Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Hoàn mỹ!
“Lần sau không may mắn thế đâu, con trai,” Colton bắt đầu nhe răng cười dữ tợn, vì nhận ra đối phương không có đồ chơi như mình, từ đây suy ra đồng bọn của đối phương cũng chỉ là một đám người bình thường mà thôi.
“Mày cứ làm thử đi!” Colton dùng thêm sức siết chặt cổ Bethany, khiến cô kêu đau, chọc cho Nicholas cũng không giữ được bình tĩnh.
Chứng kiến sự xuất hiện của Tuân, Colton bất giác lùi bước, vốn dĩ đã buông lỏng cổ tay, đột ngột lại siết chặt, khống chế Bethany áp sát vào thân mình, đồng thời tránh ra một vị trí có thể quan sát cả hai phương.
“Gabi, cô ấy đang ở trong tay bọn tao,” Nicholas cười lạnh nói. “Mày đoán xem bọn tao đã làm gì với cô ấy.”
Từng lời từng lời như kề dao trên cổ khiến Colton mặt tái xanh, “Tiếp tục đi con trai, chỉ cần g·iết mày và con điếm này, chuyện này sẽ kết thúc.”
Chương 15: Hoàn mỹ!
“G-Gabi, em thực sự còn sống?!” Cảm xúc lẫn lộn khi đối mặt với người yêu, người mình đã bỏ rơi, cảm giác tội lỗi tức thì đột phá vòng vây mà xông lên đầu hắn.
Lòng tin tăng lên, Colton khống chế Bethany bước tới, thật chậm rãi, khoảng cách mười mét, chỉ cần Nicholas để lộ cơ thể, từ khoảng cách này thì không thể trượt được.
Nicholas cũng khẩn trương xuống xe cứu người, cả hai nhanh gọn kết liễu ba tên xác sống, phối hợp với nhau cứu ra bác sĩ duy nhất của nhóm.
“Phốc!” Cuống họng Gabi đứt lìa trước khi cô kịp nói tròn lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng ba tên xác sống thì lò dò bước tới, đã đến rất gần, vừa khống chế Bethany, vừa lùi bước, hiển nhiên là hành động không khôn ngoan. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nick, hắn cần tôi còn sống,” Bethany nói. “Thông báo cho những người khác đi.”
“Gabi, em đáng lẽ không nên tới đây,” Colton nói, vẻ mặt trở nên hung dữ, “rất nhiều người đ·ã c·hết, chúng chỉ muốn chiếm đoạt tất cả những gì chúng ta có mà thôi, nơi trú ẩn, lương thực, v·ũ k·hí, tài nguyên, phụ nữ, em đáng lẽ nên c·hết đi mà không phải chứng kiến những điều này, Gabi.”
“Ức!” bất chợt, một vật nhọn thò ra từ cơ thể của hắn, Colton trợn trắng mắt ngửa cổ, Madison xuất hiện từ phía sau hắn ta, siết chặt cán mã tấu, đẩy mạnh thêm một lần nữa.
“Thằng khốn, mày làm gì cô ấy?” Nicholas vừa nhô đầu lên, liền nghe một tiếng xé gió chạy sượt qua tai, viên đ·ạ·n đục nứt cửa kính, kèm một tiếng “bang” vang dội theo sau. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đồng thời điểm, chiếc xe không chìa khóa của Colton bất ngờ được khởi động, nó lao tới và đâm thẳng vào Colton, hất cơ thể hắn văng xa ra, đầu đập vào một khối bê tông, c·hết đầy tức tưởi.
Cũng không phải lần đầu tiên hắn ta cùng đồng bọn quét sạch một nhóm nào đó.
“Nó chỉ kết thúc khi mày ngã xuống thôi, anh bạn,” Nicholas nói. “Nếu tao là mày, không đời nào tao muốn động chạm đến cô ấy cả. Nếu mày biết cô ấy là một bác sĩ từng làm việc cho sở chỉ huy, đã cứu mạng hàng trăm người, trong đó có những người lính tinh nhuệ vượt xa những kẻ đào ngũ như chúng mày, mày phải cân nhắc thật kỹ, thằng khốn ạ. Bọn tao không nhân từ như cô ấy đâu, đúng chứ, tiến sĩ Exner?”
“Bọn tao hiểu rõ về mày, thằng khốn,” Nicholas thở phào, âm thầm may mắn, miệng tiếp tục công kích. “Một lũ hèn nhát đã bỏ rơi đồng đội. Chúng mày định làm gì với những cái lốp xe kia? Chúng mày không thể xuống tay sao? Chúng mày còn chẳng thể mua nổi một cái vòng cổ cho các chú c·h·ó. Mày đoán xem tao có nên thả một ít chiếc vòng xuống hang ổ của lũ chuột nhắt, cùng với những chú c·h·ó của mày?”
“Một cơ hội cuối cùng, đồng bọn của mày ở đâu?” Colton nói và tiếp tục bước chậm tới. “Mày không muốn tao giao tao con điếm này cho các anh em của tao đâu, đối diện như đàn ông đi nào, con trai.”
Quả thực, những lời này đã động chạm tới tâm sự của một gã lính đào ngũ, Colton bây giờ chẳng khác gì con chong chóng b·ị c·hém gió đến xoay vòng vòng, hắn bắt đầu không phân biệt được lời nào là thật, lời nào là giả, và bắt đầu có chút lung lay.
“Colton, dừng lại đi, những người này là người tốt, họ sẽ không làm hại chúng ta đâu,” Gabi nghẹn ngào khuyên can.
“Không, Colton, không phải ai cũng vậy, họ chỉ cố gắng giúp đỡ,” Gabi giải thích trong nước mắt, thì đột nhiên hai mắt cô mở to đầy kinh hãi. “Cẩn th-!”
“Có thôi làm phiền tao đi không?” Colton quay lại, không do dự bóp cò mấy phát để trút hết bối rối, các viên đ·ạ·n ghim vào cơ thể xác sống khiến nó co giật như đang nhảy múa, một viên sau cùng hủy diệt não bộ và kết thúc nó.
Trốn sau tấm biển cấm là Alicia, như một phương án dự phòng, lúc này khẩn trương chạy ra giúp đỡ Bethany, đang thét lên, giằng co với xác sống.
“Các bạn hành động như vậy chắc chắn vì một nguyên do nào đó chứ?” Bethany nói, giọng điệu tỏ ra bình tĩnh, khuyên can, “tôi muốn biết lý do của bạn. Chúng ta không nên là người bắt đầu cho một cuộc chiến mới. Tôi đã chứng kiến quá nhiều những người lính ngã xuống, nhiều trong số họ đã ở bên cạnh tôi trong những giây phút cuối cùng. Nhưng các bạn vẫn còn một cơ hội, đất nước này cần những người lính phục vụ hơn bao giờ hết, họ sẽ tha thứ cho hành động trái lương tâm của các bạn.”
“Dùng những viên đ·ạ·n cuối cùng g·iết hết đám háo ăn này đi,” Tuân nói. “Chúng ta sẽ giải quyết chuyện này trong hòa bình.”
Chương 15: Hoàn mỹ!
“Làm tốt lắm,” một giọng nói ân cần thì thầm bên tai, con dao kề lên cổ Gabi, Tuân lộ mặt từ sau bức tường, sau khi đã đánh giá tình cảm của kẻ địch dành cho con tin.
“Hoàn mỹ!” Tuân nở nụ cười rạng rỡ, tay cầm con dao dính máu người.
Các đồng đội chỉ phân phối hắn một băng đ·ạ·n mỗi khi rời khỏi đường hầm vì nguồn tài nguyên dần khan hiếm, hắn thậm chí sẽ no đòn nếu lãng phí hết số đ·ạ·n mà đem về được thứ gì.
“Colton, Mishel, em ấy đã không qua khỏi,” Lời đầu tiên thốt ra từ miệng Gabi lại là c·ái c·hết của cô em gái, nước mắt cô trào ra như thác đổ, tèm nhem cả khuôn mặt.
“Đúng vậy, chúng ta là người tốt,” Tuân điều khiển Gabi đi tới, “một mạng đổi một mạng, hoặc kết thúc nó trong hòa bình, anh bạn không có nhiều thời gian đâu.”
“Abc nó! Xyz nó! Chúng mày lừa tao!” Colton vừa giận vừa sợ, vội vàng dí s·ú·n·g vào đầu Bethany định một viên kết liễu, rồi kết thúc luôn thằng nhãi ranh kia, sau đó lấy lại chiếc xe.
Trong xe, Nicholas ôm một bên tai đầy máu, nín thở, tiếng s·ú·n·g chắc chắn đã thông báo cho mọi người, việc cậu có thể làm lúc này là kiên trì, và câu kéo thời gian.
Nhưng hắn nhận ra quá muộn màng, phía sau lũ xác sống lúc này, một thân ảnh không thể quen thuộc hơn bước ra.
Nhưng bấy giờ, trong các ngõ ngách, lại chui ra năm sáu tên khác nữa, hắn tức điên lên bắn ba viên đ·ạ·n kết liễu, thì tắt nắng vì sực nhớ ra băng đ·ạ·n chỉ còn lại hai viên, Colton bắt đầu cảm thấy do dự và uy h·iếp.
Sự nhanh trí của Nicholas không khỏi khiến Bethany kinh ngạc, đồng thời phải mất một lúc suy nghĩ, cô mới bắt kịp tiến độ của cậu ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thực tế đánh dòn khiến Colton tỉnh táo lại không ít, đột nhiên nghĩ lại toàn bộ những gì mà Nicholas và Bethany nói nãy giờ, nó giống một trò cười vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Gabi!” Colton sững sờ, mũi tên trúng đích, “cô ta còn sống?!”
“Không!” Colton kêu gào đến rát cổ họng, đồng thời đẩy Bethany về phía tên xác sống trước mặt, rồi giơ s·ú·n·g bắn ra hai viên đ·ạ·n cuối cùng, toàn bộ ghim vào cơ thể Gabi, khi đối phương dùng thân cô ta chắn đ·ạ·n.
Miễn là vẫn còn nhân tính, cho dù là ai, rơi vào tình huống này cũng sẽ cảm thấy ray rứt, đau khổ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.