc sau này. Hắn đưa cậu đến một căn lều. Bên trong còn có vài chục người sinh sống.
Hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn xung quanh, nhiều người xếp thành bốn năm hàng dài. Lần lượt từng người tiến tới từng cái bàn được để ở đầu hàng. Mỗi bàn có hai tên lính, một tên đóng vai trò kêu từng người lên, tên còn lại kiểm tra cơ thể từng người rồi ghi chép gì đó. Có người sau kiểm tra mặt hớn hở, người thì một mặt đau khổ đi ra.
Tuấn huynh cười lạnh.
Hồng Kị tạm thời rút về sau chiến tuyến bổ sung lực lượng. Mà do trong nhiều ngày đánh chiến, tiền tuyến không ngừng rót lực lượng bổ sung. Đã khiến tiền tuyến cạn kiệt nhân lực chất lượng. Nên mới có cuộc tuyển người vào bất kể là có tu vi hay không.
Cậu sau mấy ngày thăm dò, đã đại khái nắm được tình hình ở đây.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Lưu Nguyệt Hoa gật đầu, tên lính cũng một mặt thở phào nhẹ nhõm như tên tùy tùng đi theo dẫn đường.
.........
Không có dấu hiệu mật thám của địch.
Một người mặt giáp kín lên tiếng, giọng khàn khàn.
Nhưng trước ánh mắt phức tạp của mọi người. Hắn lắc đầu.
Tất cả, ai cũng toát lên khí chất của một tướng lĩnh tài ba.
" Tuấn huynh, hãy cẩn trọng lời nói. Lão Hành tuy hơi bất cẩn trong việc nhỏ nhặt, nhưng việc lớn lão làm không bao giờ sai. Chúng ta cứ đợi thêm chút nữa. "
Cơ thể cậu lại biến mất.
Rà soát một lượt. Hắn vỗ vai cậu nói: " Lâu lắm mới gặp người có tu vi. Được rồi, ngươi đã vượt qua kiểm tra. Đi về phía sau sẽ có người tiếp đón, hướng dẫn.
Ngô Túc. Tu vi Man bậc 2
Một giọng nói to của tên lính phía trước vang lên. Cảm nhận được xao động phía sau, cậu mới nhận ra đã đến lượt bản thân lên.
Dù sao hai anh em chúng ta, cũng không thể giúp không công mãi được. Nhưng mọi người cứ tin tưởng, chúng ta đã đồng ý giúp, thì nhất định làm được.
Lão Hành thấy mọi người đã tập trung nhìn về phía mình. Mở miệng nói: " Đầu tiên, ta xin lỗi mọi người vì đã tự quyết định. Coi như lấy một chút vật làm tạ lỗi. "
" Anh em cạn ly, hôm nay chúc mừng tất cả vào trong q·uân đ·ội. Về sau, chúng ta có phúc cùng hưởng có họa cùng chia. " (đọc tại Qidian-VP.com)
.....
Giống đám người đang xếp hàng ở đây. Nhiều kẻ không có tu vi nhưng vẫn tham gia. Có kẻ người đói như que củi vẫn xếp hàng cầu mong.
..........
Đạo lý " bão đoàn sưởi ấm " ai chẳng biết. Theo đó cậu cũng đứng lên thề thốt sẽ cống hiến hết mình. Rồi cùng nhau nhậu nhẹt hết đêm.
Nhất bước vào trong lều, đón chào cậu là hai tên thân hình cao lớn. Cả hai đều mang gương mặt hung ác tiến tới. Cậu thấy thế, tay đã chuẩn bị cho bọn này ăn trái đắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Không tốn thời gian của mọi người. Mỗi người chúng ta đều là tướng thống lĩnh hơn ngàn quân. Cùng là những viên gạch trụ cột của đạo quân Hồng Kị ta.
Có vẻ đây là doanh trại tạm thời của một đạo quân tên Hồng Kị gồm hơn chục ngàn tên lính. Sau nhiều trận đánh ở biên giới với quân lính đảo Nakasa.
]
Tuấn huynh chỉ hừ lạnh một tiếng, không nói gì. Tất cả lại chìm vào im lặng.
Nhờ hai anh em dẫn đầu, từng người một cũng mở lời đồng ý đoàn kết. Tuy không biết thật lòng hay không, nhưng cậu thấy vậy cũng là một cách sáng suốt.
Tên cao to trong đó vỗ ngực, " Hai anh em ta đây. Sống rất hào sảng, mọi người có chuyện gì khó có thể đến nhờ chúng ta giúp. Chúng ta sẽ vui vẻ giúp đỡ. "
Mọi người nghe thế, ai cũng không ngạc nhiên. Vẻ mặt đầy vẻ chán nản. Ở đây ai cũng là người có tu vi trong người, đều hiểu khó khăn của nhau.
" Ngươi nói cái gì, có phải tai ta vừa nghe nhầm.!! "
Mọi người thấy hắn đi vào, đều nhìn sang. Lên vừa nghe thấy câu " nghe hướng đi tương lai của chúng ta. " lập tức có phản ứng.
Đúng như lời tên lính nói. Đi ra sau vài chục bước, một tên lính đi ra hướng dẫn cậu.
Trước điều đó, việc lẻn vào dưới thân phận một người tu vi Man bậc 2 không trên không dưới, là một sự lựa chọn hợp lý.
" Vậy có cần thù lao gì không. À ,chỉ hỏi để chuẩn bị trước thôi. Không có ý gì. "
Bỏ lại một cậu " Từ nay ngươi sống ở đây. Nhớ lấy, không nên gây rối trong đây. Phạm phải, tự gánh chịu hậu quả. " rồi tên lính quay người lại đi mất.
Tên lính vừa nói ban nãy, lập tức quay sang. Một mặt vui cười nịnh lọt: " Cô nương xinh đẹp, dễ thương, trẻ trung... . Cô cứ yên tâm, chúng tôi sẽ báo cáo sớm, nhanh chóng có phản hồi cho cô nương. Trong lúc đó, cô nương muốn đi dạo quanh xem không. "
Hắn bước đến chiếc ghế phía đầu, cũng là chiếc ghế trống thứ mười ba, ngồi xuống. Bộ mặt lạnh lùng chuyển hướng sang sự nghiêm túc.
Chỗ cũ. Nhất xuất hiện trở lại. Một mặt hơi nuối tiếc: " Haiz. Lại cô độc rồi. Nhưng trách sao được, bản thân tự chọn mà. Thôi cũng lên đi thám thính. " (đọc tại Qidian-VP.com)
Mọi người cũng nâng ly lên hô lớn: " Có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia. "
Không giấu các vị, hai anh em chúng ta. Có ta là anh tu vi đã đạt tới Man bậc 8, em trai ta chỉ kém ta một bậc. Không phải do chiến loạn cả trong thế giới BAKA, anh em chúng ta cũng có thể từ từ lần mò tài nguyên ở trong đó, nhờ đó sống thoải mái, không đến lỗi phải lưu lạc như này. Haizz.."
Nữ tướng cầm quạt mở miệng hòa giải: " Tuấn huynh cứ bình tĩnh. Lão Hành không bao giờ đùa nghịch trong việc quan trọng. Huynh cứ để lão Hành nói đã. Huynh coi như nể mặt ta chút. "
Cảm thấy nhàm chán, cậu thu ánh mắt lại. Trong ánh mắt vui vẻ của tên lính cậu đi ra phía sau.
Hôm nay, ta với chức tổng chỉ huy mời mọi người đến để nghe hướng đi tương lai của chúng ta. "
Nay thời cuộc c·hiến t·ranh, nhiều thứ bị tác động, đẩy cuộc sống người ở đây vào khốn khó. Vì thế nhiều người đặt cược mạng sống muốn xin vào q·uân đ·ội.
Tên cao lớn là anh mở miệng nói: " Không sao, không sao. Dù gì ta cũng định nói. Thù lao thì cứ tính theo mức độ, nếu nhỏ nhặt thì không cần cũng được, coi như kết giao. Mà lớn hơn thì chắc cần kết tinh cho mỗi lần nhờ. Nhiều hay ít phải tùy tình hình.
Một kẻ ngồi đối diện, dáng hình uyển chuyển, lay động chiếc quạt trên tay, mở giọng vũ mị nói.
Một người trong đó không nhịn được hỏi.
..........
Hai tên cao to, mặt hung dữ. Tay nâng chiếc cốc to hô lớn với mọi người xung quanh.
Cũng có những kẻ hét lớn tức giận, nhưng kết quả điều bị đám lính xung quanh áp chế, có kẻ phản kháng thì bị g·iết c·hết ngay.
Một lúc sau, trong căn lều.
Sau vài giây kết thúc cuộc nói chuyện. Từ ngoài lều, một người đi vào. Từng bước chân đầy hữu lực, dáng người cao lớn, mặc một bộ áo giáp khắc họa ngựa đạp lửa thăng thiên.
Cậu gật đầu, ngỏ ý cảm ơn bằng việc nhét một vài viên kết tinh vào tay tên lính một cách bí ẩn. Tranh thủ lúc hắn cười híp cả mắt, cậu liếc nhìn bảng kiểm tra của bản thân. Chỉ thấy.
Phản ứng mạnh mẽ nhất là Tuấn huynh, vỗ bàn quát lớn.
Chương 44: Chiến cuộc
" Lão Hành đâu, gọi chúng ta đến họp chiến thuật kế tiếp. Sao giờ này còn đến muộn. Ta thấy lão đó lên từ chức tổng chỉ huy đi. "
Ba ngày sau. Nhất mang một bộ mặt mới, thân hình mét chín, vóc dáng cao to, mặc một bộ áo như giặc c·ướp. Đứng xếp hàng bên ngoài doanh trại.
[ (đọc tại Qidian-VP.com)
" Hay lắm. Có phải nắm quyền lâu quá làm trí thông minh của ngươi bị tụt không. Ngươi là tổng chỉ huy nhưng không có quyền tự mình quyết định hướng đi tương lai của toàn quân. Sự quyết định phải là tất cả ý kiến của mọi người có mặt tại đây. Ta phản đối!! "
Tuấn một mặt tức giận nhìn hầu hết mang bộ mặt vẫn đầy nghi ngờ lẫn suy tư. Quyết định khoanh tay lại hừ lớn, không nói nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.