Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 134: Dạ Minh Ngải, khu chợ.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 134: Dạ Minh Ngải, khu chợ.


Cũng bởi vậy, giờ này khu chợ vẫn còn rất náo nhiệt, coi bộ phải đến gần đêm khuya mới có thể tan đi.

...

Lại nhắc đến Ngải gia, nghe nói gia tộc này có nguồn gốc từ Sơn La, mấy ngàn năm trước di chuyển tới đây.

Nó có nhiều chủng loại với công hiệu khác nhau, trong đó được ưa chuộng nhất là Ngải Miên (bùa yêu) Ngải Cầu Tài (gia tăng vận khí) cùng với Ngải Cầu Tử (gia tăng năng lực sinh đẻ).

Rất nhiều gia tộc sở hữu Tông Sư cường giả, nhưng chưa đủ điều kiện, chỉ có thể tính là hào môn, hoặc danh môn vọng tộc.

"Đúng rồi, là Hồng Trần Tử."

"Ồ, là có độc tính sao? Hơn nữa hái đi sẽ không phát sáng nữa..."

"Ngải gia sao?"

Tương tự, một thế lực do nhiều người không cùng huyết thống hợp thành, truyền thừa qua ngàn năm, mới có thể được xưng là tông môn, nếu không sẽ chỉ xem như môn phái bình thường.

Gia tộc trải qua nhiều đời truyền thừa về huyết mạch cùng văn hóa, đã có ít nhất ngàn năm lịch sử mới có thể xưng là thế gia. Sống không quá ngàn năm, không xứng tự xưng thế gia. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiểu đội trưởng Thành Vệ Quân hai mắt chợt sáng lên gật đầu, sau đó tiếp tục: "Với lại có nhiều Tông Sư cường giả thích đi hành hiệp trượng nghĩa, có người lại thích hái hoa...

Nếu như công pháp lợi hại, sống đến 500 tuổi là không thành vấn đề, nhiều người còn phục dụng Trú Nhan Đan, tu luyện Trú Nhan Pháp bảo trì thanh xuân, nhìn xem trẻ tuổi rất bình thường.

Cảm ơn vì đã ủng hộ tác nha!

Chân Lý cũng không biết đồ nhi đang nghĩ gì, hắn chú ý đến tên của gia tộc này.

Xui xẻo vì vừa rồi kém chút liền đoàn diệt. Còn may mắn, đương nhiên là vì sống sót sau t·ai n·ạn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Sư phụ, đây là hoa gì vậy? Đẹp quá!"

Có lam quang, có hoàng quang, có tử quang,....ánh sáng về cục bộ không quá sáng rõ, nhưng lại đủ để người bình thường thấy được đường đi.

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

"Ừm!"

Xôn xao ~~~~

"Đây chính là thiết bị chiếu sáng ban đêm thuần thiên nhiên, không hổ là siêu phàm thế giới.

Chân Lý một bộ quen thuộc, dẫn đám người xuyên qua chợ, con đường trục chính được lát toàn gạch xanh rộng thênh thang, đủ để năm sáu cỗ xe ngựa, xe bò đi song song, cũng không cần phải lo lắng tắc đường.

Không có tác dụng gì ngoài việc phản quang vào ban đêm, có độc tính nhẹ.

Đám người vừa nghe thấy vậy, khuôn mặt liền nhao nhao biến sắc.

Linh Nhi nghe vậy tựa hồ hơi thất vọng, nhưng mà nàng đọc trong sách từng có một câu: "Khi ta yêu một thứ, ngươi không nhất thiết phải sở hữu nó. Chỉ cần nó sống tốt, vậy chúng ta liền vui vẻ."

Nhưng mà đám quan binh lại làm như không nhìn thấy, càng không dám quản, dù sao trong thành cũng có mấy nhà giàu nuôi linh thú, việc này hết sức bình thường.

Vòng trong là nơi ở dành cho quyền quý, quan lại và cường giả. Còn vòng ngoài chính là trụ sở bang phái, bất nhập lưu cùng bình dân.

Thông qua đám thương nhân của Trân Bảo Các xì xào bàn tán, hắn biết được đây là một nhị lưu thế gia.

Loại thực vật này có vẻ dễ nuôi trồng cùng nhân giống, nếu như xuất hiện tại Lam Tinh, nhất định sẽ làm cả giới khoa học điên cuồng vì nó."

Một vị đứng ở bên cạnh vội vàng ngăn cản hắn: "Ngươi không s·ợ c·hết sao?

Nó cao tới ba thước, rộng ba trượng, chiều dài lên đến gần một cây số. Địa hình càng vào sâu thì càng lên cao, hai bên ủng thành có trồng một loài thực vật kỳ lạ.

Đám quan binh như được đại xá, vội vội vàng vàng tăng ca làm việc, hiệu suất cao gấp mấy lần hồi nãy, còn ưu tiên đám người thôn Bánh Đúc vào trước. Rất sợ vị này nhìn mình ngứa mắt, liền một bàn tay đập qua đây.

Tiểu đội trưởng Thành Vệ Quân khoát tay: "Còn tại sao hắn lại trà trộn với đám dân thường? Tâm tư của loại cường giả này, không phải là thứ mà chúng ta có thể phỏng đoán."

Chương 134: Dạ Minh Ngải, khu chợ.

Khổng Linh Nhi nhìn vào từng bông hoa lúc sáng, lúc tối, cặp mắt ngập nước cũng lấp lánh theo. Nàng rất muốn hái thử một bông, nhưng lại sợ gây phiền phức cho mọi người, cho nên chỉ đành thỏa thích nhìn ngắm.

Tông Sư thọ nguyên ít nhất cũng phải 400 năm trở lên.

Nhà này chuyên sản xuất một loại mặt hàng gọi là bùa ngải, chính là một nhánh của phù lục kết hợp với đan dược, có thể dùng bên ngoài, cũng có thể phục dụng bên trong.

Nghe cái tên tông môn, thế gia có vẻ cao thượng, trên thực tế cũng có thể hưởng thụ rất nhiều chỗ tốt hữu hình hoặc vô hình.

Cái gì gọi là thế gia?

Nghe nói Tông Sư cường giả tai thính, mắt tinh, cách xa mấy trăm thước cũng có thể nghe được âm thanh."

[Dạ Minh Ngải, một loại bùa ngải bất nhập lưu, có nguồn gốc từ Ngải gia.

Thư lại họ Lữ trong lòng buồn bực, buột miệng lầm bầm: "Vị kia đường đường là một Tông Sư cường giả, vì sao lại trà trộn cùng đám....dân thường? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vâng, vâng, mời ngài đi vào thông đạo ưu tiên."

"Bọn hắn đôi khi tính tình cổ quái, không làm việc theo lẽ thường. Thậm chí ta nghe nói, có người thích giả làm ăn xin cùng với tiểu nhị, tên là Hồng gì đấy...."

Bọn hắn chật vật ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy người nói chuyện là một vị thanh niên trẻ tuổi, nhưng mà mọi người xung quanh đều không dám coi thường chút nào.

Cả đám người gật đầu: "Nhất trí."

Ở một xã hội có sức mạnh cá nhân chênh lệch như vậy, đương nhiên giai cấp sẽ phân hóa một cách rõ rệt. Hầu hết thành lũy đều được xây theo cấu tạo hai vòng.

...

Chân Lý rất hài lòng về phản ứng này. Hắn cũng không muốn đánh ai hay g·iết ai cả, chỉ là đôi khi cần lộ ra một tay, để tránh được rất nhiều phiền toái không đáng có.

Tỉ như việc cưới gả thông gia, hào môn cùng môn phái muốn kết hôn với đệ tử của tông môn, thế gia, chỉ có thể thông qua hình thức làm tiểu th·iếp, hoặc vào ở rể. Chỉ có dòng chính của hai thế lực ngang hàng với nhau, mới có thể làm chính thê, gả về nhà chồng theo đúng lễ nghĩa.

Thêm nữa là vấn đề phân phối lãnh thổ cùng tài nguyên, còn có quyền lợi cùng nghĩa vụ với quốc gia....tóm lại là chỗ tốt luôn nhiều hơn chỗ xấu.

Chân Lý nhìn vào Dạ Minh Ngải, ôn tồn giải thích cho đồ nhi cùng đám trẻ, trong lòng thì không khỏi cảm thán:

Thư lại họ Lữ chợt rùng mình, sau đó thở dài: "Haiz....Ta hiện giờ, nhìn ai cũng đều cảm thấy giống như cao thủ, thôi thôi, từ nay trở đi xin được cụp đuôi làm người."

Ngoài ra, cũng có các loại bùa ngải thiên về nguyền rủa, t·ấn c·ông, hạ độc,....nhưng mà đều không ngoại bán. Đây có thể xem như là thế lực khá nổi bật bên trong đám Bàng Môn Thế Gia, bình thường võ giả là không dám chọc bọn hắn.

Mặc dù hoàn cảnh vòng ngoài có chỗ không bằng vòng trong, nhưng ít ra vẫn trong phạm vị trận pháp thủ hộ, an toàn hơn đám thôn xóm ở ngoại thành rất nhiều.

"Hồng Trần Tử."

Một tên thư lại đáp lời, sở dĩ hắn biết rõ như vậy, là bởi vì bản thân yêu thích đọc các loại tiểu thuyết, cố sự, trong đó có cố sự viết về Hồng Trần Tiên Tửu mà hắn rất muốn được nếm thử.

Tại lúc cả đám quan binh cho là mình phải xong đời, uy áp chợt thu lại, một đạo âm thanh ôn hòa vang lên.

"Lần thứ hai nhìn thấy, vẫn cảm thấy rất thần kỳ."

"Không có gì, vị kia đã bước vào trong phạm vi của trận pháp, bên trong và bên ngoài cách âm, sẽ không nghe được." (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ cần trồng hạt giống cây ngải tại môi trường không có ánh nắng trong vòng một tháng, liền tự giác thuế biến thành Dạ Minh Ngải.

Đợi Chân Lý đi xa, bọn hắn mới chợt thở phào nhẹ nhõm, xem như nhặt về một cái mạng nhỏ.

Chân Lý cũng không biết đám quan binh đang bàn tán về mình, mà cho dù biết hắn cũng không để ý. Hắn vẫn đang dẫn đầu lấy thôn dân vào trong thành.

Nguyên bản xác suất gặp phải tương đối thấp thấp, nhưng hôm nay lại bị chúng ta mèo mù vớ cá rán đụng phải, cũng không biết là may mắn hay xui xẻo nữa."

Trông lá của chúng rất giống với cây tóc tiên, những cây trưởng thành thì mọc ra vài bông hoa ở giữa, tỏa ra ánh sáng nhu hòa như từng chiếc đèn ngủ.

Rõ ràng hắn chỉ cần lộ ra thân phận, có khi đích thân Tri Phủ đại nhân cùng Tướng Quân đều sẽ ra nghênh đón ấy chứ?"

Tắm trong ánh mắt sùng bái của Linh Nhi cùng đám thôn dân, Chân Lý dẫn đầu vào thành. Giữa chừng còn có một chút nhạc đệm, đó là Thỏ Ngọc trên thân có yêu khí.

Cuối đường hầm truyền ra tiếng ồn ào náo nhiệt, bước ra mới biết đã đạt tới khu chợ vòng ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô bé chỉ cảm thấy mình đã trưởng thành, sắp có thể báo hiếu ông nội cùng sư phụ rồi.

Từ cửa thành đến trong thành cần thông qua ủng thành, chính là một con đường hầm được xây dựng bằng đá, nối thẳng đến trong lòng núi.

"Đứng lên làm việc đi, không thấy bao nhiêu hương thân phụ lão đang đứng đợi các ngươi ở đây à?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 134: Dạ Minh Ngải, khu chợ.