- Ý của bà là sao? Tôi kiếp sau sẽ trở thành động vật?
Bà ta gật đầu nói:
- Đúng thế. Nói đúng hơn thì theo quẻ của ta, cậu kiếp sau sẽ trở thành một con gà.
Tôi nhăn mày tỏ vẻ không tin.
- Không thể nào, sao kiếp sau của tôi lại là một con... Một con gia cầm được chứ. Nhất định là bà đã bói nhầm rồi
Bà ta nghe tôi nói vậy thì nhướng mày
- Bói nhầm? Không thể nào! Ta không chỉ tính được kiếp sau của ngươi mà còn bói ra được lý do kiếp sau của ngươi lại biến thành gà nữa kìa.
Tôi thầm giật mình hỏi:
- Lý do? Chẳng lẽ việc tôi được sinh ra làm gà ở kiếp sau không phải là ngẫu nhiên sao?
- Ha ha, đương nhiên là không phải ngẫu nhiên. Việc kiếp sau cậu được đầu thai như thế nào thì đều do Đại phán quan quản lý Thập điện diêm la quyết định.
- Thế nhưng...thế nhưng tôi và vị Đại phán quan đó cũng đâu có thù oán gì với nhau đâu. Sao ông ấy lại hại tôi như vậy chứ?
Bà ta nghe thế thì giận dữ nói:
- Ngươi đừng có mà nói bừa, Đại phán quan chính là người chính trực nhất bên trong toàn bộ Địa phủ. Dù ngươi có đắc tội ngài ấy như thế nào thì ngài ấy cũng sẽ không vì thù oán mà lấy việc công ra để trả thù một lĩnh hồn nhỏ bé như ngươi. Lý do ngươi bị tội phải đầu thai thành súc sinh hẳn là do khi còn sống ngươi đã gây ra tội nghiệt nên mới bị phạt như vậy. Hơn nữa còn là tội không nhỏ đâu.
- Tội nghiệt?
Cậu chợt nhớ lại vẻ mặt tên Lý Đức mà cậu đã đ·âm c·hết. Cậu hỏi:
- Đúng...đúng là khi còn sống thì tôi đã từng g·iết người. Nhưng...nhưng mà tên đó đáng c·hết, hắn đã hại vô số gia đình nhà tan cửa nát, gia đình tôi cũng là một n·ạn n·hân bị hắn hại a!
Bà lão im lặng lắng nghe tôi kể lại về những nỗi đau mà tên Lý Đức kia đã gây ra cho gia đình tôi. Nghe xong, bà ta nói:
- Vậy là đúng rồi, Đại phán quan phán cậu đầu thai thành súc sinh là không sai đâu.
- Cái gì !?
Tôi hét lên giận dữ.
- Tại sao tôi lại bị trừng phạt sau khi đã diệt giúp cho thế giới này 1 tên sâu mọt chứ.
Bà lão cười lạnh nói:
- Đừng có nói chuyện như kiểu cậu là anh hùng của thế giới như thế. Những việc mà cậu đã làm cũng chẳng phải là diệt sâu mọt gì cả. Cậu chỉ đang trả thù kẻ đã gián tiếp g·iết hại cha mẹ cậu mà thôi. Trong mắt các vị phán quan ở dưới cõi âm này thì hành động g·iết người của cậu và hàn h động l·ừa đ·ảo của tên Lý Đức kia đều là tội lớn như nhau.
- Nhưng...nhưng mà...
Những lời nói của bà lão nói giống như có ma lực đánh thẳng vào trong nội tâm của tôi. Nó khiến tôi phải ngẫm nghĩ lại về hành động của mình.
Quả thật, dù tôi có cố gắng biện bạch như thế nào thì việc tôi g·iết người cũng là sự thật không thể thay đổi. Tôi gật đầu, thở dài thừa nhận:
- Đúng vậy, tôi thừa nhận việc mình đã g·iết người, tôi cũng thừa nhận việc tôi g·iết hắn là để trả thù chứ không phải là vì người nào khác. Nhưng mà tôi cảm thấy việc mình bị xử phạt như vậy là quá nặng rồi. Dù sao tên Lý Đức kia thật sự là kẻ đáng c·hết a.
- Chuyện phạt nặng hay nhẹ thì ta cũng có phán xử được thay cho cậu đâu. Ta cũng chẳng phải Đại phán quan, mả tên ta cũng chả phải là Phan Quân đâu mà phán xử cho cậu được.
- Ách! Cũng đúng. À mà quên chưa hỏi, bà tên là gì ấy nhỉ?
- Ta sao? Cứ gọi ta là Đỗ bà là được rồi. Quẻ bói của cậu coi như là đã xong nhé... À đúng rồi, tiện đưa bàn tay ra đây tôi xem đường tình duyên kiếp sau của cậu luôn.
Tôi còn chưa kịp trả lời gì thì Đỗ bà đã giật lấy tay phải tôi nhìn nhìn, nói:
- Ừm, không tồi. Kiếp sau cậu khá đào hoa đấy, lấy được hơn chục cô gà mái làm vợ. Cái này ở trên dương thế giới trẻ các cậu gọi là harem hay hậu cung nhỉ. Ừm, nhiều vợ nhiều con cháu, cuộc sống được nhân loại bao nuôi, có phúc phết đấy.
Khoé miệng tôi giật giật, có phúc kiểu đấy thì tôi không thèm đâu.
- Thôi được rồi cậu còn câu hỏi nào nữa không? Không thì thôi nhé.
Tôi đó dự một chút rồi hỏi:
- Liệu... Liệu có cách nào giúp tôi không phải đầu thai thành súc sinh vào kiếp sau hay không?
Không hề do dự, Đỗ bà ngày lập tức trả lời:
- Đương nhiên là không có cách nào rồi. Phán định của Đại phán quan là thứ không thể thay đổi, sau khi vị đó đóng dấu vào sổ sinh tử của chú thì cho dù là Ngọc Hoàng trên cao cũng bó tay. Một bà già như ta thì làm sao thay đổi được quyết định của Đại phán quan chứ.
- Vậy chẳng phải là hết hi vọng rồi hay sao?
- Ừm, không có hi vọng thay đổi vụ đầu thai thành súc sinh đâu, từ bỏ đi.
Nghe thấy lời nói như chém đinh chặt sắt của Đỗ bà, vẻ mặt của tôi bắt đầu tối sầm lại. Thấy tôi tuyệt vọng như vậy, Đỗ bà lên tiếng hỏi:
- Cậu ghét đầu thai thành gà đến vậy à.
- Nói bừa, có một người bình thường nào trên đời lại muốn đầu thai thành súc sinh sao?
Ừm.
Đỗ bà lộ ra vẻ suy tư 1 lúc rồi nói:
- Mặc dù việc đầu thai thành súc sinh là không thể thay đổi, cơ mà tôi có lẽ có thể giúp cậu thay đổi những thứ khác đấy.
- Thứ khác?
- Ờm, ví dụ như là cậu có thể chọn thế giới mà cậu có thể đầu thai vào chẳng hạn. Cậu có thể lựa chọn đầu thai vào thế giới có lượng linh khí cực cao. Giúp cậu có thể hấp thụ và tiến hoá bản thân mình thành yêu thú có tuổi thọ trên cả vạn năm. Thậm chí có thể nhờ ăn một loại cỏ nào đó mà lấy lại hình người cũng không phải là không thể nha.
- Hả, đó...đó chẳng phải là thế giới của tiên nhân mà tôi đã từng đọc trong tiểu thuyết hay sao. Thật sự trên đời này có thế giới như vậy?
Đỗ bà gật gật đầu.
- Thế... Thế còn hệ thống? Liệu bà có thể cho tôi hệ thống hay không?
- Hệ thống? Hệ thống là cái gì?
Tôi bỏ ra khoảng nửa tiếng để miêu tả về hệ thống cho Đỗ bà. Nghe xong, bà ấy gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu nói:
- Không thể nha!
- Ách.
- Cậu nghĩ tôi là Tây Vương Mẫu hay sao mà có thể tạo ra mấy cái đó cho cậu chứ. Ngày cả cái vụ chọn thế giới kia cũng là do ta biết cách để cậu lách luật mà thôi. Tôi cũng không thể hoá phép cho cậu tự chọn thế giới được đâu.
- A, ra là lách luật sao?
- Phải, tôi biết cách hối lộ đám Đầu trâu mặt ngựa áp giải cậu, để bọn chúng có chút 'nhầm lẫn' đưa cậu đầu thai nhầm đến mấy thế giới mà cậu muốn. Còn cái gọi là hệ thống kia thì tôi không làm được đâu.
- Thật sự không thể làm được sao?
- Thật sự là không thể. Trừ phi...Đợi 1 chút, để tôi bói lại chỗ cậu 1 quẻ.
Hả, sao đang nói chưa hết câu thì đột nhiên lại bói quẻ rồi.
Chỉ thấy Đỗ bà làm lơ tôi rồi lấy cái mai rùa trên bàn ra lắc lắc rồi đổ đồng xu ra xem. Nhìn thấy kết quả, ánh mắt Đỗ bà sáng lên nói:
- Cái hệ thống mà cậu nói, có lẽ tôi có thể giúp được cậu đấy.
- Thật sao?
- Đúng vậy, nhưng cậu phải làm đúng theo những gì tôi nói.
- Được, không thành vấn đề.
Đỗ bà nghe xong thì chạy vào phòng trong 1 lúc lâu. Khi ra ngoài, bà ta đưa tôi một cái ví màu đen.
Trong ví này có một tờ giấy ghi lại việc mà cậu cần phải làm. Giờ cậu đến phố phía Nam của thành phố vàng mã, sau đó thì mở ví ra rồi làm theo. Nếu thành công thì cậu sẽ có được thứ mà cậu muốn.
- Thật... thật sao? Đỗ bà, cảm ơn bà. Tôi thật sự không biết phải trả ơn bà như thế nào.
- Không cần cảm ơn, chỉ cần cậu có thể thành công thì tôi cũng nhận được lợi ích. Đi nhanh đi, đừng lãng phí cơ hội này.
Tôi nhìn mặt Đỗ bà 1 lát rồi quay đầu rời đi. Nhìn hình bóng cậu đi xa, Đỗ bà lẩm bẩm:
- Nếu cậu có thể thành công thì ta cũng có thể rời khỏi cái thành phố Vàng Mã này được rồi.