Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23: Điểm xuất phát mới.
Nói rồi Tuân đảo mắt qua từng người, một lượt như vậy, chỉ có Bethany là tránh né đối diện với hắn, nhưng Bethany có thể xem là ngoại lệ.
“Cụ thể là bao nhiêu ngày?” Tuân gặng hỏi.
Nói rồi không thấy hắn trả lời, Alicia từ từ tiếp cận tới, tay chạm vào vai, chờ cho nó ngừng run rẫy, cô chồm người tới ôm lấy hắn và an ủi, “Tốt rồi, tốt rồi, anh đã tỉnh lại, từ giờ mọi chuyện sẽ ổn thôi, được chứ?”
“Anh không cần làm vậy,” Alicia ngước mặt lên, tay vuốt ve khuôn mặt của Tuân, “Nó làm em cảm thấy giữa chúng ta không có chuyện gì.”
“Tuân, Tuân,” Alicia vội vàng tiến tới, và giữ một khoảng cách, “Anh không sao chứ? Có chuyện gì vậy? Nói với em được không?”
Giờ phút này, ngay cả Bethany cũng cảm nhận được sự quyết tâm của Tuân, hắn dường như không cho phép người khác phản bác.
Có lẽ đây là một chuyện tốt, trong đầu Tuân bất chợt nảy ra một ý tưởng mới, tính khả thi cũng rất cao.
Thời điểm Tuân thức giấc, trời đã tối, cũng là lúc Nicholas trở về với một thân máu me và bốc mùi.
Tuân cười ha hả, hai tay gối đầu, mắt nhìn ra lan can, bầu trời xanh thẳm, cảm giác thế giới này cũng không tuyệt vọng đến vậy.
Không gian sáng sủa, đệm chăn êm ái, tầm nhìn thoáng đãng hướng ra lan can, dường như hắn đang ở một khách sạn nghỉ dưỡng, trong căn phòng hiện đại và tiện nghi bậc nhất.
Bất ngờ với câu hỏi, Tuân quay sang nhìn Madison, đó là ánh mắt chất vấn?
“Mình được cứu?” Trong đầu có một vài ý nghĩ cẩu thả trước khi Tuân nhớ ra những chuyện đã trải qua. “Mẹ kiếp, con mụ điên kia xuýt g·iết c·hết mình. Con điếm này thích bị c·ưỡng h·iếp đến thế? Trước mặt hai đứa trẻ?”
Ngón tay khẽ nhúc nhích, mí mắt run nhẹ rồi mở ra, đồng tử co lại, đung đưa, nhìn trái nhìn phải, “Nơi này là đâu?” Tuân tự hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thông minh hơn, chủ kiến hơn, lạnh lùng và quyết đoán hơn, Tuân đột nhiên có chút không quen, nhưng đây là con quái vật hắn tạo ra.
“Bây giờ đã cảm thấy chưa?” Tuân lại làm rộn, chọc cho Alicia tức giận nhảy xuống giường, ôm lấy quần áo mà bỏ chạy, “Đồ ngốc, em đi báo tin cho mọi người đây.”
“Cái gì?” Bất ngờ nhất là Nicholas, chính cậu cũng lầm tưởng, có thể là một ai khác cùng bọn với đám người cưỡng h·i·ế·p kia, ra tay với Tuân.
Vừa tỉnh lại tức thì, chưa kịp hồi phục sức khỏe, đã lao đầu vào chiến đấu, trâu bò cũng phải mệt c·h·ế·t.
Bất ngờ nhất là Madison dường như cũng có đồng quan điểm với hắn, chỉ là vai trò của một người mẹ đang cản trở năng lực lãnh đạo của cô, hoặc ít nhiều có sự ảnh hưởng của Travis, người đã c·h·ế·t nhưng oan nghiệt còn chừa lại.
Nóng bỏng như ngọn lửa trước gió, bắt đầu thì lung lay, sau đó thì bập bùng, không ngừng đòi hỏi, không ngừng tìm kiếm, để bừng cháy, để thiêu rụi và hủy diệt, chỉ vì một đóa sinh cơ ươm mầm trên đống tro tàn nguội lạnh.
“Anh cảm thấy tốt hơn rồi chứ?” Alicia hỏi. “Ý em là, cơ thể có chỗ nào bất tiện, em sẽ gọi Bethany tới, cô ấy đã chăm sóc anh suốt khoảng thời gian qua, chắc sẽ giúp được anh.”
Alicia trút hơi ra, mặt dán trên vai Tuân, cả người mềm nhũn như bạch tuộc, không còn chút sức lực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mắt thấy Tuân bất ngờ có mặt, cậu ta vui mừng quá đỗi, đi tới muốn ôm, nhưng bị Tuân nhốt ngoài cửa, phải trèo hàng rào vào trong.
“Tôi phải khuyên như thế nào?” Tuân hỏi lại, “Để cậu ta giơ thân chịu đ·ạ·n, cứu người sẽ bắn mình, giống như tôi?”
“Rất tốt, tiếp tục phát huy,” Tuân đột nhiên chuyển biến, cười khen ngợi, khiến những người còn lại cau mày.
-----*-*-----
Không bao lâu, Alicia tắm rửa sạch sẽ, cùng Madison và Bethany tới, nhìn thấy Tuân trần truồng, che mỗi thân dưới, ngủ ngáy ngon lành.
Madison và Bethany đồng thời liếc mắt qua Alicia, cô nàng ngượng ngùng có lỗi, lại mượn cớ thoát thân.
“Cậu không có lời khuyên nào cho Nick?” Madison lên tiếng.
Chương 23: Điểm xuất phát mới.
“Chúng ta đang ở đâu?” Tuân hỏi, bộ dạng rất lầm lì.
Giờ phút này, Tuân hoàn toàn hiểu lầm người vợ quá cố của Abraham, cho rằng cô ta là một con điếm chính hiệu, bán đứng thân thể và nhân phẩm để sinh tồn.
Alicia nhắm mắt im lặng một lúc để đầu óc trầm tĩnh lại, “Lần trước, em tìm thấy mực trong balo của anh.”
“Có đấy,” Tuân nói, khiến Alicia quan tâm ghé mặt lại, song lại nghe hắn nói tiếp, “Em muốn tự mình kiểm tra không?” ngón tay Tuân nâng lên cằm của Alicia.
“Chẳng lẽ nó là nhà của cậu?” Tuân vuốt cằm, nhìn chằm chằm vào Nicholas.
“Chuyện đã xảy ra như thế,” Madison nói. “Sau đó, chúng ta đi tiếp về phía Đông, vừa đi vừa nghỉ, tốn rất nhiều thời gian. Trong lúc đó còn phải thường xuyên ngụy trang xác sống để vượt qua những địa điểm ùn tắc.”
“Đừng vội,” Tuân giữ tay Alicia lại, rồi kéo cô ngã vào lòng mình, bốn mắt nhìn nhau, “Vấn đề này chỉ có em mới giải quyết được.”
“Tất nhiên rồi, Tuân,” cậu ta đáp, “Anh dạy tôi cách sống chung với lũ thây ma, đây không phải là điều anh muốn?”
Càng nghĩ càng giận, hắn nên lường trước thế giới này ngoài những người mình hiểu rõ, không có một người nào là đáng tin.
“Thỏ khôn có ba hang, tại sao không?” Nghĩ tới đây, hắn không khỏi buồn cười, chính mình quanh đi quẩn lại cũng trở về điểm xuất phát.
Các đồng minh đã đề cử vào hôm trước và hôm nay: Thiếu Du, HD9999, Thủy Hoàng, Ta Không C·h·ế·t, Phantom, zLionz. Cảm tạ mọi người rất nhiều.
“Có còn hơn không mà,” Nicholas lại bật lửa giúp Tuân, cảnh tượng y hệt lúc họ chôn xác Peter, nhưng hai người đã thay đổi rất nhiều.
“Mm, chính xác là ba mươi ba ngày,” Alicia tính nhẩm rồi nói, “Tuân, trong lúc anh hôn mê, chúng ta không thể di chuyển nhanh hơn được.”
“Dothan, Alabama,” Alicia buông tay ra, cố gắng quan sát sắc mặt của Tuân, “Đã qua hơn một tháng từ lúc anh mất ý thức, Nick đã đưa anh trở lại.”
“Madison, cô có ý kiến gì không?” Tới phiên Tuân chất vấn, Madison không nói lời nào, thế là hắn nói tiếp: “Mục tiêu của chúng ta không thay đổi. Nhưng lần này, hãy làm nó một cách cực đoan hơn. Những người bên cạnh ngã xuống là cái giá của đạo đức và sự nhân nhượng, chúng ta không cần nó, hiểu chứ?”
“Không thể tiếp tục như thế, phải nhanh chóng tìm thấy Rick Grimes mới được,” Tuân cắn móng tay lộp bộp vì không tìm thấy bao thuốc lá của mình, vẻ mặt của hắn lúc này rất khó coi.
Chí ít thú vui căn bản nhất của hắn vẫn còn.
Lần này đến lượt cô cảm thấy bất ổn, Alicia lãng tránh, ánh mắt nhìn nơi khác, nói: “Mọi người hẳn sẽ rất vui mừng nếu biết tin, em sẽ đi gọi bọn họ.”
Một lúc sau, bốn người tập hợp tại phòng Tuân, tinh thần phấn chấn, rạng rỡ hơn trông thấy so với những ngày qua. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhắc lại lần nữa, chúng ta chỉ giúp những người tốt,” Tuân nói và không hề che giấu sự chuyển biến của mình, “Chính xác hơn, những người mà tôi biết rằng họ tốt.”
“May mà có em, Licia,” Tuân vuốt ve cánh tay cô, nơi hình vẽ đã biến mất, chỉ còn lại làn da trắng trẻo không tì vết, “Em không muốn lưu giữ nó?”
“Chẳng làm gì cả,” Nicholas nói, rồi cười khẩy, “Ngoài việc xua đuổi những kẻ ngốc, coi thành phố là nhà của mình.”
Tận thế khiến nhân tính người ta vặn vẹo, ai mà biết được, bốn tên cầm thú kia, có phải là lũ s·ú·c· ·v·ậ·t mà ả phụ nữ chăn nuôi.
Chương 23: Điểm xuất phát mới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cửa phòng mở ra, Alicia ôm quần áo của Tuân đi vào, thì sững sốt làm rơi quần áo, vì phát hiện hắn đã tỉnh lại, lúc bấy giờ đang đưa lưng về phía cô, bờ vai run rẫy.
Nghe vậy, Tuân thở ra, tâm tình cũng dần bình tĩnh trở lại, ngày thứ năm mươi tư kể từ khi mọi chuyện bắt đầu, vẫn còn kịp thời gian.
“Không nghe lầm đâu,” Tuân xòe tay ra, Nicholas liền hiểu ý ném tới bao thuốc lá, “Camel? Tôi không thích loại này.”
“Một bầy đàn?” Tuân hỏi. “Nick, cậu thì sao, đã làm gì ở Houston?”
Lãnh đạo của họ trở về, nó có nghĩa, đây là lúc để giải quyết một số vấn đề. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.