Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sars Game

Unknown

Chương 19: Giải mã mê cung

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Giải mã mê cung


Cô bé tỏ ra lo lắng:

Chương 19: Giải mã mê cung

Anh Quân nghe câu hỏi của tôi và gật đầu tỏ ý tán đồng. Anh suy nghĩ một lúc rồi nói:

Tôi và Mai nhìn anh Quân với ánh mắt cầu cứu. Quy tắc vừa được thông báo sao mà khó hiểu vậy? Cũng may là với thói quen ghi chép của mình, anh Quân đã ghi tóm tắt được quy tắc ấy và giải thích lại cho chúng tôi:

Tới thân cây thứ năm, tôi làm điệu bộ nhảy lên đó nhưng chợt khựng lại. Ngay lập tức một mũi giáo phóng vụt lên lao thẳng vào vị trí mà tôi định di chuyển tới. Tôi cũng ném mạnh cây giáo của mình về phía mà cây giáo kia được ném ra. Một tiếng kêu đau đớn vang lên:

Tôi rút cây giáo của đối phương ra, tiến tới vị trí đó. Đây là một người chơi. Hắn đang nằm trên đất với mũi giáo cắm vào đùi. Máu chảy ra lênh láng và hắn nhìn tôi, ánh mắt cực kỳ hoảng sợ. Khi tôi chĩa mũi giáo vào hắn thì hắn vội nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

---

Nghe anh Quân giải thích đơn giản như thế thì chúng tôi thấy nó dễ hiểu hơn rồi. Nhưng tôi chợt thấy có vấn đề liền hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

Vài phút sau chúng tôi di chuyển tới một địa điểm khá lạ lẫm. Đây là một cảng biển và trước mắt chúng tôi là một kho hàng vô cùng rộng lớn. Ở đây có rất nhiều container đủ loại màu sắc. Có khá đông người chơi tham gia nhiệm vụ này, có lẽ phải tới hơn 30 người. Trong lúc đứng chờ nghe thông báo quy tắc của nhiệm vụ này, tôi hào hứng khoe với anh Quân về vụ đi thăm trường của cô Tuyết Linh:

Cô nàng ngẩng mặt lên nhìn tôi. Cô khoảng chừng 13 tuổi, khuôn mặt cô còn khá trẻ con. Dáng người cô gầy gò, mái tóc đen xõa xuống mặt khiến cô bé trông giống hệt một cái xác c·hết. Đôi bàn tay lấm lem của cô đưa lên lau nước mắt. Cô bé cất tiếng hỏi:

- Nhiệm vụ này phải làm gì hả anh?

Anh Quân đưa tay xem đồng hồ rồi nói:

Khi tôi đang thao thao bất tuyệt thì một âm thanh vang lên:

-- Hết chương 19 --

- Anh thấy em rõ ràng mà. Em có phải là người hướng dẫn cách làm nhiệm vụ này không? (Người hướng dẫn nhiệm vụ = NPC)

Chương 19: Giải mã mê cung

- Sắp đến giờ rồi, hai đứa hãy chuẩn bị sẵn sàng đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô bé chưa kịp trả lời thì một bản nhạc đưa ma vang lên. Từ trong màn sương mù dày đặc, một con tàu lướt ra trên mặt đất. Tôi không hiểu bằng cách nào mà con tàu này có thể đi được trên mặt đất như vậy, cứ như cách một hồn ma bay trên mặt đất ấy. Con tàu dừng lại phía trước mặt tôi. Trông nó thật lớn như một tòa nhà ba tầng. Thân tàu rỉ sét, thủng lỗ chỗ. Cột buồm phía trên mang theo một cánh buồm thật lớn, màu đen và cũng tả tơi không kém gì con tàu. Đứng ở mũi tàu là một bóng người. Một giọng nói vang lên:

Rồi hắn biến mất. Đó có phải là cách thoát ra khỏi nhiệm vụ trước khi bị g·iết không nhỉ. Trong những trận đấu trước đây, hoặc là tôi thua trong các cuộc đối đầu, hoặc là tôi chiến thắng lũ quái vật chứ đây là lần đầu thôi thắng được một người chơi. Cảm giác sao mà khoan khoái quá, có lẽ sự tự tin trong tôi đã thêm được mấy phần. Khung cảnh khu rừng mờ dần và trở về thành một căn phòng màu trắng tinh với cửa ra ở phía trước mặt tôi. Phải nhanh chân tới vòng 2 mới được, bởi các nhiệm vụ đều bị giới hạn về thời gian. Tôi tiến tới và mở cửa.

- Anh hãy mau rời khỏi đây, "nó" sắp tới rồi.

- Coi bộ vụ này lạ à nha.

- Ngộ nhỡ vòng tiếp theo mình gặp nhau thì sao nhỉ? Hình như quy tắc không nói rõ trong mỗi vòng thử thách là gì, biết đâu người chơi đối đầu nhau trực tiếp thì sao?

Người tham gia hãy sẵn sàng... nhiệm vụ sẽ bắt đầu trong vòng 5 phút nữa."

Anh liếc mắt nhìn Mai như để đáp lễ:

---

Cũng nhờ khoá huấn luyện của Mai mà phản xạ của tôi đã tốt hơn hẳn. Tôi xoay người né tránh và đu lên một cành cây gần đó. Ở trong địa hình rừng núi này mà đứng dưới thấp dễ gặp nguy hiểm. Bài học này anh Quân đã dạy cho tôi. Quả thật khi đứng trên ngọn cây cao tôi có thể quan sát rõ hơn khu rừng và có một thân cây lớn bên cạnh để che chắn, nhờ đó góc t·ấn c·ông sẽ nhỏ hơn và dễ phòng thủ hơn.

- Anh đã đăng ký tham gia nhiệm vụ "Giải mã mê cung" cho nhóm mình rồi. Nó khó hơn các nhiệm vụ trước đấy.

Vutt...

- Tôi chịu thua...

- Chào mừng ngươi tới Suối Vàng. Hành trình của ngươi tới đây kết thúc được rồi.

Phía sau cánh cửa là một bãi tha ma với đầy những ngôi mộ ngổn ngang trên lối đi. Không gian xung quanh thật u ám và đầy sương mù bao quanh. Thỉnh thoảng có những mẩu giấy vàng mã bị cuốn theo những cơn gió, chúng bay tạt qua mặt tôi tạo ra một khung cảnh khá rợn người. Chợt tôi nghe thấy một tiếng khóc thút thít của một cô gái. Âm thanh khá nhỏ nhưng tôi vẫn nghe thấy. Tôi tiến về phía phát ra tiếng khóc. Từ xa tôi thấy một cô gái, quần áo rách tả tơi, cô đang ngồi bên một ngôi mộ và gục mặt xuống khóc. Tôi thử tiến lại gần hơn, trên tay vẫn giữ chặt cây giáo để đề phòng. Khi khoảng cách đủ gần, cỡ vài bước chân, tôi cất tiếng hỏi:

- Dễ hiểu mà. Khi xếp các container này lại thành một hình vuông thì nó giống như 3 vòng tròn. Mỗi người phải tự mình vượt qua các vòng. Tới vòng cuối cùng sẽ chỉ có 4 người thi với nhau. Ai nhanh nhất thì thắng. Với cách thi như vậy thì không thể giúp nhau được, mỗi người phải tự lực cánh sinh thôi.

Anh Quân lấy trong túi ra một mảnh giấy và nói:

- Nhiệm vụ này... theo anh biết được thì không chỉ có dùng sức mạnh thôi đâu. Người chơi phải có cả trí tuệ mới vượt qua được đấy. Mà nói đến trí tuệ thì...

- Em chắc không có hy vọng rồi.

- Để tránh trường hợp đó xảy ra, chúng ta nên chọn các vị trí ở vòng đầu tiên xa nhau một chút. Không rõ những thứ tự phòng có bị xáo trộn sau mỗi vòng đấu hay không, nhưng mọi người nên cẩn trọng. Để tăng tỷ lệ chiến thắng thì chúng ta không nên để điều đó xảy ra.

Sau tiếng hô bắt đầu, những người chơi tản ra để tiến vào mê cung. Ba chúng tôi cố gắng tách nhau ra thật xa theo lời anh Quân. Tôi chọn một chiếc có đánh số 9 rồi bước vào. Nhìn bên ngoài tôi chỉ nghĩ chiếc container này như một căn phòng nhỏ thôi, nhưng khi vào bên trong thì không gian hoàn toàn thay đổi. Tôi đang đứng trong một khu rừng rậm rạp um tùm. Những tán lá to phủ kín cả phía trên khiến nó trở nên u tối lạ thường. Những thân cây to tới mức hai người ôm không xuể. Lại có những thân cây đổ đè lên đường đi khiến việc di chuyển trong này hết sức khó khăn. Khi tôi còn đang loay hoay tìm phương hướng thì từ tronng bụi rậm một thứ gì đó phóng vụt ra... đó là một mũi giáo...

"Người tham gia chú ý... nhiệm vụ lần này như sau:

- Thật à? Vì sao em lại được mời đến đó?

Câu hỏi của cô bé khiến tôi bất ngờ. Rõ ràng tôi có thể thấy cô bé, nghe được tiếng khóc của cô ta mà. Tôi liền đáp lại:

Kẻ vừa t·ấn c·ông tôi đã thu cây giáo lại và tiếp tục lẩn trốn trong bụi cây. Tôi thận trọng quan sát xung quanh và rút v·ũ k·hí của mình ra. Việc di chuyển trong khu rừng rậm như thế này cũng rất dễ bị lạc đường nên tôi dùng mũi giáo khắc ký hiệu lên thân cây để làm dấu. Tôi tiếp tục di chuyển sang cây khác và lại làm vậy. Tôi sẽ dùng những dấu cây để vẽ nên một tấm bản đồ định hướng khu rừng này...

- Em sẽ về nhất cho anh biết tay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Á a a a...

Tôi hỏi lại:

Có 36 container tương ứng với 36 phòng thử thách đã được đánh số theo thứ tự từ 1 tới 36 và xếp theo hình vuông. Mỗi người chơi sẽ chọn cho mình một chiếc và chờ đợi thử thách trong đó. Khi vượt qua thử thách bạn sẽ được tiến tiếp vào vòng trong. Có tổng cộng ba vòng thử thách. Ai vượt qua thử thách cuối cùng với thời gian ngắn nhất thì sẽ là người chiến thắng chung cuộc.

- Anh là ai? Sao anh có thể nhìn thấy em?

Mai nhăn mặt: (đọc tại Qidian-VP.com)

- Này! Cô gái...

Anh Quân xòe hai bàn tay ra làm điệu bộ không biết. Điều này quả thực hiếm thấy. Mai liền nói móc anh Quân:

- "Nó" là cái gì vậy?

Anh Quân ngạc nhiên hỏi lại:

Tôi ngơ ngác:

Tối hôm ấy tôi và anh Quân, Mai lại gặp nhau như thường lệ. Mai trông có vẻ hào hứng hơn mọi ngày, bởi vì hôm nay chúng tôi sẽ không tập luyện mà sẵn sàng cho một nhiệm vụ mới. Anh Quân muốn tôi có thêm vật phẩm từ nhiệm vụ để gia tăng sức mạnh cho mình. Sau những ngày luyện tập vất vả thì giờ đã tới lúc tôi phải áp dụng những gì đã học vào thực tế nhiều hơn. Anh Quân lên tiếng trước:

- Hôm nay em được mời tới thăm trường của cô Tuyết Linh đó.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Giải mã mê cung