Sinh Tồn Trong Tận Thế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: ꧁༺ Nguy Hiểm ༻꧂
…
“Rèn rèn…”
“Xử lý nó đi!”
Rời khỏi hầm trú ẩn, Thiên Anh đi tới bên cạnh chiếc xe được anh mang về cách đây không lâu. Sau khi kiểm tra một hồi, không phát hiện điều gì bất thường, Thiên Anh lúc này mới dám đi lên.
Một con bọ máy nhỏ như hạt đậu, có gắn camera mini thông qua ‘mắt mèo’ bay vào bên trong. Con bọ máy bay qua bay lại, sau đó bay tới bên cạnh sofa.
“Vù vù…”
Anh cảm thấy bây giờ không phải thời điểm thích hợp để đi vào bên trong. Thứ nhất muốn trấn áp những người đang hoảng loạn rất khó. Thứ hai, ở trong đám đông hỗn loạn kia có rất nhiều loại người, không may đụng phải cao thủ thì xong đời. Chi bằng tiếp tục ở đây quan sát, đợi chọn mục tiêu thích hợp sau đó ra tay cũng chưa muộn.
Thấy con Ki và Mốc vẫn không chịu, Thiên Anh tiếp tục xuống nước:
Đi tới sofa ngồi xuống, Thiên Anh lấy ra một điếu thuốc, vừa hút vừa suy ngẫm. Càng ngẫm anh càng thấy hôm nay là một ngày may mắn. Không chỉ may mắn thoát c·hết trong vụ thiên thạch, trở về nhà lại được con Ki cứu một mạng.
Hễ người nào gom được số hàng lớn đều bị bọn hắn đi qua hỏi thăm. Sau khi thành công uy h·iếp, bọn hắn bắt những người kia mang đồ chất lên một chiếc xe tải đang đỗ bên ngoài.
Tiếng s·ú·n·g nghiệt ngã vang lên, làn đ·ạ·n dày đặc bắn về phía tên sát thủ. Tên kia muốn tránh, nhưng phạm vi hỏa lực của s·ú·n·g shotgun quá lớn, hắn tránh không kịp.
Tương lai không xa, n·ạn đ·ói, d·ịch b·ệnh sẽ bao trùm hoàn cầu. Ngay khi hai thứ này xuất hiện, sản xuất lập tức đình trệ, dòng chảy thương mại đứt gãy, không lâu sau đó các nhà máy sẽ lần lượt đóng cửa, công nhân mất việc, t·rộm c·ắp, b·ạo l·oạn xuất hiện, đẩy cả thế giới vào cảnh hỗn loạn.
Có suy nghĩ này trong đầu, Thiên Anh không đi xuống nữa. Thay vào đó anh quay lại ghế lái, cẩn thận quan sát diễn biến bên trong.
“Hay Mốc theo tao, còn Ki mày ở nhà, dù sao vẫn phải có một người ở lại trông nhà chứ. Đúng không?”
Giống như hiểu những gì Thiên Anh nói, con Ki vui vẻ ra mặt, nó ve vẫy chiếc đuôi to xù, hai mắt híp lại. Thấy nó như vậy, Thiên Anh cũng vui lây.
“Thông minh thế này không sống lâu được!”
“Yên tâm đi, tao có c·hết chứ không bỏ rơi hai đứa mày đâu mà lo.”
Nghe được lời này, cả Ki và Mốc đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn Thiên Anh. Thấy ánh mắt của bọn nó, Thiên Anh trong lòng lập tức mềm nhũn, có điều anh vẫn kiên quyết lắc đầu:
Nghe Thiên Anh gọi, con Ki lập tức từ trên sofa chạy tới bên cạnh. Thiên Anh xoa đầu nó, rồi chỉ vào cái xác đang nằm trên sàn nhà.
Sau hồi lâu quan sát, Thiên Anh phát hiện ra bên trong siêu thị có một nhóm côn đồ gần hai mươi tên. Những tên côn đồ kia dùng tuýp sắt, phóng lợn, mã tấu để uy h·iếp những người khác.
… (đọc tại Qidian-VP.com)
Giây phút kinh ngạc qua đi, khóe môi Thiên Anh bất giác cong lên để lộ nụ cười thản nhiên. Đội lên mũ trùm đầu, Thiên Anh mang theo khẩu D·M - 41 bước xuống xe. Nhưng đúng vào thời điểm định đẩy cửa đi xuống, trong đầu anh chợt hiện ra một ý tưởng táo bạo.
Lúc này đây, Thiên Anh vừa bật lại tivi, trùng hợp thế nào vừa đúng thời điểm đài truyền hình trung ương, đưa tin khẩn về tình hình t·hiên t·ai trên toàn cầu.
“Lại đây Ki!”
Vào thời điểm con bọ máy đang bay vòng quanh sofa, cửa chính bất ngờ bị người mở ra. Tên kia làm rất nhẹ nhàng, từ đầu đến cuối không hề phát ra bất kỳ thanh âm nào.
Từ dưới đệm lưng lấy ra một khẩu s·ú·n·g shotgun đặc chế, Thiên Anh nhanh chân đi tới bên cạnh con Ki. Anh tiện tay ngắt nguồn điện trong phòng, sau đó thông qua lỗ nhỏ trên cửa nhìn ra bên ngoài, thấy hành lang không một bóng người, hai mày Thiên Anh không khỏi nhướng lên.
“Gâu!”
Nghĩ tới đây, khóe môi Thiên Anh bất giác cong lên để lộ nụ cười hạnh phúc. Nhưng nụ cười hạnh phúc đó chỉ vừa hiện, lập tức đã biến mất.
Từ trên nhảy xuống, Thiên Anh đi tới bên cạnh tên sát thủ, dùng tay lật người tên kia lại. Ngay khi nhìn thấy gương mặt người kia, hai mày của Thiên Anh bất giác nhíu chặt. Trong lòng anh thầm nghĩ: (đọc tại Qidian-VP.com)
Gần một giờ luồn lách giữa đống xe cộ nằm la liệt trên đường, Thiên Anh rốt cuộc đã tới được chuỗi siêu thị Thực Phẩm Sạch. Khi anh tới đây, cả siêu thị đang chìm trong hỗn loạn.
Thiên Anh lái xe dọc theo con phố Láng Hạ, vừa đi anh vừa suy nghĩ về tên sát thủ. Anh tự hỏi, tên kia liệu có đồng bọn hay không? Nếu có những kẻ khác hiện ở đâu? Liệu bọn hắn có đi tìm tên sát thủ kia không? Nếu những kẻ kia lại tìm tới anh thì phải làm sao đây? Bây giờ có nên chuyển chỗ ở hay vẫn ở chỗ cũ?
Mới đầu khi nhìn thấy cảnh này, Thiên Anh thật sự khá sốc. Anh không ngờ tới biến cố chỉ vừa phát sinh cách đây không lâu, vậy mà đã loạn thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Gâu gâu!” Con Ki sủa lên hai tiếng như muốn nói gì đó, có điều Thiên Anh nghe không hiểu nên chỉ đành nhún vai. Con Ki thấy vậy liền khịt mũi, sau đó kéo cái xác vào phòng trong.
Bên cạnh các nhà máy h·ạt n·hân, còn có những cơ sở nghiên cứu virus. Tình trạng tồi tệ đến mức, khiến cho các nhà lãnh đạo phải đưa ra cảnh báo về một t·hảm h·ọa cấp độ toàn cầu.
Thử mở điện thoại tên kia lên xem, lại phát hiện chiếc điện thoại đã bị khóa, vậy là Thiên Anh phải tốn thêm vài chục phút để mở khóa. Nhưng mở được khóa rồi, bên trong lại chẳng có gì, ngoài trừ một đoạn tin nhắn bị mã hóa.
Nhìn qua con Ki, thấy trong mắt nó xuất hiện sự bất an, Thiên Anh lập tức đoán ra vấn đề ở đâu. Đến ngay cả con Ki cũng không thể xác định chính xác vị trí kẻ xâm nhập, như vậy khả năng cao kẻ xâm nhập là dị năng giả. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi cửa chính vừa hé ra một khe đủ lớn, tên sát thủ nhẹ nhàng tiến vào trong phòng. Do sở hữu năng lực ẩn thân, nên hắn rất tự tin tiến vào bên trong.
“Gâu…”
Nhưng ngay vào thời điểm tên sát thủ đi vào trong phòng, hắn chợt cảm thấy có điểm gì đó không đúng. Nhìn xuống dưới, thấy chân bản thân đang giẫm lên trên một vũng nước, sắc mặt hắn lập tức thay đổi. Có điều khi hắn nhận ra mọi thứ đã muộn.
“Ài!” Thở dài thườn thượt, Thiên Anh thử tìm xem trên người tên kia có thứ gì giá trị hay không. Nhưng sau hồi lâu tìm kiếm, anh chỉ tìm được một chiếc điện thoại đặc chế và một chùm chìa khóa.
“Giờ tao có việc phải ra ngoài, hai đứa mày ở nhà ngoan nhé.”
Nhưng khi lớn rồi anh mới nhận ra, con người là sinh vật tham lam. Thích những thứ bản thân không có, và cho rằng đó là ‘hạnh phúc’ nhưng có được rồi thay vì trân trọng, lại đi tìm một thứ khác.
Con Ki cụp tai, một bộ đáng thương tới cực điểm, về phần con Mốc, nó quấn lấy Thiên Anh không buông. Thấy vậy, Thiên Anh không khỏi thở dài:
“Bịch!”
“Chuyện gì vậy?”
“Không được! Ở ngoài rất nguy hiểm, tao còn chưa lo được cho bản thân, sao có thể lo cho hai đứa mày.”
“Oành!”
Nghe được tin này, Thiên Anh lập tức cảm thấy không ổn. Thiên tai bao trùm toàn cầu, mặc dù các quốc gia đang gấp rút ứng phó, nhưng chắc chắn không thể nào khắc phục được trong một sớm một chiều.
Chương 3: ꧁༺ Nguy Hiểm ༻꧂
Nghĩ tới đây, Thiên Anh thoáng rùng mình. Nhưng ngay sau đó anh đã lấy lại bình tĩnh. Nhìn qua Ki và Mốc, anh phất phất tay. Nhìn thấy ám hiệu của anh, Ki và Mốc lập tức gật đầu. Tiếp đó con Ki nhảy lên sofa, còn con Mốc thì leo lên xà ngang.
Theo như lời của những người kia, trong tương lai gần sẽ có một đợt bùng phát d·ịch b·ệnh trên toàn thế giới, và nguyên nhân là do các loại virus từ bên trong các phòng thí nghiệm phát tán ra bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng Thiên Anh thầm nghĩ: “Dị năng giả sao? Bọn hắn tới đây làm gì? Chẳng lẽ…”
“Gâu!”
“Ngoan! Ở nhà, đợi tao về.”
Cách đây năm trăm năm, thế giới đã từng trải qua một lần như vậy. Trong những thời khắc đen tối đó, đã có hơn hai phần ba dân số toàn cầu bị c·hết do bệnh tật và thiếu ăn.
Về phần Thiên Anh, sau khi cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên ngoài, anh đi tới bàn uống nước, cầm cả ca nước đổ xuống sàn nhà ngay trước cửa ra vào. Sau đó anh lấy cái chăn mà bản thân hay đắp tủ lên cho con Ki. Làm xong, anh trèo lên phía trên. Thời gian chậm rãi qua đi, và rồi cái gì tới cũng phải tới.
Nếu không phải con Ki có thính giác tốt, sớm một bước phát hiện ra tên sát thủ. Có lẽ hôm nay n·gười c·hết sẽ là anh, mà không phải tên kia.
Nhiệm vụ á·m s·át thất bại, chủ sự phía sau muốn xử lý dấu vết còn sót lại. Thiên Anh mặc dù không phải nhân vật quan trọng gì. Nhưng cũng nằm trong danh sách cần phải bị loại bỏ.
…
Những vị thượng đế ngày bình thường hiện tại biến thành lũ c·ướp mạt hạng. Bọn họ đập phá các kệ hàng, lấy đi toàn bộ những thứ ở bên trong. Mặc dù người quản lý siêu thị đã hết lời cầu xin. Nhưng không ai thèm để ý, có mấy tên nhẫn tâm còn thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với người quản lý.
Ý thức được điều này, Thiên Anh biết bản thân phải hành động ngay lập tức. Bằng không đợi tới thời điểm hỗn loạn phát sinh. Có hối hận cũng đã muộn.
Đã rất lâu rồi Thiên Anh không ngồi xem tivi. Hôm nay tự dưng ngồi xem thế này, khiến anh cảm thấy có chút gì đó hoài niệm. Nhớ đến khi xưa, hồi đó anh chỉ mong được ngồi xem tivi thế này, khi đó anh nghĩ rằng, những ai có thể thoải mái ngồi xem tivi, người đó ắt hẳn rất hạnh phúc.
Suy nghĩ hồi lâu, sau khi cân nhắc đủ đường, Thiên Anh cảm thấy khả năng những tên sát thủ khác tới tìm anh là vẫn có, nhưng không cao. Dù sao sau vụ á·m s·át, nếu con mồi c·hết xem như xong phim, còn không c·hết cũng sẽ rời đi nơi khác. Nên hiện tại ở lại chỗ cũ vẫn là an toàn nhất. Chưa kể tới bây giờ đang loạn, đi tìm chỗ khác chưa chắc đã an toàn hơn.
Nhìn qua Ki và Mốc đang ở bên cạnh, Thiên Anh từ tốn nói:
Dừng lại một chút, Thiên Anh nói thêm:
Nhìn thấy cảnh này, khóe môi Thiên Anh cong lên:
Giữa thời điểm Thiên Anh đang nhớ lại những kỷ niệm ngày xưa, con Ki đột nhiên sủa lớn. Tiếng sủa của nó khiến Thiên Anh giật mình. Nhìn qua con Ki, Thiên Anh tò mò hỏi:
“Phập phập…”
Bị một loạt đ·ạ·n ghim vào cơ thể, trong đó có hai viên ghim vào đầu, tên sát thủ c·hết ngay lập tức. Sau khi hắn c·hết đi, năng lực ẩn thân của hắn cũng biến mất.
Động đất, s·óng t·hần, mưa lớn, giông lốc, thiên thạch khiến cho nhiều quốc gia trên thế giới lâm vào tình cảnh khốn đốn. Đặc biệt là những nước sở hữu ngành công nghiệp h·ạt n·hân, rất nhiều nhà máy h·ạt n·hân hư hại, gây ra rò rỉ phóng xạ diện rộng.
(Đã viết lại 17/11/22)
-----o0o-----
Nghe Thiên Anh hỏi, con Ki lập tức từ sofa nhảy xuống, nó chạy một mạch tới trước cửa chính, sau đó mới quay đầu nhìn lại. Nhìn thấy ánh mắt của nó, Thiên Anh lờ mờ hiểu ra vấn đề.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.