Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Sổ Tay Sử Dụng Sủng Phi

Phong Hà Du Nguyệt

Chương 151: A La, trước kia ta không bỏ qua muội, sau này cũng sẽ không buông muội ra

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 151: A La, trước kia ta không bỏ qua muội, sau này cũng sẽ không buông muội ra


Trữ công công bóp cằm Ninh thị, cưỡng chế rót rượu độc vào miệng bà ta, lại nâng cằm lên, bức bà ta nuốt xuống.

Ngụy Lanóivới Triệu Giớimộttiếng, liền thu dọn đồ đạcđivào cung.

Ngụy La ôm eohắn, dựa vào ngựchắn, khổ sở trong chốc lát mớinói: “Những người vừa rồi là ai?”

Ngụy Lađitới trước chậu rửa mặt đặttrêngiá cao bằng gỗ hoa lê, suy nghĩmộtchútnói: “Vẫn đợimộtchútđi, takhôngđói bụng”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ninh thị đứng dậy khỏi tháp, vẫnkhôngthể tin được chuyệnđangxảy ra.

Tướng sĩ gật đầu vâng lệnh,đangchuẩn bị rờiđi, liền thoáng nhìn thấymộttiểucônương đứng trong góc, lúc giơ lồng đèn lên cao, thấyrõmặt nàng,hắntanói: “Vương gia, đó là…”

Sùng Trinh Hoàng đế vội vàng nắm lấy tay Trần Hoàng hậu,trênmu bàn tay có hai giọt canh nóng bắn vào, ông dùng ngón tay thửmộtchút: “Nóngkhông? Có đaukhông?”

Triệu Giới trở lại phòng ngủ, rửa mặt rồi nắm xuống bên cạnh Ngụy La.

Trở về Phủ Tĩnh Vương, Ngụy La hỏi hạ nhân mới biết Triệu Giớikhôngở trong phủ.

Lúckhôngcó người, Kim Lũ và Bạch Lam vẫn quen thói gọi Ngụy La là “Tiểu thư”.

Rất nhanh liền tới buổi trưa, Triệu Lưu Ly và Ngụy Lađitới Điện Chiêu Dương.

Lột da trong miệng Triệu Giớikhôngphải chỉ để uy h**p, mà làmộthình phạtthậtsự.trênda đầu của phạm nhân cắtmộthình chữ thập, sau đó rót thủy ngân vào, để nó chảy từ đầu tới chân liền cắt đượcmộtbộ da đầy đủ. Người khác đềunóihắnlòng dạ độc ác,thậtra cũngkhôngphải là tin đồn vô căn cứ.

Rời khỏi Điện Chiêu Dương, Hoàng đế xoay ngườiđingự thư phòng.

Sùng Trinh Hoàng đế đóng tấu chương lại, nhắm mắt,nói: “Năm đó Thục phi bị oan, thay nàng ấy sửa lại án sai”. Ngừngmộtlát, ông lại thong thảnóitiếp: “Chỗ Niệp Kim Điện kia… đưa tới ba thước lụa trắng vàmộtbình rượu độc, kêu Ninh thị tự mình chọnđi”.

Triệu Giới dừng lại tại chỗ, cách Ngụy La chừng năm bước,khôngcó tới gần nữa.

Triệu Giới nhìn theo, chỉ thấy Ngụy La đứng cách đókhôngxa,khôngnhúc nhích nhìnhắn.

mộtbữa cơm im ắng chẳng có mấy tiếng động, trong lúc Sùng Trinh Hoàng đế lại gắp cho Trần Hoàng hậu vài lượt đồ ăn, đều bị bà bỏđi. Ông gắp món nào, Trần Hoàng hậu cũngkhôngchạm vào món đó nữa. Hoàng đế đúng là vô cùng kiên nhẫn,mộtlần cũngkhôngtrở mặt.

Tướng sĩ đó hỏi Triệu Giới: “Vương gia, người này nên xử trí thế nào?”

Nửa canh giờ sau, Niệp Kim Điện.

mộtlát sau, nàng ta cúi đầu ủ rũđilại: “Chúng ta vội vàng ra ngoài, nô tỳ quênkhôngmang áo choàng dày”.

Edit: tart_trung

Tiểucônương sớmđãngủ say, hai mắt khép lại, hô hấp đều đều. Triệu Giớinhẹvươn tay v**t v* hàng mi của nàng, ngón tay ngưa ngứa, tay củahắntừ trừ trượt xuống, mô tả ánh mắt của nàng, mũi, miệng. Ngụy La cảm thấy có chút ngứa, cả người co rụt lại, trong miệng lẩm bẩm làu bàu nghekhôngrõnàngnóicái gì.

Sùng Trinh Hoàng đế tiện tay mởmộtquyển tấu chương ra, nhìn hai hàng: “Thẩm vấn sao rồi?”

Chu Cảnhnói: “Bẩm Vương gia, có hai người cắn lưỡi tự sát, còn hai người bị nhốt trong phòng giam, Dương Hạođangcanh chừng, tạm thờikhônghỏi ra được chuyện gì”.

Đây là nguyên nhân khiến nàng ấy buồn rầu? Ngụy La khó hiểu, ngồi ở bànnhỏđối diện, mở bao giấy dầu ra, bócmộthạt dẻ rang đường: “Nếu ngươikhôngmuốnđi, cứ ở Thần Hoa Điện dùng bữakhôngđược sao?” Thường ngày Triệu Lưu Ly đều dùng bữamộtmình, lâu lâu mới qua Điện Chiêu Dương ăn với Trần Hoàng hậu.

Nào biết nàng ngủ thẳng tới hoàng hôn, mới ngáp người ngồi dậy, hỏi Kim Lũ, Triệu Giới còn chưa về sao.

Hai tên tiểu thái giám đem lụa trắng và rượu độc đặt ởtrênbàn con ba chân, Trữ công công rũ mắt,nói: “Ninh phu nhân, Bệ hạnói, niệm tình trước kia người hầu hạ Hoàng thượng, có thể cho người lưu lại toàn thây, chính người tự chọnđi”.

Ngụy La gật đầu đồng ý, sau khi ngồi xuống liền nhìn dò xét Sùng Trinh Hoàng đế, Hoàng đế cũngkhôngcó vẻ gì là khác với thường ngày.

Sùng Trinh Hoàng đế gắpmộtmiếng cá trám thái lát nấu với dấm chua đến đặttrêncái đĩanhỏkhắc hoa cỏ ở trước mặt Trần Hoàng hậu,nói: “Vãn Vãn, trẫm còn nhớ trước kia nàng thích ăn cá nhất, đây là cá sáng nay nước Thục mới tiến cống, thịt trơn mềm ngon miệng, nàng nếm thửđi”.

Lúc dùng cơm, Ngụy La mới pháthiệný nghĩ vừa rồi của mình sai mười phần rồi.

Sắc mặt cung nữ trắng bệch, quỳ xuống dập đầutrênmặt đất: “Nương nương tha mạng, nương nương tha mạng”.

Nghĩ tới đây, Ngụy La cườinhẹmộttiếng, có chút ý tứ nhưđangxem kịch vui: “Được, tađivới ngươi”.

Đôi tay này dính đầy máu tanh, nàng hoàn toàn nguyện ýkhôngchút nghi ngờ ôm chầm lấyhắn.hắngiết người, nhưng việc đầu tiên nàng nghĩ tới là hoa đăng kia có bị ngâm nước hư luôn rồikhông. Tiểucônương tốt như vậy, bảohắnlàm sao có thểkhôngvui vẻ?

Chỉ là Triệu Giới trước mặtkhônggiống những gì nàng thấy trước đây.

Kim Lũ hỏi: “Tiểu thư, ngườikhôngđivào sao?”

Ngụy La cũngkhôngđể ý: “Được rồi, ta cũngkhônglạnh”.

Đợi khoảng chừng hai khắc chuông, bên trong cuối cùng cũng có động tĩnh. Có người đốt đèn lồngđira, chiếu sáng thân ảnh vài người, Ngụy La nhìnmộtcái liền thấy Triệu Giớiđiphía trước.

Triệu Lưu Ly thấy nàng, giống như thấy được cứu binh, nắm lấy tay nàngnói: “A La, lát nữa ngươi ở lại, dùng cơm trưa ở Điện Chiêu Dương với tađi”.

Kim Lũ kinh ngạc, vội vàng khuyên nhủ: “Tiểu thư, sắc trờiđãtối thế này,mộtmình người ra ngoàikhôngan toàn”.

Ngụy La dừng ở đầu thuyền, nhìn đèn hoa sen trôi dạt cách đókhôngxa, nhờ ánh trăng mà thấyrõquang cảnhtrênmặt hồ. Nước hồ bị máu nhiễm đỏ, đèn hoa sen ngâm trong nước, ít nhiều gì cũng bị vết máu loang lỗ nhiễm lên. Ngụy La méo miệng, nàngthậttức giận tới muốn khóc. Nàng ủy khuất nhìn Triệu Giới, lên ánnói: “Hoa đăng đều ngâm hư rồi”.khôngthể cầm về nhà ngắm nữa.

Ngụy La hoàn hồn,đitới trước mặt Triệu Giới, bàn taynhỏbé vươn ra khỏi áo choàng màu hồng tím, tự nhiên cầm lấy tay củahắn. Vẻ mặt nàngkhôngthay đổi, giống nhưtrênngườihắnkhôngcó mùi máu tươi, mà là vị hoa mai mát lạnh bình thường: “Đại ca ca mãi chưa về, thiếpkhôngyên tâm, liền tới đây nhìnmộtchút”. Nàng kéohắnđitới bên cạnh xe ngựa: “Bên ngoài lạnh quá, chúng ta nhanh về nhàđi”.

Ngụy Lađitới cửa Thần cơ doanh, kéo áo choàng bó người lại, lắc lắc đầunói: “hắnnhất định ở bên trong giải quyết công việc, ta vẫn nên chờ ở đâyđi”.

*** *** ***​

Xe ngựa dừng ở cửa Thần Cơ doanh, Kim Lũ và Bạch Lam đều cho rằng nàng muốn xông vào,khôngnghĩ tới nàng chỉ ngừng ở bên ngoài cửa, cũngkhônglàm gì tiếp nữa.

Thần cơ doanh nằm ở hướng Tây Bắc của hoàng cung, làmộtđội quân quan trọng nhất của triều đình, bây giờ do Triệu Giới phụ trách quản lý.

Đợi tới khoảng giờ Tuất, màn đêm buông xuống, trong viện đềuđãbịmộtmảnh tối đen bao phủ, Triệu Giới còn chưa về. Ngụy La nhìn sáchmộtlúc, lại ngẩng đầu nhìn trời, hỏi Kim Lũ: “Giờ gì rồi?”

trênbàn bày đầy ba mươi sáu món ăn, Trần Hoàng hậu và Sùng Trinh Hoàng đếđãngồi vào bàn, cung tỳ hai bên cúi đầu, bộ dáng có chút thấp thỏm. Triệu Lưu Ly và Ngụy Lađilên thỉnh an Đế Hậu, Trần Hoàng hậu nhìn thấy Ngụy La, sắc mặt thoáng dễ nhìn hơnmộtchút, mỉm cườinói: “A La vào cung chơi với Lưu Ly sao? Mau ngồiđi, vừa đúng lúc cùng dùng bữa với bản cung”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Giới xoay xoay nhẫn phỉ thúytrênngón cái, sắc mặtkhôngđổinói: “Tiếp tục thẩm vấn, tất cả cực hình đều dùngmộtlần, nếu vẫnkhôngnói, liền lóc da bọn họ”.

Triệu Giới mặc cẩm phục tím thêu ác thú, tay áo và vạt áo đều dính vết máu, vẻ mặthắnnghiêm trang, mắt phượng lạnh lùng, giống nhưmộtngười mớiđira từ trong biển máu,trênngười nồng nặc mùi máu tươi.đisauhắnlàmộttướng sĩ mặc áo giáp, trong tayđangkéomộtcái gì đókhôngnhìnrõhình dáng, cho tới khi vật kia khẽ động, Ngụy La mới nhìn thấy, hóa ra làmộtngười. Người kiađãbị tra tấn tớikhôngcòn hình người, toàn thân đều là máu, nơi nàohắnta bị kéo qua, đều để lạimộtvệt máuthậtdài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sắc mặt Ninh thị ngày càng trắng, từ từ trở nên vặn vẹo, đau khổkhôngphát ra được thanhâmnào. Cho tới khi nàng ra rốt cuộc bất động, Trữ công công mới dẫn người rời khỏi Niệp Kim Điện, trở về ngự thư phòng phục mệnh với Sùng Trinh Hoàng đế.

Tâm Triệu Giới vừa động, liền tới ôm Ngụy La lên noãn tháp, cúi người cởi giày nàng xuống, sắc mặt hòa hoãn: “Dọa nàng sợ rồi?”

Ngụy La kinh ngạc,khôngnghĩ tới còn có chuyện này. Chuyện Lưu Ly bị hạ độc được trarõ, Ninh Quý phi thất thế, hoàng đế hẳn là thấy thẹn với Trần Hoàng hậu nên muốn đền bù sao?

Chương 151: A La, trước kia ta không bỏ qua muội, sau này cũng sẽ không buông muội ra

Ninh thị sớmđãnhìn thấy được khay mâm gì đó, sắc mặt tái nhợt lại trắng thêm vài phần, rất lâu sau mới cất tiếngnói: “Bệ hạthậtsựnóinhư vậy?”

Trữ công công gật đầu, lại nhớ tới gì đó, bẩm lại: “Bệ hạ, hôm nay là ngày Ngũ hoàng tử hết hạn cấm túc ba tháng, ngài muốn hạ chỉ giải cấmkhông?”

Triệu Lưu Ly gật đầu: “Phụ hoàng giam bà ta vào Niệp Kim Điện,khôngcho bất kỳ kẻ nào tới thăm”.

Sau khi làm xong tất cả, Trữ công công ném chén rượu vàngđi, nhìn Ninh thị từ từ tétrênmặt đất.

Bà ta ở chỗ này bốn năm ngày, vốn tưởng Hoàng thượng chỉ nhất thời tức giận, chờ cơn giận tiêu tan, nhớ tới tình cảm trước kia, chắc chắnsẽnhẹtay với bà. Dù sao trước kia Hoàng đế cũng vô cùng sủng ái bà ta. Nhưng đau khổ đợi chờ nhiều ngày như vậy, cái cuối cùng chờ được lại là lụa trắng và rượu độc!

“Vương giađiđâu?” Ngụy La hỏi.

Trong Thần Hoa Điện, Ngụy La vốn tưởng tâm tình Triệu Lưu Lysẽtốt lắm,khôngnghĩ tới lại trông thấy vẻ mặt nàng ấy phiền muộn ngồitrêngiường, buồn rầu chống cằm thở dài.

Trần Hoàng hậu nhíu mày, bỗng nhiên rút tay ra, bànóivới cung nữ: “Lui xuốngđi, tự minhđigặp Thu ma ma lĩnh phạt”.

Ngụy La nghĩ thấy cũng phải, vì vậy liền kêu Vương quảnsựtìm vài thị vệ của Vương phủ, hộ tống nàngđitới Thần cơ doanh.

Triệu Giới dè dặt ôm nàng vào lòng,nhẹgiọng thở dài: “A La, trước kia takhôngbỏ qua muội, sau này cũngsẽkhôngbuông muội ra”.

Muốn đoán ra là ai động thủ vớihắnquảkhôngkhó,hắnchỉ thiếu chứng cứ mà thôi. Trong triều, ngườikhôngnhịn được muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế vớihắn, chỉ có mình Triệu Chương.thậtra Triệu Giới cũng có chút cảm thấy ngoài ý muốn,hắnta bị cấm túc nhiều ngày như vậy, cònkhôngbiết khống chế hành động của bản thân, có dũng khí phái người tới hành thíchhắn, lá gan cũngkhôngnhỏ. Hẳn là muốn đập nồi dìm thuyền.

Kim Lũ thấy Ngụy Lađãquyết, cũngkhôngcách nào khuyên được, liền kêu Bạch Lamđicùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngụy La tiến lên, ôm hộp điểm tâmnhỏnàng mang từ ngoài cung vào đểtrênbànnhỏkhảm trai, hỏi: “Tại sao lại có vẻ mặt này?”

Trữ công công biếtkhôngcần phải nhiều lời nữa, liền lui ra ngoài.

Ngụy La lại bócmộthạt dẻ rang đường, hạt dẻ này nàng muatrênđường vào cung, mới được làm xong, còn nóng hổi bốc khói, vừa lúc ăn ngon, cả Triệu Lưu Ly và nàng đều thích: “Lưu Ly, ngươi biết chuyện Ninh Quý phikhông?”

Tâm Ninh thị như tro tàn, đột nhiên giống như người điên xông ra ngoài: “không, ta muốn gặp bệ hạ… Ta muốn gặp bệ hạ…”

Đáng tiếc Triệu Chương đoán sai tình huống, gần đây Hoàng đếđangđiều tra chuyện của Ninh Quý phi, Triệu Chương lại tới chặn ngangmộtcướcsẽchỉ làm Hoàng đế thêm đau đầu.

Sắc mặt Sùng Trinh Hoàng đế bỗng cứng lại.

Sau khi Chu Cảnh rờiđi, Triệu Giới ngồitrênghế bànhkhôngđộng đậy.

“A La!” Triệu Giới ở đằng sau kêu lên.

“Sao nàng lại tới đây?”

*** *** ***​

Kim Lũnói: “Tiểu thư, người có đói bụngkhông? Nô tỳđichuẩn bị ít thức ăn”.

*** *** ***​

Sáng sớm hôm sau, Ngụy La nhận được lời truyền trong cung, Triệu Lưu Ly mời nàng vào cungmộtchuyến.

Trần Hoàng hậu nhìn thoáng qua đĩa thịt cá, đột nhiên gọimộttỳ nữ tới: “Bỏ đĩa này xuống, lấy cho bản cung cái đĩa mới”.

Bây giờ nàng là tức phụ nhi, cùng công công bà bà ănmộtbữa cơm coi như tận hiếu.

Vốn Triệu Giới định chạng vạngsẽvề phủ, nhưng tạm thời có chuyện phát sinh, thích khách kia muốn chạy trốn, bị người củahắnlần nữa tróc nã về. Triệu Giới ở bên mình nhìn thủ hạ thẩm vấnhắn, nghĩ sau khi trở về tắm rửa sạchsẽmớiđigặp Ngụy La,khôngnghĩ tớihắncòn chưa hồi phủ, nàngđãtới đây rồi.

Xem ra tâm tình Triệu Lưu Ly quảthậtkhôngtốt, thấy hạt dẻ rang đường cũngkhôngvui nổi. Nàng ấynói: “Kể từ hôm bệnh phong hàn của ta đỡhắn, mỗi ngày mẫu hậu đều muốn ta tới Điện Chiêu Dương dùng bữa. Chuyện này cũngkhôngcó gì, nhưng phụ hoàng ở đó, bầukhôngkhí giữa hai ngườithậtsựrất cổ quái, ai cũngkhôngnóichuyện với người kia, ănmộtbữa cơm lại giống hệt như chịu phạt. Ta vốn tưởng phụ hoàng bỗng nhiên tâm huyết dâng trào, ở lại ăn hai bữa cơmthìthôi, người lạiđingày ba bữa, mỗi ngày đều như thế, khiến mẫu hậu có chút phiền”.

Kim Lũnói: “Bên ngoài gió lớn, nô tỳđilấy thêm xiêm y cho người”.

Ngụy La chần chờmộtlát, lại hỏi: “Vậy ngươi có biết…”nóitới đây nàng ngừng lại.

Tỳ nữa kia cũng muốn khóc luôn rồi, ai nàng ta cũngkhôngdám đắc tội. Cuối cùng thấy Hoàng đếkhôngnóilời nào, nàng ta mới dámmộtlần nữa mang lênmộtcái đĩa sạch mới.

Trữ công công dẫn theo hai thái giám khácđivào trong điện, ông ta nhìn quanh,khôngkhỏi cảm khái, ở hậu cung này lúc vinh hoa phú quý chính là thánh nhântrênvạn người, lúc ngươi được sủng áithìmuốn cái gìsẽcó cái đó, nhưng lúc ngươi thất sủng, chỉ có thể ở trong căn phòng đơn sơ này, ngay cảmộtmón đồ trang trí cũng chẳng có.

Đôi mắt kia sáng lung linh trong màn đêm phá lệ động lòng người, như ánh sáng của bảo thạch, có thể soi sáng mù mịt trong lòng.

Trữ công côngnói: “Thẩm vấn, hai người họ cái gì cũngnói”. Dừngmộtchút, ông ta đánh giá sắc mặt biến hóakhôngngừng của đế vương, lạinóitiếp: “Chuyện Thiên Cơ Công chúa trúng độc, xác thực do Ninh thị chủ mưu”.

Trữ công côngkhôngtrả lời, thương cảm nhìn bà.

Buổi trưa nàng ở Điện Chiêu Dương ăn tới no căng, Sùng Trinh Hoàng đế và Trần Hoàng hậu đềukhôngnóilời nào, nàng và Triệu Lưu Ly chỉ có thể vùi đầu ăn cơm,khôngchú ý liền ăn quá nhiều, đến bây giờ cũngkhôngthấy đói bụng.

Vẻ mặt Triệu Lưu Lykhôngcó biến hóa gì lớn,nhẹnhàng ừmộttiếng. Ta biếtrõ, lúc trước do Ninh Quý phi hạ độc. Ta cũng có hận bà ta, nhưng cũng tin tưởng phụ hoàng nhất địnhsẽgiúp ta trừng phạt bà ta. Bây giờ thân thể ta tốt lắm, cũngkhôngmuốn suy nghĩ nhiều tới những chuyện trước kia nữa. Huống gì nếu takhôngtrúng độc, có lẽ cũngkhônggặp được Dương Chẩn ca đâu”.

Sùng Trinh Hoàng đế ngượng ngùng thu tay lại, bất đắc dĩnói: “Vãn Vãn, trẫm…” làthậttâmthậtý muốn đền bù cho nàng.

Nghenóiđội quânđiQuảng Đông dẹp phản loạn mấy ngày nữasẽtrở về Thịnh kinh thành.

Ngụy Lađixuống giường, mang giày vào, choàngmộtcái áo choàng màu tím hồng nhạt dệt kim hoa văn hạc trắng và mây cát tường,đira ngoài: “Chúng ta tới Thần cơ doanhmộtchuyến”.

Ánh mắt Triệu Giới trầm xuống, giọngnóithấp xuống ba phần: “Tạm thờikhôngbiết, có điều rất nhanh liền có thể tra ra”.nóixong,hắnôm lấy Ngụy La,đira khỏi thuyền hoa: “đi, chúng ta về nhà”.

Trở lại Phủ Tĩnh Vương, Ngụy Lađitịnh phòng tắm rửa sạchsẽ, nàng sớmđãbuồn ngủ rồi. Triệu Giớiđithư phòngmộtlát, hỏi thăm Chu Cảnh: “Thẩm vấn được gì?”

hắnnghĩ tới bản thân mới dùng cực hình,mộtđôi tay dính đầy máu tanh, mà tiểucônương củahắnlại sạchsẽnhư vậy, làmộtkhối ngọc trongkhôngtỳ vết. Ngụy La ngẩng gương mặtnhỏnhắn lên, đôi mắt lại xán lạn, Triệu Giớihắnkhôngnhẫn tâm làm váy bẩn nàng.

Trữ công công nhìn hai gã thái giám bên cạnh, hai tên tiểu thái giám nhanh lẹ khống chế Ninh thị, giữ nàng ta lại. Trữ công công rót chén rượu ra, hơi có chút đáng tiếcnói: “Nếu ngàiđãkhôngchọn, vậythìđể chúng ta giúp ngài chọn vậy”.

Nếu như là nàng, ai hại nàng, nàng nhất định chỉnh đối phương đau tớikhôngmuốn sống, làm cho đối phương đau gấp trăm ngàn lần.

Kim Lũnói: “Tiểu thư, canh ba giờ Tuất rồi”.

Triệu Giới thu tay lại, bỗng nhớ tớimộtmàn bản thân giơ kiếm g·i·ế·t ngườitrênthuyền hoa.

Hoàng đếnói: “Tạm thời hoãn lạiđi, bây giờ trẫm nhìnhắnlại thấy phiền”.

Trữ công công cầm phất trần,nói: “Bệ hạ, chuyện ngài kêu Thiên Ngưu Vệđiđều trađãcó manh mối, hai cung nữ kia tìm được rồi”.

Nhưnghắnđiđược hai bước, ngửi thấy mùi máu tanhtrênngười mình, liền đột ngột dừng lại.

Ngụy La thấyhắnđem đôi giày dính máu người khác kia ném vào trong chậu than, ngọn lửa dần dần nuốt sống đôi hài, chỉ chốc lát liền đốt nó thành tro bụi. Nàng lắc lắc đầu,khôngphải bị hù dọa, chỉ là có chút tức giận, hôm nay vốn dĩ nàng chơi rất vui vẻ, lại bị những hắc y nhân đột nhiên xuấthiệnnày quấy rầy làm mất hứng. Nàng chợt nhớ tới chuyện gì đó, nhảy xuống khỏi giường, cũng mặc kệtrênchân chỉ mang tất lụa trắng liền chạy ra khoang ngoài của thuyền.

Trữ công công thúc giụcnói: “Chọnđi, lát nữa chúng ta còn phải về phục mệnh”.

Beta: gaubokki​ (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngụy La gật gật đầu, cũngkhôngđể trong lòng, nàng về phòng nghỉ ngơimộtlát.

Cái gì cũngkhôngnói, giữ lại cũng vô dụng. Triệu Giới thản nhiênnói: “Cho c·h·ó ănđi”.

Sau khi ăn xong cung nữ bưng lênmộtchén huyết yến hầm cách thủy với nhãn nhục và táo đỏ, bưng tới trước mặt Trần Hoàng hậu, cung tỳ kia run run rẩy rẩy liền khiến chén huyết yến bị nghiêng đổ.

Vương quảnsựđáp: “Bẩm Vương phi, Điện hạđiThần cơ doanh. Điện hạ dặn tiểu nhân bẩm với ngài, chạng vạng ngài ấy mới về”.

Ninh thị thất thần ngồi cạnh cửa sổ, mới vài ngày ngắn ngủi bà tađãgầyđithậtnhiều. Bà ta nghe thấy tiếng động, vội vàng quay đầu lại, vô thức nhìn sau lưng Trữ công công,khônggặp được người muốn gặp liền lộ ra vẻ thất vọng. Bây giờ Hoàng đế ngay cả gặp bà ta cũngkhôngmuốn.

Ngụy La cong môi: “Ngươi ngược lại nhìn thông suốtsựviệc”.

Trần Hoàng hậu cúi người với Sùng Trinh Hoàng đế, thái độ khách khí mà xa cách: “Thần thiếpđithay xiêm y,khôngthể hầu hạ bệ hạ được, mong người thứ lỗi”.

Triệu Giớikhôngnghĩ tới nàng vội vã chạyđilà vì muốn xem cái này. Cánh tay dài củahắnduỗi ra, đem nàng nhấc lên, làm cho chân nàng giẫm lên chân củahắn, cúi đầu hôn lên trán nàng,nói: “khôngsao, về sau tasẽlàm thêm cho nàng”.

Cung nữ vừa tạ ơn vừa lui ra ngoài điện.

Triệu Lưu Ly bắn qua Ngụy Lamộtánh mắt: “Ngươi xemđi, ta biết chắcsẽlà như vậy mà”. Ngụy La yên lặng gật đầu, khó trách Triệu Lưu Ly chịukhôngnổi, nếu nàng vẫn ăn cơm trong bầukhôngkhí như vậy, cònkhôngđiên mới là lạ. Có điều nàng ngược lại rất cam tâm tình nguyện xem tiếc mục: “Hoàng đế hồi tâm chuyển ý, Hoàng hậu lạnh lùng” này, đúng là hả giận mà.

Nàng nghĩ, lóc từng miếng thịttrênngười bọn họ cũngkhôngquá đáng.

Đáng tiếc Trần Hoàng hậuđithẳng vào nội điện, làm nhưkhôngthấy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 151: A La, trước kia ta không bỏ qua muội, sau này cũng sẽ không buông muội ra