Thiên Sơn Lão Nhân luôn đau đầu tìm cách kìm hãm sự tăng trưởng tu vi của đồ đệ nhưng cũng rất ưng ý và đặt nhiều kỳ vọng ở Diệp Phương Mai.
Nên biết ông là người đứng đầu thế lực siêu cấp Thiên Đạo Tông, một trong thập đại thế lực Chiến Giới. Việc không có người kế thừa luôn khiến ông đau đầu mấy chục năm qua.
Do vậy, ngày đó ngay khoảnh khắc nhìn thấy tư chất xuất sắc của tiểu nha đầu tám tuổi ông đã ngay lập tức bằng mọi giá quyết phải thu cô làm đồ đệ.
Còn với Hạo Thiên, mười bốn tuổi Chiến Sư Nhất Trọng đỉnh phong, thật sự là kém cỏi so với mặt bằng chung, đúng với tư chất bình thường của hắn.
Nhưng với Hạo Thiên điều đó không quan trọng, hắn chỉ học võ vì có duyên với quyển công pháp vô tình nhặt được, và mục đích tu luyện cũng chỉ để giúp ích cho việc gánh nước, nấu cơm.
Những năm tháng sống trên Thiên Phong trôi qua với hắn nhẹ nhàng và bình dị. Đối với Hạo Thiên, được ở bên cạnh Diệp Phương Mai, được nhìn thấy tỷ ấy lớn lên và xinh xắn yêu kiều hơn từng ngày là một hạnh phúc to lớn.
Với một người bình thường như hắn có lẽ như vậy là đủ, chẳng cần mơ ước chi cao xa, bởi với một kẻ tư chất không cao thì dù có mơ xa hơn cũng chẳng được.
Ngày hôm đó. vẫn như mọi hôm, sau khi nấu cơm xong thì Hạo Thiên vát gào đi xuống núi gánh nước.
Vừa bước xuống núi, liền có một đám nam đệ tử bước đến, một tên trong đó hiên ngang chặng trước mặt Hạo Thiên, tay hắn cầm một phong thư vừa vỗ vào ngực Hạo Thiên vừa gằn giọng nói: "Đưa cái này cho Diệp sư tỷ giúp ta!"
Hạo Thiên nhận ra tên này, hắn là Tử Dạ, đệ tử thân truyền của tam trưởng lão, mới mười bốn tuổi đã là Chiến Sư Nhị Trọng, một trong những hạt giống tốt của Thiên Đạo Tông, được bồi dưỡng hết nấc từ những ngày đầu nhập môn.
Nhìn qua tên này cao to lực lưỡng, cơ bắp săn chắc, tuyệt đối cũng là kỳ tài thể thuật.
Vài hôm nay hắn luôn lượn lờ dưới Thiên Phong để có cơ hội gặp mặt Diệp Phương Mai.
Thế nhưng lần nào đến hắn cũng chán nản ra về, bởi vì Diệp Phương Mai chẳng mấy khi xuống núi, một năm chắc cũng chỉ một hai lần về thăm nhà là thấy cô ấy xuất hiện, còn đa phần những đệ tử trong tông đều chỉ biết đến đệ tử thân truyền của thái thượng trưởng lão thông qua lời kể.
Cho đến hôm nay, khi đã không còn đủ kiên nhẫn, Tử Dạ đã nghĩ ra cách là nhờ Hạo Thiên đưa thư giúp mình để có thể bài tỏ với Diệp Phương Mai.
Hạo Thiên cũng thừa biết tên Tử Dạ này có ý gì, hắn luôn cảm thấy ngứa mắt với việc có người cứ lượn lờ dòm ngó tỷ tỷ của mình.
Dù vậy, Tử Dạ là đệ tử nội môn, còn Hạo Thiên cũng chỉ là tên tạp dịch cỏn con nên từ trước đến giờ chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.
Thế nhưng hôm nay Tử Dạ lại chủ động tìm đến, việc này khiến Hạo Thiên cảm thấy khó chịu.
"Ý ngươi là ngươi muốn ta đưa thư tình giúp ngươi?" Hạo Thiên cầm lấy lá thư đưa lên và hỏi.
"Phải! Tiểu tạp dịch ngươi có ý kiến gì sao?" Tên Tử Dạ nhướng mày nói.
Trước giờ Hạo Thiên không có thối quen nói nhiều với mấy tên làm mình khó chịu.
Và tên láo cá này thật sự đã chạm tới giới hạn của Hạo Thiên, hôm nay dù hắn ta có là Chiến Sư Nhị Trọng thì Hạo Thiên cũng phải cho hắn biết, việc dòm ngó Diệp Phương Mai là một điều tối kỵ.
Hạo Thiên vận chân khí vào ngón tay búng nhẹ một cái, lá thư tan nát, hắn dửng dưng nói: "Bố không đưa đấy thì sao?"
Tử Dạ nhướng mài, hắn không ngờ một tên tạp dịch cỏn con lại dám thách thức hắn.
"Ồ... Thì ra mi chọn c·ái c·hết, lên nào các huynh đệ!"
Bốn tên đệ tử đứng phía sau, ai nấy đều là Chiến Sư Nhất Trọng đỉnh phong, bọn chúng vừa nghe lệnh thì liền bay vào đấm Hạo Thiên túi bụi.
Lúc này Hạo Thiên không bỏ chạy, cậu vận chân khí tạo thành một lớp lá chắn, lớp lá chắn mờ ảo màu xanh lục bích từ từ được hình thành bao lấy toàn thân Hạo Thiên.
Đó chính là Huyền Thụ Chân Giáp, có tác dụng hấp thụ ngoại lực và hóa giải những đòn đánh của đối phương.
Khi Huyền Thụ Chân Giáp được bật lên, Hạo Thiên chỉ việc co người phòng thủ, bốn tên cứ liên tục đấm đá, nhưng chẳng thể làm tổn hại đến Hạo Thiên, mà ngược lại bọn chúng còn ngày càng cảm thấy ê ẩm tay chân bởi vì khi đánh vào huyền giáp thì cũng giống như đang đánh vào một bức tường cứng.
Thấy thế tên Tử Dạ kinh ngạc, hắn không ngờ một tên tạp dịch cỏn con lại có được công pháp phòng ngự kiên cố như vậy.
Nhưng hắn cũng rất nhanh hiểu ra vấn đề, khi dù là tạp dịch nhưng Hạo Thiên là tạp dịch cho thái thượng trưởng lão, việc học được vài thế võ cũng là dễ hiểu.
Dù vậy cũng chỉ là Chiến Sư Nhất Trọng, làm sao có thể chống lại Chiến Sư Nhị Trọng hàng thật giá thật như y, nghĩ rồi Tử Dạ xong lên.
"Lũ vô dụng! Mau tránh ra!"
Tử Dạ vận chân khí vào tay sử dụng công pháp hạch tâm của Thiên Đạo Tông.
"Thiên Khung Chấn Quyền."
Một đấm bay đến như trời gián, đánh thẳng vào huyền giáp của Hạo Thiên.
"Rầm!"
Hạo Thiên văn thẳng về phía sau, dù chấn động là lớn, nhưng huyền giáp vẫn trụ vững, Hạo Thiên lom khom đứng dậy.
Trước đây dù biết Diệp Phương Mai cũng có luyện qua Thiên Khung Chấn Quyền, nhưng đây là lần đầu Hạo Thiên nếm thử uy lực của công pháp này, quả thật là rất chấn động như trời sập đến nơi.
Dù hiện tại lớp phòng thủ của Hạo Thiên chưa bị phá hủy, nhưng cùng lắm cũng chỉ trụ được vài đòn nữa là cùng.
Nhìn thấy lợi thế trước mắt, Tử Dạ bên này tiếp tục lao lên sử dụng Thiên Khung Chấn Quyền nhầm kết liễu Hạo Thiên.
Đến nước này Hạo Thiên không thể phòng ngự nữa, hắn buộc phải đánh trả.
"Hóa Thể Huyền Thụ - Thái Cực Nhu Quyền."
Hạo Thiên vận chân khí vào tay, quyền pháp uyển chuyển mềm mại, hắn dùng tay không hóa giải lực đạo đâm tới, dùng chính lực đó kéo tên Tử Dạ văn thẳng ra phía sau lộn nhào như một quả cầu.
Vận dụng sự cứng cáp của huyền giáp để hấp thụ ngoại lực, cùng với quyền pháp điêu luyện vận chuyển lực đạo đâm tới bay sang một hướng khác, đó chính là sự kết hợp của nhu và cương tạo ra Thái Cực Nhu Quyền, một trong tam thức vận lực của bộ pháp Hóa Thể Huyền Thụ.
Trước đây Hạo Thiên luyện Hóa Thể Huyền Thụ cũng chỉ để gánh nước, nhưng không biết vì lý do gì, hắn càng lúc càng đi sâu vào nghiên cứu những thế võ trong cuốn công pháp cũ kĩ vô tình nhặt được ở trong bếp.
Giống như một cách vô thức, những thế võ đã có sẵn trong người Hạo Thiên, hắn càng luyện càng thấy dễ vào mà chẳng gặp tí khó khăn nào.
Ở bên này, Tử Dạ lại một lần nữa kinh ngạc, đòn thế vừa rồi có kết hợp công pháp luyện thể của Thiên Đạo Tông, nhưng cũng có kết hợp một loại quyền pháp nào đó từ bên ngoài.
"Thú vị đấy, tạp dịch trên núi thái thượng trưởng lão quả là không bình thường, nhưng suy cho cùng ngươi cũng chỉ là Chiến Sư Nhất Trọng."
Nói rồi Tử Dạ lao lên, chân hắn ta phát ra một luồng chân khí cuồn cuộn.
"Thiên Khung Chấn Quyền - Chấn Long Giáng Thế."
Một cú đá từ trên trời giáng xuống, đạp thẳng vào huyền giáp của Hạo Thiên như long thần đâm tới.
"Rắc, rắc!"
Huyền giáp vỡ nát, Hạo Thiên b·ị đ·ánh bay ra phía sau, miệng phun máu tươi, cú đá quá khủng bố khiến hắn không kịp trở tay.
Nhìn thấy lợi thế trước mắt, Tử Dạ tiếp tục lao lên, thế công như thiểm điện vồ tới t·ấn c·ông liên hồi vào người Hạo Thiên.
Hạo Thiên không ngừng tránh né, đỡ đòn và phản công.
0