Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 228 : 1.500 Vs 25.000 (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 228 : 1.500 Vs 25.000 (2)


Còn Ain ở trong nhà, hắn nhắm mắt lại vận dụng Vu thuật xem lại những gì xảy ra ở bộ lạc trong lúc hắn ngất.

Ain nhìn lại, bàn tay của hai người đã đan xen lại từ bao giờ, hắn vội rụt tay lại nhưng vẫn có chút tiếc khi không còn được chạm làn da mịn màng đó.

“Ha ha, anh sợ vậy sao? Haiz, anh có Vu lực mà, tự kiểm tra đi.”


Nhưng nhiêu đó cũng chẳng khiến cô từ bỏ, Sopa lại càng tìm tòi, cô dường như muốn lục tung tất cả lên để học.

Sopa nghiêng đầu nhìn Ain hỏi :

Sau hơn 30 phút. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không chỉ mặt, mà cả cơ thể cô cũng cảm thấy lạ. Một cảm giác kỳ lạ lan tỏa trong người, khiến cô bồn chồn không yên. Cô siết chặt tay vào vạt áo, như thể làm vậy có thể ngăn được thứ cảm giác này.

Còn cô nàng này còn chẳng phải là tộc nhân thì làm sao Ain biết được thông tin của người ta.

Mặt hắn cúi sát xuống, hơi thở lạnh lẽo phả vào tai Sopa.

“À, uhm, đúng rồi.”

Hắn không cần hỏi xem cô có đọc được ký ức của hắn hay không. Hắn chỉ cần khiến cô sợ đến mức không dám nhắc đến chuyện đó.

Hắn lúc nãy phản ứng đều do bản năng những gì hay làm với Rin mà thôi.

Để rồi hôm nay, Sopa vẫn ngồi chán nản trong góc phòng nhìn Rin chăm sóc Ain.

Chương 228 : 1.500 Vs 25.000 (2)

Ain mở mắt mình ra, hắn thở hắt một hơi, quả thật hơn một tháng qua mọi thứ biến động quá nhiều nhưng vẫn còn nằm trong kiểm soát của Ain.

Dù Sopa có thông minh nhưng cũng phải chịu, có chỗ cô hiểu nhưng có rất nhiều chỗ cô lại chẳng hiểu gì, đó là do cô sinh sống quá lâu trong hang động.

tấu chương xong.

Và Ain sợ hãi, hắn sợ Sopa cũng như hắn đọc được ký ức của mình, hắn sợ cô nàng biết được quá khứ từ đó uy h·iếp hắn, có thể là nói ra cho các tộc nhân biết.

Và rồi…

Ain tỉnh dậy, Sopa mừng rỡ, cô đã rất mong chờ khoảnh khắc này, sau đó Sopa thấy Rin làm gì đó.

Rồi khi mà Ain tách ra, Sopa hoảng sợ bởi cô đang ngồi đối diện Ain, nhưng hắn lại chẳng nhìn thấy cô dù bốn mắt đã chạm nhau, Sopa ngạc nhiên.

Nhưng lần này, hắn tạm dừng lại sau một lúc, bởi lúc này có rất nhiều chuyện giải quyết.

“BỘP!”

Sopa dần nhận ra mọi thứ, cô khẽ cười, nói :

Sopa có chút hụt hẫng, chỉ một chút nữa thôi là nàng được thử cảm giác mà Rin và Ain mới làm nửa tiếng trước.

Hắn nhìn người phụ nữ trước mắt.

"Mình...bị sao vậy?"

Ain đảm bảo có dòng điện thật đó. Hắn cảm thấy cơ thể mình thấy chóng mặt.

Ain ngắm nhìn người vợ của mình, hắn muốn kéo dài thời gian này lâu hơn, chỉ là bên ngoài bộ lạc đang cần hắn.

Đó là Sopa, cô nàng đã tỉnh từ sau ngày Zua mang tới đây, Rin thì vì mãi lo cho Ain nên quên béng cô nàng.

Sau khi Rin rời đi, Sopa lẻn lại ngồi đối diện Ain vẫy tay các kiểu, nhưng Ain vẫn không phản ứng, sau đó Sopa mới vỡ lẽ ra, do quá lâu nên mắt của Ain vẫn chưa thích ứng lại kịp.

Sopa thấy người ta nhìn mình thì cô nàng đỏ mặt nhưng như vậy càng khiến cô quyến rũ hơn, Ain không tự chủ muốn tiến tới giày vò cô nàng.

À vừa rồi là một thoáng suy nghĩ của Ain để thủ tiêu Sopa mà thôi.

Ain biết người phụ nữ này đến từ bộ lạc kia, cô ả là Vu được Zua mang về nhưng hắn lại chẳng biết cô bao nhiêu tuổi, kỹ năng, mục đích là gì cả.

Sopa run bắn. Cô chưa từng cảm thấy c·ái c·hết gần kề đến vậy. Mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng, hơi thở dồn dập.

Cô không thể đọc được ký ức của hắn, cô chỉ được xem vài đoạn ký ức mập mờ như một cuốn phim bị hư, hình ảnh nhòe đi, phân đoạn thì lộn xộn.

Môi cô khô khốc, cô khẽ cắn môi như muốn kiềm chế cảm giác kỳ lạ ấy. Nhưng khi Ain nhẹ nhàng vuốt ve Rin, cô lại thấy hơi thở của mình r·ối l·oạn hơn.

Cô vô thức đưa tay chạm vào lồng ngực mình, cảm nhận nhịp đập hỗn loạn. Chưa bao giờ cô cảm thấy như thế này. Không phải sợ hãi, không phải căm hận, cũng không phải đói khát.

Những kiến thức mà cô tìm thấy đều do hắn mang tới, Sopa càng tò mò xem người này làm sao có được kiến thức như vậy.

Rin quàng tay qua cổ Ain, cô bắt đầu t·ấn c·ông mãnh liệt, như muốn xóa bỏ nỗi cô đơn bấy lâu nay. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tại sao tim mình lại đập nhanh như vậy? Tại sao mình không thể nhìn đi chỗ khác?"

Nhưng cả hai người Ain và Rin không ngờ rằng ở góc phòng có một cô gái đang nhìn.

Ain đành phá vỡ không khí này, bởi càng để lâu hắn sẽ không thoát khỏi dụ hoặc mà tàn phá cô nàng trước mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó cô nàng có thể chiếm cái danh tộc trưởng này của hắn, c·ướp lấy những gì mà hắn cống hiến từ đó giờ.

Hắn chưa ra tay, vì chưa rõ cô nàng thật sự đã mất Vu thuật chưa, bởi nếu đã mất đi Vu thuật làm sao mà cô và hắn có thể trao đổi ký ức được.

Khi Ain cúi xuống hôn Rin, một luồng hơi nóng bất ngờ tràn lên mặt Sopa. Cô giật mình, theo phản xạ đưa tay lên chạm vào má mình – nóng ran.

Đây là một thứ gì đó hoàn toàn khác.

Ain đỏ mặt rồi cúi đầu lí nhí trả lời :

“Cô nghĩ rằng có thể lật đổ ta?” Giọng Ain trầm thấp, lạnh băng.

Một luồng Vu thuật đen tối bùng nổ từ cơ thể hắn, khí tức mạnh mẽ đến mức nền đất dưới chân rung chuyển. Sopa cảm giác máu trong người mình như bị khuấy đảo, một cơn đau nhói chạy dọc cơ thể khiến cô run rẩy.

“Làm sao mà tôi tin được lời nói của cô?”

Đói thì cô đi ra vào bếp ăn, Rin ngày nào nấu cũng rất nhiều mà cô ăn rất ít nên Sopa có thể thoải mái ăn mỗi món một chút mà không bị Rin phát hiện.

Cô cũng hâm mộ những gì mà Ain mang tới cho bộ lạc, những gì mà Sopa đọc được, nghe được thì có vẻ như hắn là một tộc trưởng tốt, khác hoàn toàn so với lão tộc trưởng cũ của nàng.

"Nói một lời sai, c·hết."

Ain không chỉ mạnh – mà còn đáng sợ.

Nửa đường, Ain tự tát mình một cái thật to, hắn thề cô nàng này quá nguy hiểm, sắc đẹp đã vượt trội của bốn người vợ của hắn, nay lại có nét ngây ngơ như vậy đúng là g·iết người mà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ain ngồi đó, đôi mắt hắn tối lại, sát ý nồng đậm bao phủ cả căn phòng. Không khí như đông cứng lại.

Khi Rin quàng tay qua cổ Ain, Sopa vẫn ngồi yên trong góc, mắt cô dán chặt vào hai người.

“Anh đừng sợ, tôi đã mất đi phần Vu lực cuối cùng cho cú chạm tay này.”


Không chỉ hắn mà Sopa cũng tương tự.

Cô phải làm gì để giữ mạng?

Ain nhíu mày, sao hắn nghe mà chả hiểu gì vậy.

Sopa bối rối.

Rin rời khỏi nhà, cô đi thông báo tin vui này cho những chỉ huy cánh quân.

Nhưng rồi bất ngờ xảy đến.

“Anh không biết cách dùng à?”

Bởi nhiều lý do như : Rin quá tập trung nên cô có nói thì Rin cũng chẳng nghe, Sopa muốn quan sát xem tại sao một người như Rin lại tận tụy cho người kia.

Sopa nghe hỏi thì im lặng rồi đưa lòng bàn tay ra trước, Ain khó hiểu nhưng vẫn đáp trả.

Sopa cứ ngồi trong góc nhìn Rin chăm sóc cho Ain trong suốt một tuần, cô không phát ra tiếng động nào.

Ain nhăn mặt, hắn chưa bao giờ bị trêu đùa như này, cổ tay đã thông, tay hắn bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay. Sopa chỉ cười hì hì rồi nói : (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô không hiểu tại sao mình lại không thể rời mắt đi. Tim cô đập mạnh, từng nhịp đập vang lên rõ ràng trong lồng ngực như tiếng trống dồn dập.

Khi hắn đặt lòng bàn tay vào bàn tay của Rin, một dòng điện chạy dọc cả cơ thể hắn, bởi vì…tay cô nàng mềm mại quá.

“Vậy anh tự tìm câu trả lời đi.”

Ain lần nữa mở mắt ra ngắm nhìn. Hắn vừa trải qua quá khứ của Sopa, hắn được tự trải nghiệm những gì mà Sopa trải qua.

Về phần vệ sinh thì Sopa lén nhìn Rin làm sao, cô làm như vậy mỗi lần Rin ra ngoài, thời gian rảnh thì cô lại chú ý tới bàn làm việc của Ain.

À hừm.

Sopa cảm thấy một áp lực khủng kh·iếp đè lên người mình, như thể có một ngọn núi vô hình đang ép chặt lấy cơ thể cô. Cô khó thở, tim đập loạn nhịp.

Ain sợ rất nhiều, sợ đủ thứ bởi vậy hắn xem cô nàng kia có phản ứng gì quá là thủ tiêu luôn ngay lập tức.

Sopa chẳng hiểu gì cả, cô chỉ biết rằng Ain rất khó khăn mới lập nên bộ lạc này.

Sopa cẩn thận quan sát rồi lấy vài tờ giấy ra đọc, càng đọc, Sopa càng phấn kích, bởi những kiến thức và kỹ thuật của bộ lạc này quá phong phú.

“ẦM!”

Sopa đưa tay lên, quắn nhúm tóc của mình rồi ngẩng mặt lên trần nhà nói :

Sopa sợ hãi, sát ý nồng nặc của Ain phát ra, cô không giống như Ain.

Dù những món ăn kia ăn rất ngon, Sopa muốn liếm sạch cái dĩa nhưng cô hiểu như vậy làm Rin giật mình, chuyện sau đó lại rất rắc rối.

Ain lắc cổ tay, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Sopa đang mỉm cười, hỏi:

Sopa bị đè xuống đất. Cô không kịp thấy hắn di chuyển thế nào, chỉ biết mình đã bị khóa chặt. Ain chỉ dùng một tay để giữ cô nằm yên, lực mạnh đến mức cô không thể động đậy.

“Cô là Vu?”

Sau một tuần, Sopa rốt cuộc cũng biết được người đang nằm kia là Ain, hắn là tộc trưởng bộ lạc này, nhưng Sopa còn cảm nhận được Vu thuật thoang thoảng phát ra từ hắn.

Sopa kinh hãi. Cô lắc đầu thật mạnh. Cô chưa từng có ý định đó! Nhưng Ain không quan tâm.

Ain có thể biết thông tin hoặc ký ức của tộc nhân thông qua dấu ấn chim Lạc, còn phải có điều kiện là tộc nhân coi hắn là người quan trọng mới có thể xem ký ức.

Nhưng chưa kịp phản ứng, Ain đã biến mất ngay trước mắt cô.

Bàn tay Ain siết chặt hơn. Sopa cảm thấy cổ mình như bị bóp nghẹt.

Rin hiểu, cô chỉ có chút nuối tiếc khi không được hưởng thời gian hạnh phúc này được lâu.

Ain vẫn như mọi lần, hắn vẫn chiều vợ mình.

Nhưng không, tim cô vẫn cứ đập mạnh, trong đầu cô lại vang lên những câu hỏi mà bản thân không thể tìm được câu trả lời.

Rin khóc hơn 5 phút mới chịu dừng, cô ngước lên nhìn Ain, đáp lại cô là một nụ hôn nhẹ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 228 : 1.500 Vs 25.000 (2)