Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 1

Unknown

Chương 45: Hội họp

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Hội họp


Nguyệt Hoa lên tiếng trước: " Cảm ơn dì Sơn Mai. Lâu lắm cháu mới gặp lại dì. À cậu còn làm dì giận dỗi nữa không. "

Thấy nữ tướng cầm quạt lên tiếng. Ai cũng có vẻ kiên kị. Cuối cùng từng người trầm tĩnh lại nhìn về nhân vật chính hôm nay.

Mọi người theo đó, bắt đầu cuộc họp bàn chiến thuật kế tiếp theo chỉ thị của Nguyệt Hoa.

" Ông đã không bênh cháu thì thôi. Còn mắng cháu nữa. Cháu thấy cho đám đó đống tài bảo vô dụng đó để được giải thoát vẫn có lời hơn. Cả ngày chỉ biết tranh đấu, cháu mệt mỏi lắm rồi. " (đọc tại Qidian-VP.com)

.......

Mọi người nghi hoặc mở ra xem, rồi một mặt kinh ngạc thu lại.

Sau nhiều giờ giải thích. Ai lấy tuy còn không phục lắm, nhưng cũng coi như có lý do để tin tưởng. Không nhất thiết phải đối chọi nữa. Nên cùng nhau tạm thời nghe chỉ thị của Nguyệt Hoa.

" Đứa nhóc này. Ta biết chuyện ở nhà rồi. Đám khốn kiếp đó. Đợi ta kết thúc việc chiến tuyến sẽ về dạy chúng một bài học. Còn cháu nữa, ba mẹ trước khi đi đã bảo cháu như nào rồi. Mà lại còn hồ đồ đi đồng ý với đám đó. Thật hết nói nổi. "

Lão Hành gương mặt cũng trở lại bình thường, nhưng ai cũng cảm nhận được sát ý lan tỏa ra xung quanh.

Lập tức theo đó hơn nửa số người nhịn không được biểu đạt rõ sự nghi ngờ lẫn khó chịu.

Như vừa nãy, lúc ăn vào. Hắn một lòng mong muốn ám thương trong người giá mà khỏi, thì sẽ có cơ hội đột phá lên cảnh giới đó. Lúc đó sẽ có thể nhanh chóng kết thúc trận chiến này, về đòi lại công bằng cho đứa cháu gái bé bỏng.

Thấy mọi người vẫn im lặng, lão Hành triển khai luôn bước kế tiếp.

" Khụ khụ. Giờ không phải lúc. Nguyệt Hoa, cháu thay ta giải thích với mọi người đi, đừng để mọi người chờ đợi. "

" Không giấu mọi người. Lần quyết định này rất quan trọng. Nhưng vì một vài lý do mà hiện tại sẽ khiến nhiều người không đồng ý. Vì thế ta mới phải bất đắc dĩ đưa ra hạ sách này.

" Mọi người lên bình tĩnh lại. Cùng nhau sát cánh đánh bao trận chiến, có thua có thắng. Phải lên có chút tin tưởng nhau chứ. Theo ta thấy để chính Lão Hành hay Nguyệt Hoa giải thích cái đã. Rồi lúc đó muốn nói gì thì nói. "

Lão Hành đang nói chuyện với Sơn Mai quay sang nhìn Nguyệt Hoa.

Ánh mắt cô nhìn mọi người. Dùng giọng hơi nghiêm túc nói.

Sơn Mai phải vội can ngăn.

Nguyệt Hoa nháy mắt với Sơn Mai, quay sang nhìn những người còn lại, bắt đầu giải thích.

Lão Hành thấy đứa cháu gái đã bỏ bớt đi nhiều buồn phiền, như một chú chim gỡ được xiềng xích bay về lại bầu trời của nó. Cũng vui vẻ lắm, cầm kẹo từ tay Nguyệt Hoa, không chừng chừ ném vào miệng nhai, vẫn không quên khen.

Cuộc họp kéo dài ba ngày mới kết thúc. Mọi người giải tán, để lại lão Hành cùng Sơn Mai và Nguyệt Hoa trong lều.

Lão Hành đưa ánh mắt nhìn về Sơn Mai với vẻ cảm ơn. Sơn Mai biểu đạt " không có gì ".

Lão Hành nhìn túi kẹo trong tay Nguyệt Hoa nói ra.

" Cháu ngoan, cứ theo ông. Còn việc của cháu cứ để ông lo. Trước khi ba mẹ cháu đi cũng đã nhờ ông chăm sóc cháu rồi. Chỉ tại chiến sự gay gắt, ông mới không thể kịp mang cháu về chăm sóc. Để cháu chịu nhiều ủy khuất. "

Theo đó, hắn vung tay, từng chiếc hộp tinh xảo rơi vào trước mặt mỗi người.

Cô mở miệng nói: " Xin chào mọi người. Mong sau này giúp đỡ nhiều hơn. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếp đó ông mở mắt to. Vẻ mặt cũng như bị tạm dừng.

Nguyệt Hoa vội cầm tay ông nói: " Không sao đâu ông. Giờ hai bên cũng coi như cắt đứt, cháu cũng không tính toán mấy chuyện cũ nữa. Không phải chỉ là tu vi sao, cháu theo ông thì chẳng lo gì thiếu tài nguyên. "

" Chiến thuật rất đơn giản. Ta sẽ lùi chức tạm thời và giao binh quyền cho cháu ta là Lưu Nguyệt Hoa. Từ nay mọi việc theo Nguyệt Hoa chỉ đạo. "

Sơn Mai che miệng bằng chiếc quạt, vui vẻ đáp lời: " Hắn mà dám. Ta sẽ khiến cho hắn không đi nỗi ngày mai. "

Duy chỉ có nữ tướng cầm quạt, tay vẫn vung quạt như trước. Ánh mắt lấp lóe, miệng nhếch lên cười đầy bí ẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyệt Hoa nước mắt tuôn trào, ôm lấy ông khóc lớn.

Có kẻ đưa cho Nguyệt Hoa túi kẹo. Mục đích chưa rõ, nhưng hắn không muốn bại lộ danh tính của bản thân.

Nhìn mọi người đã chịu lắng nghe. Lão Hành cũng yên lòng.

Với vẻ mặt lạnh nhạt không thuộc tuổi của cô nên có, cô bước đến chỗ của ông. Ông hiểu ý đứng lên nhường chỗ, cô theo đó ngồi lên.

Thấy mọi người đã thu xong. Lão Hành tiếp tục lời ban nãy.

Ta nhắc lại, quyết định này có thể xoay chuyển tình thế hiện giờ. Nếu thuận lợi, còn có thể giúp xoay chuyển thế cuộc của toàn chiếc cuộc. "

" Đúng thế. Chỉ có não bị đám người điên SUKU yểm bùa. Mới để một đứa nhóc vắt mũi chưa sạch này lên làm tổng chỉ huy. Dù đứa nhóc này có là người dòng tộc Samada. Thì đây là chiến trường, không phải là nơi để đùa giỡn."

Lão Hành thu diễm lại sát ý, một mặt cưng chiều xoa đầu Nguyệt Hoa.

" Lão Hành, ngươi thân là tổng chỉ huy của toàn quân, lại chuyên quyền độc đoán. Tự ý trao quyền cho người thân. Là chiến hữu lâu năm. Ta khuyên ông lên xem xét lại quyết định của bản thân. Đừng để bản thân phải hối hận vì quyết định hôm nay. "

Nguyệt Hoa rút từ túi áo ra một túi kẹo, lấy từng cái ra nhai. Cả người uể oải trên ghế, miệng kêu lớn.

Sơn Mai ôm Nguyệt Hoa vào lòng, véo má cô cháu gái rồi nói: " Anh xem này. Chèn ép đến nỗi Nguyệt Hoa đã mười sáu tuổi đầu rồi mà chỉ có chút tu vi này. Thật là quá tội nghiệp. " (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão Hành với Sơn Mai đứng bên theo dõi. Qua những biểu hiện của Nguyệt Hoa cả hai đều đưa ra một kết luận.

" Anh cứ bình tĩnh. Em thấy Nguyệt Hoa làm thế cũng không quá sai. Thay vì bị trói buộc với cái chức vị đầy nặng nề lẫn thị phi ấy . Thì nên trả lại cho đám đó luôn đi. Vừa tự do phát triển, lại không phải bị chèn ép. "

" Cháu không biết. "

Lão Hành người cảm nhận sâu sắc nhất. Hắn biết túi kẹo này không tầm thường. Nhìn rất bình thường nhưng sau khi ăn sẽ giúp thỏa mãn mong muốn của người ăn. Cái giá phải trả chỉ....chỉ là viên kẹo biến mất.

" Túi kẹo này ở đâu ra vậy!! Nguyệt Hoa. "

" Kẹo ngon lắm. "

Lão Hành đứng bên chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Mở miệng nói.

Nguyệt Hoa nở nụ cười.

Lão Hành bị lay động cũng trở lại bình thường. Nhưng vẻ mặt không giấu được sự ngạc nhiên.

Những người còn lại tuy không nên tiếng, nhưng từ ánh mắt cũng có thể thấy điều đồng tình với ý kiến phát biểu, hướng ánh mắt đầy thất vọng nhìn sang lão Hành.

Nguyệt Hoa quay sang, miệng vẫn nhai kẹo nói.

Lão Hành nghe thế càng tức giận với đứa cháu lười biếng này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyệt Hoa bị đặt câu hỏi, ngập ngừng định nói ra, nhưng càng muốn nói cô càng cảm thấy đuối ý. Tất cả đáp án như đi vào mê vụ, không thế nào nhớ ra được. Cuối cùng chỉ thốt ra một câu.

Theo lời nói, từ bên ngoài một cô bé bước vào. Không ai khác là Lưu Nguyệt Hoa. Cô nhìn mọi người, mọi người cũng nhìn lại. Nhiều người mới hiểu vì sao lão Hành lại phải tự ý đưa ra quyết định.

" Quá mệt mỏi. Đúng là việc của đứa nhóc như con vẫn là chơi bời. Ui cha, hương vị này thật thoải mái. "

Nữ tướng sau khi xoa dịu tình hình của mọi người xong. Quay sang nhìn Nguyệt Hoa, Nguyệt Hoa cũng nhìn cô.

Chương 45: Hội họp

Nguyệt Hoa biết bản thân không thể nói miệng để mọi người tin tưởng được, ai cũng vì nể mặt ông và dì mới tạm thời ngồi xuống nói chuyện. Nhưng bây giờ, chỉ đành vậy. Về sau lấy chút ra chứng minh là được, không vội.

Có người lên tiếng trước.

Nguyệt Hoa với Sơn Mai ngay lập tức nhận ra bất thường. Vội lay động lão Hành.

Tuấn huynh cũng phụ họa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Hội họp