Sars Game
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 34: Vùng đất c·h·ế·t
Hai phát đ·ạ·n bắn trúng vào kẻ đang cưỡi vong mã. Trên tay hắn là một cây cung trông giống hệt cái của Phong vừa sử dụng trước đó. Một cơn bão sét trùm lấy hắn rồi chỉ trong giây lát, kẻ địch đã bị t·hiêu r·ụi. Một đám khói đen bốc lên tại vị trí của hắn mà không để lại bất kỳ một mảnh vụn nào...
- Ở một nơi gọi là “vùng đất c·hết”. Nơi đó cũng khá xa đấy. Chúng ta sẽ di chuyển bằng vong mã. Cậu có thể ngồi chung với mình.
Dứt lời cả Huy và Dũng thúc vong mã xông lên. Màn sương quá dày khiến Huy và Dũng không còn trong tầm nhìn của chúng tôi nữa. Bây giờ chỉ còn lại Phong và tôi. Phong nói nhỏ:
Nghe đến điều này tôi cảm thấy rất hào hứng. Tuấn thấy vậy nghiêm giọng:
- Đúng rồi. Nếu bất kỳ ai bị tách ra khỏi đội hình thì sẽ đều phải qua giao tiếp với vong mã để xác nhận danh tính. Mọi hình thức khác đều không được chấp nhận nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi gật đầu ra hiệu mình đã hiểu điều Tuấn nói. Tôi chưa từng được chứng kiến sức mạnh thực sự của vong mã. Không rõ nó sẽ như thế nào nhỉ? Nhưng trước khi gặp được vong mã thì chúng tôi phải tìm được nó trên hòn đảo này đã. Nhìn thái độ thận trọng của mọi người thì tôi biết nơi này rất nguy hiểm. Cả bốn người bọn họ đều là những người rất giỏi, nhiều kinh nghiệm chiến đấu và họ còn sở hữu vong mã nữa. Dù trong lòng đang cảm thấy rất tò mò nhưng tôi không dám cất tiếng hỏi, bởi ai nấy đều đang rất tập trung trong việc di chuyển và quan sát. Cũng rất nhanh chóng thôi, sự tò mò của tôi đã được giải đáp. Trong đám sương mờ, vài bóng người xuất hiện. Bọn họ cất tiếng cười vang và nhạo báng chúng tôi. Tuấn nói khẽ:
- Họ sẽ giải quyết chúng nhanh thôi. Nhưng hãy đề phòng bị chúng t·ấn c·ông bất ngờ.
Huy đáp:
Huy gật đầu:
- Sao chép hai linh lực cùng lúc có vẻ khó nhỉ. Tên này đã sao chép được linh hỏa của tôi rồi. Để tôi cho nó một bài học. Các cậu hãy lo đám còn lại nhé.
- Bọn này khôn quá. Chúng nó không t·ấn c·ông nên mình cũng không thể biết được sức mạnh của chúng. Phải làm sao bây giờ?
- Cứ bình tĩnh, khi nào đối thủ thực sự xuất hiện hãy đánh trả. Không thể biết trong đám sương mờ kia có thứ gì đâu.
Một nhát chém từ thanh kiếm lửa của Tuấn trúng vào lớp da của con quái thú. Lửa b·ốc c·háy dữ dội và khiến nó phải lùi lại. Nó gào lên những tiếng dữ tợn, rồi từ miệng nó một thứ gì đó phóng ra, bay ngược về phía Tuấn. Cậu ta lập tức vung cây kiếm còn lại tạo ra một bức tường bằng gió để chặn đứng đòn t·ấn c·ông ấy. Bỗng từ phía sau, một thứ gì đó phóng vụt tới và xuyên thẳng qua bức tường gió...
Tuấn lên tiếng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuấn cười:
- Bài kiểm tra cuối cùng? Là gì vậy?
Sau một thời gian dưới sự huấn luyện khắc nghiệt của cả nhóm, cuối cùng tôi cũng có thể kiểm soát được thuộc tính của v·ũ k·hí. Kỹ năng chiến đấu của tôi cũng tiến bộ hơn nhiều so với trước đây. Khi đã quen với áp lực và cường độ luyện tập khắc nghiệt này, việc tôi còn trụ lại được cũng đã là kỳ tích rồi. Người ta thường nói "cái gì không g·iết được bạn thì sẽ khiến bạn mạnh hơn" câu ấy thật không sai chút nào. Tôi không còn thấy mệt mỏi và khó chịu với những bài tập, trái lại tôi còn thấy hứng thú và còn muốn các bài tập khó hơn nữa. Một hôm Tuấn tập hợp cả nhóm lại và nói:
Uỳnh... uỳnh...
- Bắt vong mã ở đâu vậy?
Phong không sử dụng cây cung nữa mà cậu ta lấy ra hai khẩu s·ú·n·g. Trông hai khẩu s·ú·n·g này thật khác với những khẩu s·ú·n·g mà tôi biết. Tôi cũng giữ chặt cây giáo của mình và chờ đợi. Bỗng một thứ gì đó bay thẳng tới chỗ chúng tôi. Ngay lập tức Phong hướng cả hai khẩu s·ú·n·g tới thứ đó và nhả đ·ạ·n...
Tôi, Phong và Dũng không nói gì, chỉ gật đầu tán thành. Quả thực tôi chẳng nghĩ ra đấu pháp nào trước đối thủ như thế này, vậy mà chỉ mới quan sát mà Huy đã có thể phân tích và đưa ra được đấu pháp rồi, cậu ta quả thực là một người có tư duy chiến thuật rất giỏi. Huy chợt nói thêm:
- Nhiệm vụ này hết sức nguy hiểm chứ không phải đi dạo chơi đâu. Tới đó rồi cậu sẽ biết. Tất cả chuẩn bị, năm phút nữa chúng ta sẽ xuất phát.
Uỳnh...
Tôi hỏi:
- Còn ai hỏi gì nữa không?... Nếu không thì chúng ta bắt đầu thôi nào. Hãy tiêu diệt chúng càng nhanh càng tốt nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi hỏi lại:
- Là cậu sẽ cần giao tiếp với vong mã chứ không phải chúng tôi. Vong mã sẽ phân biệt được điều đó dễ dàng thôi. Cậu đã biết cách giao tiếp với vong mã chưa?
- Tôi nghĩ đã tới lúc để Long thực hiện bài kiểm tra cuối cùng rồi.
BÙM!!!
- Vong mã của chúng chắc chắn là giả, vậy nên chúng không thể sao chép được sức mạnh của vong mã. Chúng ta hãy tận dụng điều đó để giao chiến. Tốt nhất là chúng ta chỉ điều khiển vong mã thôi, không nên thể hiện sức mạnh của mình.
Rồi Tuấn quay sang nói riêng với tôi:
- Cậu hãy đeo chiếc khẩu trang này vào. Không khí ở đây có chứa khí độc đấy. Hãy cẩn thận đừng để rơi khẩu trang.
- Giao tiếp bằng linh lực của vong mã là sao?
Đi được một đoạn thì xuất hiện một nhóm người chặn đường ở phía trước. Khi nhìn kỹ bọn họ hơn thì tôi chợt nhận thấy bọn họ cũng giống hệt như chúng tôi, là 5 người trên 4 con vong mã. Điều đặc biệt hơn nữa là ngoại hình của bọn chúng đều giống hệt nhóm tôi cứ như là đang đứng trước một tấm gương vậy. Tuấn liền hỏi:
---
Cả bốn con vong mã của chúng tôi đều xoè cánh lên và ở phía đối phương cũng vậy. Rồi một tên trong số chúng lao tới với cặp song kiếm lửa trong tay. Tuấn mỉm cười:
- Lũ đồng nhân sao chép. Khả năng hóa trang của chúng rất giỏi, mình không thể phát hiện được điểm khác biệt nào cả. Mình đoán chúng còn có thể sao chép chiêu thức và giọng nói nữa. Bởi vậy chúng ta hãy hạn chế xuất chiêu và nên đứng sát bên nhau để phòng thủ. Nếu bị tách ra sẽ rất khó phân biệt được đâu là bạn đâu là thù.
Tuấn thúc vong mã lên. Thanh hỏa kiếm trên tay cậu b·ốc c·háy dữ dội, còn thanh phong kiếm thì đang dần chuyển sang màu xanh nước biển. Hai bên lao vào nhau với những đòn đánh dữ dội. Hàng loạt t·iếng n·ổ lớn vang lên khi hai thanh hỏa kiếm va vào nhau. Khói lửa mịt mù xen lẫn đám sương mù càng khiến không khí trở nên ngột ngạt và hạn chế tầm nhìn. Những tên khác trong đám kẻ địch cũng đứng ngoài quan sát trận đấu mà chưa t·ấn c·ông chúng tôi. Dũng thấy vậy liền hỏi:
- Có phải chạm vào đầu nó rồi nói chuyện trong tư tưởng không?
- Nghe có vẻ thuyết phục đấy. Các cậu nghĩ sao? Ai có ý kiến khác không?
Khi Tuấn vừa dứt lời thì Phong liền hướng s·ú·n·g về phía hai người kia và nhả đ·ạ·n...
Huy đáp lại:
- Huy, cậu hãy sử dụng thiết bị định vị để tìm nơi có vong mã nhé. Cả nhóm bá·m s·át nhau để dễ hỗ trợ khi cần thiết. Chúng ta sẽ bảo vệ Long cho tới khi gặp được vong mã.
Đầu của con quái thú nổ tung, những mảnh vụn và dịch nhầy của nó văng tung tóe. Mũi tên vừa rồi là của Đình Phong. Tôi chỉ vừa mới thấy Đình Phong giơ tay lên thì mũi tên đã được bắn ra rồi. Đòn t·ấn c·ông của cậu ta thật nhanh gọn và cũng đầy uy lực. Tuấn đưa tay lên làm biểu tượng like như để cảm ơn sự can thiệp của Đình Phong. Rõ ràng ở một nơi nguy hiểm như thế này thì sự liên thủ, đoàn kết là rất cần thiết. Tuấn vẫy tay ra hiệu cho cả nhóm tiếp tục tiến về phía trước.
Rồi vài t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc vang lên. Một cái vòi rồng lửa sáng rực giữa trời và nó cuốn mọi thứ vào đó, kể cả những đám mây mù. Nhờ thế mà tôi có thể quan sát rõ hơn và nhận ra một người cưỡi vong mã đang bay xung quanh vòi rồng. Chắc đó là Tuấn vừa mới ra đòn hạ sát đối phương. Phía dưới mặt đất cũng chỉ còn hai người trên hai con vong mã. Phong vẫn đứng im một chỗ và ra hiệu cho tôi đừng lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cũng đơn giản thôi. Lũ này khi hiện nguyên hình thì yếu xìu. Các cậu không sao chứ?
- Cậu sẽ phải đi bắt vong mã. Đây chính là sự chứng nhận cho một thành viên của đội Thiết Kỵ.
Đình Phong trả lời tôi:
Cả nhóm bắt đầu kiểm tra lại trang thiết bị, v·ũ k·hí và tập hợp vong mã. Trong lúc đó tôi quay sang Đình Phong hỏi nhỏ:
- Nhiệm vụ của cậu là khi gặp vong mã, cậu sẽ phải tự mình chiến đấu và khuất phục nó. Chỉ có cách đó nó mới chấp nhận cậu.
Đức Huy quan sát đối thủ một lát rồi nói:
- Chúng ta không nên mất thời gian quá lâu với đám này. Dũng, hai chúng ta sẽ dùng vong mã xông lên t·ấn c·ông chúng. Còn Phong hãy bảo vệ Long nhé.
Đó là một mũi tên. Mũi tên ấy cắm thẳng vào mắt con quái thú. Liền ngay sau đó là một t·iếng n·ổ thật lớn...
Phậpppp...
- Chờ chút... nếu chúng ta bị tách nhau ra thì sao? Không loại trừ khả năng đó được. Có thể ban nãy chúng đã sao chép được sức mạnh của Tuấn rồi. Chúng ta không nên chủ quan. Mình nghĩ rằng chúng ta cần có ám hiệu để nhận biết nhau. Hãy sử dụng linh lực của vong mã để giao tiếp nhé.
Chương 34: Vùng đất c·h·ế·t
- Huy, cậu hãy xem lũ quái này là gì?
- Vậy à? Tôi mới chỉ nghe qua chứ chưa gặp bao giờ. Nếu vậy làm sao để vượt qua được chúng?
Ba người kia điều khiển vong mã tiến lại phía chúng tôi. Người giống Tuấn hồ hởi nói:
Cả nhóm vẫn tiếp tục tiến lên. Chúng tôi di chuyển chầm chậm sát mặt đất. Bất chợt một tiếng gầm lớn vang lên, một con quái vật trông giống một con rết khổng lồ từ trong lớp sương bò ra. Nó có phần thân giống rết nhưng phần đầu lại giống một con cá sấu. Nó lao tới chúng tôi với tốc độ rất nhanh. Tuấn liền rút cây Song tử kiếm ra chặn lại:
Huy bình thản đáp:
Địa điểm chúng tôi chọn để hạ cánh là một khoảng đất khá bằng phẳng nằm giữa hai dãy núi. Nơi đây mặt đất toàn là một màu xám xịt với đầy rẫy những tảng đá sắc nhọn và những đám sình lầy lớn. Cây cối trơ trụi, chỉ có những cành khô đen xì mọc tủa ra như những cái gai. Bầu không khí ở đây cũng rất ngột ngạt và cả hòn đảo dường như được bao phủ trong một lớp sương mù dày đặc. Tuấn cho cả nhóm ổn định lại vị trí rồi di chuyển chậm cùng nhau. Cậu ta lên tiếng:
Tuấn hỏi tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.