Ta Là Một Đầu Quỷ Thủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Vùng vẫy
Thậm chí sự kinh hãi của nàng lúc này còn vượt qua cả nỗi sợ c·ái c·hết khiến cho thiếu nữ theo bản năng mà tiến hành vùng vẫy mãnh liệt mặc dù cho trước đó nàng thể lực nàng đã yếu ớt không chịu nổi, tựa như một ngọn nến nhỏ giữa giông bão mãnh liệt.
Nàng lúc này đây đã không có sức lực vùng vẫy cũng không muốn vùng vẫy, chỉ mong sao bản thân có thể sớm giải thoát nhanh chóng và bớt đau đớn một chút.
Nghĩ như thế, "hắn" liền lập tức dừng lại quá trình chiếm đoạt thân thể đối phương mà thay vào đó là khống chế cánh tay phải đã hoàn toàn bị xâm thực để nó co giãn dài ra thành hình thù vô cùng kỳ quái và phóng tới một tảng đá bên bờ sông để tránh cho thân thể tiếp tục bị dòng nước xiết cuốn trôi.
"Hừ, trố mắt ra như thế để làm gì, bộ chưa từng nhìn thấy đống bầy nhầy nào đẹp trai như ta sao?"
Mặc cho thiếu nữ trước mắt có vùng vẫy mãnh liệt đến đâu, "hắn" hoàn toàn không xem đối phương ra gì cả mà càng đẩy nhanh tốc độ xâm thực, chẳng mấy chốc toàn bộ cánh tay phải của đối phương đã nhuộm đầy màu đen, ngay sau đó là dần dần tiến tới bả vai.
"Ọc ọc ọc...!"
Thiếu dưỡng khí trầm trọng, kết hợp với mất máu quá nhiều trong thời gian ngắn khiến cho ý thức của nàng lúc này đây đã mờ nhạt tới cực điểm, tựa như có thể tan rã bất kỳ lúc nào, sinh mệnh của nàng cũng theo đó mà dần dần tiến tới hồi kết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trái ngược với thái độ cợt nhã của "hắn" ngay lúc này, Liên Hoa lúc này đây đã kinh hãi tới tột độ.
Mà Liên Hoa sau hành động mạnh bạo vừa rồi, giờ đây cũng triệt để cạn kiệt sức lực, trong hoàn cảnh ngộp thở dưới lòng sông đang chảy xiếc thế này, nàng có thể giãy dụa mạnh mẽ trong chốc lát như thế đã hoàn toàn vượt qua khả năng vốn có của nàng, thậm chí khi chạy trốn khỏi đám người đang t·ruy s·át nàng cũng không chưa từng nghiền ép sức lực của bản thân đến vậy, có thể nói làm đến như hiện tại nàng đã có thể xem là siêu phát huy rồi.
Đống bầy nhầy cũng theo từng giây trôi qua mà dần dần trở nên uể oải.
...
Đắm chìm trong dòng nước xiếth quá..."
"Ọc ọc ọc...!!!"
"Cảm giác này là...?"
"Hắn" âm thầm tự nhủ, sau đó liền tiếp tục tiến hành xâm thực thân thể đối phương.
Thậm chí sự phản kháng đã trở nên cực đoạn đến mức, Liên Hoa không tiếc tự tổn thương chính mình mà nắm lấy mảng lớn da thịt đã nhuộm đen sau đấy liền mạnh bạo giật xuống.
Nhưng hiện tại thời gian đã quá gấp rút rồi, hắn sợ là chính mình sẽ hẹo cùng bộ thân thể này trước khi kịp hoàn tất xâm thực mất.
Lúc này đang hưng phấn quá độ, "hắn" cũng không nghĩ nhiều mà mở mắt ra nhìn lại.
Cách khắc phục chuyện này thật ra rất dễ, chỉ cần hiện tại hoàn toàn xâm thực đối phương liền được, khi ấy hắn liền không lo đối phương gặp vấn đề gì sẽ ảnh hưởng tới hắn, dù sao khi ấy cả hai đã thành một.
"Kiệt kiệt kiệt, thân thể máu thịt này... là của ta!!!"
Miễn cưỡng hé mắt nhìn lại Liên Hoa mới thấy, đó là một thứ sềnh sệch màu đen xẫm tựa như bùn.
Dù vậy tốc độ của nàng vĩnh viễn không bắt kịp tốc độ xâm thực của "hắn" mỗi khi Liên Hoa thành công kéo xuống một căn xúc tua, thì đã có nhiều căn xúc tua khác xuyên thấu da thịt bả vai của nàng và xâm thực đến tận cốt tủy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng càng như thế, sự kinh hoàng tự trong bản năng nguyên thủy càng trỗi dậy mạnh mẽ hơn khiến Liên Hoa phản kháng càng mãnh liệt.
Đống bầy nhầy bật nhảy tới, mặc dù khoảng cách không dài nhưng vừa đủ để thành công bám víu vào đầu ngón tay của kẻ trước mắt.
Nghi hoặc trong giây lát, "hắn" chợt để ý tới tình trạng của thiếu nữ trước mắt sau đó liền dường như chợt ngộ ra gì đó.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, "hắn" hoàn toàn không biết lúc này nên nói gì bây giờ, chỉ là muốn xin ngươi bộ thân thể mà thôi có cần phải keo kiệt mà làm tới mức này không?
Lần đầu tiên tiếp xúc với thân thể máu thịt, bản năng ẩn tàng đã lâu đột ngột trỗi dậy nhanh chóng, lý trí của "hắn" nháy mắt liền đã bị cảm xúc hưng phấn và khát khao thôn chiếm thân thể trước mắt nhấn chìm.
Ngay sau đó, không chút dấu hiệu báo trước, sự mệt mỏi, uể oải liền tựa như vỡ đê mà ập tới nhanh chóng tràn vào ý thức của "hắn".
"Cảm giác này là... sắp c·hết sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khặc khặc, sắp rồi thân thể này sẽ là của ta... hể?"
"Sắp phải c·hết rồi sao...?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thân thể máu thịt... chiếm đoạt lấy nó... chiếm đoạt... tự do!!! (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù về số lượng có hơi thua thiệt khi mà đối phương có tới hai mắt trong khi "hắn" chỉ mở được một mắt, nhưng mà không sao, miễn là trên phương diện khí thế không thua thiệt là được.
Khao khát... "hắn" lúc này đã cực độ khao khát thân thể máu thịt trước mắt, tựa như kẻ khát khô trong sa mạc nhìn thấy ốc đảo, tựa như như mãnh thú bụng đói sục sôi đã lâu nhìn thấy con mồi, "hắn" bằng vào khát khao mãnh liệt đã thành công tự chuyển động lần đầu tiên từ khi thức tỉnh trong thân xác này.
Chỉ là đột nhiên, Liên Hoa chợt cảm thấy xúc cảm trên tay phải có gì đó lạ lạ, dường như vừa rồi trong lúc bị dòng nước cuốn trôi nàng dường như bị thứ gì đó dính lên bàn tay.
Chỉ là sự vùng vẫy của Liên Hoa cũng không phải là không có tác dụng, mỗi khi đống bầy nhầy vươn những sợi tơ của nó tới bả vai, nàng liền dùng tay trái kéo nó xuống.
Chỉ là khi mọi chuyện đang suôn sẻ tiếp diễn thì "hắn" chợt nhiên cảm thấy có một ánh mắt đang nhìn lấy chính mình.
"Hắn" từng c·hết qua một lần, mặc dù ký ức kiếp trước đã phai nhạt không chịu nổi, dù vậy thì cảm giác cận tử này hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng quên được.
Mặc dù đã sớm chấp nhận c·ái c·hết chuẩn tới, nhưng chẳng hiểu sao khi Liên nhìn vào con mắt của thứ kì dị này, mỗi tấc da thịt trên thân thể nàng đều đột nhiên run rẩy, tựa như theo bản năng mà sợ hãi thứ đen xì trước mắt.
"Ài, vẫn là giãy dụa vô dụng mà thôi."
"Chậc, trước hết phải cứu lấy bộ thân thể này rồi sau đó tiếp tục xâm thực sau vậy!"
Đắm chìm trong dòng nước xiết, ý thức mơ hồ tới cực điểm, Liên Hoa cảm giác sinh mệnh dường như đang dần cách xa mình.
"Từ khoảnh khắc xâm thực bắt đầu, sinh mệnh cả hai liền đã nối liền lại một chổ, đối phương mà ngỏm thì ta cũng bồi táng chung luôn sao?"
"Khẹc khẹc, chống cự vô ích thôi, thân thể này ta xin nhá."
Tâm trí mờ mịt trống rỗng đã lâu đột nhiên tràn đầy vô số ý niệm, những cảm xúc đã nhạt nhòa tới cực điểm bởi tuế nguyệt mài mòn giờ đây cũng một lần nữa sục sôi trở lại.
Liên Hoa ngay lập tức kinh hãi quá độ mà muốn hét toáng lên, chỉ là lúc này thân dưới lòng sông, nàng không những không thể phát ra âm thanh mà đồng thời còn bị sặc không nhẹ.
Ngay lập tức, máu tươi như suối tuôn trào ra nhanh chóng nhuộm đỏ vùng nước xung quanh, v·ết t·hương trên bả vai thậm chí có thể thấy được cốt tủy lờ mờ ẩn hiện bên dưới lớp máu thịt đỏ tươi kia.
"Hở...?"
Dưới lòng sông có bùn cũng không phải việc gì lạ, chuyện sẽ không có gì đáng nói nếu như từ trong đống bầy nhầy đen tuyền kia chợt mọc ra một con mắt.
Đống bầy nhầy ngay khi tiếp xúc với máu thịt liền tựa như cá gặp nước, từ ngón ngay lập tức liền nhanh chóng lan truyền và di động tới cẳng tay và sau đó là hướng tới vai của đối phương.
"Đùa gì thế, đang yên đang lành tự nhiên lại sắp c·hết là sao?"
"Lạnh quá..."
"Hắn" sau khi dùng đống bầy nhầy để dán lại v·ết t·hương liền dự định tiếp tục xâm thực, chỉ là ngay lập tức một cơn choáng váng ập tới khiến cho "hắn" chợt sửng sờ.
Chương 2: Vùng vẫy
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.