Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 133: Tông Sư, không thể nhục! (Cảm tạ Lý Vô Danh tặng quà.)
Thời gian từ từ trôi qua.
Người ta thường có câu nhìn núi làm ngựa c·hết, quả thực như vậy, mãi đến tận lúc cuối chiều, đội xe thôn Bánh Đúc mới đến nơi.
Xung quanh chân núi Thanh Sơn là lác đác thôn xóm, hiện tại từng nhà đốt lửa, khói tỏa nghi ngút, chắc hẳn là đang nấu cơm chiều.
Chân Lý cũng không dự định sắp xếp thôn dân ở ngoài này, dù sao nơi này đa phần là hắc hộ không được phép vào thành, trị an cũng không tốt.
Hóa thân đã sớm mang theo Vương Thúy Kiều đạt tới trong thành, đồng thời cũng mua nguyên một khu dân cư ở vòng ngoài, vừa lúc làm nơi đặt chân cho Chân Lý Thần Giáo.
Theo bọn hắn tiến về phía trước, con đường dần xuất hiện từng đội người xe, Chân Lý nhìn lướt qua, đa phần là thương đội cùng võ giả đến từ các huyện khác.
Bởi vì thôn Bánh Đúc chỉ xuất phát ngay đằng sau Trân Bảo Các, cho nên bọn hắn chính là một trong những nhóm di dân đầu tiên đạt đến phủ thành.
Lại đi một chút liền tiến về trước cổng thành, tiếng nói chuyện, mắng nhiếc, chửi rủa,...hàng loạt thứ âm thanh hỗn tạp đan vào nhau, khung cảnh thật ồn ào náo nhiệt.
Nhưng tất cả cũng chỉ dừng lại ở tranh đấu trên miệng lưỡi, không một ai dám đứng ra nháo sự, bởi vì hư là sẽ bị đánh đòn. Đám Thành Vệ Quân đứng ở đằng kia, sẽ cho bọn hắn thể ngộ cái cảm giác, bị người quất roi vào mùa đông là như thế nào.
Muốn vào thành, trước tiên cần phải trải qua đăng ký, hỏi rõ lai lịch cũng như mục đích đến đây, nếu như có giấy tờ tùy thân là tốt nhất.
Sở hữu hộ khẩu ở trong thành thì được ra vào miễn phí, còn những ai không có thì sẽ phải nộp một đồng phí để vào thành, sau đó được cấp cho giấy tạm trú một ngày.
Quá thời gian mà vẫn muốn ở lại, thì phải mua nhà hoặc trả phí gia hạn, nếu không sẽ bị quan phủ bắt đi làm công trả nợ. Với cách làm như vậy, bình thường nạn dân là sẽ không vào được trong thành, tránh gây ra hỗn loạn một cách tối đa.
Chân Lý nhìn về phía trên cổng thành, tại đó có đặt một tấm gương tròn.
Thần Cách Hình Chiếu vừa quét qua, liền phát hiện đó là một tòa trận pháp, được nối liền với hộ sơn đại trận, cấp độ rơi vào khoảng ngũ giai hạ phẩm, có thể thăm dò quỷ khí, oán khí, yêu khí,...nguyên lý tương tự với máy thăm dò kim loại ở Lam Tinh.
Quỷ vật, tà giáo đồ, yêu tộc đi ngang qua, nếu không phải loại đặc biệt biết ẩn núp, sẽ bị từ trường ảnh hưởng, dẫn đến năng lượng bạo động, nháy mắt lộ ra nguyên hình.
Đây là quy trình cần phải có, đề phòng tà giáo đồ cùng yêu tộc trà trộn vào trong thành. Mặc dù không có bức tường nào hoàn toàn kín kẽ, nhưng cũng có thể hạn chế phần nào số lượng.
Công việc đăng ký hiệu suất không được tốt lắm, mùa đông trời lại nhanh tối, mãi cho đến tận lúc mặt trời xuống núi, mới đến lượt đội ngũ của thôn Bánh Đúc.
Nhưng mà đám thư lại đã làm việc cả ngày hôm nay, vừa mệt vừa không vớt được chất béo, vẻ mặt rất không kiên nhẫn, thái độ càng là tệ đến cực điểm.
"Đến giờ đóng cổng rồi, quay về đi, có việc gì ngày mai lại đến."
Một tên thư lại ngáp một cái, nói với thôn dân, thậm chí còn phất phất tay như muốn đuổi con ruồi. Sau đó, hắn không thèm để ý "đám dân đen" trước mặt, quay sang nói với mấy tên Thành Vệ Quân:
"Đi, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút, ta mời các ngươi đi Bách Hoa Lâu uống rượu. Rét mướt thế này mà ăn một bát canh dê nóng thì phải nói là tuyệt vời.
Nghe nói Hắc Sơn Dương này nuôi thả trên núi, ngày ngày leo trèo trên mỏm đá, chất thịt tươi non, lại rất có nhai kình."
Có người động tâm, nhưng lại vẻ mặt xoắn xuýt: "Vậy còn đám người này thì sao? Tri Phủ đại nhân mà biết chúng ta bỏ việc, sẽ bị phạt với trừ bổng lộc đấy."
Người mời hai tay chống hông, lẽ thẳng khí hùng: "Ngươi sợ cái gì? Chúng ta cắn c·h·ế·t không nói. Đám nạn dân này dám đi cáo quan, Phủ Tôn đại nhân sẽ tin chúng ta, hay là tin bọn hắn?"
Tên này xem như đã nhìn ra, người của thôn Bánh Đúc ăn mặc quê mùa, chắc chắn là nạn dân chạy tới từ huyện Tùng Lâm, có thể tùy ý bắt nạt.
Sau đó, hắn vẻ mặt bỉ ổi: "Nhanh lên tới, nếu không Như Ngọc cô nương lại phải bị người khác chọn mất...hắc hắc..."
"Hắc...hắc..."
Mọi người cũng lộ ra một bộ hiểu ý, đồng thanh hô hào: "Lữ huynh trượng nghĩa!"
"Lữ huynh, hôm nay ngươi làm chủ, liền ngươi tới phát đầu tiên."
"..."
Sở dĩ bọn hắn vừa nghe đến Như Ngọc cô nương, liền hưng phấn như vậy, bởi vì nữ nhân này đang khoác lên mình một tầng thân phận quang hoàn.
Nàng từng là tiểu thiếp của Bạch Tri Phủ.
Phải, đã từng.
Vào khoảng hơn mười ngày trước, không biết Như Ngọc cô nương phát rồ gì, nói là chủ nhân nàng đã c·h·ế·t, náo loạn các kiểu. Bạch Tri Phủ thông qua điều tra, mới phát hiện ra nữ nhân này đã bị tà giáo tẩy não.
Nàng lợi dụng thân phận là tiểu thiếp của hắn, âm thần sưu tập rất nhiều tình báo về thành Thanh Sơn, chuyển cho tà giáo, hơn nữa còn từng cắm sừng mình không biết bao nhiêu lần.
Vốn là Bạch Tri Phủ muốn g·i·ế·t nàng cho hả giận, nhưng chợt nhớ lại tình cảm trước đây. Bản thân nàng cũng chỉ là người bị hại, cộng thêm nàng vẫn chưa gây ra hậu quả nghiêm trọng gì, liền quyết định ném nàng vào Bách Hoa Lâu, xem như trừng phạt.
Nhưng mà một nữ nhân bẩn thỉu với Bạch Tri Phủ, ở trong mắt của đám thuộc hạ lại là vợ của cấp trên...là CẤM KỴ. Bọn hắn làm sao có thế không hưng phấn cho được?
Bạch Tri Phủ mặt ngoài vẫn tính là vị quan tốt, quản thuộc hạ khá nghiêm, dẫn đến đám cấp dưới này bình thường không vớt được nhiều chất béo, trong lòng tích tụ thật nhiều oán khí.
Cho nên hiện tại vừa có cơ hội, liền...hắc hắc...ngươi hiểu?
Có người còn ác ý phỏng đoán, đây là Bạch Tri Phủ cố tình làm như vậy, xem như vật tận kỳ dụng. Nhưng sự thật là như thế nào, vậy thì chỉ có một mình hắn biết được rồi.
"Mẹ nó, cái mông của nàng thật lớn, vừa mềm lại vừa co giãn, lần trước bàn tay của ta còn bị lún cả vào bên trong."
"Chính xác, sức ép quá lớn, ta đường đường Khí Huyết viên mãn, kinh nghiệm duyệt hoa phong phú, ấy thế mà vừa ra trận liền bị tước vũ khí đầu hàng."
"..."
Cả đám quan quân bàn tán xôn xao, không coi ai ra gì cả, bắt đầu thu dọn, chuẩn bị đóng cổng thành. Nhưng mà vào lúc này, bọn hắn chợt cảm nhận được từ phía nạn dân có vài luồng uy áp bay lên.
Trong đó, có một đạo khiến người ta run sợ tới sâu tận trong linh hồn, cảm giác bản thân chỉ là thứ sâu kiến hèn mọn, trong lòng có một cỗ xúc động muốn quỳ bái.
Bịch bịch bịch!
Cả đám quỳ thật rồi, thậm chí còn có người trực tiếp đem đầu chôn ở dưới đất, không dám nhấc lên.
Đây chính là bản năng của sinh vật, khi gặp phải sinh mệnh bậc cao hơn mình, là phản ứng nên có của kẻ yếu khi đối mặt cường giả, là một loại tự nhiên đặc tính.
Loại cảm giác áp bách này, bọn hắn chỉ gặp qua ở Tri Phủ, ở Tướng Quân thống lĩnh Thành Vệ Quân, cùng với lão tổ của mấy tông môn thế gia kia.
Một cái suy nghĩ đáng sợ hiện lên trong đầu của đám người, "Thông Huyền cường giả!"
Bọn hắn thế mà dám cự một vị Tông Sư ở ngoài cổng thành. Phải biết, không chỉ là Đại Việt, mà còn có Yêu Tộc, tà giáo đều có một thiết luật chung, đó chính là: "Tông Sư, không thể nhục!"
Đám quan binh này ở vị trí cao hơn người bình thường, thời gian trôi qua tiếp xúc đến càng nhiều tri thức hơn. Bởi vì cái gọi là người không biết, không sợ, biết càng nhiều thì càng sợ.
Võ giả tu luyện đến Thông Huyền Cảnh trở lên, chỉ cần trên thân không mang tử tội, liền có thể báo danh lên triều đình, được phong quan, thậm chí là phong tước đối với những người có công lớn.
Mặc dù đây chỉ là hư chức, cũng không có thực quyền gì, nhưng đôi khi trong người mang quan tịch sẽ rất là tiện dụng.
Còn lũ thư lại, Thành Vệ Quân này, không có quan tịch hộ thân.
Nếu như bây giờ, vị Tông Sư này muốn động thủ g·i·ế·t người, Tri Phủ đại nhân chắc chắn sẽ không đi ngăn cản, cũng không tiến hành truy cứu, dù sao người sai là bọn hắn.
Vừa nãy phách lối bao nhiêu, hiện tại liền càng hối hận bấy nhiêu, quan binh hận c·h·ế·t thư lại họ Lữ rồi, can tội cái miệng tiện, vạ lây huynh đệ.
Đứng trước sinh tử áp lực, cả đám run như cầy sấy, mồ hôi lạnh dầm dề, thậm chí còn quên cả mở miệng cầu xin tha thứ.
...
Chúc các bạn có nhưng giây phút đọc truyện vui vẻ.
Cảm ơn vì đã ủng hộ nha!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.