Không lâu sau đó, một cái bóng to lớn dần xuất hiện. Không khí xung quanh đột nhiên trở nên vô cùng nặng nề khiến tôi cảm thấy vô cùng khó thở.
*Ting*
[Bạn đang bị ảnh hưởng bởi uy áp tỏa ra từ tồn tại cao cấp hơn bản thân. Tất cả chỉ số giảm đi 50%. Trạng thái của bạn chuyển từ Khỏe mạnh sang Sợ hãi.]
Cùng lúc với tin nhắn của hệ thống, tôi cũng đã nhìn rõ ràng hình dạng của con dã thú đang tới gần. Đó là một con báo có bộ lông màu lục nhạt, đi kèm với những đốm màu trắng như những bông hoa tuyết chấm điểm khắp cơ thể.
Tôi đã từng nhìn thấy báo đốm không ít lần trên TV. Thậm chí còn từng nhìn thấy cả một gia đình nhà báo đốm khi tôi cùng gia đình đi chơi công viên Thủ Lệ khi tôi còn nhỏ. Vào lúc đó, ngay cả khi tôi trực tiếp đối mặt với 1 con báo, tâm trạng tôi cũng không có quá nhiều sợ hãi. Bởi vì khi nhìn thấy chúng khi còn nhỏ, tôi luôn cảm thấy chúng thiếu đi sự sắc bén của một con dã thú nên có. Chúng nó hoàn toàn khác hẳn so với con báo đang chạy về phía tôi hiện tại.
Nó có ánh mắt dữ tợn, răng nanh sắc bén và nhất là khí tức túc sát toả ra đã trùng kích mạnh mẽ vào tâm linh của tôi. Nếu không phải trên người của nó đang có mấy v·ết t·hương khá lớn khiến tôi nhận ra rằng nó đang chạy trốn thì chỉ sợ rằng tôi đã bĩnh ra quần rồi.
Con báo nhanh chóng chạy lướt qua cái cây tôi đang ẩn nấp, chạy trốn vô cùng nhanh về phía trong rừng sâu. Tôi may mắn kịp sử dụng Giám định lên người con báo đó trước khi thân ảnh nó biến mất.
[Chủng tộc: Phong linh báo
Trạng thái: Chảy máu (Mất 5 sinh lực mỗi 10 giây cho đến khi v·ết t·hương ngừng chảy máu.)
Sinh lực: 349/523
Sức t·ấn c·ông: 160
Sức phòng thủ: 89
Tốc độ: 210
Kỹ năng: +Chủ động: Phong trảo, Gia tốc, Ẩn nấp
+Bị động: Nhanh nhẹn, Kháng độc sơ cấp.]
Một lúc sau, hàng loạt tiếng bước chân vang lên. Một đám khoảng 7 người từ xa chạy tới, bọn họ đều là nam, lưng hùm vai gấu, trên người mặc cùng một bộ quần áo màu nâu, phần lưng thêu hình đầu của một con sói, nhìn giống như là mặc đồng phục vậy, có vẻ đám người này là người ở cùng một thế lực. Tôi ẩn nấp tại chỗ yên lặng lắng nghe bọn họ nói chuyện, một thanh niên trong đội có vẻ nóng nảy nói:
-- Con báo c·hết tiệt kia chạy thật nhanh, chúng ta bày ra thiên la địa võng bao vây nó vào 1 chỗ mà vẫn để cho nó trốn thoát. Công ca, chúng ta cứ đuổi thế này sợ rằng sẽ không đuổi kịp.
Tên có vẻ lớn tuổi nhất trong đội nghe người trẻ tuổi kia nói như vậy thì tiếp lời:
-- Phi Hùng à, cậu đi cùng Hung Lang đoàn chúng ta vào bên trong Phong Giang sâm lâm cũng đã là chuyến thứ hai rồi, hẳn là chú cũng phải biết rằng nghề săn yêu thú của chúng ta không phải lúc nào cũng gặp may. Những chuyện như yêu thú thoát được khỏi vòng bao vây của chúng ta cũng không phải là ít.
Nghe thấy vậy, người trẻ tuổi tên Phi Hùng kia vội vã cúi người xưng phải. Có vẻ người trung niên vừa nói chuyện kia có địa vị rất cao ở trong cái gọi là Hung Lang đoàn này, thậm chí ông ta còn có thể là đoàn trưởng.
-- Được rồi, mọi người bố trí mai phục con báo kia suốt một đêm hẳn cũng đã mệt, mọi người dựng trại đi, hôm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi sớm một chút.
-- Vâng, Công ca.
Mọi người đồng thanh nói rồi bắt đầu dựng trại.
Từ cuộc nói chuyện của bọn họ, tôi cũng nắm bắt được một vài thông tin quan trọng. Thứ nhất chính là tên của khu rừng mà tôi đang ở được gọi là Phong Giang sâm lâm. Thứ hai là đám người này tự gọi bản thân mình là Hung Lang đoàn, nhìn trang bị của họ bao gồm cung nỏ, đao, giáo mác và các loại bẫy làm bằng kim loại mà họ mang theo thì rất có thể đám người này là một đám thợ săn chuyên nghiệp. Hơn nữa bọn chúng còn từng đi vào trong khu rừng này không chỉ một lần. Tôi thầm nghĩ:
-- Xem ra mình không chỉ phải đề phòng dã thú hay yêu thú bên trong khu rừng mà còn cần phải đề phòng cả nhân loại nữa. Nếu trong rừng này đã có một đoàn thợ săn thì chắc gì đã không có đoàn thứ hai hay thứ ba. Mình hiện chỉ là một con gà con mới nở thì có lẽ còn không quá sợ bị nhân loại bắt. Nhưng khi trưởng thành thì chắc gì đã không có tên thợ săn nào đột ngột thèm thịt gà rừng chứ. Mình cũng không muốn trở thành món gà quay nằm khoả thân ở trên đĩa của bọn chúng đâu!
Lúc tôi đang suy nghĩ miên man thì đám người kia cũng bắt đầu dựng trại ở gần chỗ tôi đứng, vài tên trong đó cũng bắt đầu nói chuyện phiếm với nhau. Hầu hết việc bọn họ nói đều là về việc gia đình. Thậm chí tôi còn nghe thấy 1 tên trong bọn chúng cố tình cắm cái death flag to đùng bằng cách nói với mọi người rằng mình sẽ kết hôn sau khi kết thúc chuyến đi săn lần này. Sau một lúc tám nhảm, lều đã được dựng xong, cả đám Hung Lang đoàn tụ tập lại với nhau, câu chuyện mà bọn họ nói cũng bắt đầu trở nên nghiêm túc.
-- Yêu thú ở sâu bên trong Phong Giang sâm lâm càng ngày càng nguy hiểm hơn. Đám yêu thú trong đó đột nhiên trở nên vô cùng hung hãn. Nếu là bình thường, yêu thú nếu cảm thấy bản thân không thể đánh bại chúng ta thì sẽ ngay lập tức chạy trốn giống như con Phong linh báo lúc nãy vậy. Nhưng đám yêu thú ở khu vực bên trong đó hễ gặp nhân loại thì sẽ ngay lập tức xông tới t·ấn c·ông mà không quan tâm đến mạng sống.
-- Công ca, đệ nghe nói ở bên trong rừng xuất hiện Huyết thú. Đệ sợ là...
Nghe đến đây, tên lớn tuổi nhất gọi là Công ca kia khẽ biến sắc mặt, vội quát:
-- Không thể nào! Ma giáo cách Trường sơn quốc chúng ta rất xa, bọn chúng tuyệt sẽ không chạy đến tận Phong Giang sâm lâm để luyện huyết thú đâu. Ngươi đừng có nói bậy!
-- Đệ không có nói bậy đâu, trước khi chúng ta vào trong rừng đệ đã nhìn thấy bố cáo của Yêu thú điện. Bọn họ hiện đang ban bố nhiệm vụ do thám khu vực ở sâu bên trong khu rừng này. Nếu không phải có cao thủ Ma giáo đang luyện Huyết thú bên trong rừng thì sao bọn họ phải ban bố nhiệm vụ chứ.
Mặt vị Công ca kia càng ngày càng đen đi, hắn nói:
-- Hiện bọn họ mới chỉ do thám, còn chưa có gì chắc chắn cả, nếu họ mà chắc chắn thì toàn bộ sâm lâm này đã bị phong tỏa lại rồi. Mà ngươi cũng nên hi vọng Ma giáo không ở đây đi, nếu sâm lâm mà bị phong tỏa thì chúng ta đều phải cạp đất mà ăn hết đấy.
Tên vừa nói chuyện lúc nãy nghe thủ lĩnh của mình nói như vậy thì mặt cũng tái đi, vội vã bịt miệng lại không nói nữa. Thấy tên đó không còn nói nhảm, mặt của tên Công ca kia cũng hòa hoãn đi một ít, hắn nói:
-- Hơn nữa mọi người cũng không cần phải quá lo lắng, Hung Lang đoàn chúng ta đều đi săn ở khu vực ngoài rìa Phong Giang sâm lâm, dù bên trong sâm lâm có Huyết thú hay người của Ma giáo thật đi nữa thì chúng cũng sẽ không chạy ra ngoài này để g·iết chúng ta đâu. Có người của Yêu thú điện đến đây điều tra, bọn chúng trốn còn không kịp.
Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý với ý kiến của Công ca. Tôi ở 1 ben nghe lén thì bắt đầu ghi nhớ những cụm từ 'Trường sơn quốc' 'Yêu thú điện' 'Ma giáo' 'Huyết thú' vào trong đầu.
Sau khi đám bọn họ ăn xong bữa tối, một tên trong đoàn bắt đầu nói:
-- Công ca, tiện đang rảnh rỗi, chi bằng chúng ta kiểm kê chiến lợi phẩm mấy ngày hôm nay đi.