Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5 : Ơn trời ! Qua An của ta đây rồi!
Hắn xách cái mỏ cuốc theo mình, tiết trời sáng sớm ánh lên tinh quang, vụt qua tầm mắt. Một làn khói nhẹ bay, mây tía lạc trôi theo chân trời mà đắm mình vào hoàng hôn của ngày hôm qua.
Chỉ tiếc là cái tên trước mặt có tướng mạo khá giống Y Nha Tử trước đây là lại một cái tên thiếu niên khờ khạo tốt bụng, tuyệt không phải người mà hắn từng quen thuộc, nhìn điệu bộ dáng này chắc không sống qua mấy chương truyện tiểu thuyết đâu.
Lăn lộn một hồi thật lâu mới đứng dậy, thật tình cũng đã mấy năm rồi không gặp lại Qua An, lần này thấy hắn trưởng thành hơn một chút. Y Nha Tử cũng cảm thấy nhẹ lòng, từ nhỏ tới lớn cũng là do hắn cưu mang Qua An cho tới tận bây giờ.
Qua An bình tĩnh lại tâm tình, len lén nhìn lên dung mạo quen thuộc kia, âm thầm thở ra một tràn kỉ niệm :”Không có gì, thấy ngươi gợi đòn thì đánh mà thôi!.”
Qua An thấy bạn mình kêu lấy tên mình, từ xa hắn cũng vọng lại một thanh âm lớn tiếng, muôn phần giễu cợt :”Thằng khốn nạn, lão tử tới đây”
Hắn bắt đầu đứng lên, làm một cái động tác sải tay giơ lên cao nói :”Muội muội ta nói rằng đó là một viên pha lê, trời sinh bất di bất diệt, là một loại Cổ Thạch rất xa xưa, ai mà có thể được nó nhận làm chủ nhân, hoạ may chỉ cần mượn dùng được một chút da lông lực lượng của nó thôi thì cũng giống như là một bước đạp lên trời. Biến thành thần thánh!”
Lần này Y Nha Tử cũng có hơi ngạc nhiên về thái độ của hắn, Qua An mà hắn biết cũng sẽ không có kiểu thích đánh người như vậy, Y Nha Tử hơi khờ khạo hỏi :”Lam sao mà mới thấy ta đã đánh?”
Sáng nay tiết trời rất lạnh, cũng may nhờ có ấm trà của Đậu Đậu, Y Nha Tử mới cảm thấy tâm hồn mình lại càng trẻ ra.
Lần này đi cùng với Qua An, Y Nha Tử cũng rất thận trọng, mặc dù chỉ là đi đào khoáng, là dạng lao động khổ cực nhưng cũng nên cẩn thận một chút. Ngộ nhỡ như 2 gia tộc này tranh đấu nhau, tai bay vạ gió dính vào hai người bọn họ, thế thì c·hết.
Chàng thanh niên mặc áo vàng xọc caro, đầu hai thứ tóc, trải dài xuống tới lưng, dáng người lực lưỡng khoẻ mạnh chính là Qua An.
Ngồi chill chill được một chút, hút mấy hơi thuốc. Tâm tình cả hai nhẹ bổng lâng lâng, thoải mái hết đường nói.
Y Nha Tử vẻ mặt đờ đẫn trách móc :”Cái tên tiểu yêu tinh ngươi suốt ngày chỉ biết lo chơi gái, chẳng chịu lo học hành gì cả! Ngay cả Ấu Thể cũng ngu ngơ là sao? Thật tình ta thật vô phước khi có một tên bằng hữu chí cốt như ngươi”
Bất chợt lúc này, cả hai nghe một loạt tiếng động vang lên. Giống như là một tiếng nói từ ai đó vọng lại, một thoáng sau lại xì xào xì xào, từ sau đám bụi mờ mờ cách vài tán lá cây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Y Nha Tử há hốc trợn mắt nhìn thấy một cái thân ảnh vuốt qua một cái, một cái đá như trời giáng sút thẳng vào người hắn kèm theo đó là cái ôm thắm thiết tới đau đớn tận xương cốt.
“Ấu Thể?” – Qua An nghi hoặc trong lòng, cái từ này sao nghe quen quen? Được một lúc, tâm tình hắn thoáng đổi, Qua An chợt nhận ra Y Nha Tử cảm thấy rất hưng phấn khi nhắc đến vấn đề này.
Một vị tiếu uý nam tử, vóc dáng phiêu phiêu, khí chất thanh thuần, tóc đen tới vai, bồng bềnh bạch y đi dọc theo con phố. (đọc tại Qidian-VP.com)
Y Nha Tử thầm chửi trong lòng một cái, từ trong tay móc ra một cái bọc giấy, tiếp đến hắn cho một ít sợi thuốc vót từ trong túi trữ vật, rút ra vài sợi, Y Nha Tử ngồi xuống cẩn thận đặt nó lên trên mãnh giấy rồi vo tròn lại, trong giống một điếu thuốc lá.
Qua An hưng phấn, càng nhìn dung nhan Y Nha Tử càng thấy thêm gợi đòn, dùng sức đánh vào người hắn mấy cái lớn tiếng nói :”Lão tử có nói, đừng để ta thấy ngươi một lần nữa, thấy là ta sẽ đánh ngươi a”
Qua An thở phào nhìn thấy trời quang chiếu ngang qua mắt nói :”Cuối cùng cũng tới rồi”
Thấy gợi đòn nên đánh? Cái %#@ nhà ngươi a.
Hắn trông thấy một vị nam tử mặc áo vàng, lọc xọc caro mà rít lên một cái giọng tiếu ý :” Ah. Ơn trời, Qua An của ta đây rồi”
Hành trình này kéo dài một ngày đường, suốt quá trình này, nhờ sự chỉ dẫn tận tình của Y Nha Tử, cả hai mới lẳng lặng đi qua được khu rừng rậm này, cũng từ đó tránh đi không biết bao nhiêu thú dữ, tựa như là thật.
Y Nha Tử thận trọng nói :”Gần tới rồi! Đi thôi”
Qua An kinh diễm màu sắc, tâm tình lộp bộp vài cái suy tư về một thứ gì đó rồi nói :”Ta nhớ ra rồi, mẫu thân ta có nói. Những đứa trẻ sau khi đạt 15 tuổi sẽ trải qua một quá trình chạm tới viên tinh thể mà mở ra Bản Mệnh của riêng mình” (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá hắn cũng lắc đầu, có còn hơn không. Cũng may từ sau khi may mắn sống lại từ cõi c·hết, xuyên không qua thế giới kì lạ này, hắn mới biết được thế giới này khác xưa với thế giới của hắn rất nhiều, người người cưỡi mây đạp gió, còn sử dụng phép thuật trông rất khủng bố.
Hắn đưa cho Qua An một điếu, hắn một điếu rồi nói :”Nay muội muội ta có lộc, nên ta đem ra đãi ngươi. Đây là thuốc lá! Là một thứ c·hất k·ích t·hích tinh diệu, sẽ khiến tinh thần ngươi minh mẫn, có loại cảm giác bình lặng an yên!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo như ký ức của thân xác này, mẫu thân hắn cũng đã từng có đề cập tới viên pha lê này, và cũng vì truy tìm cho con trai mình Ấu Thể, nàng không tiếc mạng sống đánh đổi rất nhiều thứ. Nhưng cái khúc mắc ở đây là, mẫu thân của Qua An từ lúc sinh hắn ra xong, thì hầu như thần trí lú lẫn mơ hồ, cảm giác giống như là người điên, nàng cũng từng nhắc tới viên pha lê này rất nhiều lần. (đọc tại Qidian-VP.com)
Y Nha Tử hắn hút được một nữa điếu thuốc, lại quay mắt ngoáy nhìn Qua An, lại nói :”Cái này sau này giúp ngươi trước khi nhập đạo sẽ thanh lọc một số tạp niệm dơ bẩn, nhờ vào đó sẽ được Ấu Thể chấp nhận”
Cả hai bắt đầu lên đường, men theo một cái lối mòn quen thuộc, Y Nha Tử rất rành đường ở đây. Sau trong rừng, tiếp đến mấy chục dặm sẽ đi tới một cái địa bàn, nơi đó đóng cộc mấy cây lao, là nơi mọi người tụ tập ở đó mà chuẩn bị công cuộc đào khoáng.
Chương 5 : Ơn trời ! Qua An của ta đây rồi!
Qua An liếc mắt, nhìn tới que thuốc xấu xí rồi lại nhìn về phía Y Nha Tử, ngươi đưa lão tử cái thứ hạ phẩm thuốc lá này mà coi được a? Khi trước ở thế giới cũ, ta hút mấy cái loại còn đắt gấp 100 lần mấy cái này đấy!
Qua An miềng sừng co quắp, muốn nói thêm gì đó thì bị Y Nha Tử chặn họng lại.
Nói xong câu nói này, Y Nha Tử cũng không kìm được rung động mà chấn kinh, hắn thật sự rất ước ao có được thứ thuỷ tinh pha lê trong suốt này.
Qua An tỉnh dậy cách đây hơn một tháng, từ từ thăm dò mới phát hiện được rất nhiều điều thú vị, thân xác này cũng thật sự có một người bạn thân chí cốt tên là Y Nha Tử, và hắn cũng tên là Qua An, chẳng lẽ đây là kiếp sau của ta sao? Đó là câu hỏi Qua An luôn thắc mắc bấy lâu nay.
Hắn vùng vẫy mấy cái tức giận nói :”Tên điên, bỏ ta raaaaaa”
“Haha! Được rồi, ta thua! Mau buông ra đi, đừng đánh nữa” – Y Nha Tử chống chế kêu lớn.
Y Nha Tử cũng không có nói dối, chính mắt Qua An đã thấy một con đại bàng có tới hai cái đầu, lại to lớn hơn một mét, nhìn dữ tợn vô cùng, lại có một con Hổ thân hình trắng buốt, hàm răng sắt nhọn dài tới nữa mét, thân thể cao to tới 3 mét, một hôm hắn ngắm nghía một cái lễ hội đưa tiễn một vị cao thủ đắc đạo mang về, nhờ tò mò ngóng trông mà Qua An tận mắt nhìn thấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.