Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Đột nhập vào bệnh viện.
Gale đầy mặt kinh hãi, chỉ vì theo dõi hai kẻ đột nhập không xin phép, cô đã làm trễ nải công việc của mình.
Gale bước vào phòng và đóng cửa, kiểm tra xem người đàn ông này còn sống hay đã c·h·ế·t. Như mọi khi, anh ta còn sống. Công việc của cô bây giờ là thay bình truyền dịch và oxy cho anh ta.
Khi mà hai người bắt đầu khiêng đồ đạc tới chặn cửa, Tuân đột nhiên đờ người ra, khoan đã, các dòng chữ nguệch ngoạc trên cánh cửa đâu? Ổ khóa, dây xích đâu? Ai là người nhốt đám xác sống này? Ai là người đã gia cố nó và viết dòng chữ cảnh báo?
Cái c·h·ế·t khiến người ta hèn nhát, cũng kiên cường. Nó có thể thôi thúc bạo lực, cũng có thể kiểm soát bạo lực. Tuân tuyệt đối phải cảnh giác cao độ mỗi khi nó đến gần.
Sau khi Bethany băng bó v·ết t·hương cho Paul, anh ta ngất đi vì kiệt sức, khá khen cho Paul có thể kiên trì đến bây giờ với thương tích khá nặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong khi Tuân đang nhìn cậu với ánh mắt đầy kinh dị. “Làm sao cậu biết có người theo dõi chúng ta?”
“Tôi trở thành gánh nặng của cậu rồi à?” Tuân nói đùa, nhưng mà thật, “Lần này nhớ chắn đ·ạ·n cho tôi. Tới lượt tôi cứu cậu rồi đấy.”
Hai người hội ý rồi nhanh chóng quay lại đường cũ. Nhưng họ không biết đã có người phát hiện và theo dõi họ từ lúc bắt đầu.
Cậu nhận ra, dường như không chỉ mình, cả Tuân cũng đang chịu những tác động tai hại lên tâm lý từ vụ việc lần trước.
Không có gì ngoài sự im lặng rùng rợn. Hai người đi lên cầu thang để mở ra một cánh cửa nặng nề, dẫn ra hành lang lớn, nơi có ánh sáng từ những bóng đèn chớp nháy, những sợi dây lòng thòng phát ra âm thanh rò rỉ của điện áp.
Giống như “đi đêm có ngày gặp ma” Gale Macones cũng đang gặp rắc rối với các bệnh nhân của mình.
“Hãy chặn nó lại,” Tuân lắc đầu, biến số duy nhất là đây, chỉ cần gia cố cánh cửa thật chắc chắn, ở đây sẽ tương đối an toàn.
Hai kẻ đột nhập lộ diện khi bóng lưng Gale biến mất, Nicholas nhìn qua Tuân, chỉ thấy hắn có vẻ kích động khó hiểu.
Chẳng mấy chốc, hai người nhìn thấy một cánh cửa đôi dẫn vào căng tin, bọn họ bước chậm lại, vì Nicholas có thể nghe thấy tiếng thều thào đau đớn phía sau cánh cửa.
“Phát hiện một số thứ. Chặn cửa trước đi,” sắc mặt của Tuân hiện tại rất không tốt, Nicholas có thể nhìn thấy sự e ngại trên khuôn mặt hắn.
“Lần trước có kẻ đã theo sau tôi về tới khách sạn,” Nicholas kể lại. “Hắn đã lừa được tôi, nhưng không thể lừa được những người bạn háo ăn kia, rồi tự biến mình thành cặn bã trong bụng chúng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tại sao không?” Tuân ra hiệu Madison dừng xe lại, “Tôi và Nick sẽ thăm dò vào trong. Mady, đừng quên cảnh giác đấy.”
Quận King cũng là một trong những địa điểm may mắn được chính quyền địa phương ra sức cứu trợ.
Một nhóm năm người tăng lên bảy, cả bọn tiếp tục khởi hành, mất khoảng nửa ngày để tới được quận King, khi mặt trời chuẩn bị ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bấy giờ, một phụ nữ da trắng khoảng năm mươi tuổi, tóc ngắn, trốn sau trạm y tá, ngồi ôm chân. Tay phải cô cầm con dao, tay trái cầm ống kim tiêm chứa chất lỏng màu vàng nhợt. Gale Macones nín thở chờ đợi hai người đột nhập đi ngang qua.
Khốn nạn, hắn tới đây để chạy trốn, để nắm giữ nhiều tin tức trong tương lai hơn, không phải tới để giải quyết ẩn số, chơi trò trinh thám.
Phòng hồi sức, hoa đã héo tàn, tiếng bíp của máy cũng ngừng như kim đồng hồ, một Rick Grimes vô hại nằm trên giường bệnh, khuôn mặt trắng bệch và hơi thở yếu ớt, phép màu đã giữ anh ta sống sót.
“Tuân,” Nicholas đưa khẩu s·ú·n·g lấy của Paul và Karina đưa cho Tuân, “Lần này sẽ suôn sẻ chứ?” tâm lý cậu có hơi nặng nề.
Người phấn khởi nhất, không ai khác ngoài Tuân, tuy nhiên, hắn không biểu lộ cảm tình ra mặt.
Chắc chắn là di chứng sau hôn mê.
“Xác sống ở bên trong,” Nicholas quay lại thì thầm, “Chúng ta ra khỏi đây thôi. Có thể nơi này là vùng đất c·h·ế·t, chẳng có ai sống sót ở đây cả.”
Chương 26: Đột nhập vào bệnh viện.
Thời điểm cô đi vào phòng cách ly, nơi này đã không còn một bóng người, các bệnh nhân biến mất không thấy, chỉ để lại căn phòng lộn xộn.
-----*-*-----
“Tuân, sao rồi?” Nicholas hỏi.
Nếu có đủ sự tỉnh táo trong lúc này, hắn nên nghĩ tới điều mà Daniel đã chia sẻ với mình trước đây. Lời của người từng trải, chẳng khác nào tiên tri, sẽ có một thời điểm nào đó ứng nghiệm.
“Mỗi sai lầm đều có giá trị của nó mà phải không?” Nicholas nói rồi dẫn đầu đi trước, để lại Tuân ngơ ngác với hai con mắt tròn xoe.
“Nó sẽ không xảy ra đâu,” Nicholas cười, một lần nữa thể hiện sự tự tin, nhưng lần này nó dựa trên những sai lầm mà cậu mắc phải trong quá khứ. Một người sinh tồn đúng nghĩa sẽ không lặp lại những sai lầm trước đó.
Một lúc sau, cô nhổm người lên quan sát, xác nhận họ đã rời khỏi đây, thì khẩn trương đi về hướng ngược lại.
“Tất cả các hướng ra vào đều bị chặn,” Nicholas nói. “Bệnh viện này hẳn là có người ẩn náu. Chúng ta có muốn gặp họ không?”
Lúc bấy giờ, chiếc RV chở bảy người, được nhìn thấy đang chạy vòng quanh bệnh viện thị trấn, bệnh viện này có tên là Harrison Memorial, nơi cảnh sát trưởng Rick Grimes đang hôn mê trong phòng hồi sức.
Nicholas đoán bừa nhưng đúng một phần, Tuân không còn sự tự tin cần thiết, khi ở bên cạnh các nhân vật chính, như trước đây nữa.
Trước khi thế giới “The Walking Dead” xuất hiện trên màn ảnh, đã có một vài sự kiện lớn xảy ra, tỉ như chiếc máy bay trực thăng cứu trợ vô tình kéo đi phần lớn xác sống ở các nơi, tụ tập về Atlanta, khiến hàng phòng thủ nơi này sụp đổ từ cả hai phương, trong và ngoài.
Kiểm tra xong Rick Grimes, Gale đi xuống tầng trệt, nơi này vẫn còn các bệnh nhân khác cần được chăm sóc.
Chương 26: Đột nhập vào bệnh viện.
Cả hai tìm thấy lối nhỏ để đột nhập vào bệnh viện. Như thường lệ, Nicholas cầm đèn pin đi trước, mở ra tầm nhìn hạn chế trên hành lang u ám, Tuân theo sau làm dáng.
“Yên tâm,” Madison nói, mắt nhìn vào gương chiếu hậu, Karina ngủ gật trên ghế salon, Alicia và Bethany đang canh chừng bên cạnh cô ta.
Đúng như Tuân nghĩ, trên đường phố quận King lúc này tương đối vắng vẻ, ngoại trừ rác rưởi và những chiếc xe bị bỏ lại, không nhìn thấy một bóng người khập khiểng nào cả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi đảm bảo không có cánh tay lở loét nào thò ra khỏi căng tin, Tuân quyết định không đi tìm Rick nữa, mà sẽ đợi anh ta tự mình chui ra.
“Con mồi dính câu,” Nicholas trốn sau cầu thang quay mặt lại cười với Tuân, “Tôi nói đúng chứ?”
Khung cảnh quen thuộc lập tức gợi nhớ cho Tuân những ký ức đã mơ hồ, đây chính là nơi Rick Grimes đã thoát ra khỏi bệnh viện bằng lối thoát hiểm một chiều, sau khi gặp một ít va vấp với đám xác sống bị nhốt trong căn tin. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng lẽ mình đến nơi này quá sớm, địa điểm sắp xảy ra một sự kiện nào đó mà chính mình cũng không biết.
Gale thở ra, nếu người đàn ông này c·h·ế·t, cô muốn chắc chắn rằng mình có mặt kịp thời, để đưa anh ta vào căng tin và nhốt lại, trước khi anh ta hồi sinh.
Rác rưởi y tế nằm đầy dưới sàn nhà, những ký tự điên loạn bằng máu trên các bức tường nám đầy lỗ đ·ạ·n, một bầu không khí có thể khiến người ta thót tim nếu có tiếng động lạ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.